Bước vào tòa nhà trụ sở chính của Microsoft, có thể thấy đủ người với đủ màu da màu khác nhau từ khắp nơi trên thế giới.
Đặc biệt là người Trung Quốc, càng không phải số ít.
Lâm Dật nhìn xung quanh một chút, đi về phía quầy lễ tân.
"Xin chào, xin hỏi quý công ty đang có thông báo tuyển nhân sự đúng không?"
Nhìn thấy Lâm Dật là tới đây nộp đơn, có một cô gái da trắng đứng lên, đưa một tờ đơn, nói:
"Phiền anh điền thông tin dưới bảng biểu mẫu này, sau đó quay về chờ thông báo là được rồi."
Lâm Dật không nghĩ tới, chính mình tới đây đúng dịp Microsoft tuyển dụng, như vậy thì dễ dàng hơn.
Lâm Dật nhận đơn, đơn giản điền một cái, sau đó giao lại cho cô gái da trắng.
Cô gái da trắng quét mắt, lúc đầu cũng không quan tâm lắm, nhưng khi nhìn thấy hai cột ý định công việc và tiền lương, nhất thời liền không bình tĩnh nỗi.
"Anh muốn ứng tuyển vị trí phó giám đốc điều hành?! Mức lương 3,5 triệu đô la mỹ?"
"Không sai." Lâm Dật nói:
"Tôi biết cô sẽ cảm thấy khó mà tin nổi, nhưng tôi hi vọng cô có thể gửi báo cáo này cho giám đốc của cô, tôi nghĩ anh ta chắc sẽ có hứng thú."
Cô gái da trắng hiển nhiên là không tin, mặc dù là quầy lễ tân, nhưng có thể làm việc ở Microsoft, bản thân đương nhiên cũng sẽ có năng lực làm việc.
"Xin lỗi, tôi sẽ không giao những tài liệu này lên trên, bởi vì mỗi ngày đều có rất nhiều người lừa đảo giống như anh vậy."
"Tôi biết cô không tin, nhưng tôi có năng lực cải thiện sức mạnh tính toán ban đầu của con chip, do đó tăng lên hoạt động hệ thống tính trôi chảy và ổn định. chẳng lẽ còn không xứng đáng với mức lương 3,5 triệu hàng năm sao?"
"Tiên sinh, tôi cho rằng anh là đang nói dối, Thượng Đế sẽ không tha thứ cho anh. Tôi có rất nhiều đồng nghiệp người Hoa, bọn họ đều rất nỗ lực khiêm tốn. Hi vọng anh không cần phá hỏng ấn tượng tốt về người Hoa ở trong lòng tôi."
"Nếu như cô không tin, tôi không ngại biểu diễn cho cô xem."
Đây là điều mà Lâm Dật đã nghĩ trước khi anh đến.
Muốn trong thời gian ngắn nhất nhận được việc, cũng bắt được liên lạc với Trầm Thiên Trác, không lấy ra chút bản lĩnh thật sự là không được.
"Xin lỗi, tôi không có thời gian lãng phí ở trên người của anh."
Này giời ạ!
Thẩm mỹ của người nước ngoài khác với người Trung Quốc nhiều như thế sao?
Giá trị nhan sắc của lão tử không có đất dụng võ rồi!
Tâm lý sụp đổ!
"Kelly, các em đang ồn ào cái gì vậy?"
Ngay khi Lâm Dật chuẩn bị triển khai thế chiến công mới thì nghe được phía sau truyền đến tiếng nói.
Quay đầu nhìn lại, anh thấy có hai người đang đứng phía sau lưng mình, thật trùng hợp, bọn họ đều là người Trung Quốc.
Người đang nói chuyện là một phụ nữ Trung Quốc, mặc đồng phục vest trắng và đi giày cao gót màu đen, trên cổ có đeo huy hiệu, nghiêm túc thận trọng, hết sức nghiêm túc.
Tên tiếng Anh là Jessica, chức vụ là thư ký cho giám đốc.
Một người khác tên tiếng Anh là Carson, là kỹ sư trung cấp bộ phận kỹ thuật.
"Anh ta đến ứng tuyển, nhưng là ứng tuyển chức phó giám đốc điều hành, tôi đang muốn đuổi anh ta đi đây."
"Ứng tuyển chức vụ phó giám đốc điều hành?" Jessica sửng sốt một hồi lâu.
Nhìn bề ngoài của anh ta, có vẻ không phải là kẻ gây rối, người Hoa vẫn có phẩm chất và lý trí.
Nhưng lớn lên đẹp trai như vậy làm IT, có chút không phù hợp ăn khớp.
Jessica cầm lấy thông tin của Lâm Dật, nhìn lướt qua, nói:
"Lâm tiên sinh, xét thấy độ tuổi của anh, Tôi đối với năng lực của anh có chút nghi ngờ, hi vọng anh có thể tự trọng."
"Thế nào? Tuổi còn nhỏ thì không thể trâu bò à?" Lâm Dật trực tiếp nói chuyện bằng tiếng Trung, thuận miệng nói.
"Khi tôi còn nhỏ đổ nước tiểu dập tắt nồi cơm đang cháy, mẹ tôi nói tôi lớn lên khẳng định có tiền đồ, có thể làm đại sự."
Jessica: ...
Mẹ anh là lừa gạt anh đó!
"Dù sao thì, tôi có cách đánh giá của riêng mình, tôi cảm thấy là anh đang nói đùa với chúng tôi." Jessica cũng nói tiếng Trung.
"Cô có những cách đánh giá gì? "
Jessica liếc mắt Lâm Dật, sau đó chỉ trong đại sảnh những người làm IT tinh anh đang vội vã đi qua đi lại, "Lẽ nào anh so sánh không ra sao?"
Lâm Dật: ???
"Làm sao so sánh? Ngoại trừ không có mặc quần áo chỉnh tề, trên tay không có máy tính, tôi cũng không kém bao nhiêu."
"Kém hơn nhiều." Jessica nói: "Người ta mười cái đầu, đều không có ai có nhiều tóc như anh, anh có thấy xấu hổ không khi nói anh có kỹ thuật tốt hả?"
Ặc ...
Thật mẹ nó đúng là cái lý do không thế phản bác được mà.
"Có một chuyện có thể cô không biết, tôi là đội tóc giả. Năm tôi ba tuổi, bởi vì thể hiện kỹ thuật vi tính cao siêu, liền một phát hói đầu, cho nên năng lực vẫn phải có.
"Jessica, cô cũng đừng cùng anh nhiều lời làm gì, trực tiếp đuổi đi là được." Carson đứng ở bên cạnh nói.
"Tôi cảm thấy, có thể cho anh ta một cơ hội." Jessica cười nói: "Người này có chút đặc biệt."
"Có gì đặc biệt chứ? Tôi làm sao lại nhìn không ra?"
"Đặc biệt đẹp trai."
Carson:...
Lâm Dật nắm chặt tay Jessica, "Khó trách cô có thể lên làm thư ký tổng giám đốc, năng lực thực là không tồi nha, không giống vị đồng nghiệp này của cô, tuổi còn trẻ mà đã mù rồi."
"Anh nói cái gì đó!"
"Được rồi, đừng nói nữa."
Carson đang tức giận, được Jessica ngăn lại, cũng hướng về phía Lâm Dật nói: "Có thể buông tay tôi ra được chưa?!"
"Ách ... Xin lỗi, bệnh nghề nghiệp."
Jessica đã có chút hối hận với lời mình vừa nói ra.
Kỹ sư công nghệ thông tin cái gì chứ? Bệnh nghề nghiệp nào là đi động tay động chân với người khác mới đúng!
Lẽ nào tay của tôi, lớn lên như bàn phím và con chuột à?
"Xét thấy tình huống đặc biệt của anh, tôi cần cho anh làm một bài khảo hạch đơn giản." Jessica nói:
"Chỉ có thông qua khảo hạch, tôi mới giúp anh đem tư liệu của anh giao lên trên được."
"Đương nhiên không thành vấn đề." Lâm Dật nói: "Làm khảo hạch ở đâu?"
"Quy chế làm việc của chúng tôi tương đối đơn giản, không có quá nhiều quy củ, tùy tiện tìm một chỗ là được rồi." Jessica nói: "Ghế sô pha bên kia như thế nào?"
"Sô pha cũng được, chỗ này tôi khá quen thuộc."
Jessica: ???
Nghe chuyện này làm sao thấy lạ lạ.
Nhìn thấy Jessica và Carson, mang theo Lâm Dật ngồi xuống ghế sô pha, hơn nữa máy tính đều đã bày ra, không ít người đều đổ dồn ánh mắt tò mò.
"Ha, Carson, anh ta là bạn của anh sao? Đây là đang làm gì vậy? Ở nơi này viết đoạn mã ư?"
Nói chuyện là người đàn ông da trắng, hơn ba mươi tuổi, nhưng anh ta đã bị hói.
Carson cười cười, "Anh chàng này là tới ứng tuyển Phó giám đốc điều hành. Anh ta nói mình có năng lực cải thiện sự trôi chảy và ổn định của hệ điều hành bằng cách cải thiện sức mạnh tính toán của con chip. Các anh nói xem có phải lợi hại hay không?"
"Ha ha, Chúa ơi, phó giám đốc trẻ nhất của công ty chúng ta cũng đều đã vượt qua 40 tuổi. Với độ tuổi của anh ta, có thể ngay cả kỹ sư sơ cấp cũng không sánh nổi."
"Tôi đây cũng không biết, nhưng đúng là anh ta nói như vậy, cho nên tôi là tới xem náo nhiệt nha."
"Hai người các anh làm như vậy là không đúng." Một người da đen nói:
"Lẽ nào bởi vì anh ta là người Trung Quốc, thì có thể ngoại lệ cho anh ta một cơ hội như vậy, đáng lẽ nên trực tiếp đuổi anh ta đi."
"Chúng tôi cũng muốn đuổi anh ta đi lắm chứ, nhưng anh ta mặt dày mày dạn ở lại chỗ này, tôi cũng không có cách nào khác." Carson nhún vai nói một cái.
"Anh ta có phải hay không cho rằng, mình có chút kỹ thuật liền thấy rất lợi hại" Người đàn ông da đen cường điệu nói:
"Oh my god, có nhầm lẫn gì hay không? Nơi này chính là Microsoft, cho dù là tiến sĩ đại học danh tiếng, ở nơi này đều là không được."
"Vậy tôi cũng không biết, anh ta muốn thử một chút, vậy thì cho anh ta một cơ hội, cho anh ta biết chính mình có bao nhiêu nhỏ bé, sau đó tự bản thân sẽ rời đi thôi." Carson nói.
"Này, tôi đối với cái người khoác lác này, đã mất hảo cảm rồi."
Nhìn thấy những người xung quanh vây lại càng đông, Jessica nhíu mày nói:
"Bắt đầu đi, đừng lãng phí thời gian nữa."
Lâm Dật mở máy tính mượn của Jessica ra, thản nhiên nói:
"Tôi cảm thấy, cô nên gọi một người nào đó có năng lực trâu bò hơn những người ở đây tới đây đi, tôi sợ viết ra đoạn mã rồi, bọn họ xem cũng không hiểu."
------
Dịch: MBMH Translate