Kỷ Khuynh Nhan sửng sốt một chút, sau đó phát hiện ra mình lại bị Lâm Dật lừa.
“Anh mơ đi, em mới không có thèm hôn anh đâu.”
Lâm Dật cười một tiếng, nhìn bộ dáng đáng yêu của Kỷ Khuynh Nhan, cũng cảm thấy thú vị.
“Gần đây em không phải là tăng ca trong nhà thì cũng là tăng ca ở công ty, hạng mục gì mà lại bận rộn như vậy?”
“Chính là mảnh đất mà em đã nói với anh trước đây đó, còn ba ngày nữa là sẽ công khai đấu thầu.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Còn có chút thủ tục và thông số thiết bị chưa được giải quyết, cho nên bắt đầu có chút gấp.”
“Những thứ này không phải là vấn đề lớn, hợp đồng đấu thầu của ngành kiến trúc đều dày cộm, sắp dày bằng từ điển Tân Hoa rồi. Không có ai có thể làm hoàn mỹ cả, nhất định sẽ có sai lầm. Nhưng làm tốt trong giai đoạn đầu thì không thành vấn đề.”
“Lúc trước thì có thể làm như thế, nhưng bây giờ thì không được.” Kỷ Khuynh Nhan vò tóc, “Phía trên đã đổi thị trưởng mới, hạng mục này do cô ấy quản lý, cho nên phải nghiêm túc một chút, nếu không sẽ bị đào thải.”
Lâm Dật gật đầu từ chối cho ý kiến, đạo lý quan mới luôn muốn thể hiện mình này anh hiểu.
Kỷ Khuynh Nhan nghiêm túc như vậy, cũng có đạo lý của cô.
“Biết đối thủ cạnh tranh của mình là ai không.”
Kỷ Khuynh Nhan nhún vai, thở dài.
“Chỉ biết là mấy công ty nhỏ, quy mô không bằng tập đoàn Triều Dương. Nếu như cạnh tranh với bọn họ, đương nhiên là em cũng có lòng tin. Nhưng hạng mục này rất lớn, không chỉ có công ty tại Trung Hải tham dự vào, mà ngay cả công ty ngoài thành phố cũng nhìn trúng hạng mục này, cho nên em phải làm càng hoàn hảo càng tốt. Nếu không thì bất kỳ một tỳ vết nhỏ nào đó, đều có thể biến thành sai lầm trí mạng.”
“Có cần anh gọi Hà Viện Viện tới hay không?”
“Đừng đừng, không cần đâu. Đây là chuyện của công ty em, cũng không cần anh hỗ trợ. Em còn phải bận làm việc trên máy tính, nếu như anh không có việc gì thì tự mình chơi đi, không cần quan tâm chuyện của em.”
“Vậy thì anh mặc kệ em đó.”
“Ừm vâng.”
Đêm đó, Kỷ Khuynh Nhan bận đến hơn mười giờ, hai người mới lái xe về nhà.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Dật đưa Kỷ Khuynh Nhan đi làm theo thường lệ.
Nhưng lần này không phải xe đua, mà chính là chiếc Rolls-Royce Phantom đã lâu không động tới.
Xe đua chỉ có hai chỗ, không thể chở nhiều người, như thế cũng không tiện.
Về phần Lâm Dật tại sao lại không chạy xe thể thao, Kỷ Khuynh Nhan cũng không hỏi nhiều.
Nhiều xe như vậy, dù sao cũng không thể dùng mỗi một loại được.
Không thể quá không công bằng.
Sau khi đưa Kỷ Khuynh Nhan đến công ty, Lâm Dật lái Rolls-Royce, tiếp tục chạy Didi.
Tuy rằng còn có chưa đến 200 km là có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng chuyện hôm nay tương đối nhiều, muốn chạy xong hơn 200 km cuối cùng này chỉ sợ là không có khả năng.
Quả nhiên, khi đến mỗi một cái nhiệm vụ cuối cùng, đều sẽ xuất hiện một chút khó khăn trắc trở nho nhỏ.
Nhưng vấn đề cũng không lớn, nhiều nhất cũng chỉ là trì hoãn mấy ngày mà thôi.
Tùy tiện chạy mấy cái đơn, Lâm Dật lái xe đến Trường đua xe quốc tế Trung Hải.
Vừa mới vào cửa chính, đã có thể nghe được tiếng gầm rú của mấy chiếc xe thể thao, vô cùng náo nhiệt.
Anh đi đến trong bãi đỗ xe nhìn một chút, phát hiện mấy người Tần Hán đang ở đây.
Chuyện câu lạc bộ đua xe đã nói lúc trước, giờ cũng đã có khuôn có dạng.
“Chuyện gì thế này? Bãi đỗ xe không phải là đã chật cứng rồi sao, làm sao còn có người ngoài tiến vào vậy.”
Trên khán đài, một người ăn mặc mát mẻ, dáng người yêu kiều nói.
“Chẳng lẽ là lén trà trộn vào sao? Đến để chụp ảnh Tần thiếu gia đua xe?” Một người phụ nữ mặc áo dây nói.
“Có khả năng này, hiện tại người nổi tiếng trên mạng đúng là không có một chút giới hạn nào, chuyện gì cũng đều làm được.”
“Người anh em, cậu vào bằng cách nào vậy.” Trên khán đài, một người đàn ông nhuộm tóc vàng nói.
“Thì đi vào a.”
“Tôi còn không biết cậu đi vào sao?”
Bị câu nói của Lâm Dật làm nghẹn, người đàn ông tóc vàng có chút không cao hứng, “Đây không phải là nơi mà cậu nên tới, câu lạc bộ SR của chúng tôi đang tập lái xe, không cho phép người ngoài quan sát.”
“Tôi không tới quan sát, chỉ là tùy tiện đến xem thôi.” Lâm Dật cười nói:
“Lại nói, nơi này là địa bàn của tôi, cậu nói tôi là người ngoài thì hơi có chút quá đáng.”
“Cậu nói cái gì? Đây là địa bàn của cậu sao?”
Người đàn ông tóc vàng cười cười, “Đùa tôi sao? Một chút kỹ thuật giả trang cũng không có.”
“Lão Lâm!”
Ngay tại lúc hai người đang nói chuyện, chợt nghe tiếng của Tần Hán.
Sau đó Lương Kim Minh và Cao Tông Nguyên cũng nhìn thấy Lâm Dật.
“Anh Lâm.”
Nhìn thấy ba người Tần Hán rời khỏi đám đông, các thành viên trong câu lạc bộ đều bỏ xuống chuyện trên tay, nhìn về phía cửa vào bãi đỗ xe.
Trong lòng vô cùng tò mò đối với người nam nhân kia.
Người có thể khiến cho Tần thiếu gia chủ động như thế, thân phận nhất định không thấp đi.
“Anh Tần, vị này là?”
Người đàn ông tóc vàng nhỏ giọng hỏi.
“Anh ấy chính là người mà tôi đã nói với các người lúc trước, Lâm Dật, anh em tốt của tôi, trường đua xe cũng là của anh ấy.”
Tê
Người đàn ông tóc vàng và hai người phụ nữ khác, đều kinh ngạc đến không ngậm miệng được.
Cái này mẹ nó!
Thật đúng là địa bàn của cậu ta!
Nhưng dáng vẻ như vậy, một chút cũng nhìn không ra cậu ta vậy mà lại cùng một cấp bậc với Tần thiếu gia!
“Lão Lâm, sao cậu lại tới đây, có phải lại ngứa tay rồi hay không?” Tần Hán hỏi.
“Tới làm chút chuyện, thấy các người chơi bên này nên tới xem một chút.”
“Ngày nào cậu cũng có nhiều chuyện cần phải làm như vậy, tới, chạy hai vòng đi.” Tần Hán chỉ một đám người sau lưng, nói:
“Đám người này mỗi ngày đều khoác lác, luôn miệng nói kỹ thuật của mình rất tốt, cậu tới cho bọn họ một bài học đi.”
“Chờ khi nào có thời gian đã.” Lâm Dật lắc chìa khóa xe, “Hôm nay đi Rolls-Royce, đợi lát nữa phải đi đón người, chuyện này không thể chậm trễ.”
“Mẹ nó, người nào mà có giá như vậy? Còn để cậu tự mình đi nghênh đón sao?”
“Một người rất trâu bò, hai chúng ta ở trước mặt anh ấy cũng chỉ là cặn bã thôi.”
Tần Hán hoài nghi một hồi lâu, “Lúc tôi vừa mới tới thì thấy trong bãi đỗ xe có đổ một chiếc Maybach, cùng mấy chiếc cấp S. Đó không phải là cậu mua để đón người đó chứ.”
Những người chưa quen với Lâm Dật đều âm thầm tặc lưỡi.
Chỉ là đón người mà mua nhiều xe tốt như vậy sao?
Tuy rằng giá không đắt, nhưng số lượng nhiều như vậy, tính tổng lại cũng hơn 20 triệu.
Đây cũng quá có tiền rồi.
“Thông minh.” Lâm Dật cười nói:
“Được rồi, các anh chơi tiếp đi, có gì cần thì nói với Chu Hải Đào là được, ngày nào đó sẽ tới chơi cùng mấy người.”
“Tôi còn có chuyện muốn nói với cậu.” Tần Hán nói:
“Mấy ngày nữa, người của câu lạc bộ siêu xe Yến Kinh CCS muốn qua đây, tôi cũng không dám chắc là sẽ thắng, nếu như cậu không có việc gì thì tới chống đỡ chút đi.”
“Câu lạc bộ vừa mới thành lập, đã bị người khác chèn ép sao?”
“Cái gì mà chèn ép, là đám người kia quá giả tạo, ngày nào cũng kêu gào với tôi, tôi phải thuận theo bọn họ thôi.”
“Có thời gian cụ thể không.” Lâm Dật hỏi.
“Không có, nhưng dự định là tháng sau, đến lúc đó cậu phải qua đó.”
“Anh đã mở miệng thì tôi nhất định phải tới rồi.”
“Vậy thì quyết định thế đi.”
Nói chuyện vài câu với Tần Hán, sau đó Lâm Dật liền đi tìm Chu Hải Đào.
Trong văn phòng, thấy Lâm Dật đi đến, Chu Hải Đào vội đứng dậy nghênh đón.
“Lâm tổng, ngài đã tới.”
Lâm Dật gật gật đầu, “Đã sắp xếp đủ tài xế chưa.”
“Tất cả đã sắp xếp xong, có thể xuất phát bất cứ lúc nào, với lại mọi người trước đó đều từng lái xe cho lãnh đạo cơ quan, kỹ thuật nhất định không có vấn đề.”
“Vậy được, hiện tại xuất phát thôi.”
Dưới sự sắp xếp của Lâm Dật, Rolls-Royce đi dầu, một đường đi đến sân bay Hồng Kiều Trung Hải.
Vừa mới đi vào nhà ga, Lâm Dật phát hiện một bóng lưng quen thuộc.
Người phụ nữ đứng phía trước mặc một bộ áo trễ vai, bên dưới mặc quần màu xanh sẫm, trên cổ tay có đeo một chiếc vòng Swarovski. Đặt vào trong hoàn cảnh nhà ga vô tận này lại mang đến một loại cảm giác xinh đẹp độc lập.
Tuy rằng chỉ thấy được bóng lưng, nhưng Lâm Dật có thể xác định, người phụ nữ đang đứng ở phía trước chính là chủ nhân của chiếc xe Audi A6 ngày đó!
“Người đẹp, cô cũng đến đây đón người sao?”
------
Dịch: MBMH Translate