Lâm Dật cảm thấy cạn lời!
Cô mẹ nó thật sự đã điều tra ra sao!
Lâm Dật không trả lời lại thông tin của Hà Viện Viện, dù sao cô cũng không nói đến chuyện có liên quan tới Trầm Thiên Trác.
Tư liệu đã tới tay, thời điểm nào nên hành động sẽ do mình quyết định.
Nhưng trước khi bắt đầu kế hoạch thì phải làm chút công tác chuẩn bị đã.
Kỷ Khuynh Nhan chậm rãi đi tới bên cạnh, thấy Lâm Dật vẫn luôn không nói chuyện, mà chỉ ngồi bấm điện thoại di động, nên đã không quấy rầy anh.
Nếu như không phải chuyện công việc thì anh ấy rất ít khi lộ ra vẻ mặt như vậy.
Hai người trở lại khách sạn, nhìn thấy Lâm Dật không nói lời nào, chân mày vẫn luôn nhíu chặt. Thậm chí anh ấy còn không đùa giỡn với mình, Kỷ Khuynh Nhan ngược lại cảm thấy có chút không quen.
“Em muốn tắm rửa không?” Lâm Dật nói: “Nếu như em muốn tắm thì lát nữa anh tắm sau vậy.”
“Không có việc gì cả, anh đi trước đi.”
Phát hiện Lâm Dật bởi vì chuyện công việc mà phiền lòng, Kỷ Khuynh Nhan cũng không đùa với anh, nói: “Em đi chuẩn bị đồ ngủ cho anh.”
Lâm Dật gật gật đầu, nhận lấy đồ ngủ từ Kỷ Khuynh Nhan, sau đó đi vào phòng vệ sinh.
Mở vòi hoa sen, Lâm Dật ngồi trên bồn cầu, một tay chống cằm, tự hỏi làm sao để có thể lừa được Kỷ Khuynh Nhan.
Đầu tiên, mục đích của chuyến đi này, là mang cô ấy đi chơi, cho nên không thể để bại lộ ý đồ của mình.
Tuy rằng cô ấy sẽ không tức giận, nhưng vị đạo sẽ thay đổi, mình nhất định phải cho nàng có thể nghiệm vui vẻ.
Nhưng nhiệm vụ quan trọng ở trước mắt là đi một chuyến đến Washington. Bởi vì tổng bộ của Microsoft ở đây, cho nên phải tìm một lý do thích hợp để đem Kỷ Khuynh Nhan qua đó.
Lâm Dật nghĩ một lúc, trong lòng oán thầm: “Hình như Quan Nhã có thể.”
Suy đi nghĩ lại, Lâm Dật đem vai nữ diễn viên phụ khóa chặt trên người Quan Nhã.
Nhưng còn thiếu một vai nam phụ, đến phối hợp với mình.
Hà Viện Viện có thể, nhưng lại không phải là ứng cử viên tốt nhất.
Sau khi loại trừ cô ấy ra thì Kỳ Hiển Chiêu là lựa chọn thích hợp nhất.
Sau khi xác định được nam nữ diễn viên phụ, Lâm Dật gửi tin nhắn cho hai người.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa, anh mới tắm đơn giản một chút, rồi đi ra khỏi phòng vệ sinh.
“Anh gần đây có phải là quá mệt mỏi hay không? Chuyện làm ăn có thể làm từ từ, chớ gây cho mình áp lực lớn như vậy.”
“Không có việc gì, anh yên tĩnh một chút là tốt rồi.” Lâm Dật nghiêm túc nói.
Trong lòng Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy khó chịu. Anh ấy đem bản thân biến thành cái dạng này, mà mình lại không thể giúp được chút gì.
Reng reng reng
Đúng lúc này, điện thoại di động của Kỷ Khuynh Nhan vang lên, là Quan Nhã gọi tới.
“Em vào trong nhận cuộc điện thoại, anh nếu mệt thì nằm một chút đi, đợi lát nữa em ra bóp vai cho anh.”
“Ừm, đi đi.”
Kỷ Khuynh Nhan về trong phòng, Lâm Dật ngả lưng lên ghế sô pha.
Còn phục vụ bóp vai?
Có phải quá tiêu sái rồi hay không?
Cảm giác có chút có lỗi với Kỷ Khuynh Nhan!
Mặc kệ, mặc kệ đi, ngươi không vào địa ngục thì ai vào địa ngục? Tôi sao?
Sau hai mươi phút, Kỷ Khuynh Nhan cầm điện thoại di động, vẻ mặt xoắn xuýt đi ra.
Nhưng sau khi ra ngoài, phát hiện Lâm Dật đang gọi video với Kỳ Hiển Chiêu.
“Lâm tổng, trước đó tôi không phải là đã nói với ngài rồi sao. Công việc của công ty gần đây bề bộn nhiều việc, không được chạy loạn, sao ngài còn chạy đến Mỹ vậy.”
Kỷ Khuynh Nhan bị giật mình, trong ấn tượng của cô thì Kỳ Hiển Chiêu vẫn luôn là một người ôn tồn lễ độ, dường như vĩnh viễn cũng sẽ không tức giận, hiện tại thế mà lại dùng loại ngữ khí này để nói chuyện với Lâm Dật?
Hiển nhiên là đã tức giận.
“Tôi không phải đã đem quyền hạn giao lại cho cậu rồi sao? Còn cần tôi làm cái gì nữa? Cậu làm ăn cái gì thế không biết!”
“Tôi hiện tại là COO của công ty, vô công bất thụ lộc, ngài lại ném hết công việc lại cho tôi. Tôi căn bản bận đến không sống được nữa đây này!” Kỳ Hiển Chiêu căm phẫn trào dâng, nói:
“Lại nói, anh mới là ông chủ của công ty, mấy cái hạng mục của công ty đều đang được tiến hành, mà ngài lại đi ra ngoài tiêu dao khoái hoạt. Ngài có từng nghĩ tới cảm nhận của tôi và các nhân viên khác không!”
“Tôi là ông chủ, tôi trả lương cho các người, cảm nhận của các người với tôi có quan hệ cái cọng lông!”
“Tôi không muốn nói nhiều nữa, tóm lại là ngài nhanh trở về chút đi, công ty đã bận thành bộ dáng này rồi, ngài nhất định phải trở về!”
“Cái rắm ấy, trong thời gian ngắn tôi không thể quay về, còn muốn ở lại chơi mấy ngày.” Lâm Dật nói: “Cậu có thể làm thì làm, không thể làm nữa thì có thể đi, tôi cũng không tin rằng tập đoàn Lăng Vân không có cậu thì không được!”
“Mặc kệ thì mặc kệ, dù sao tôi cũng không đói chết!”
“Khoan, khoan đã!”
Kỷ Khuynh Nhan không thể ngồi yên nữa, vội vàng chạy tới, giành lấy điện thoại của Lâm Dật.
“Anh Kỳ, anh bớt giận chút, việc này là do tôi, Lâm tổng các người cũng là vì bồi tôi cho nên mới đến đây.”
Trong lòng Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy áy náy, cô không nghĩ tới, công việc tại tập đoàn Lăng Vân lại sẽ bận rộn như vậy.
Thì ra vì mình mà Lâm Dật đã bỏ ra nhiều như vậy.
Khó trách lúc vừa mới trở về, Lâm Dật cau mày không nói lời nào, chắc hẳn là khi đó, hai người đã xảy ra tranh cãi đi.
Lâm Dật nghiêng đầu, mắt nhìn Kỳ Hiển Chiêu trong video.
“Cái này mẹ nó, thật sự là diễn viên trời sinh, kỹ năng diễn quá trâu bò! Trở về nhất định phải thưởng thêm cái đùi gà!”
“Nếu như đi cùng Kỷ tổng thì tôi sẽ không nói gì.”
“Anh yên tâm, chúng tôi sẽ trở về sớm, sẽ không làm chậm trễ công việc của tập đoàn.”
“Không có việc gì, không có việc gì, tôi làm thêm một chút là được rồi.”
“Không sao, việc này là do tôi sắp xếp, tóm lại anh với Lâm Dật đừng như vậy. Con người anh ấy mặc dù nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng lại như đậu hũ, tuyệt đối không có ý đồ xấu.”
“Tôi biết mà.”
“Vậy thì tốt, hôm nay trước cứ như vậy đi, tôi sẽ nói chuyện với anh ấy.”
“Được.”
Cúp điện thoại, trong lòng Kỷ Khuynh Nhan cảm động, “Công ty bận rộn như vậy, sao anh còn nói không có việc gì, để người ta tức giận kìa.”
“Anh không phải là muốn đi chơi cùng em sao, lại nói, công việc ở công ty cũng không quan trọng bằng em.” Lâm Dật xụ mặt, giả vờ như còn chưa nguôi giận.
“Được rồi, chỉ cần trong lòng anh có em là được rồi.” Kỷ Khuynh Nhan lôi kéo tay Lâm Dật, “Đừng nói là dẫn em tới Mỹ chơi, cho dù anh dẫn em đi dạo trên đường cái thôi thì em cũng đều rất vui vẻ.”
“Như vậy sao được, đường cái làm sao có thể so với Orlando được.”
“Anh nói lời này cho thấy anh không hiểu nữ nhân rồi.” Kỷ Khuynh Nhan ngượng ngùng nói.
“Anh sao lại không hiểu.”
“Thật ra đi nơi nào không quan trọng, quan trọng là đi cùng ai.” Kỷ Khuynh Nhan đỏ mặt, “Anh có thể có thời gian đi với em là em đã rất cao hứng rồi, dù sao anh còn có rất nhiều chuyện phải làm.”
“Được thôi, em nói cái gì thì chính là cái đó đi.”
Lâm Dật cúi đầu, vẫn còn xụ mặt, kỹ năng diễn có thể so với Ảnh Đế.
“Đúng rồi, vừa rồi Quan Nhã gọi điện thoại cho em có chuyện gì vậy?”
“Cũng không có chuyện gì, anh không cần phải để ý đến em.” Kỷ Khuynh Nhan giải thích qua loa.
“Nói đi, chuyện gì, hình như em đang nói dối.”
“Cô ấy nói tại Washington, có mấy viện thiết kế chuyên nghiệp chuyên thiết kế cảnh quan bên ngoài, đặc biệt có liên quan đến phương diện thi công bến tàu, có rất nhiều cách nhìn độc đáo, cho nên cô ấy muốn cùng em đi xem một chút.”
“Đi gì mà đi, đến đây là để chơi, sao lại phải làm việc rồi!” Lâm Dật nói: “Quan Nhã này cũng thật là, anh phải dạy dỗ cô ấy mới được.”
“Không được! Việc này không thể nghe anh!”
Kỷ Khuynh Nhan nói với vẻ chắc chắn: “Đây là hạng mục bến cảng Vọng Giang, nhất định phải được thực hiện nghiêm túc, không thể qua loa được!”
“Chuyện này là sao vậy, vất vả lắm mới được đi ra ngoài chơi được một lần, đều bị bọn họ làm chậm trễ.”
“Được rồi, em biết tâm ý của anh, trong lòng em sẽ nhớ kỹ.”
“Vậy được rồi, ngày mai sẽ đi Washington, dù sao cũng đều là việc mua bán của nhà chúng ta, em để ý một chút cũng là chuyện đương nhiên.”
“Nói cái gì đó.” Gương mặt Kỷ Khuynh Nhan đỏ lên, “Em với anh mới không phải là cùng một nhà.”
Lâm Dật nhéo nhéo gương mặt đáng yêu của Kỷ Khuynh Nhan, “Nếu đã sắp xếp xong tất cả thì em đi rửa mặt đi, nghỉ ngơi sớm một chút.”
“Ừm.” Kỷ Khuynh Nhan nhìn Lâm Dật, nói nghiêm túc: “Cám ơn anh đã hi sinh nhiều như vậy để bồi em.”
“Việc này thì tính là gì, đều là việc nên làm, mọi việc đều có cái chủ yếu và thứ yếu.”
Lần này, Kỷ Khuynh Nhan cũng không nói Lâm Dật miệng lưỡi trơn tru nữa. Trong đôi mắt sáng rực rỡ hình như mang theo một tầng sương mù.
“Hôm nay không cần đi con đường giống như hôm qua nữa, em sẽ cho anh một cơ hội, hai chúng vào trong phòng ngủ đi.”
------
Dịch: MBMH Translate