Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 445 - Chương 443. Anh Lâm Nhẹ Chút Đi, Nếu Không Sẽ Chết Người Đó

Chương 443. Anh Lâm Nhẹ Chút Đi, Nếu Không Sẽ Chết Người Đó
Chương 443. Anh Lâm Nhẹ Chút Đi, Nếu Không Sẽ Chết Người Đó

“Giá cổ phiếu đều giảm sao?”

Vẻ mặt của Triệu Văn bỗng nhiên kích động, đoạt lấy điện thoại di động của Lâm Dật.

Nhìn thấy xu thế của thị trường chứng khoán, Triệu Văn trừng mắt, sắc mặt lại lần nữa trở nên khó nhìn.

Không nói đến việc tương lai có tiếp tục giảm hay không, chỉ nhìn xu thế thị trường chứng khoán hiện tại, Pfizer và sáu công ty dược phẩm lớn đã bốc hơi hơn 800 triệu USD!

Đây đã là một con số thiên văn!

“Làm sao lại có thể như vậy, cho dù là hải quan có giam giữ hàng của sáu công ty dược phẩm lớn thì cũng không có khả năng trở thành cái dạng này!”

Triệu Văn hoàn toàn nghĩ không ra, mọi chuyện sao lại tạo thành ảnh hưởng lớn như thế.

Pfizer và công quan của sáu công ty dược phẩm kia đang làm cái quái gì vậy!

Triệu Văn cũng không biết, Pfizer và công quan của sáu công ty dược phẩm kia cũng đều đang bận rộn.

Chỉ là có chút bận.

Nó giống như một tiểu khu bị cháy lại có hơn một ngàn chỗ cháy, cô muốn để người ta cứu chỗ nào đây?

“Lão muội, đừng gấp, chúng ta cứ xem từ từ.”

Lâm Dật cầm di động về, mở ra các cổng thông tin lớn trong nước.

“Đây là hot search trên Weibo, lúc này mới qua một ngày, nhiệt độ của Pfizer các người và sáu công ty dược kia đã nhảy tới 1 tỷ.”

“Cô nhìn lượt tin tức, lượt tương tác kia xem, độ hot của các người đúng là không hạ nổi.”

“Đương nhiên, các người là công ty nổi tiếng trên thế giới, nếu như chỉ có chút sức ảnh hưởng như vậy thì mới là không đáng kể.”

“Cô xem một số bình luận trên Facebook, Twitter, YouTube đi độ hot cũng không thấp đâu.”

“Đương nhiên, do hiện tại đều nối chung mạng cho nên tất cả người trên Trái Đất đều chính là người một nhà. Chỉ là chút ảnh hưởng bên u Mỹ và châu Á, cũng không thể hiện được chỗ đặc biệt của Pfizer các người và sáu công ty dược phẩm kia.”

Lâm Dật đổi tư thế, hào hứng vội vàng loay hoay với điện thoại di động.

“Còn có anh lớn châu Phi cũng đang thảo luận về việc này, ngoài ra anh ba Ấn Độ cũng không có bị giảm xuống. Chúc mừng các người đã tiến thêm một bước trong việc mở rộng sức ảnh hưởng ra toàn cầu, có vui hay không? Có cảm thấy ngoài ý muốn không? Kích thích hay không?”

Triệu Văn nhìn chằm chằm điện thoại di động, thân thể phát run, giống như đang ở trong mùa đông khắc nghiệt vậy.

“Đều do anh giở trò quỷ, anh vậy mà lại tạo áp lực dư luận!”

“Việc này thì có liên quan gì tới tôi, là cách làm của các người đã khiến cho dư luận bàn tán xôn xao. Tôi từ xưa đến nay chưa từng tạo ra dư luận, tôi chỉ là người vận chuyển dư luận thôi.”

Đại não của Triệu Văn nhanh chóng vận hành, cô đương nhiên hiểu Lâm Dật đã làm thế nào.

Phóng tầm mắt ra toàn cầu, nếu tính riêng quốc gia thì Trung Quốc đương nhiên là thị trường lớn nhất.

Nhưng nếu như nhìn bằng một loại ánh mắt khác thì tất cả các nước thuộc thế giới thứ ba trên toàn thế giới đều là khách hàng tiềm năng của Pfizer và sáu đại công ty dược phẩm.

Hiện tại toàn thế giới đang thảo luận về vấn đề này, khẳng định là sẽ xuất hiện một làn sóng tẩy chay!

Trải qua cuộc náo loạn như thế, không chỉ có Pfizer và sáu đại công ty dược phẩm mà ngay cả các công ty dược phẩm còn lại của Mỹ cũng sẽ chịu ảnh hưởng của dư luận.

Dưới loại ảnh hưởng này, thì không có cách nào đo nổi tổn thất!

Phốc!

Triệu Văn rốt cuộc khống chế không nổi nữa, phun ra một ngụm máu tươi, khiến cho toàn bộ đệm đều bị nhuộm đỏ.

“Y tá, mau tới! Chuẩn bị máy trợ tim và bình dưỡng khí!”

Nghe thấy tiếng kêu của Kiều Hân, y tá đứng tại các trạm vội đưa máy móc vào, cấp cứu cho Triệu Văn.

“Anh Lâm, anh thật sự lợi hại, sau đợt này thì tiền chữa bệnh của cô ấy sẽ được thêm hơn 2000 tệ.”

“Xin hãy gọi tôi là Thần Tài.”

Lâm Dật cầm điện thoại di động, thảnh thơi quay trở lại phòng.

Anh chuẩn bị nghĩ thêm biện pháp, đợi lát nữa sẽ làm thêm một đợt.

Sau hai mươi mấy phút, Kiều Hân đi vào từ bên ngoài.

“Triệu Văn thế nào rồi?”

“Đã không có gì đáng ngại, chỉ là thân thể có chút yếu, với lại nhịp tim vẫn còn rất nhanh. Nếu như cô ấy không thể mau chóng nghỉ ngơi, thì phải cho cô ấy uống chút thuốc ngủ.”

“Đúng rồi, tôi nhớ tới chuyện này, lúc cho cô ấy uống thuốc thì hãy dùng loại nhập khẩu. Cô gái này rất có tiền, không cần phải tiết kiệm.”

“Đã biết, anh Lâm.”

“Cô ấy hiện tại hẳn là còn chưa ngủ đúng không?” Lâm Dật hỏi.

“Lúc em đi thì còn chưa ngủ, em sẽ đi chuẩn bị thuốc trước, đợi lát nữa sẽ đưa qua cho cô ấy.”

“Cô đi chuẩn bị thuốc đi, đợi lát nữa tôi sẽ đưa qua.”

“Anh Lâm, anh lại muốn làm thêm một đợt sao? Em sợ trái tim của cô ấy sẽ chịu không nổi, vốn dĩ đã suy yếu rồi, nếu như tiếp tục như thế thì rất dễ tử vong.” Kiều Hân nói.

“Yên tâm đi, người phụ nữ kia da dày thịt béo, trong thời gian ngắn không chết được.”

“Vâng, em sẽ đi tìm thuốc cho anh.”

Mấy phút đồng hồ sau, Kiều Hân cầm một bình thuốc nhỏ đi đến, “Anh Lâm, đây là viên nén loại mới, có thể ức chế thần kinh và hỗ trợ giấc ngủ, nhưng không thể uống nhiều, uống một viên là được, uống nhiều sẽ dễ gây chết người.”

“Được, tôi đã biết.”

“Anh Lâm, hay là em đi cùng anh đi.”

“Không cần, chút chuyện nhỏ như vậy, sao phải cần hai người đi?”

“Em là sợ anh sẽ làm cô ấy chết, hôm qua đã chết một người, hôm nay nếu như lại chết thêm một người nữa, thì khoa phẫu thuật tim chúng ta sẽ hoàn toàn nổi danh.”

“Yên tâm, tôi tự có chừng mực.”

“Nhưng em vẫn muốn đi cùng.”

“Vậy thì đi thôi.”

Hai người tới cửa phòng 804, ghé vào trên cửa sổ.

“Anh Lâm, người bệnh hình như đã ngủ thiếp đi, hẳn là không có chuyện gì lớn.”

“Cô đúng là ngây ngô, không có kinh nghiệm.”

“Làm sao vậy? Không phải là đang ngủ rất tốt sao?”

“Cái gì gọi là rất tốt, cái này gọi chợp mắt, căn bản là không có ngủ.”

“Nhưng mà em còn nghe thấy tiếng ngáy.”

“Đó cũng chỉ là chợp mắt, cô chờ ở đây, tôi sẽ vào xem.”

Lâm Dật đẩy cửa vào, đi tới bên giường Triệu Văn, có thể nghe được tiếng ngáy đều đặn.

Ba ba ba

Lâm Dật tát mấy cái vào mặt Triệu Văn, lại đá mông cô ta mấy cái.

“Đừng giả bộ chết nữa, dậy nhanh lên.”

Triệu Văn suy yếu đang ngủ say, cảm giác như có người đang gọi mình, mơ mơ màng màng mở mắt.

“Anh muốn làm gì.”

“Đã đến giờ uống thuốc ngủ, trong đây có mười viên, uống hết là được.”

...

Sáng sớm hôm sau, Lâm Dật không thèm quan tâm tới Triệu Văn nữa, đã trực hai ca đêm, anh đã có chút buồn ngủ.

Lúc này, Kỷ Khuynh Nhan bỗng gọi điện tới.

“Lâm bác sĩ, đang đi làm sao?”

Ngoại trừ giọng nói của Kỷ Khuynh Nhan thì bên cạnh còn có tiếng còi, hẳn là đang lái xe trên đường đi làm.

“Hôm qua có ca trực đêm, anh vừa mới đi ra từ bệnh viện, muốn về ngủ một chút.”

“Vậy anh ăn một chút gì đi, thời gian còn sớm, cửa hàng bữa sáng cũng mới mở, nhanh đi ăn đi.”

Kỷ Khuynh Nhan cũng không có phàn nàn về công việc của Lâm Dật, bởi vì làm bác sĩ chính là như vậy.

“Ừm, em ăn rồi hả?”

“Em ăn Sandwich và sữa bò, yên tâm, chỉ cần không phải tình huống đặc biệt, thì em sẽ không bỏ bữa sáng.”

“Vậy là được rồi.” Lâm Dật gật đầu nói: “Hạng mục ngoại ô thành phố thế nào rồi, tiến triển có thuận lợi không?”

“Đều rất tốt, anh không cần phải lo lắng, nhanh về nhà nghỉ ngơi đi.”

“Được.”

Nói chuyện đơn giản vài câu, Lâm Dật liền cúp điện thoại.

Nhưng Lâm Dật lại hơi nghi ngờ, trong lòng oán thầm: “Xác định không hề có một chút vấn đề gì sao?”

Bởi vì có chút buồn ngủ, Lâm Dật cũng không có nghĩ nhiều nữa, chuẩn bị ngủ một giấc thật ngon, sau đó quay ngược đầu xe, đi về phía Hoa Thanh Trì.

Sau khi tắm rửa thoải mái, Lâm Dật quay về phòng đơn.

Điều tiếc nuối là nhân viên số 18 không ở đây, chỉ có thể đổi người mới.

Dưới những cái ấn nhẹ nhàng, Lâm Dật đang chuẩn bị ngủ thì điện thoại di động bỗng vang lên, là Lương Nhược Hư gọi tới.

“Anh đang ở nhà hay là bệnh viện vậy?”

Hiện tại thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Lâm Dật đã loạn cả lên, Lương Nhược Hư cũng không biết anh đang làm gì.

“Đang ở nhà.” Lâm Dật nói: “Vừa mới trực hai ca đêm, đang buồn ngủ muốn chết, chuẩn bị đi ngủ.”

“Vậy anh nhanh nghỉ ngơi đi, tôi cũng không có việc gì, chỉ là hỏi một chút xem anh đang làm gì, có cần buổi trưa tôi đưa cơm qua cho anh không?”

“Không cần, không biết sẽ ngủ tới khi nào đây.”

“Được rồi, vậy anh đi ngủ đi,... Chờ lúc nào anh tỉnh lại thì sẽ gọi lại sau.”

“Đại ca, đã hết giờ rồi, anh có muốn thêm chuông không? Ngài là hội viên đế vương, chuông thứ hai sẽ lấy nửa giá.”

Lương Nhược Hư:???

Lâm Dật:…

“Em gái, đường đi của cô đúng là hẹp mà!”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 443.
Bình Luận (0)
Comment