Nhiệt độ dao phẫu thuật lạnh như băng, làm cho Senar như gặp phải kẻ địch mạnh.
"Fauci không có nói cho tao biết, chỉ nói lần giao dịch này có thể thay đổi vận mệnh của Hắc Xà, còn những chuyện khác, tao thật sự không biết."
"Hơn nữa những người chết kia của Lữ đoàn Trung Vệ cũng không liên quan đến tao, đều do một tay Fauci bày ra, cho dù các người muốn báo thù cũng không thể tới tìm tao chứ."
Lâm Dật im lặng một lúc, hình như anh đang nghĩ tới gì đó, mở miệng hỏi:
"Lúc trước ở Panama, các người đã lăn lộn cùng một chỗ với quân Mỹ, nếu như lấy được khoáng thạch, các người sẽ bán ra hay tự mình giữ lại?"
Thông qua đối thoại vừa rồi, Lâm Dật phát hiện có thể trong chuyện này vẫn còn tồn tại mờ ám.
Dùng lời để nói đến Fauci, gã ta muốn dùng khoáng thạch để đổi lấy một thứ có thể tăng sức chiến đấu của Hắc Xà lên. Nói cách khác, đồ vật sắp được trao đổi đối với bọn họ mà nói là vô cùng quan trọng, vượt xa tiền tài.
Lúc trước, hai bên tiến hành hợp tác, thứ Mỹ có thể đưa ra chỉ có tiền, thứ này hiển nhiên không phải là thứ bọn họ muốn nhất.
Cho nên trong này có thể còn chuyện gì đấy mà mình không biết.
"Lúc trước hợp tác cùng Mỹ chỉ là một lớp ngụy trang mà thôi, thật ra bọn tao muốn mượn dùng lực lượng quân sự của bọn họ." Senar nói tiếp:
"Mục đích thật sự của Fauci là muốn lấy lại khoáng thạch, sau đó tiến hành giao dịch, nhưng cuối cùng không thành công."
Quả nhiên.
Lâm Dật nói thầm trong lòng.
Hắc Xà cố chấp với khoáng thạch như vậy cũng không phải thiếu tiền mua vũ khí, mà vì bọn họ cần khoáng thạch để tiến hành giao dịch khác.
Về phần có thể đổi về thứ gì thì không ai biết được.
Lâm Dật nắm chặt dao phẫu thuật: "Nói tiếp, mày biết gì thì nói hết ra."
Vẻ mặt Senar bối rối.
"Tao đã nói tất cả những thứ tao biết cho mày rồi, thật sự tao không biết gì nữa."
Nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt Senar, Lâm Dật biết, gã ta đã không có giá trị lợi dụng nữa.
"Mày đã không biết gì nữa, giữ mày lại cũng vô dụng, đi gặp Thượng Đế uống trà đi."
Dao phẫu thuật sắc bén vạch ra một vết máu trên cổ Senar.
Động mạch bị cắt vỡ, máu tươi tuôn ra như suối, đến mức máu của gã ta cũng dính lên trên mặt của Lâm Dật.
Ném thi thể qua bên cạnh, Lâm Dật lau vết máu trên mặt, sau đó nhìn Tống Kim Dân nói:
"Tôi đoán Fauci đi trao đổi thứ gì đó, chắc chắn đó không phải vũ khí, ông có ý kiến gì không?"
"Tôi cũng suy nghĩ gần giống với cậu, Hắc Xà không phải là một tổ chức thiếu tiền, hơn nữa hỏa lực cũng cực kỳ tiên tiến, nếu như chỉ mua vũ khí thì không thể cẩn thận từng li từng tí như vậy." Tống Kim Dân nói tiếp:
"Có điều tôi rất tò mò, người làm giao dịch với bọn họ là ai."
"Có thể là tổ chức xếp hạng cao hơn trên danh sách đen hay không?" Ninh Triệt hỏi.
"Không có khả năng lắm." Tống Kim Dân đưa ra một câu trả lời khá rõ ràng.
"Danh sách đen là một tổ chức rất đáng tin cậy, nói một cách tương đối, thứ tự rất quan trọng, bởi vì sẽ ảnh hưởng đến việc làm ăn ở nước ngoài của bọn họ. Cho nên tổ chức trên danh sách đen sẽ lợi dụng lẫn nhau, bình thường sẽ không cho người phía dưới có cơ hội tăng chiến lực lên, cho nên người làm giao dịch với Hắc Xà rất có thể là một người khác."
"Chẳng lẽ là quốc gia nào đó?" Khưu Vũ Lạc nói tiếp:
"Bây giờ ngoại trừ tổ chức ở nước ngoài, còn lại là thế lực quốc tế."
"Không loại trừ khả năng này, nhưng trên thế giới còn có một vài tổ chức bí ẩn, hành động của bọn họ càng thêm bí ẩn, hơn nữa bọn họ cũng không dễ dàng lộ diện, chỉ bằng tin tức trước mắt này rất khó đoán Fauci đi làm giao dịch với ai."
"Vậy đến đó nhìn một chút không phải đơn giản rồi sao." Lâm Dật nói tiếp:
"Hành động ở Panama do một tay gã ta bày ra, bất kể xuất phát từ mục đích gì, kẻ này cũng phải chết."
Người tổ một cũng gật đầu, lần này bọn họ tới đây vì báo thù cho Chu Lương, cho nên Fauci nhất định phải chết!
Tống Kim Dân im lặng vài giây cũng không nói chuyện, sau đó gật đầu đồng ý.
"Chúng ta về Dubai trước, sau đó đổi máy bay đi Qatar."
Thương lượng xong bước hành động tiếp theo, mọi người lái xe về tới Mogadishu, sau đó đổi máy bay trở lại Dubai.
Trên đường trở về, Tống Kim Dân ngồi trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, không nói một lời, thậm chí cũng không đi trêu ghẹo mấy tiếp viên hàng không, điều này khiến cho Lâm Dật có dự cảm không bình thường.
Tới cấp này của ông ta, đáng lẽ làm chuyện gì cũng bình thản như mây trôi.
Chuyện có thể khiến cho ông ta lộ ra dáng vẻ này chỉ sợ không đơn giản.
Sau khi về đến sân bay, mọi người cũng không quay về khách sạn, bởi vì máy bay tư nhân đậu ở sân bay, chuẩn bị nghỉ ngơi một lát, sau đó lại đăng ký, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Mặc dù khoảng cách giữa hai thành phố cũng không tính là xa, nhưng Dubai và Mogadishu khiến cho người ta có cảm giác giống như thiên đường và địa ngục.
Giống như ngay cả ánh mặt trời chỗ này cũng ấm áp hơn Mogadishu.
Ở sân bay, mọi người tìm một tiệm cơm Tây chuẩn bị ăn cơm, thuận tiện sửa sang lại một chút, sau đó lại xuất phát.
Sau khi ăn xong, Tống Kim Dân ra ngoài đi WC, lúc đi ra, đụng phải Lâm Dật đứng bên ngoài.
"Con mẹ nó, làm tôi sợ nhảy dựng, tại sao cậu đứng ở đây?"
"Tôi muốn hỏi ông một chút chuyện liên quan tới Qatar."
"Cậu đang đề cập đến giao dịch của Fauci?"
Lâm Dật gật gật đầu: "Chắc hẳn ông đã đoán được cái gì rồi?"
Tống Kim Dân ngạc nhiên với năng lực quan sát của Lâm Dật, không kém ba của anh bao nhiêu.
"Đoán được một chút xíu." Tống Kim Dân nói tiếp:
"Bây giờ toàn bộ thế giới, ngoại trừ khoáng thạch được người người săn đón ra còn có gen nguyên dịch, rất có thể Fauci đi trao đổi thứ này."
"Gen nguyên dịch!"
Lâm Dật biết thứ này.
Lúc trước người của công ty Hắc Kim làm giao dịch với gia tộc Mitsui chính là đổi gen nguyên dịch.
"Cậu còn biết thứ này?"
Lâm Dật gật đầu: "Lúc trước theo dõi người của công ty Hắc Kim, bọn họ từng lấy khoáng thạch đổi gen nguyên dịch của gia tộc Mitsui."
"Thứ gia tộc Mitsui nghiên cứu ra rất sơ cấp, Fauci sẽ không để vào trong mắt, lại càng không cần cẩn thận từng li từng tí như thế."
Sau khi suy nghĩ thật lâu, Lâm Dật nói:
"Bây giờ trên toàn bộ thế giới, tổ chức có năng lực khai phá nguyên dịch có ai?"
"Trong các tổ chức chính phủ, chỉ có một mình nước Mỹ, về phần người khác có năng lực nghiên cứu ra mấy thứ này hay không thì không thể nào biết được."
"Lúc trước ông từng nhắc đến tổ chức Mã Môn với tôi, bọn họ có năng lực như vậy không?"
"Chắn hẳn sẽ có, nhưng có phải là bọn họ hay không thì khó nói." Tống Kim Dân nói tiếp:
"Có điều tôi đoán có lẽ không phải bọn họ. Nếu có thể, bọn họ sẽ chọn dùng cách cướp đoạt công khai, sẽ không tỏ vẻ nho nhã như vậy."
Lâm Dật đồng ý với suy đoán của Tống Kim Dân.
Tay không bắt sói mới có thể tối đa hóa lợi ích, dù sao hai ký khoáng thạch không tính là ít, căn cứ vào thủ đoạn trao đổi bình thường phải trả giá không ít thứ.
Cho nên có thể dưới điều kiện rõ ràng hơn, bọn họ sẽ không bỏ gần tìm xa.
Nên trong lần hành động này cũng có thể là một tổ chức khác, nhưng mình còn không biết đó là ai.
"Thế giới này thật đúng là rắc rối phức tạp!"