Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 255 - Chương 253. Đẹp Đến Không Gì Sánh Được

Chương 253. Đẹp Đến Không Gì Sánh Được
Chương 253. Đẹp Đến Không Gì Sánh Được

"Hóa, hóa ra là như vậy."

Nữ sinh tên là Điền Hân, thả lỏng dây thần kinh căng thẳng, thật giống như là mới đi một vòng từ quỷ môn quan về.

Lâm Dật im lặng đứng dậy, "Ai trong túi có kẹo đường, cho cô ấy ăn một viên, sau đó đưa cô ấy đến phòng y tế của trường."

"Biết rồi thầy Lâm."

Bởi vì sự việc của Điền Hân, lớp thể dục nhịp điệu bị đình chỉ ngắn ngủi, đã khôi phục lại như bình thường.

Lâm Dật ngồi dựa vào một bên, rốt cuộc hiểu rõ, tại sao các Hoàng Đế cổ đại, đều thích xem rất nhiều mỹ nữ khiêu vũ rồi.

Quả thực là rất đáng để hưởng thụ.

Sau khi tan lớp, Lâm Dật phát hiện ra đã sắp ba giờ rồi, nên không quay lại văn phòng mà lái xe đi đến công ty đón Kỷ Khuynh Nhan luôn.

"Sao anh lại đến sớm như vậy, còn có nửa giờ nữa mới đến bốn giờ mà." Kỷ Khuynh Nhan thấy Lâm Dật đến sớm nên thắc mắc hỏi.

"Buổi chiều có một tiết học, dạy xong không còn chuyện gì làm, nên anh tới đây luôn."

"Như thế rất tốt, lúc anh không có chuyện gì làm thì cứ đến chỗ em, em sẽ tiếp đón anh chu đáo nha." Kỷ Khuynh Nhan cười nói:

"Anh nếu như thấy chán thì đi chơi máy tính đi, em đi trang điểm thay quần áo, nếu không sẽ không kịp."

"Được, em đi đi."

Kỷ Khuynh Nhan trang điểm rất nhanh, gần 20 phút, tất cả đã xong.

Khi Kỷ Khuynh Nhan bước chậm đi tới, khiến Lâm Dật cảm giác toàn bộ thế giới đều yên lặng.

Anh không khỏi ngừng thở, nhìn chăm chú người phụ nữ trước mặt này.

Chiếc váy màu đen cao quá ngực, đuôi váy nằm rải rác trên sàn, linh động mà tao nhã, Kỷ Khuynh Nhan có cánh tay trắng nõn như ngọc, không dính một hạt bụi, xương quai xanh tinh xảo, cho thấy sự tương phản rực rỡ với cơ bắp băng tuyết và làn da trắng nõn.

Mặc dù quần áo thường ngày của Kỷ Khuynh Nhan có thể làm nổi bật dáng người, nhưng so với bộ váy dạ hội này, quả thực nó giống như một đám bùn.

Váy dạ hội ôm sát tôn lên vóc dáng yêu kiều, dáng người cao ráo kết hợp với đôi giày cao gót đính đá pha lê đen, đường nét hoàn mỹ tựa như đường cong hoàng kim nổi bật nhất dưới ngòi bút của người họa sĩ.

Khi phối hợp với bộ trang sức, Kỷ Khuynh Nhan gần như cũng đã đạt đến vẻ đẹp đỉnh cao.

Dây chuyền, khuyên tai cùng vòng tay, đặc biệt viên Blue Saphire lớn trên vòng cổ trên ngực, giống như biển sâu.

Bộ trang sức này làm cho Kỷ Khuynh Nhan, người vốn dĩ thuần khiết và xinh đẹp, càng trở nên quý phái, tao nhã và sang trọng hơn.

"Lâm Dật, anh cảm thấy có đẹp mắt không?" Kỷ Khuynh Nhan ngập ngừng hỏi, tay cầm gấu váy.

"Đây không phải là muốn cho người ta phạm tội sao, ai ..."

"Hì hì, coi như anh biết nói chuyện."

Thấy Lâm Dật nhìn mình đến xuất thần, Kỷ Khuynh Nhan có chút ngượng ngùng, nhưng trong lòng lại đắc ý vui vẻ.

" u phục cũng ở bên trong đó, anh đi thay đồ trước, sau đó chúng ta liền ra ngoài."

"Ừm."

Thời điểm Lâm Dật thay xong tây trang, vừa vặn đúng bốn giờ chiều, hai người cùng nhau đi tới bãi đậu xe dưới tầng hầm.

"Hôm nay lái xe của em đi." Sau khi xuống thang máy, Lâm Dật nói.

"Lái xe của em?"

"Lúc ban ngày anh có lớp ở trên trường, nên không lái xe thể thao, anh cũng không thể để cho người ta thấy anh lái FAW đưa em tới buổi tiệc từ thiện được."

"Vậy thì có sao đâu, nó chỉ là phương tiện đi lại mà thôi." Kỷ Khuynh Nhan nói: "Hơn nữa anh lái FAW, em ngồi cũng thật thoải mái mà."

"Em không sợ mất mặt sao?"

"Em nếu như cần một chiếc xe để làm cho mình có mặt mũi, thì những năm nay chẳng phải mất công lăn lộn sao."

"Em nói cũng có lý." Lâm Dật cười ha ha, sau đó lên xe, đưa Kỷ Khuynh Nhan đến địa điểm tổ chức bữa tiệc từ thiện.

...

Khách sạn Vân Lan, là một khách sạn lớn năm sao sánh ngang với khách sạn Bán Đảo. Bởi vì mới hoàn thành vào năm ngoái, nên khách sạn này có phần vượt trội hơn so với khách sạn Bán Đảo về phong cách kiến trúc và cách trang trí sao cho phù hợp với nhận thức của mọi người, Khách sạn Vân Lan tốt hơn một chút so với khách sạn Bán Đảo.

Lúc này, trước cổng khách sạn Vân Lan trải một tấm thảm đỏ dài hàng chục mét kéo dài đến tận vòm cửa cổng.

Hai bên thảm đỏ có hàng rào màu trắng, hai bên là các phóng viên đặc biệt tới đây.

Bữa tiệc từ thiện hôm nay đã mời rất nhiều doanh nhân và người nổi tiếng tham dự, chỉ cần báo danh xuống, ngày mai nhất định sẽ được lên đầu đề trang báo.

"Wow, các người nhìn kìa, đó không phải là đại minh tinh Liễu Phương Phỉ sao? Người ở ngoài so với trên tivi còn đẹp hơn nhiều."

"Còn không phải sao, nghe nói gần đây cô ấy đang tham gia một bộ phim cung đấu khác, đợi khi bộ phim gió công chiếu, đoán chừng cô ấy có thể lên top một hot search một thời gian dài đó."

"Người ta có thể nổi tiếng như ngày hôm nay, cũng coi như họ xứng đáng, không chỉ có lớn lên xinh đẹp, hơn nữa còn tinh thông đàn dương cầm và đàn violon, cũng coi như là đa tài đa nghệ rồi."

"Tôi thấy, khách quý hôm nay của buổi tiệc từ thiện, nhất định là Liễu Phương Phỉ rồi."

Nhìn thấy xung quanh vô số đèn flash cùng âm thânh nghị luận, Liễu Phương Phỉ tràn đầy đắc ý:

"Thực sự đám nhà quê chưa từng va chạm với xã hội, tại toàn Trung Quốc, còn có người phụ nữ nào xinh đẹp hơn tôi sao? Thật là nực cười."

"Chị Phỉ, chúng ta đi vào trước thôi."

Trợ lý của Liễu Phương Phỉ nhỏ giọng nói: "Em vừa nãy nghe người ta nói, Tần thiếu gia hình như đã đến, chúng ta không cần thiết ở đây lâu thêm đâu."

"Tần thiếu gia đến sớm như vậy sao?" Nghe trợ lý của mình nói khuôn mặt của Liễu Phương Phỉ lộ vẻ hưng phấn, mục đích chính của cô tới đây hôm nay chính là muốn bắt chuyện với Tần Hán tạo thêm mối quan hệ rộng.

Trong làng giải trí, tiền vốn là đại gia, ai có tiền người đó là cha.

Mà gần đây, có thông tin truyền ra rằng Tần gia có ý muốn tiến quân vào giới giải trí, nếu như có thể sớm cùng Tần Hán kết giao, như vậy tương lai trong vòng năm năm, liền có thể ngồi chắc ngôi vị đệ nhất minh tinh!

"Chắc là đã đến, nhưng Tần thiếu gia hành tung thất thường không cố định, thời điểm đi vào phải cẩn thận tìm xem."

"Ừm, nhớ kỹ, nhất định phải mắc nối kết giao được với Tần thiếu gia, không thể có bất kỳ sơ sót nào." Liễu Phương Phỉ dặn dò.

"Thật là đáng tiếc, nếu như ngày hôm qua em có thể lấy được bộ váy dạ hội đó, đoán chừng chị Phỉ sẽ càng tỏa sáng hơn trong hội trường này, khi mà Tần thiếu gia nhìn thấy chị, nhất định sẽ bị chị mê hoặc."

"Không sao đâu." Liễu Phương Phỉ làm điệu làm bộ, trước máy quay phim trước loay hoay poss dáng, nói:

"Một bộ y phục mà thôi, có xinh đẹp hay không, chủ yếu vẫn là xem khí chất. Giữa những người nổi tiếng trên internet và minh tinh nổi tiếng là khác nhau ở đây, mấy người đó cũng chỉ là mấy con thiêu thân mà thôi, không cần thiết tính toán nhiều như vậy."

"Người kia không phải cũng chỉ là người nổi tiếng trên internet thôi sao, làm sao có thể so được chị Phỉ của chúng ta."

Đúng lúc này, phóng viên và đám đông người vây xem cùng nhau phát ra một tiếng hô kinh ngạc.

"Chuyện gì vậy? FAW vậy mà có thể lái vô đây?"

"Đẳng cấp của chiếc xe này không đủ trình, làm sao lại lái tới đây? Có phải là lái nhầm hay không?"

Phóng viên và đám đông vây xem, đều thắc mắc.

Những vị khách dự hội nghị ngày hôm nay, những chiếc xe họ lái tới đều hơn 1 triệu trở lên, còn chiếc xe FAW này là có chuyện gì xảy ra?

Bên trong xe, Lâm Dật liếc nhìn thảm đỏ ở cổng, không khỏi cau mày.

"Không phải chỉ là một buổi tiệc từ thiện thôi sao? Sao lại còn có thảm đỏ nữa? Làm sao trông giống như sàn catwalk vậy?"

Kỷ Khuynh Nhan biết Lâm Dật trời sinh khiêm tốn, không ưa thích bộ dạng khoa trương này, cười nói:

"Bây giờ buổi tiệc từ thiện đã thay đổi, hình thức nhiều hơn ý nghĩa, cho nên liền biến thành như vậy, bây giờ làm gì còn có mấy người giống như anh, cúi đầu làm từ thiện."

Lâm Dật bĩu môi nói: "Em nói cũng hợp lý."

"Đi thôi thầy giáo Lâm, anh có muốn hay không cùng em đi thảm đỏ?" Kỷ Khuynh Nhan cười tủm tỉm hỏi.

"Đừng, cái này không thích hợp với anh, vẫn là em đi đi, anh cũng không muốn để cho bọn họ chụp được hình của anh."

"Em biết là anh không muốn." Kỷ Khuynh Nhan chỉ vào cửa hông phía trước nói: "Anh nếu như không muốn từ nơi này đi vào, liền từ cửa hông phía trước đi vào, sau đó hai chúng ta sẽ gặp nhau tại hội trường."

"Không thành vấn đề."

Sau khi thương lượng xong, Kỷ Khuynh Nhan mở cửa bước xuống xe.

Đôi chân thon dài trắng như ngọc cùng đường viền của váy dạ hội màu đen lộ ra, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

Sắc trời dần ảm đạm xuống, khi Kỷ Khuynh Nhan từ trên xe bước xuống, không khỏi làm cho tất cả mọi người đều nín thở.

"Này, người phụ nữ này cũng quá đẹp!"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 253.
Bình Luận (0)
Comment