Sự bất thường của cửa phòng lập tức thu hút sự chú ý của vệ sĩ, hai người lập tức xông về phía cửa.
Nhưng Hadav vừa đi qua, cửa phòng đã bị mở ra từ bên ngoài.
Còn không đợi anh ta thấy rõ người bên ngoài là ai, đã bị một chân đá cho không kịp trở tay, ngã ầm ầm trên mặt đất.
Thay đổi đột nhiên xuất hiện khiến cho Fauci trở nên cẩn thận hơn.
Lâm Dật và Tống Kim Dân đi vào từ bên ngoài, sau đó khóa trái cửa lại, biến nơi này thành một không gian kín, như này thì sẽ không có người tới quấy rầy.
"Lại là anh!"
Nhìn thấy hai người, Fauci cũng không có nổi giận, ngược lại còn cảm thấy kinh ngạc.
Hành động tại Panama là một tay anh ta bày kế, cho nên anh ta biết rõ chân tướng mọi chuyện, càng rõ ràng mục tiêu của mình là ai.
Hiện tại, người Trung đáng lẽ đã chết kia vậy mà lại xuất hiện ở trước mặt mình!
Chuyện này khiến cho anh ta có một loại cảm giác không rét mà run.
"Anh không phải là đã chết rồi à, tại sao lại xuất hiện ở đây!"
Fauci chất vấn Lâm Dật.
"Anh có thể hỏi như vậy, chắc hẳn chuyện Panama không thoát khỏi có liên quan đến anh." Giọng nói trầm thấp của Lâm Dật vang lên.
"Là một tay tôi bày kế đó thì có thể thế nào." Fauci nói:
"Nhưng vụ nổ kia thế mà không nổ chết anh, quả thật khiến cho tôi rất bất ngờ."
Lâm Dật híp mắt, sát ý bắn ra từ trong mắt giống như là hai thanh lợi kiếm.
Nhưng trên mặt Fauci lại không có bất kỳ sự sợ hãi nào.
Là thủ lĩnh hàng ngũ chiến đấu của Hắc Xà, trường hợp như vậy, còn không dọa được anh ta.
"Tôi cũng cảm thấy rất may là mình còn có thể sống sót, cho nên mới tới tìm anh báo thù, không biết anh đã chuẩn bị kỹ càng hay chưa."
Nghe nói như thế, Fauci lập tức hiểu rõ mọi chuyện đang xảy ra.
Nếu như bọn họ có thể tìm tới nơi này, như vậy chuyện căn cứ bị tập kích trên không chắc hẳn cũng là bọn họ làm.
"Anh cảm thấy mình tìm tới đây thì có thể làm gì tôi sao?" Fauci nhún vai, nói:
"Nếu như tôi dễ chết như vậy, đã không thể trở thành thủ lĩnh của Hắc Xà."
"Tôi đều hiểu tình huống của anh, nếu như không có nắm chắc, anh cảm thấy tôi sẽ đến đây sao?"
Thái độ của Lâm Dật khiến cho Fauci trở nên cẩn thận.
Không hề nghi ngờ, người đàn ông bên cạnh anh ta chính là trợ thủ, cũng là chỗ dựa lớn nhất của anh ta.
Nhưng lúc này Tống Kim Dân lại không có tâm tư quan tâm đến Fauci.
Ánh mắt của anh đã bị chiếc rương màu đen trên bàn hấp dẫn.
Đồ vật bên trong, rất có thể chính là đồ vật giao dịch lần này của anh ta!
"Trình độ quả thật không tệ, nhưng có thể sống sót ra khỏi đây hay không thì vẫn chưa chắc đâu."
Vẻ mặt của Fauci vẫn ung dung không vội, hời hợt nói:
"Hadav, hai người các người động thủ đi, nhanh chóng xử lý bọn họ, không nên làm chậm trễ thời gian."
"Vâng, thủ lĩnh!"
Sau khi lên tiếng, hai người phát động công kích về phía Tống Kim Dân.
Người kia lập tức nhíu mày, tựa hồ cũng không nóng nảy.
Từ đường tấn công của hai người, trên cơ bản có thể đoán được bọn họ đều đã đến cấp C.
Trình độ mạnh hơn không ít so với Ngụy Thế Phổ và Chu Kim Ba mà mình đối phó trước đó, đã đến phần trên của cấp C.
Thứ chó mà này đúng là rất cẩn thận, thế mà lại mang theo hai người có trình độ này bên cạnh.
Ngay tại lúc Tống Kim Dân đang suy nghĩ, hai người đã xông tới trước mặt của anh.
Cho dù trình độ đều không tệ lắm, nhưng trước mặt đại lão cấp A như Tống Kim Dân, hai người thật sự là không đáng để chú ý.
Hadav xung phong xông về phía trước, một cú đá nghiêng bay thẳng đến gương mặt của Tống Kim Dân.
Lâm Dật ở bên cạnh lẳng lặng nhìn, trình độ của người này ở trên mình, nếu như đơn độc đối phó thì cũng không cần nghĩ đến đến quả.
Nhưng ở trước mặt Tống Kim Dân thì lại không đáng chú ý một chút nào.
Tống Kim Dân hời hợt tránh thoát công kích của anh, cũng lấy phương thức giống vậy để đánh trả lại!
Hô thông một tiếng!
Âm thanh giống như hai chiếc xe va vào nhau!
Hadav lập tức bị đá bay, chiếc TV bên cạnh cũng bị làm cho vỡ nát.
Lúc Fauci nhìn về phía anh ta, phát hiện trên mặt đều là máu, cả người không nhúc nhích, giống như là đã chết rồi.
Sau khi giải quyết xong Hadav, Tống Kim Dân xông về phía một người khác.
Anh dùng tay bóp lấy cổ của anh ta, tiếng gãy xương vang lên, toàn bộ quá trình không đến năm giây.
Cấp A đối với cấp C, kết quả chính là như này, không có chút hồi hộp nào.
Ầm!
Đột nhiên xuất hiện một tiếng súng, khiến cho Tống Kim Dân hồi thần lại.
Trên tay của Fauci xuất hiện một lỗ máu, trên mặt đất còn có một thanh súng bị rơi xuống.
Rất hiển nhiên, anh ta muốn nổ súng, nhưng bị Lâm Dật dẫn trước một bước.
Sắc mặt của Fauci khó coi muốn chết, thậm chí là phẫn nộ, nhưng anh ta cũng không có bối rối.
Là thủ lĩnh của Hắc Xà, anh ta đã gặp qua không biết bao nhiêu mưa to gió lớn, nên lúc đối mặt tình hình trước mắt, anh cũng có thể giữ vững tỉnh táo.
"Không nên vùng vẫy vô vị, hôm nay anh sẽ không thể đi ra."
Fauci chậm rãi đứng lên, đi tới bên cạnh tủ rượu, bình tĩnh rót cho mình một ly rượu vang đỏ.
Sự ưu nhã tự tin này khiến cho người ta không cảm thấy đây là một tù nhân chật vật, ngược lại còn mang theo một sự giải thoát trước nay chưa từng có.
Bàn tay đẫm máu kia dường như không có bất kỳ sự ảnh hưởng nào đối với anh ta.
Tựa hồ cũng không để Lâm Dật và Tống Kim Dân vào mắt.
"Tôi muốn biết một vấn đề."Fauci nhấp một ngụm rượu vang đỏ rồi nói.
"Anh muốn biết cái gì?"
"Anh phí nhiều sức lực như vậy để giết tôi, chẳng lẽ chính là vì báo thù cho chiến hữu đã chết kia sao?"
"Đúng vậy, chẳng lẽ như thế vẫn chưa đủ sao?"
"Anh xuất hiện, khiến cho tôi phải nhận thức lại vì người Trung, đều nói các người là một người trọng tình trọng nghĩa, hôm nay tôi thật sự tin rồi."
"Tôi cảm thấy hiện tại, không phải là lúc nói những thứ này." Lâm Dật nói:
"Nếu như anh còn muốn bảo vệ cái mạng nhỏ của mình, tôi đề nghị anh nên nói rõ mục đích của chuyến đi này, còn có hai kí lô khoáng thạch kia nữa, không nên ép tôi dùng thủ đoạn cường ngạnh, nếu không anh sẽ sống không bằng chết."
"Thật sự xin lỗi, tôi đều không thể trả lời hai vấn đề của anh." Fauci bình tĩnh nói.
"Không nói cũng không sao cả, tôi có rất nhiều biện pháp để khiến anh phải nói, đây là điểm mạnh của lữ đoàn Trung Vệ chúng tôi."
"Chỉ sợ anh phải thất vọng rồi, tôi sẽ không cho anh cơ hội như vậy."
Tiếng nói vừa dứt, vẻ mặt của Fauci lập tức trở nên cứng cỏi, một tay đập bể ly rượu vang trên tay, cầm lấy một nửa còn lại cắt đứt động mạch trên cổ của mình!
Máu tươi lập tức phun ra như suối, bắn tung tóe khắp nơi.
Tính mạng của anh ta cũng tiến vào đếm ngược!
"Fuck!"
Lâm Dật mắng một câu, làm sao đều không nghĩ tới, Fauci lại ác như vậy, thế mà dùng phương thức như vậy để tự sát!
"Được rồi, đừng quan tâm đến anh ta nữa, thứ mà chúng ta muốn tìm có lẽ đang ở chỗ này!"
Tống Kim Dân không để ý đến chuyện Fauci chết, mà đi đến phía trước bàn, cầm cái rương màu đen lên.
Anh cũng rất muốn biết, bên trong rốt cuộc là cái gì.
Nhưng mà, trong khoảnh khắc mở rương ra, anh lập tức ngây ngẩn cả người!
Anh nhìn thấy một ký hiệu màu đen trên nắp hộp!
Nhịp tim của anh không khỏi tăng tốc, thậm chí là đến mức không thể kiểm soát!
Lại là bọn họ!