Trong lúc ngủ mơ, Lâm Dật mơ mơ màng màng nghe được, trong nhà có tiếng vang đinh đinh đương đương.
Phản ứng đầu tiên là Kỷ Khuynh Nhan tới đây.
Nhưng rất nhanh, anh phủ định ý nghĩ của mình.
Bởi vì Kỷ Khuynh Nhan từng nói qua, trừ khi mình chủ động đón nàng, nếu không nàng sẽ không chủ động đi đến Cửu Châu Các.
Cho nên không thể nào là nàng.
Vậy sẽ là người nào?
Đột nhiên trong nháy mắt, Lâm Dật ngồi bật dậy từ trên ghế salon.
Anh bất ngờ phát hiện ra, hình như có bóng người đứng ở trong phòng bếp, trên thân mặc tạp dề và đang nấu cơm.
Lương Nhược Hư?
"Ừm hả? Cô chạy đến nhà tôi bằng cách nào vầy?"
"Buổi chiều làm xong việc, tôi muốn mời anh ăn một bữa cơm tối, nhưng nhắn tin Wechat cho anh mà không thấy phản hồi, gọi điện thì không nghe máy, nên tôi sợ anh xảy ra chuyện gì. Tôi lập tức chạy tới nhìn xem một chút, không nghĩ tới anh lại ngủ thiếp đi."
Vừa nói chuyện, Lương Nhược Hư vừa đi ra từ phòng bếp, bưng theo một đĩa trứng tráng cà chua.
"Bản thảo của tôi đâu?"
"Tôi đã giúp anh cất vào trong ngăn kéo của bàn trà."
Tiếp theo, hai món ăn và một chén canh được bưng lên bàn, Lương Nhược Hư cũng cởi tạp dề ra,
"Vốn định mời anh đi ra ngoài ăn nhà hàng, nhưng thấy anh ngủ thiếp đi, nên tôi cũng chỉ có thể nấu ăn ở tại đây thôi."
"Cô còn biết nấu cơm nữa? Thật không nhìn ra."
"Là sau khi đến Trung Hải này, tôi mới chậm rãi học."
Lương Nhược Hư nói ra:
"Thân phận không thích hợp, cũng không thể mỗi ngày đi ăn cơm ở ngoài hàng quán, anh trước nếm thử hương vị xem sao."
Lâm Dật xoay xoay lưng, gắp lên miệng nếm thử một miếng trứng gà,
"Vừa miệng, miễn cưỡng có thể ăn."
"Có người nấu ăn cho mà anh còn nhiều chuyện như vậy."
Lương Nhược Hư đậu đen rau muống một câu,
"Nhưng dạo quanh trong nhà khiến cho tôi rất kinh ngạc, anh là đàn ông độc thân sống một mình, thế mà trong tủ lạnh lại chuẩn bị nhiều trái cây và rau xanh như vậy."
"Đều là do người khác mua."
Lương Nhược Hư lộ ra cái ánh mắt 'Tôi hiểu được',
"Đều là những người phụ nữ khác mua đi."
Lâm Dật cũng không có phủ nhận, bắt đầu ăn cơm.
"Những thứ mà anh viết trên giấy, chính là phương pháp điều chế 25 loại thuốc nhập khẩu kia sao?"
Lâm Dật gật gật đầu,
"Thử nghiệm một chút, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, dù sao cũng phải nghĩ ra biện pháp ứng đối. Tuy nhiên tôi đoán chừng, Pfizer và sáu công ty dược phẩm lớn sẽ lập tức muốn hành động."
Reng reng reng
Còn không đợi Lương Nhược Hư nói chuyện, điện thoại di động để ở trong túi xách đổ chuông vang lên.
"Chính xác không?"
"Tôi biết rồi, tiếp tục lưu ý tin tức ở bên kia."
"Được, trước cứ như vậy."
Lời trò chuyện ít mà ý nghĩa thì nhiều, Lương Nhược Hư nhìn về phía Lâm Dật, bỗng nhiên có loại cảm giác mình đang đối diện với một vị thế ngoại cao nhân.
"Dùng ánh mắt ấy nhìn tôi làm gì? Có ý tưởng đối với tôi rồi sao?"
"Tôi muốn biết, đầu của anh lớn lên như thế nào?"
"Đẹp trai là do trời sinh, tôi cũng không muốn."
Lâm Dật nói ra:
"Mỗi ngày nhìn ngắm bản thân mình trong gương, lại thấy đẹp trai hơn mấy phần so với ngày hôm qua, tôi vô cùng phiền não, điều này khiến những nam nhân khác phải sống thế nào đây."
"Nói anh béo anh còn hít thở thêm."
Lương Nhược Hư đảo đôi mắt hạnh xinh đẹp qua lại,
"Giống như anh vừa mới nói, sáu công ty dược phẩm lớn và Pfizer đã hành động "
"Là chuẩn bị giao hàng rồi hả?"
"Làm sao anh biết?"
"Việc này còn không phải quá đơn giản sao."
Lâm Dật nói ra:
"Chúng ta không định nhập khẩu thêm thuốc Ibuprofen, hơn nữa lúc đàm phán ban ngày, tôi đã nói rõ ràng cho Triệu Văn biết, về phía Hoa Hạ sẽ bắt đầu phát triển nghiên cứu 25 loại thuốc nhập khẩu kia. Với một loại thuốc Ibuprofen, chúng ta chỉ cần ba ngày là có thể nghiên cứu ra được. Miễn là trí thông minh của bọn họ còn online, bọn họ sẽ có thể đoán được, chúng ta nghiên cứu 25 loại thuốc nhập khẩu kia cũng không mất thêm bao nhiêu thời gian. Cho nên, bọn họ không hoảng hốt mới là lạ."
"Hơn nữa thời điểm chúng ta đặt hàng, vẫn sử dụng giá cả sau khi bọn họ tăng giá. Vì để tránh cho những thay đổi về sau, bọn họ nhất định sẽ vận chuyển hàng sớm nhất có thể, để kiếm được tiền vào tay."
Uống một hớp canh, Lâm Dật tiếp tục nói:
"Từ những địa phương như Bắc Mỹ và châu u, hàng hóa phải mất khoảng một tháng nếu vận chuyển bằng đường biển, cho nên bọn họ rất có thể sẽ vận chuyển bằng đường hàng không. Cô thông báo cho bên hải quan ở sân bay, lưu ý một chút, gặp một cái thì đập một cái."
"Tôi đã thông báo trước cho bên hải quan rồi."
Lương Nhược Hư nói ra:
"Tạm thời không cho phép thông quan, chờ đến khi hàng về với số lượng lớn, sẽ lấy lý do báo cáo kiểm nghiệm sản phẩm không đủ tiêu chuẩn và giữ lại toàn bộ hàng hóa."
"Cứ làm như vậy."
Lâm Dật nói ra:
"...Chờ đến khi cô giữ lại toàn bộ hàng hóa, hãy nói cho tôi biết một tiếng."
Lương Nhược Hư gật gật đầu,
"Thật ra đi đến một bước này, chúng ta đã thành công rồi. Mặc dù không thể bảo chứng rằng, phải chăng loại thuốc Ibuprofen của công ty Pfizer có thể rơi xuống còn 9,9 tệ, nhưng những loại thuốc nhập khẩu sau này tất nhiên sẽ nghênh đón một đợt sóng hạ giá. Lần này, chúng ta phản kích đã rất thành công."
"Đến mà không trả lễ thì không hay. Lúc này mới vừa mới bắt đầu, dù thế nào cũng phải để bọn họ nhìn xem đạo đãi khách của người Hoa Hạ chứ."
"Nhưng đối với tôi mà nói, kết quả này đã vô cùng hài lòng."
Lương Nhược Hư nói ra:
"Anh có muốn gì không? Chính sách ưu tiên hay là cho vay không lãi suất, tôi đều có thể phê duyệt. Tôi thấy anh còn có hồ bơi, nếu anh cảm thấy hứng thú với tôi khi mặc đồ tắm, tôi sẽ xuống bơi vài vòng."
Lâm Dật xoa xoa các đầu ngón tay, chỉ có Kỷ Khuynh Nhan biết rõ, đây là thói quen nhỏ lúc Lâm Dật suy nghĩ vấn đề gì đó.
"Tôi muốn chơi một vố lớn."
Lâm Dật nói ra:
"Nếu như cô thật sự muốn cảm ơn tôi, vậy thì cùng tôi chơi đùa tiếp đi."
Nói xong, Lâm Dật nhún vai,
"Chờ đến khi thành công, cô lại đến trình diễn áo tắm cũng được."
Lương Nhược Hư chăm chú nhìn Lâm Dật,
"Đến cùng thì anh muốn làm cái gì?"
"Đừng nóng vội."
Lâm Dật nói ra:
"Ăn cơm trước."
Lương Nhược Hư có một loại dự cảm, có thể làm cho Lâm Dật nói ra những lời này, như vậy sự kiện này chính là đại sự kinh thiên động địa.
Sau khi ăn xong, Lâm Dật mặc quần đùi rộng, xỏ dép lào, nằm trên ghế dài bên bể bơi.
Lương Nhược Hư cầm lý rượu vang đỏ, đi tới.
"Liên quan tới 25 loại thuốc nhập khẩu kia, anh có lòng tin làm ra được à?"
"Làm ra thì đơn giản, nhưng tôi thấy hiệu quả rất chậm, đó vẫn luôn là khuyết điểm của thuốc Đông y, điểm ấy không thể so sánh bằng thuốc Tây."
Lâm Dật nói ra:
"Làm như thế nào để đền bù sự chênh lệch ở phương diện này, mới thật sự là vấn đề. Việc này còn phải cần một khoảng thời gian, từ từ chậm rãi nghiên cứu."
Phần thưởng của hệ thống là《 Nội Kinh dược điển 》, giúp cho Lâm Dật hiểu rõ toàn diện về y học phương Đông.
Theo quan điểm của mình, anh thấy Trung y và Tây y đều rất vĩ đại. Mà điểm khác biệt cơ bản của bọn chúng là, y học phương Tây chuyên về chữa bệnh, còn y học phương Đông chuyên về điều trị.
Một cái tập trung vào việc trị liệu ở chỗ bị bệnh, một cái chú trọng vào việc điều trị bên trong.
Mặc dù xét về hiệu quả trị liệu, Đông y càng tỏ ra triệt để hơn, nhưng Tây y lại nhanh chóng hơn.
Cho nên ở phương diện này, Đông y không thể so sánh bằng Tây y.
"Thật ra, tôi cũng không có trông cậy vào việc giá thuốc Ibuprofen thật sự có thể hạ xuống 9,9 tệ, nhưng chỉ cần xuống đến một mức giá có thể tiếp nhận được là đủ rồi, sau đó lại bổ sung trị liệu bằng các loại thuốc độc quyền của Trung Quốc. Đây là phương án khả thi nhất, để thoát khỏi tình trạng bị người khác bóp cổ, là việc cần làm ngay bây giờ."
"Sau sự kiện lần này, tôi tin tưởng các công ty dược phẩm nước ngoài sẽ có sự kiêng kị. Những chuyện tương tự như thế này sẽ không xảy ra nữa, thậm chí các loại thuốc độc quyền của Trung Quốc chúng ta còn có khả năng mang đi xuất khẩu."
"Chắc chắn!"
Lâm Dật một tay chống đầu, nhìn ra gợn sóng ngoài bể bơi,
"Nhưng mà điều này chỉ là một cái lĩnh vực, con đường tương lai còn rất dài, còn có rất nhiều thứ phải cố gắng theo đuổi."
Lương Nhược Hư gật gật đầu,
"Tôi hiểu ý của anh, anh đã vất vả cho sự kiện này rồi."
"Ở trên đoạn đầu của con đường phục hưng này, mỗi người đều không dễ dàng."
"Tôi mời anh."
Lương Nhược Hư nâng ly,
"Mời anh vì tấm lòng son."
"Uống rượu rồi lái xe, là phạm pháp."
"Vậy tôi không rời đi nữa."
--------
Dịch: MBMH Translate