Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 327 - Chương 325. Trùng Hợp Hay Ngoài Ý Muốn?

Chương 325. Trùng Hợp Hay Ngoài Ý Muốn?
Chương 325. Trùng Hợp Hay Ngoài Ý Muốn?

“Đm!”

Tào Tương Dư mắng một câu, “Thằng oắt này lòng tham vô đáy à, còn dám “ăn cỗ lấy phần”!”

“Anh yêu à, bình tĩnh chút đi.” Nữ thư ký trấn an:

“Loại người như hắn, làm ra những chuyện như vậy cũng chẳng lạ gì, nếu không cũng đâu dễ dàng bị lấy mất.”

“Nói cũng đúng.” Tào Tương Dư đáp:

“Lại muốn phá kho hàng để nuôi cá cảnh, lần đầu tiên thấy loại người như vậy đấy.”

“Cho nên cũng không phải so đo thêm nữa, không cần thiết.” Nữ thư ký dỗ dành: “Sau này, chúng ta còn kiếm được từ hắn nhiều tiền hơn thế này nữa.”

“Được rồi, cô đi tính toán đi.” Tào Tương Dư nói: “Mẹ nó, sau này ông đây nhất định sẽ đòi lại tiền từ trên người mày về.”

Từ khách sạn đi ra, Lâm Dật gọi điện thoại cho Kỳ Hiển Chiêu, biết anh ấy và Hà Viện Viện đều đang ở công ty, bèn lái xe đi tới tập đoàn Lăng Vân.

“Lâm tổng, ngài tới rồi.”

Nhìn thấy Lâm Dật, Kỳ Hiển Chiêu đứng lên chào hỏi.

Lâm Dật gật đầu, nhìn Hà Viện Viện nói: “Cậu ấy đã đứng lên rồi, sao cô vẫn còn ngồi đó, chẳng nhẽ tôi không có lực hấp dẫn bằng bát bún thập cẩm cay sao?”

“Ông chủ à, coi anh nói gì kìa, trong lòng em anh vẫn là người hấp dẫn nhất, chúng ta có gì từ từ thương lượng, đừng có trừ lương của em nha.”

“Vậy sao, sao cô càng ăn hăng say hơn vậy?” Lâm Dật nói:

“Tôi tới đây cả nửa ngày rồi, thế mà không mời tôi ăn một miếng sao?”

Phụt...

Hà Viện Viện không nhịn được, phun hết đồ ăn đang ngậm đầy trong miệng ra.

“Ông chủ à, anh đừng chọc em cười chứ, lát nữa em còn phải tăng ca mà.”

“Thấy hai người cật lực cố gắng như vậy, phát cho cả 2 chút quà đây.”

Nói xong, Lâm Dật ném lên bàn 2 chai Chateau Latour.

“Mỗi người một chai, đem về uống đi.”

“Đây là Chateau Latour sao? Nghe nói bán hơn 100 nghìn một chai lận?” Hà Viện Viện khó mà tin được: “Anh hào phóng như vậy từ bao giờ thế?”

“Lấy từ hầm rượu của một tên ngốc tới đó, sao tôi có thể tiêu tiền của mình để mua đồ cho 2 người chứ.”

“Em biết ngay mà, ông chủ à, anh nghiện trộm đồ hả, cứ ra ngoài chắc chắn phải đem thứ gì đó về.”

“Được rồi, đừng cãi cọ nữa, cũng muộn rồi.” Lâm Dật nói:

“Tôi đi nhiều ngày như vậy, công ty có xảy ra chuyện gì không?”

“Em với anh Kỳ lại nhìn trúng mấy hạng mục rồi, bây giờ tư liệu về mấy công ty đó cũng đã được đưa đến, em với anh Kỳ đang nghiên cứu, xem nên đầu tư cho bọn họ bao nhiêu tiền, chỉ là chút nhỏ nhặt không đáng gì, phải kiếm mấy hạng mục lớn để đầu tư.”

Kỳ Hiển Chiêu rất ít nói, chủ động đưa tài liệu ra.

Lâm Dật cầm lấy văn kiện, thuận miệng nói:

“Lần sau đầu tư thì nên xem xét nội tình của đối phương một chút, đừng để gặp phải mấy kẻ ngốc nghếch giống Trần Tuấn Diệp nữa.”

Chuyện liên quan đến Trần Tuấn Diệp, Kỳ Hiển Chiêu đã nói với Hà Viện Viện rồi, cho nên cô cũng biết.

“Đã rõ thưa Lâm tổng.”

Lâm Dật gật đầu, lật xem tập văn kiện trên tay.

Có một phần báo cáo khiến anh cảm thấy hứng thú.

“Hửm? Công ty Văn Hóa Phong Lan này là do 2 người đầu tư sao?”

“Chỉ là có ý nghĩ như vậy thôi, nhưng vẫn chưa quyết định đầu tư, Lâm tổng, có vấn đề gì sao?” Kỳ Hiển Chiêu hỏi.

“Không phải trước đây nói với hai người rồi sao, phải tập trung đầu tư vào Khoa học kĩ thuật, sản xuất công nghiệp. Sao lại đi tìm một công ty truyền thông thế này?”

“Lý do chúng em đầu từ vào công ty này không liên quan tới bố cục thương mại của công ty chúng ta cho lắm, chủ yếu là để hoàn thiện bản đồ thương mại của tập đoàn Lăng Vân thôi.” Lý Hiển Chiêu giải thích:

“Nếu như không có một công ty về quan hệ xã hội, tới lúc chúng ta gặp vấn đề về xã hội, sợ rằng không có năng lực để xử lí.”

Kỳ Hiển Chiêu vừa nói, Lâm Dật đã hiểu ra.

Nói trắng ra, công ty truyền thông này là để chuẩn bị cho tập đoàn Lăng Vân.

“Nếu như Lâm tổng không có ý định gì ở phương diện này, có thể tạm thời loại bỏ bọn họ, dù sao công ty mới mở, có lẽ cũng không gặp phải vấn đề xã hội nào lớn đâu, đây cũng chỉ là lo lắng nhất thời.”

“Bình thường mà nói, công ty mới đúng là sẽ không gặp phải quá nhiều vấn đề xã hội, nhưng ông chủ nhà người ta đều bình thường, còn ông chủ nhà mình thì ngược lại. Vừa kinh doanh được mấy ngày đã khiến người ta kiện lên tòa án rồi, hehehe, em thấy đầu tư vào một công ty truyền thông thế này cũng vẫn rất cần thiết đó.”

“Ấy ấy ấy, công kích cá nhân không vui nha.” Lâm Dật nói:

“Tốt xấu gì chúng ta cũng đều tốt nghiệp đại học danh giá, chả nhẽ chút tố chất này cũng không có sao?”

“Ngừng lại ngừng lại.” Hà Viện Viện nói:

“Em với anh Kỳ mới tốt nghiệp từ đại học danh giá, anh thì không.”

“Vậy có ích gì? Kết quả cũng là tới làm công cho tôi không phải sao?”

Hà Viện Viện:

Dao của bà đâu?

“Được rồi Viện Viện, tốt xấu gì Lâm tổng cũng là CEO, sao em lại nói chuyện như vậy được.” Kỳ Hiển Chiêu cười nói.

“Được rồi được rồi, người nghèo chí ngắn, em nói ít đi là được.”

Kỳ Hiển Chiêu quay đầu nhìn Lâm Dật.

“Lâm tổng, ngài có ý kiến gì về vụ đầu tư với công ty văn hóa Phong Lan không?”

“Ý kiến thì không có, chủ yếu là người khống chế cổ phần của công ty này khá thú vị.”

Lâm Dật đưa tài liệu qua, quơ quơ trước mắt hai người.

“Thế mà lại là Tào Tĩnh Thu!”

Nhìn đến tên pháp nhân, Kỳ Hiển Chiêu và Hà Viện Viện đều không bình tĩnh nữa.

“Nếu em nhớ không nhầm, hình như tên con gái nhỏ của Tào Gia Đống cũng có tên như vậy.” Hà Viện Viện nói.

“Không sai, lát nữa cô tra thử, xem người tên Tào Tĩnh Thu này, có phải là người cùng tên cùng họ với con gái của Tào Gia Đống hay không. Nếu như chỉ là trùng hợp thì hai người cứ xử lý bình thường, nhưng nếu như không phải, vụ đầu tư này hai người đừng động vào nữa, để tôi đích thân xử lý”

Nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của Lâm Dật, hai người gật đầu.

Hà Viện Viện luôn có dự cảm không lành.

Nếu như chuyện này không phải trùng hợp, cô ta thật sự là con gái của Tào Gia Đống, vậy thì cả đại gia đình bọn họ, có thể đều bị ông chủ mình hại chết rồi.

Tiếp đó, Lâm Dật cũng không rảnh rỗi, lại xem tài liệu về những công ty khác rồi mới rời khỏi tập đoàn.

Nhưng trước khi đi còn đuổi Kỳ Hiển Chiêu và Hà Viện Viện về.

Cố gắng làm việc là chuyện tốt, nhưng không đến mức phải liều mạng như vậy, phải chú ý kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi.

Rời khỏi công ty, Lâm Dật trở về khu biệt tự Cửu Châu Các.

Khoảng thời gian bản thân đi vắng này, sự phát triển của công ty cũng xem như bình ổn.

Có Kỳ Hiển Chiêu và Hà Viện Viện khống chế, bản thân cũng có thể hoàn toàn thả lỏng.

Việc tiếp theo cần làm, là chờ đợi Trầm Thiên Trác về nước.

Tuy rằng anh ta chưa cho mình câu trả lời khẳng định thuyết phục, nhưng cũng sẽ không xuất hiện bất trắc quá lớn đâu.

Chỉ là khi nào anh ta quay về không phải là chuyện bản thân mình có thể quyết định.

Tóm lại bây giờ trước mắt phải hướng về một nơi tốt để phát triển.

Việc bản thân có thể làm, là làm một ngọn triều lớn tiếp từ cơn sóng này đến cơn sóng khác, hướng về phía đỉnh núi cao nhất.

Sau khi đã sắp xếp rõ ràng những chuyện trước mắt, Lâm Dật uể oải vươn eo một cái, cảm thấy cả người nhẹ nhõm đi không ít.

Tiếp theo bản thân không còn việc gì nữa rồi, có thể chuyên tâm làm nhiệm vụ.

Sau khi rửa mặt xong, Lâm Dật trở về giường ngủ, vừa hay nhìn thấy tin nhắn wechat mà Kỷ Khuynh Nhan gửi.

Kỷ Khuynh Nhan: “Lâm tiên sinh, ngày mai đừng quên đón em đi làm, nếu như khách hàng của anh có thể nhận được một bó hoa hồng ở trên xe, em nghĩ cô ấy sẽ đánh giá 5 sao cho anh đó.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 325.
Bình Luận (0)
Comment