Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 540 - Chương 538. Ơ… Tổng Giám Đốc Trầm, Làm Phiền Rồi

Chương 538. Ơ… Tổng Giám Đốc Trầm, Làm Phiền Rồi
Chương 538. Ơ… Tổng Giám Đốc Trầm, Làm Phiền Rồi

Thấy Lâm Dật quyết tâm muốn làm chuyện này, những người khác cũng không nói thêm gì nữa.

Bọn họ đều rõ tính cách của Lâm Dật.

Bản thân anh đã quyết định chuyện gì rồi, thì mười con trâu cũng không kéo lại được.

“Anh Lâm, tôi vừa mới tính toán xong, mấy chỗ sản nghiệp này của anh, cộng tất cả lại có thể cầm cố khoảng hơn 40 tỷ, đến lúc đó tôi ở giữa điều chỉnh một chút, có thể lấy được tầm 45 tỷ.” Lương Kim Minh nói.

“Ít hơn chút ít chẳng sao cả, nhưng có một điểm nhất định phải đảm bảo.” Lâm Dật nói tiếp:

“Để phía ngân hàng tạm thời giữ kín bí mật này, tuyệt đối không được để lộ ra ngoài, nếu không thì chẳng cần thiết phải có thế chấp vay mượn nữa.”

“Vấn đề này không lớn.” Lương Kim Minh nói tiếp:

“Nhưng tốt nhất trong vòng một tháng xử lý xong chuyện này, như vậy lãi suất chẳng có bao nhiêu, nếu như kéo dài thời gian, phía ngân hàng cũng không dễ nói chuyện.”

“Chuyện này thì sao cũng được, lấy 100 triệu làm lãi suất, đủ cho bọn họ vui mừng một thời gian rồi.” Lâm Dật nói tiếp:

“Đằng nào lông cừu từ trên thân cừu, không sao cả.”

“Anh Lâm, khoảng thời gian trước, anh khiến Cisco bị phá sản, thêm nghiên cứu phát triển con chíp 2.0, bây giờ giá trị của Long Tâm phải gọi là nước lên thì thuyền lên à. Nếu như anh thế chấp cho ngân hàng, tôi cảm thấy ít nhất có thể lấy được khoản vay 40 tỷ.”

“Long Tâm là một lá bài quan trọng trong tay tôi, tạm thời tôi còn chưa muốn động tới.” Lâm Dật nói tiếp:

“Đợi đến khi tiền trong tay thật sự không đủ dùng, đến lúc đó lấy ra thế chấp tiếp cũng như vậy, không cần phải vội gì.”

“Vậy được rồi. Ngày mai tôi đi đàm phán, trước tiêm xem kết quả thế nào, nhưng vấn đề không lớn, anh Lâm yên tâm.”

Lâm Dật gật đầu: “Lãi suất gì đó, đều không sao hết, không cần phải đắn đo.”

“Được rồi.”

“Vẫn là anh Lâm giỏi giang, 100 triệu tiền lãi cũng không coi là chuyện gì lớn, ha ha…”

Nói xong chuyện chính, buổi tiệc rượu của bốn người họ cũng chính thức bắt đầu, uống đến quá nửa đêm mới kết thúc.

Đêm đó, trong lòng cũng nặng nề giống thế còn có Lương Nhược Hư.

Lật người qua lật người lại không cách nào ngủ nổi, sau cùng gọi điện thoại cho Trầm Thục Nghi.

“Mẹ, mẹ ngủ chưa?”

“Vẫn chưa, còn đang đợi con gọi điện cho mẹ đây.” Trầm Thục Nghi nói.

“Làm sao mẹ biết được con sẽ gọi điện thoại cho mẹ?”

“Triệu Mặc từ Mỹ trở về rồi, chắc chắn là muốn động thủ với Lâm Dật, con mà không gọi điện thoại cho mẹ để thương lượng chuyện này, vậy thì kỳ quái rồi.”

“Đây là lời gì vậy, cứ như thể con nhất định sẽ quản chuyện của anh ta vậy.” Lương Nhược Hư nói tiếp: “Chẳng nhẽ không thể là vì con nhớ mẹ sao, mới gọi điện thoại cho mẹ chứ.”

“Bây giờ đã là 11 giờ đêm rồi, ngoại trừ bố của con, người khác nhớ mẹ, mẹ đều cảm thấy không bình thường.”

“Xì!”

Lương Nhược Hư lộ nét mặt chê bai: “Đã lớn tuổi như thế rồi, còn ân ân ái ái, thật là phục hai người đó.”

“Mẹ với bố con, con ngưỡng mộ không nổi đâu.” Trầm Thục Nghi nói tiếp: “Con mà không còn chuyện gì nữa thì mẹ tắt máy đây, ở công ty bận cả ngày rồi, không có thời gian đâu mà bầu bạn với con.”

“Đừng mà.” Lương Nhược Hư vội vàng nói: “Hai chúng ta nói chuyện chút.”

“Muốn nói chuyện của Lâm Dật hả, đã là đứa con gái lớn từng này rồi, đừng có che che giấu giấu gì nữa.”

Lương Nhược Hư bất lực, giống như quả bóng bay hết khí vậy, nói:

“Hôm nay hai đứa bọn con nói chuyện của Triệu Mặc, với cả con đã phân tích với anh ấy những thủ đoạn mà Triệu Mặc có thể sử dụng rồi, nhưng anh ấy vẫn mang điệu bộ muốn thử sức, con nghĩ khá lâu cũng không nghĩ ra anh ấy sẽ dùng biện pháp gì ứng phó.”

“Cậu ta có nói với con chuyện vay tiền không?” Trầm Thục Nghi nói.

“Không có, con muốn phê duyệt vay tiền cho anh ấy rồi, nhưng anh ấy không nhắc tới, còn nói muốn đơn độc solo với Triệu Mặc.” Lương Nhược Hư trả lời:

“Tập đoàn Hoa Ngân giàu có, mà anh ta còn tìm được Công ty Muddy Waters, trước kia còn từng làm trong Quỹ lượng tử của Soros. Vì vậy con phân tích, có thể sau khi Cisco xảy ra chuyện, Triệu Mặc đã bắt đầu làm chuyện này rồi. Con thật sự không nhìn thấy một tia hy vọng thắng cuộc nào cả.”

“Vậy thì ngồi chờ đợi là được rồi, con vội gì chứ.”

“Cứ thế thôi sao?”

“Không thế thì như nào nữa? Mẹ đâu có phải là thần tiên, nào có thể đoán được thủ đoạn của Lâm Dật.”

“Nhưng mẹ làm kinh doanh bao nhiêu năm rồi, trận đấu nào mà chưa gặp qua, chắc phải đoán được một chút chứ ạ.”

“Mẹ đích thực là làm kinh doanh rất nhiều năm, nhưng cũng không phải là thần tiên, nào có thể biết được nhiều như vậy.” Trầm Thục Nghi nói tiếp:

“Đặc biệt là Lâm Dật, cậu ta có ý tưởng quỷ quyệt nhiều vô tận, thật sự không dễ đoán.”

“Vậy tại sao mẹ lại hỏi con là anh ấy có tìm con vay tiền không?”

“Bởi vì rõ ràng thực lực của bọn họ không trên cùng một đường thẳng, vì vậy cách làm của cậu ta không dùng được.” Trầm Thục Nghi nói tiếp:

“Cậu ta bắt buộc phải nghĩ cách để đẳng cấp của bản thân kéo lên cùng một đẳng cấp với Triệu Mặc, sau đó mới có thể nói chuyện khác, mà cách để kéo đẳng cấp lên cao, chính là tiền, còn với những thủ đoạn nhỏ nhặt khác, mẹ không đoán nổi.”

“Mẹ, làm sao đến mẹ cũng không đoán được vậy?”

“Bởi vì không có ai cùng một đẳng cấp với mẹ, vì vậy trước giờ mẹ chưa từng dùng thủ đoạn.”

“Ơ… tổng giám đốc Trầm, làm phiền rồi.”

Lương Nhược Hư dập điện thoại, trong lòng oán thầm:

“Chẳng trách mẹ mình chấp nhận anh ấy nhanh như vậy, thật sự là khoa trương đến không biên giới luôn, khiêm tốn chút không được sao, môn phong thật thà chất phác của nhà họ Lương đều bị bà ấy bại hoại rồi.”

Sáng ngày hôm sau, Lâm Dật vẫn đi làm như thường, bởi vì anh còn có ca phẫu thuật phải làm.

Sau ca phẫu thuật, nhìn thấy người nhà bệnh nhân mang hoa quả đến tặng, Lâm Dật cảm thấy đau đầu.

Những loại hoa quả này cộng lại, có thể còn đắt hơn làm một tấm cờ thưởng, vậy sao không có ai tặng mình một tấm chứ.

Tôi chính là một người thích sự phù phiếm mà!

Mấy người không có nhìn thấu sự phô trương thanh thế của tôi, bước vào con tim của tôi sao.

“Anh Lâm, anh đang ngẩn ngơ gì thế.” Kiều n hỏi:

“Có phải là có chuyện trong lòng không, chúng ta nói chuyện chút đi, đúng lúc em cũng đang nhàn rỗi.”

“Trông đẹp trai lại có tiền, còn biết làm phẫu thuật, cảm thấy cuộc sống quá nhàm chán.” Lâm Dật bóc vỏ quả chuối: “Nào, anh đút em ăn chuối, vừa hay giải quyết buồn phiền.”

“Không ăn. Chủ nhiệm Lý ở bên cạnh đó, anh vẫn là đút cho chủ nhiệm Lý ăn đi.”

Lâm Dật cầm theo quả chuối đã bóc, đưa lên miệng của Lý Sở Hàm: “Có muốn ăn một miếng không?”

Lý Sở Hàm có chút ngại ngùng, chỉ cắn nhẹ một miếng nếm thử.

So với Kiều n, Lý Sở Hàm rõ ràng là một tay mới, động tác còn lạ lẫm, hy vọng sau này quen tay hay làm thôi.

Reng reng reng!

Điện thoại của Lâm Dật vang lên, cầm ra nhìn, phát hiện là Vương Đại Vĩ của khoa nhi gọi tới.

“Chủ nhiệm Lâm, bận xong rồi chứ?”

“Vừa mới phẫu thuật xong, đang ở đây nghỉ ngơi.”

“Chủ nhiệm Lý có ở trong phòng khoa không?”

“Ở bên cạnh tôi đây, anh tìm cô ấy có chuyện gì à?”

“Nếu như hai người không có chuyện gì, có thể đến văn phòng của tôi một chuyến không, có chút chuyện muốn nói với hai người.”

Biểu cảm của Lâm Dật sững lại: “Có phải là liên quan tới đứa trẻ ngày hôm qua không?”

“Ừm, tình hình còn tệ hơn so với chúng ta nghĩ, hai người đến xem đi.”

“Được, bây giờ chúng tôi qua ngay.”

“Xảy ra chuyện gì rồi?” Lâm Dật tắt điện thoại, Lý Sở Hàm hỏi.

“Ở bên khoa nhi xảy ra chút vấn đề, chủ nhiệm Vương kêu chúng ta qua đó xem xem.”

“Đi thôi.” Lý Sở Hàm đứng dậy nói: “Tiểu n, cô cũng đi cùng chúng tôi qua đó xem sao.”

“Ừm ừm, cảm ơn chủ nhiệm Lý.”

Một hàng ba người, vội vội vàng vàng đến bộ phận nội trú thứ ba, văn phòng của Vương Đại Vĩ.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 538.
Bình Luận (0)
Comment