“Ừm...”
“Anh thấy cảnh đêm nay rất đẹp, muốn ra ngoài đi dạo một chút.”
“Em thấy anh là lại đang có ý đồ gì đó đi.” Kỷ Khuynh Nhan hoài nghi nói.
“Không còn cách nào khác, mị lực của anh quá lớn, vừa rồi có mấy em gái Pháp muốn hẹn anh ngắm trăng. Anh không có cách nào cự tuyệt, chỉ có thể cố mà đáp ứng thôi.” Lâm Dật thở dài, “Anh đúng là quá khó khăn mà.”
“Anh dám!”
Kỷ Khuynh Nhan đưa hai tay lên chống nạnh, quát: “Em nói cho anh biết, hôm nay anh đừng hòng đi, ở lại trong phòng cho em!”
Kỷ Khuynh Nhan tức giận, ngực phập phồng, lúc này mới qua bao lâu cơ chứ, mà đã bị dụ dỗ rồi!
Quá không ra gì rồi!
“Ai, Kỷ tổng không phải là ăn dấm đó chứ.”
Gương mặt Kỷ Khuynh Nhan đỏ lên, “Ăn dấm cái gì, em là sợ anh gặp nguy hiểm mà thôi! Tóm lại là ở lại trong khách sạn, dù sao cũng không cho đi.”
“Được thôi, anh không đi, ở lại đây vậy.”
“Vậy thì còn tạm được.”
Kỷ Khuynh Nhan về phòng, nhưng lại không đến vài phút, lại đi ra.
“Em không ngủ được sao lại chạy ra đây rồi?”
“Em sợ anh lén ra ngoài, vào trong phòng đi.”
“Thật không nghĩ tới, em lại là người như vậy, anh thấy em đây chính là thèm muốn thân thể của anh.”
“Phi phi phi, anh thối lắm, em mới không thèm.” Kỷ Khuynh Nhan rất không cao hứng, nói: “Nhanh theo em vào phòng.”
“Ngạch, được rồi.”
Vào đến trong phòng, Kỷ Khuynh Nhan chỉ xuống dưới đất, ở đó đã chuẩn bị cho Lâm Dật hai tầng nệm, nói:
“Tối nay anh ngủ ở đây, em ngủ trên giường tiện thể canh chừng anh.”
Lâm Dật:…
Phụ nữ mà tàn nhẫn thì thật sự không xem nam nhân ra gì.
Lâm Dật xoay lưng, “Vậy được rồi, hôm nay anh ngủ ở đây.”
“Anh không ngủ ở đây cũng không được.”
Lâm Dật ngủ trên mặt đất, Kỷ Khuynh Nhan nghiêng người nằm trên giường, nhìn chằm chằm vào Lâm Dật, nhìn giống như những bộ phim Hàn.
Lâm Dật lại không có quan tâm nhiều như vậy, đi dạo một ngày, đã sớm muốn ngủ.
A _!
Đêm dài yên tĩnh, đột nhiên có một tiếng hét phá vỡ sự an tĩnh trong phòng.
Kỷ Khuynh Nhan đột nhiên ngồi dậy, đầu chảy đầy mồ hôi lạnh.
“Em có phải lại nằm mơ hay không.” Đôi mắt Lâm Dật đang còn ngái ngủ, cảm thấy mông lung, nhưng vẫn lên tiếng: “Là mơ thấy nhảy lầu, hay là mơ thấy rơi xuống vực.”
“Ừm? Làm sao anh biết vậy?”
Sắc mặt Kỷ Khuynh Nhan trắng bệch, “Em vừa mới mơ thấy, có mấy con hổ đang đuổi theo em, em không có nơi nào để chạy nữa cho nên em đã nhảy xuống vách đá. Mà giấc mơ này cũng thật là, em cảm giác mông của mình cũng đau... Hả? Làm sao anh biết em nằm mơ thấy nhảy xuống vực?”
“Không đau mới là lạ.”
Lâm Dật cảm thấy cô gái này thật đáng yêu, “Nhìn xem em đang ở chỗ nào?”
Kỷ Khuynh Nhan nhìn bốn phía một chút, phát hiện lại không có ở trên giường, mà là trên mặt đất.
“Em, sao em lại ở đây?”
“Em nói xem sao em lại ở đây.” Lâm Dật nói:
“Em nằm nghiêng người bên cạnh giường rồi ngủ thiếp đi, nghiêng người thì rớt xuống thôi, còn không biết xấu hổ mà hỏi?”
Kỷ Khuynh Nhan:…
Chuyện này cũng quá mất mặt rồi.
May là trong phòng tắt đèn, anh ấy không nhìn thấy mặt mình, nếu không chắc phải tìm một cái lỗ để chui vào mất.
“Vậy em trở lại ngủ đây, anh cũng ngủ tiếp đi.”
“Trở về ngủ làm gì.” Lâm Dật vung tay lên, ôm Kỷ Khuynh Nhan vào trong ngực của mình, “Để tránh việc em rớt xuống lần nữa, thì ngủ ở đây luôn đi.”
“Anh làm gì vậy, mau đưa buông em ra.”
“Đừng nhúc nhích!” Lâm Dật hù dọa nói: “Nếu không anh cù em đấy.”
Kỷ Khuynh Nhan không động nữa, thân thể căng thẳng, cảm nhận được hơi thở ấm áp của Lâm Dật thì lại càng khẩn trương.
Giống như giáo viên thể dục năm đó đã đánh giá, trong thân thể cô có tấm thép, không thể cong trở về.
“Ngủ đi, em sao lại giống như sâu róm vậy, uốn qua uốn lại làm gì.”
“Em, em...”
Kỷ Khuynh Nhan ấp úng nửa ngày, không biết nói thế nào.
“Thế nào? Có việc gì thì cứ nói a.”
“Em, em vừa rồi bị ngã, mông đau.” Kỷ Khuynh Nhan ủy khuất nói, nước mắt như muốn rơi xuống.
Phốc
Lâm Dật nhịn không được cười ra tiếng, ngay cả bộ dáng ngáy ngủ lúc nãy cũng không còn.
“Vậy còn không đơn giản sao, anh xoa cho em là được.” Lâm Dật cợt nhả, nói: “Trên đó nhiều thịt như vậy, giường cũng cao, không đến mức quá đau đi.”
“Không được!”
Kỷ Khuynh Nhan hoạt động một chút rồi ngồi dậy, “Tự em xoa.”
“Vậy em xoa đi, anh ngủ tiếp đây.”
Lâm Dật buồn ngủ, nhắm mắt lại chưa đến vài phút đã ngủ thiếp đi rồi.
Còn lại một mình Kỷ Khuynh Nhan, thở phì phò, phồng má, sau đó một mình xoa mông.
Sáng sớm hôm sau, Kỷ Khuynh Nhan thức dậy với đôi mắt thâm đen, hiển nhiên đêm qua nàng ngủ không ngon.
“Còn đau phải không?” Lâm Dật hỏi.
“Đã tốt hơn nhiều rồi, nhưng ngủ không ngon, em còn muốn ngủ thêm một lát.” Kỷ Khuynh Nhan bĩu môi nói.
“Ngủ đi, tỉnh ngủ lại ra ngoài sau.”
“Đem điện thoại di động của anh cho em.”
“Em muốn điện thoại di động của anh làm gì?”
“Cứ đưa cho em trước đã.”
Lâm Dật không có nghĩ nhiều như vậy, đưa di động cho Kỷ Khuynh Nhan.
“Ừm? Phương thức liên lạc của người phụ nữ kia đâu?”
“Người phụ nữ nào?”
“Người phụ nữ Pháp quen được tối hôm qua.”
“Đã sớm xóa rồi.”
“Anh không nhắn tin với cô ấy sao?”
“Một người Pháp, anh có thể nói chuyện gì với cô ấy đây.”
“Lâm Dật, anh lại giở trò với em, anh chính là muốn gạt em ở cùng một chỗ với anh...”
“Cùng một chỗ cái gì?”
“Phi phi phi, em mới không thèm để ý tới anh nữa.”
Kỷ Khuynh Nhan tức giận đóng cửa, chuẩn bị ngủ.
Có lẽ là do buổi tối hôm qua ngủ không ngon, cộng với việc quá mệt mỏi, Kỷ Khuynh Nhan ngủ đến xế chiều hôm đó mới tỉnh.
Hai người cũng không định đi chơi nữa, chỉ đi dạo trên đường, ăn chút món ăn đặc sản địa phương sau đó liền trở về khách sạn.
Mấy ngày tiếp theo, Lâm Dật mang Kỷ Khuynh Nhan đến các chỗ vui chơi khác tại Orlando.
Chỗ nào có thể chơi thì tất cả đều chơi qua một lần.
Mới đầu Lâm Dật cũng không vội, nhưng mắt thấy hành trình Orlando đã sắp kết thúc, mà Hà Viện Viện còn chưa điều tra được tin tức về Trầm Thiên Trác, không khỏi có chút sốt ruột.
Nếu như không tra được, vậy thì phải đi Miami.
“Con bà nó, cho cô thời gian một ngày nữa, nếu như lại không tra được, thì sẽ trừ hết tiền lương của cô!” Lâm Dật nghĩ thầm.
Kết thúc hành trình một ngày, sau khi hai người ăn xong thì chậm rãi đi về phía trước, Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Lâm Dật, chơi ở Orlando cũng đã nhiều rồi, chúng ta trở về đi. Nhưng nếu như anh muốn đi đến nơi khác thì em có thể đi cùng anh. Anh không cần phải để ý đến em, em có thể sắp xếp tốt việc kinh doanh của công ty.”
“Anh vốn dĩ định sau khi chơi ở Orlando thì dẫn em đi dạo Miami.”
“Có thể nha.” Kỷ Khuynh Nhan sảng khoái đáp ứng, “Miami chính là thành phố ven biển nổi tiếng, vừa lúc bến cảng Vọng Giang đang phát triển, có thể đi học hỏi kinh nghiệm.”
“Anh chính là nghĩ như vậy.” Lâm Dật cười ha ha nói, nhưng trong lòng lại nghĩ: “Hà Viện Viện, cô mẹ nó nếu như lại không tra được tư liệu của Trầm Thiên Trác, lão tử đây đã sắp không kiên trì được nữa!”
“Quyết định như vậy đi, ngày mai lên đường đi Miami.”
“Được.”
Ong ong ong
Đúng lúc này, chuông điện thoại của Lâm Dật vang lên, là của Hà Viện Viện gọi tới.
Hà Viện Viện: “Chuyện của Trầm Thiên Trác, em đã tận lực, tư liệu đã gửi đến trong hòm thư của anh?”
Trong lòng Lâm Dật kích động, thật sự là suy nghĩ cái gì thì cái đó liền đến nha!
Lâm Dật: “Được rồi, tôi sẽ xem ngay.”
Hà Viện Viện: “Đúng rồi, vợ của anh ta tên là Mục Thục Mẫn, còn dì cả của cô ấy là từ mùng 4 đến mùng 10 hàng tháng.”
------
Dịch: MBMH Translate