Nói xong, Lâm Dật lấy điện thoại ra, gọi video call cho Kỷ Khuynh Nhan.
Vài giây sau, video call đã được kết nối.
Kỷ Khuynh Nhan trang điểm rất tinh tế, với mái tóc dài buộc lại ở sau gáy, nhìn chín chắn mà già dặn.
"Em ăn cơm chưa?" Lâm Dật hỏi.
"Còn chưa, hôm nay không có khẩu vị tốt để ăn, đợi lát nữa rồi sẽ ăn sau." Kỷ Khuynh Nhan trả lời:
"Anh gọi cho em lúc này, có phải hay không có việc gì? "
"Không có việc gì, chính là muốn báo cho em biết, bọn anh đang dùng cơm đây này."
Lâm Dật bật camera sau, nhắm ngay các món ăn trên bàn mà quay, "Đây là canh cá, đây là thịt bò Đăng Dĩnh, đây là vịt trà long não, đây là ..."
"Lâm Dật!"
Kỷ Khuynh Nhan đột nhiên đề cao âm điệu, "Anh muốn chết hả, rõ ràng là đang cho em nhìn đến phát thèm sao."
"Này sao có thể tính là đang làm cho em phát thèm được, anh chỉ muốn nói cho em biết một tiếng là anh đang ăn cơm, cho nên em không cần lo lắng."
"Anh nghĩ hay nhỉ, em đang bận rộn muốn chết, không có thời gian mà lo lắng cho anh đâu."
Lâm Dật nở nụ cười, "Anh có vụ làm ăn kinh doanh, em có hứng thú tham dự cùng không?"
"Kinh doanh cái gì?" Kỷ Khuynh Nhan tò mò hỏi.
"Một giao dịch kinh doanh tạo ra lợi nhuận khổng lồ."
"Hay lắm, là một dự án đầu tư hay là xây dựng."
"Đầu tư."
Nhắc tới phương diện kinh doanh, Kỷ Khuynh Nhan nghiêm túc hơn không ít, "Làm thế nào để đầu tư? Anh muốn đầu tư vào công ty nào?"
"Công ty trách nhiệm hữu hạn cổ phần Cisco." Lâm Dật nói: "Hiện tại tập đoàn Triều Dương, còn có bao nhiêu vốn lưu động?"
"Vẫn còn có 200 triệu, nhưng 148 triệu trong số đó là quỹ của các hạng mục công trình khác, có thể lấy ra tiền mặt, chỉ có 52 triệu."
"Được, lấy của anh nữa để Viên Viên gửi tới cho em 48 triệu, gom đủ 100 triệu, sau đó mua cổ phiếu của Cisco."
"Việc này em nghe theo anh, tiền đủ thì lập tức hành động."
"Việc này để Viện Viện và Hiển Chiêu giúp em làm, bọn họ là diễn viên chuyên nghiệp, nếu như là em cầm đao, dễ dàng bị lòi đuôi."
Kỷ Khuynh Nhan nhìn Lâm Dật, "Ba người các anh nghiên cứu cái gì đấy? Làm như thần bí lắm?"
"Những chuyện khác em không cần hỏi tới, chỉ cần ở nhà chờ thu tiền là được rồi."
"Được, phía em bên này nghe anh an bài vậy."
Khi đã nói xong về chuyện đầu tư, Lâm Dật cúp điện thoại.
"Ông chủ, anh đã muốn gài bẫy Cisco, tại sao không đầu tư thêm nhiều một chút." Hà Viện Viện hỏi: "Trực tiếp gài bẫy một số tiền lớn không phải xong rồi sao?"
"Không được." Lâm Dật giải thích.
"Tập đoàn Triều Dương không phải là một tổ chức đầu tư chuyên nghiệp, anh muốn cho Cisco ảo tưởng một chút, để cho bọn họ coi tập đoàn Triều Dương như là kẻ đầu cơ, đồng thời cũng có thể tạo được tác dụng chong chóng đo chiều gió."
"Chong chóng đo chiều gió?"
"Hiện tại, những người muốn đầu tư vào Cisco về cơ bản đều là các tổ chức đầu tư, mà sự tham dự của tập đoàn Triều Dương có thể cho thấy các ngành công nghiệp khác, cũng bắt đầu hứng thú đối với sản phẩm của bọn họ."
Lâm Dật nhìn hai người, "Cái khác liền không cần tôi nói đến đã hiểu rồi chứ."
Kỳ Hiển Chiêu suy nghĩ một chút nói: "Lâm tổng có ý tứ là, muốn dùng khoản đầu tư này của tập đoàn Triều Dương, để nói cho Cisco rằng sản phẩm của bọn họ cũng có độ nổi tiếng mạnh mẽ trong các ngành nghề, phải không?"
"Không sai."
Hà Viện Viện nói tiếp: "Anh là muốn dùng phương thức như thế, để tâm thái của bọn họ mở rộng, bay càng cao, rơi càng đau."
"Thông minh!" Lâm Dật tán thưởng một câu:
"Kỳ thực đám người Cisco kia, trong đầu vẫn có chút điều gì đó, nếu như họ làm nhiều chuyện quá phận, rất dễ bị chú ý đến, 100 triệu xem như là dòng cảnh báo, nếu như nhiều thêm, liền sẽ phóng thích một loại tín hiệu không tốt, như vậy liền không bù mất được."
Hà Viện Viện run run một cái, ông chủ cũng quá xấu bụng rồi.
Xem ra chuyện thỉnh tượng Phật mình cần phải đưa vào danh sách những việc quan trọng cần phải làm gấp rồi.
Sau khi ăn uống no đủ, Lâm Dật không ở lại tiếp tục nghiên cứu công việc, mà về nhà thoải mái ngủ một giấc, thẳng đến sáng ngày thứ hai mới dậy.
"Anh có một đơn đặt hàng mới, xin chú ý kiểm tra và nhận."
Mời vừa lái xe ra khỏi nhà, liền nhận được một đơn đặt hàng mới.
Vừa nhìn nội dung mở đầu bên trong, Lâm Dật cảm thấy có chút huyền diệu.
"Tôi tên là Lưu Mai, 30 tuổi, cao 170 , da trắng tướng mạo xinh đẹp, quyến rũ mê người. Tôi đã kết hôn với một doanh nhân giàu có Hồng Kông, nhưng không có khả năng sinh đẻ. Thấy tài sản hùng hậu mà không có người thừa kế, vì ngăn ngừa phân tranh, đặc biệt mượn thời gian đi thăm người thân. Cần tìm một người đàn ông ân cần, khỏe mạnh có thể chu cấp 300 ngàn thù lao. Nếu như thành công sinh con trai, sẽ thưởng thêm hai triệu tiền mặt, có ý định xin liên hệ lại."
Nhìn thấy nội dung đơn đặt hàng, Lâm Dật sờ sờ cằm, tự nhủ:
"Quảng cáo thời nay đều thức thời như vậy sao, nhưng đơn hàng này vẫn là có thể nhận."
Nghĩ tới đây, Lâm Dật gọi số điện thoại phía trên điện thoại.
"Xin hỏi là cô Lưu Mai phải không? Cô là muốn sinh con đúng không?"
"Đúng vậy, anh nguyện ý giúp đỡ tôi sao?" m thanh đối diện trả lời rất êm tai.
"Tôi đã nhận đơn rồi, tự nhiên là đồng ý giúp đỡ." Lâm Dật nói: "Nhưng các cô sẽ không quỵt nợ chứ, đừng chờ tôi đi rồi, cô sẽ không chuyển tiền chứ."
"Yên tâm, sẽ không." Lưu Mai nói:
"Chồng tôi là doanh nhân giàu có ở Hồng Kông, với tài sản ròng hơn chục tỷ, vài trăm ngàn đối với tôi mà nói chỉ là mưa bụi thôi, chỉ cần anh có thể trợ giúp tôi có con, tôi sẽ trả tiền trước cho anh."
"Không thành vấn đề, quyết định như vậy đi, cô ở nhà chuẩn bị một chút, đợi lát nữa tôi sẽ đến sau."
"Tôi đã ghi rõ địa chỉ trên đơn đặt hàng." Lưu Mai nói:
"Đây là căn nhà tôi vừa mới mua, nếu như anh có thể làm cho tôi hài lòng, tôi không chỉ sẽ cho anh tiền, mà toàn bộ căn nhà này đều có thể cho anh."
"Vậy thì cảm ơn cô rồi."
Cúp điện thoại xong, xác nhận đơn đặt hàng không có sai sót, Lâm Dật cũng chuẩn bị làm việc.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui thể trạng của mình cũng hơi nhỏ dường như cũng đủ có thể khiến người ta thoả mãn, vì vậy cần tìm người giúp đỡ.
Nghĩ tới đây, Lâm Dật bấm số điện thoại của Tần Hán.
"Lão Lâm, tìm anh có việc gì?"
"Tôi đây có chút việc, muốn tìm anh giúp đỡ." Lâm Dật nói: "Có thể hay không giúp tôi tìm một người, tốt nhất là loại có vóc người cường tráng, nhìn vào liền có cảm giác ngột ngạt ấy."
"Ờ? Cậu tìm người như vậy làm gì? Như thế nào mà giờ lại đi làm tú ông tìm đàn ông cho phú bà thế."
"Anh không cần biết nhiều như thế, giúp tôi liên hệ một số là được rồi."
"Được, anh liền giúp cậu liên hệ đây." Tần Hán sảng khoái đồng ý, "Sau khi liên hệ tìm được người, thì anh bảo bọn họ tìm cậu ở đâu? Cửu Châu Các ư?"
"Không cần, đi Phú Hoa Gia Viên, để cho bọn họ tại cửa tiểu khu chờ tôi là được."
"Được rồi, cứ giao cho anh đi."
Nói xong chính sự, Lâm Dật cúp điện thoại, đến ngân hàng rút một ít tiền, sau đó đi đến Phú Hoa Gia Viên.
Đã đến Phú Hoa Gia Viên, đợi khoảng gần mười phút, người Tần Hán sắp xếp cũng đã đến, tổng cộng có hơn mười người.
Dẫn đầu là một người đàn ông cường tráng, trên người cơ bắp cuồn cuộn, làm Lâm Dật nhìn sửng sốt một chút.
Tần Hán thỉnh thoảng vẫn rất là đáng tin cậy, dựa theo hình thể của những người này, cũng đều là chơi tập thể hình, thể lực.
"Chào ngài Lâm tiên sinh, tôi tên là Lưu Dần Hỉ, là Tần thiếu gia kêu tôi tới tìm ngài."
"Hôm nay tìm các cậu tới, chủ yếu là muốn để cho các cậu giúp một chút việc, cụ thể làm thế nào, nghe sự chỉ huy của tôi là được." Lâm Dật nói.
"Tôi biết rồi Lâm tiên sinh, chúng tôi khẳng định nghe theo lệnh của anh."
"Đi thôi." Lâm Dật vung tay lên, mang theo Lưu Dần Hỉ cùng một đám người đi lên lầu, cũng ở trong lòng tự nhủ:
"Dẫn theo nhiều người như vậy đến, cũng không biết người phụ nữ tên Lưu Mai kia có chịu được không nhỉ."
------
Dịch: MBMH Translate