"Bên trong là cái gì?"
Bởi vì Tống Kim Dân đang đưa lưng về phía anh, Lâm Dật cũng không có chú ý tới biểu lộ trên mặt của anh.
Mà Tống Kim Dân cũng lập tức che giấu đi tâm trạng của mình, không có bị Lâm Dật nhìn ra manh mối.
"Cái này, cậu xem một chút."
Tống Kim Dân đưa ống tiêm bên trong cho Lâm Dật, nhưng lại giữ lại cái rương.
Lâm Dật đầu tiên là nhìn dịch thể bên trong ống tiêm một chút, phát hiện là chất lỏng sền sệt, rất giống với thuốc biến đổi gen mà gia tộc Mitsui nghiên cứu ra.
Chỉ là màu sắc không giống nhau.
"Đã lấy được đồ, anh còn đứng đó làm gì vậy?"
Nhìn thấy Tống Kim Dân vẫn còn đang lật rương, Lâm Dật hỏi.
"Tôi sợ trong rương có tường kép, đang tìm thử một chút."
Tống Kim Dân dùng phương thức bạo lực, giật tất cả bọt biển cứng rắn trong rương ra, đồng thời cũng phá hỏng ký hiệu ở phía trên.
Lâm Dật muốn nhìn thấy là chuyện không thể nào.
"Không có cái gì cả, chỉ có vật kia." Tống Kim Dân nhún vai, nói.
Lâm Dật cũng không suy nghĩ nhiều, bởi vì ống tiêm trên tay càng hấp dẫn sự chú ý của anh nữa.
"Tôi cảm thấy hẳn là thuốc biến đổi gen, anh cảm thấy thế nào?" Lâm Dật nói:
"Tôi đã từng thấy qua thuốc biến đổi gen mà gia tộc Mitsui nghiên cứu ra được, nhưng mà là màu lam nhạt."
"Không sai đâu, nhưng không ai biết nó đã đạt đến trình độ cụ thể nào."
Tống Kim Dân nhìn bốn phía một chút, "Đi trước đi, đây không phải chỗ nói chuyện."
"Được."
Dù đưa ra quyết định rút lui, nhưng Tống Kim Dân cũng không vội rời đi.
Mà dùng cái bật lửa, đốt tất cả đồ vật trong phòng, ngọn lửa lập tức đã trở nên không khống chế nổi.
"Đi thôi."
Tống Kim Dân lên tiếng, Lâm Dật gật gật đầu.
Hai người ra cửa, tránh khỏi cameras, rời khỏi phòng của Fauci.
"Có phải là có chút quá mức rồi hay không, anh chơi trò giết người diệt khẩu này cũng quá nhập vai rồi."
"Cẩn thận một chút luôn không sai."
Vẻ mặt của Tống Kim Dân không giống như đang đùa, bởi vì anh ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
May mà lần hành động này, anh cùn theo tới đây, nếu để cho bọn họ làm loạn một trận, nói không chừng thật sự sẽ xuất hiện chuyện bất ngờ.
Nhìn đám lửa hừng hực qua cửa sổ ở tầng cao nhất, trong lòng Lâm Dật cảm thán, đám người này thật sự là nhóm thổ phỉ.
Càng châm chọc hơn là, cha của mình, thế mà lại là thủ lĩnh của bọn họ.
"Đi thôi, đây không phải là chỗ nói chuyện."
Mặc dù đã rạng sáng, nhưng đối với thành thị như Doha thì khoảng thời gian này vẫn rất là náo nhiệt.
Hoặc có thể nói, đối với mảnh đất giàu có Trung Đông này, đèn đuốc ban đêm của khu vực thành thị gần như đều không tắt.
Hai người lại lần nữa tìm một khách sạn, cũng mua vé máy bay sáng ngày thứ hai, chuẩn bị trở về Dubai.
"Sau khi trở về, cậu quan sát bình thuốc biến đổi gen kia xem có phát hiện gì không."
"Tôi đang nghĩ, Fauci tại sao lại muốn tự sát, thế mà lại không tranh thủ một chút."
"Đến trình độ như Fauci thì đều thông minh hơn phần lớn người trên thế giới này, anh ta thấy rõ tình thế." Tống Kim Dân nói:
"Cậu căn bản không có khả năng buông tha cho anh ta, so với việc bị cậu tra tấn, còn không bằng tự mình chết đau nhanh một chút, giống như Mammon gặp phải lúc trước."
Lâm Dật như có điều suy nghĩ, gật gật đầu, dường như cũng đồng ý với quan điểm của Tống Kim Dân.
Nhưng còn có một ý mà Tống Kim Dân không có nói rõ.
Cho dù Fauci thật sự có thể thoát khỏi Lâm Dật, thu hoạch được một đường sống, như vậy kết cục của anh ta cũng sẽ không tốt hơn là bao.
Người làm giao dịch cùng anh ta không có khả năng sẽ buông tha cho anh, kết quả cuối cùng đều là chết.
"Anh có cảm thấy, ống tiêm này chính là đồ mà Fauci muốn trao đổi không?" Lâm Dật nói: "Có phải là hơi ít một chút hay không?"
Bởi vì lúc trước anh từng thấy qua thuốc biến đổi gen hoàn chỉnh, một lộ ít nhất cũng là mười ml, số lượng trước mắt này rõ ràng là không đủ.
"Tôi cũng cảm thấy không phải." Tống Kim Dân nói:
"Hắc Xà không phải là của một mình Fauci, anh ta không có khả năng dùng hai kí lô khoáng thạch để đổi một lọ dược tề, so với việc tăng thực lực cá nhân, chẳng bằng tăng thực lực tổng thể. Cho dù Fauci thật sự có ý nghĩ như vậy, thì người phụ trách khác ở trên đảo cũng sẽ không đồng ý."
Tống Kim Dân đốt điếu thuốc, dừng một chút rồi nói tiếp: "Trong ấn tượng của tôi, không có bất kỳ một loại dược tề nào có thể đáng giá như vậy, rất có thể là dùng thử."
"Dùng thử?" Lâm Dật có chút dở khóc dở cười, "Cũng không phải là đồ trang điểm, sao còn có loại cách nói này?"
"Đi ra làm ăn mà, đương nhiên phải cho người mua nhìn xem trước, chuyện này rất bình thường."
"Theo như lời anh nói thì giao dịch của bọn họ hẳn là vẫn chưa hoàn thành, khá là đáng tiếc, không có tìm được khoáng thạch."
"Lấy tình hình Trung Quốc các người, cho dù có lấy được hai ký lô khoáng thạch này, cũng chỉ có thể dùng trong nghiên cứu khoa học. Hơn nữa, tiểu đội Viêm Long các người hàng năm cũng có thể tìm được không ít, không thiếu chút này của cậu." Tống Kim Dân nói:
"So sánh ra, cậu lấy được bình thuốc biến đổi gen kia, đây mới là thu hoạch lớn nhất."
Lâm Dật trầm mặc gật đầu, "Nhưng tôi có loại dự cảm, người giao dịch lần này với bọn họ có thể là người Mammon."
Tống Kim Dân ngẩng đầu, nhìn Lâm Dật.
"Tại sao lại nghĩ như vậy?"
"Lấy năng lực tình báo cường đại của bọn họ, hẳn là có thể tra được trên người Fauci có khoáng thạch, nhưng tận đến giờ phút này vẫn còn chưa có hành động, cho nên. . ."
"Cho nên cậu nghi ngờ, đối tượng giao dịch là Mammon?"
"Đúng thế."
"Cậu cũng đừng quá mức khẩn trương, cho dù năng lực tình báo của bọn họ có cường đại, cũng không thể lúc nào cũng chu đáo, luôn có lúc sẽ sơ sót. Nhưng cụ thể là ai, cũng không tiện nói, không cần thiết phải quá mức xoắn xuýt."
Tống Kim Dân đứng dậy, xoay xoay lưng, "Đừng nghĩ đến mấy chuyện này nữa, nhiệm vụ bên này đã hoàn thành, ngủ một giấc thật tốt, ngày mai về Dubai, dù sao đây cũng không phải là nơi quá an toàn."
Lâm Dật gật gật đầu, giày vò thời gian dài như vậy, anh cũng có chút mệt mỏi.
Sau một đêm nghỉ ngơi, ngày thứ hai, hai người ngồi máy bay về Dubai.
Sau khi trở lại Dubai, Lâm Dật cũng không dừng lại ở chỗ này lâu.
Quay về khách sạn, cầm theo tấm hình lấy về từ trên đảo nhỏ, sau đó ngồi máy bay, quay trở về Yến Kinh.
Về phần bình dược tề kia, nó thuộc về hàng cấm, Lâm Dật giao cho Đại Sứ quán địa phương, để bọn họ nghĩ biện pháp vận chuyển về trong nước.
Bên ngoài sân bay, nhìn máy bay của Lâm Dật cất cánh, Tống Kim Dân lấy điện thoại di động ra, bấm gọi cho Lâm Cảnh Chiến.
"Xử lý xong mọi chuyện chưa?"
"Fauci chết rồi, giống như chúng ta đoán, bọn họ dùng khoáng thạch để đổi thuốc biến đổi gen."
Một bên khác, vẻ mặt của Lâm Cảnh Chiến lại là rất bình tĩnh, thứ đáng giá để làm giao dịch với khoáng thạch, dường như cũng chỉ có thuốc biến đổi gen.
"Nếu như đã xử lý xong mọi chuyện thì trở lại đi, ở trên đảo còn có không ít chuyện đây."
"Còn có chuyện muốn nói với ngài một chút." Giọng nói của Tống Kim Dân bỗng trở nên nặng nề:
"Trước đó, chúng ta suy đoán người thực hiện giao dịch với Fauci, có thể là người của tổ chức Mammon, nhưng đêm qua lúc động thủ thì phát hiện không phải là vậy."
Lâm Cảnh Chiến cũng trở nên nghiêm túc, "Một người khác sao?"
"Hội Cộng Tể!"