"Cái kia có thể giống nhau sao."
Tô Cách lại cầm điện thoại di động lên, ánh mắt mong đợi nhìn Lâm Dật.
"Hai người chúng ta chơi mấy ván đi."
"Tôi không có thời gian, tôi vẫn còn có một tiết lớp bóng rổ, một ván thì đánh không xong."
"Đúng rồi, nói tới lớp bóng rổ, tôi nhớ tới một việc." Tô Cách nói:
"Vừa nãy tổ bộ môn thể dục chủ nhiệm Vương gọi điện thoại tới nói với tôi là giáo viên thể chất cô Trương ngã bệnh, cho nên anh qua đó dạy thay một tiết."
"Ừ" Lâm Dật sửng sốt một chút, "Giáo viên thể dục thể chất ngã bệnh xác định là để tôi đi dạy thay ư? Không nhầm chứ?"
"Chủ nhiệm Vương ở trong điện thoại chính là nói như vậy, tôi cũng không có cách nào từ chối thầy ấy, nên giúp anh đáp ứng mất rồi."
"Tổ bộ môn thể dục, có mấy cô giáo đó, cho dù cô Trương ngã bệnh, cũng không thể rơi xuống trên đầu tôi được." Lâm Dật nói:
"Hơn nữa hôm qua tôi có dạy một tiết Taekwondo, còn chứng kiến cô Trương sinh long hoạt hổ, cũng không giống bộ dạng là đang bệnh."
"Tôi cũng không biết nữa, nhưng lớp học này anh phải đi dạy, người ta đều đã chỉ đích danh anh đi rồi."
Tất cả các điểm đáng nghi đều ở một chỗ, Lâm Dật xem như là đã rõ chuyện gì xảy ra.
Đoán chừng là xảy ra sự kiện kỳ lạ gì, giáo viên thể dục đột nhiên bị ốm không giải thích được, không ngờ việc này có thể xuất hiện tại trường đại học.
"Được, lớp thể dục thể chất bao giờ bắt đầu?"
Đối với Lâm Dật mà nói, dạy lớp nào cũng không quan trọng, chỉ cần có thể có lên lớp là tốt rồi.
Ngoại trừ hôm nay có lớp thể dục thể chất, còn có 1 tiết bên lớp bóng rổ, sau khi tất cả đều hoàn thành, tiến độ nhiệm vụ là (5/20) rồi, còn có một bước nữa là hoàn thành nhiệm vụ cuội cùng rồi.
"Lớp thể dục thể chất là tiết đầu tiên của buổi chiều được mở lớp ở sân thể dục trong nhà, anh có thể tìm thấy lớp đó ở đó."
"OK."
Đơn giản thu thập một chút, Lâm Dật đi tới sân thể dục, chuẩn bị bắt đầu lên lớp.
Những người trong lớp hôm nay khác với ngày hôm qua, lại thay đổi một nhóm người mới.
Bởi vì không có thành viên nhóm trưởng nào trong lớp này, bọn họ đều là học sinh bình thường, đối với sự xuất hiện của Lâm Dật, cũng không có bao nhiêu mâu thuẫn.
Hơn nữa ngày hôm qua sự việc Lâm Dật úp bóng Phó Thanh Sơn, đã được lan truyền trên trang diễn đàn của trường học.
Đến nỗi trong lớp học hôm nay, các học sinh hiện tại đều tràn đầy chờ mong, hi vọng thầy Lâm có thể biểu diễn lại một lần nữa màn úp bóng hôm qua.
Nhưng điều khiến bọn họ thất vọng là buổi học này, 3/4 thời gian đều dành cho việc rèn luyện thể chất, thời gian còn lại, học một chút kỹ xảo ném bóng, khác hẳn những gì họ đã tưởng tượng là một trời một vực.
Buổi trưa tan học, Tô Cách chủ động đi mua đồ ăn trưa cho Lâm Dật.
Có câu chính là cắn người miệng mềm, bắt người ngắn tay(* ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng mềm mỏng hơn), sau khi ăn xong cùng Tô Cách chơi hai ván trò chơi, sau đó lại thu dọn đồ đạc, chuẩn bị lên lớp.
Lúc Lâm Dật đi ra, phát hiện nữ sinh đứng đầy trước cửa phòng làm việc.
"Các em có chuyện gì sao?"
"Thầy Lâm, chúng em đứng đây đợi thầy đến lớp thể dục thể chất."
"Các em đi đến sân thể dục chờ tôi là được rồi, chờ ở đây làm gì?"
"Chúng em phải trân trọng cơ hội lần này nha, cô giáo Trương thật vất vả mới ngã bệnh, không biết lần tới sinh bệnh là lúc nào nữa." Một nữ sinh vóc người cao gầy nói.
"Tôi thấy là các em như ước gì cô Trương bị bệnh nan y vậy."
"Thế thì không đến nỗi vậy, chỉ cần cô ấy phát bệnh vào thời điểm nhất định là được rồi."
Lâm Dật không nói gì, thực sự không có biện pháp nào thu thập mấy học sinh này.
Anh cảm giác rằng lớp học thể dục thể chất này tiếp theo sẽ là thử thách lớn nhất trong cuộc đời anh.
Sở dĩ Lâm Dật có ý nghĩ như thế, cũng là vì anh còn quá trẻ tuổi.
Bởi vì trong tương lai không xa, vẫn còn có những thử thách lớn hơn khiêu chiến với anh so với lớp thể dục thể chất này.
Cùng mấy cô nữ sinh chen chúc rời đi.
Lâm Dật đi tới phòng học thể dục thể chất.
Mới vừa bước vào cửa, một mùi nước hoa hỗn hợp phả vào mặt, mùi vị khỏi nói có bao nhiêu kích thích.
Khi Lâm Dật bước bào, phát hiện còn có chuyện thú vị hơn đang chờ anh.
Lớp học thể dục thể chất, tổng cộng có hơn 60 người.
Trong đó phần lớn bọn họ đều mặc quần đùi, còn lại một số phần còn lại là mặc quần bò bó sát người, giống như những cô gái khoe cơ thể hàng ngày trên các video livestream.
Hơn nữa phần lớn nữ sinh, cũng đều đang mặc áo croptop hở rốn, hình ảnh không cách nào có thể diễn tả bằng lời nói.
Nhìn thấy những nữ sinh đại học trẻ trung xinh đẹp này, Lâm Dật càng cảm thấy mình đã già rồi.
Thế giới của họ đủ mọi màu sắc, còn thế giới của người trưởng thành thì rất cô độc, chỉ có hoàng sắc.
"Xin chào thầy Lâm."
Nhìn thấy Lâm Dật đi vào, hơn 60 nữ sinh cùng nhau chào hỏi, cảm giác hưng phấn lộ rõ trên mặt.
Hình ảnh trước mắt hình ảnh khiến Lâm Dật có loại ảo giác.
Chính mình thật giống như đang chạy vào hang sói.
Đôi khi lớn lên quá đẹp trai, cũng không phải gì việc tốt.
"Tất cả đứng ngay ngắn, tiết học sẽ sớm bắt đầu."
Nghe thấy tiếng nói, Lâm Dật hướng về phía cửa nhìn sang.
Phát hiện là cô Trương giáo viên thể dục thể chất.
Cô Trương tên gọi là Trương Tuyết, thân hình không cao lắm, vóc người còn có chút mượt mà, tuy rằng không phải rất đẹp, nhưng cũng làm người khác không kìm lại được muốn quay lại nhìn lần thứ hai.
"Cô Trương, không phải là cô bị bệnh sao?"
"Chúng tôi là giáo viên thể dục, bị ốm hay không cũng không phải do bản thân quyết định " Trương Tuyết bất đắc dĩ cười nói:
"Các em ấy nói tôi bị ốm, cho nên tôi liền bị ốm sao?"
"Không phải đâu cô giáo Trương, cô cứ như vậy khuất phục sao?"
"Hết cách rồi, chủ yếu là tôi cũng muốn gặp thầy Lâm, cho nên liền cùng với các em ấy phối hợp một chút."
"Lần này coi như xong rồi." Lâm Dật nghĩ thầm: "Hôm nay có thể đi ra ngoài hay không? Phải xem ông trời có giúp mình không."
"Cô Trương, cô xem như vậy có được không?! Hôm nay tiết học này tôi cùng cô lên lớp, nhưng người dạy chính vẫn là cô, tôi không thông thạo thể dục thể chất cho lắm, thật không biết dạy các em ấy cái gì."
Bởi vì có thêm trí tuệ của Hiền Giả, cho nên kiến thức thể dục thể chất của Lâm Dật cũng rất chuyên nghiệp, tối thiểu không thua kém gì so với Trương Tuyết.
Nhưng theo quan điểm của anh, nam sinh nhảy thể dục nhịp điệu thực sự quá kỳ, vì vậy anh dứt khoát nghĩ ra một biện pháp như vậy.
"Không thành vấn đề, dù sao các em ấy cũng không phải thật sự muốn cho anh dạy tiết này."
"Đúng đúng đúng, chỉ cần thầy Lâm xem chúng em nhảy là được rồi, chúng em có thể nhảy cả ngày mà không biết mệt."
"Thầy Lâm, thầy phải xem xét xem trong chúng em ai nhảy tốt nhất."
"Thầy Lâm, thầy đừng đứng xa như vậy làm gì? Đứng lại gần chúng em một chút."
Trời đất, tốt xấu gì tôi cũng là một người đàn ông, các người có thể hay không rụt rè một chút đi chứ.
Lâm Dật ngồi xếp bằng sang một bên, trong tiết học này không có chuyện của mình, chỉ cần ngồi tại đây như này là được.
Không lâu sau, lớp thể dục nhịp điệu chính thức bắt đầu, kèm theo âm nhạc, Trương Tuyết cùng với hơn sáu mươi học sinh nữ bắt đầu ôn tập lại các động tác đã học ngày hôm qua..
Nhìn thấy những nữ sinh trẻ trung xinh đẹp này trước mặt, Lâm Dật không khỏi thở dài.
Thực sự là sóng sau cao hơn sóng trước.
Sau khi nhìn một hồi, Lâm Dật cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.
Những người này chỉ có thể coi là bọt sóng nhỏ, nếu như đổi lại là Kỷ Khuynh Nhan và Tô Cách.
Cảnh tượng có thể được so sánh với một trận sóng thần.
Suy nghĩ xong Lâm Dật chỉ biết thở dài một hơi!
Ngay lúc Lâm Dật đang suy nghĩ về việc mời Kỷ Khuynh Nhan đi bơi thì đột nhiên nhìn thấy một nữ sinh ngất xỉu.
Biến cố đột ngột xuất hiện, làm cho các nữ sinh đang có mặt cùng Trương Tuyết đều ngừng động tác trên tay, lập tức lao về phía nữ sinh ngất xỉu đó.
"Điền Hân, em bị sao vậy? Mau tỉnh lại, đừng làm cô sợ."
Nhìn thấy sắc mặt nữ sinh té xỉu trắng bệch.
Lâm Dật đẩy đoàn người ra đi tới, đặt ngón tay ấn ở huyệt nhân trung, mấy giây sau, nữ sinh té xỉu khôi phục chút ý thức, yếu ớt nói:
"Thây, thầy, em bị làm sao vậy?"
"Không sao hết, trở lại ăn chút đồ tốt, đừng để mình chịu khổ."
"Ăn chút đồ tốt?"
Vẻ mặt nữ sinh hoảng hốt, sắc mặt càng trắng hơn.
"Thầy ơi, thầy đừng làm em sợ, em là mắc bệnh nan y gì sao?"
"Này cùng bệnh nan y có quan hệ gì? Chính là cho em ăn chút đồ tốt thôi mà."
"Thầy ơi, thầy không cần gạt em, có lời gì cứ nói thẳng là được, bình thường đều là mắc loại chứng như này, bác sĩ mới nói như vậy."
Lâm Dật không nói nên lời, chỉ số thông minh như này làm sao có thể vào được Đại học Sư phạm?
"Em chỉ là dinh dưỡng không đầy đủ, lượng đường trong máu quá thấp, lại vận động quá nhiều nên mới ngất xỉu, tôi không kêu em ăn chút đồ tốt lẽ nào kêu em ăn shit à?"
------
Dịch: MBMH Translate