Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 542 - Chương 540. Từng Yêu Qua

Chương 540. Từng Yêu Qua
Chương 540. Từng Yêu Qua

700 ngàn đã khiến gia đình nhà tan cửa nát rồi, bọn họ không thể nào lấy ra nhiều hơn thế.

“Tuy rằng hai người đều đã hơn 30 tuổi rồi, nhưng y học hiện đại rất phát triển, quay trở về điều chỉnh lại cơ thể, muốn có thêm một đứa con… vẫn là không có vấn đề.”

Lời từ miệng nói ra, bản thân Lâm Dật cũng cảm thấy giả tạo.

Đứa trẻ đã được sinh ra, điều này với thai chết lưu trong bụng không giống nhau.

Gặp được đứa trẻ rồi, ai nỡ để mất chứ.

Nếu như là bản thân anh, bán máu bán thận cũng sẽ cứu lấy đứa trẻ.

“Nhưng mà chúng tôi…”

Người đàn ông ngồi phịch xuống sàn, giống như linh hồn đã bị hút đi mất vậy.

Đây là thời khắc khó khăn nhất trong cuộc đời của anh ta.

Chính lúc này, mấy cô hộ lý nhỏ của khoa nhi bước tới, an ủi tâm trạng của anh ta.

Ba người Lâm Dật cũng lùi sang một bên rồi rời đi.

Nếu như có thể, bọn họ cũng không muốn bỏ đi, nhưng thật sự là lực bất tòng tâm.

Trên đường trở về, tâm trạng của ba người đều có chút trầm lặng.

“Anh Lâm, nếu như đổi lại là anh, anh sẽ làm như thế nào?” Kiều n nhỏ tiếng hỏi.

“Có thể sẽ giống như anh ta lắm.” Lâm Dật nói tiếp:

“SMA không phải là bệnh không thuốc chữa, chỉ có thể đợi chết, vẫn còn một chút hy vọng như thế, nhưng không phải ai cũng có thể nắm bắt được.”

Lâm Dật than thở một hơi thật sâu, ở trước mặt đứa trẻ, đầu gối và tôn nghiêm của người đàn ông thật sự chẳng tính là cái gì.

“Nói vậy cũng phải.” Kiều n buồn tủi nói: “Ông trời thật không công bằng.”

“Đích thực quá không công bằng, nếu không thì sẽ không nói rằng cuộc sống không dễ dàng rồi.”

Ba người họ về đến phòng của khoa, điện thoại của Lâm Dật lại reo lên, vẫn là Vương Đại Vĩ gọi tới.

“Thế nào rồi?”

“Vừa nãy bố của đứa trẻ đến tìm tôi rồi, anh ta muốn bán hết nhà cửa và đất, tiêm một ống Nosinagen Natri.”

“Một ống cũng không có tác dụng, anh không nói rõ cho anh ta sao?”

“Đã nói rồi, anh ta nói muốn tranh đấu một chút, điều trị đến cấp độ nào thì tính đến cấp độ đó.” Vương Đại Vĩ khó khăn nói:

“Anh ta còn muốn liên hệ đến nơi nào có thể bán thận để cứu con trai của anh ta.”

“Đây không phải là hồ đồ rồi sao!” Lâm Dật vỗ mạnh lên bàn nói: “Không thể đồng ý với bọn họ!”

“Tôi đã từ chối anh ta rồi.” Vương Đại Vĩ nói tiếp:

“Nhưng tôi nhìn thái độ của anh ta là thật sự muốn tiêm một ống, nếu như thật sự làm như vậy, có thể tiến tới chuyện về phương diện phẫu thuật rồi.”

“Được, tôi và chủ nhiệm Lý thương lượng chuyện này một chút.”

“Thương lượng xong báo cho tôi kết quả.”

“Được.”

Tắt điện thoại, Lâm Dật nhìn qua Lý Sở Hàm, nói:

“Bố của đứa trẻ nói rồi, muốn tiêm một ống Nosinagen Natri, hỏi chúng ta bên này có thể sắp xếp phẫu thuật không?”

“Kiến nghị của chúng ta đều là tham khảo, cuối cùng vẫn phải dựa theo ý nguyện của người nhà bệnh nhân.” Lý Sở Hàm nói tiếp:

“Thực sự không được, tôi sẽ đi xin phép viện trưởng Miêu, xem có thể giảm bớt chi phí thuốc men không.”

Lâm Dật luôn cảm thấy, trong chuyện này, lập trường của Lý Sở Hàm là người lạnh lùng.

Cô ấy không có dự tính kết hôn sinh con, nên không thể hiểu được nỗi đau khổ của người đương sự.

Nhưng bản thân anh dường như nghĩ sai rồi, trong lòng của cô ấy vẫn là người ấm áp.

Bởi vì cô ấy đã từng, cũng từng vì tình yêu mà không tiếc công sức.

“Chủ nhiệm Lý, hay là chúng ta thành lập một tổ quyên góp đi, tuy rằng gom không đủ, nhưng có thể giúp một chút thì thêm được một chút rồi.”

“Chuyện quyên góp vẫn phải xem ý của phía bệnh viện, nếu như do chúng ta tổ chức thì giống như bị đạo đức trói buộc vậy.” Lý Sở Hàm nói tiếp:

“Nhưng chúng ta có thể lấy danh nghĩa cá nhân, chủ động quyên một chút, không cần quản người khác.”

“Biết rồi.”

Hai người nói xong đều hướng ánh mắt về phía Lâm Dật, muốn nghe ý kiến của anh ấy.

“Được rồi, buổi chiều em liên hệ với bên khoa nhi, sắp xếp đứa trẻ chuyển sang phòng của khoa, đưa đến khoa ngoại tim mạch của chúng ta.”

“Dạ biết rồi ạ!”

Lâm Dật vươn vai, trong lòng anh có dự tính rõ ràng, đợi làm xong phẫu thuật cho đứa trẻ này anh sẽ từ chức.

Nhiệm vụ cuối cùng, đã duy trì sắp một tháng rồi, không thể nào cứ mãi ở bệnh viện được.

Bởi vì buổi chiều không có ca phẫu thuật nào, Lâm Dật cũng chẳng ở lại bệnh viện nữa.

Lái xe trở về nhà, anh tiếp tục bận rộn chuyện của con chíp 3.0.

Reng reng reng!

Vừa mới lái xe về tới nhà, điện thoại của Lâm Dật reo lên.

Người gọi đến khiến anh vô cùng ngạc nhiên, là Triệu Văn của Pfizer.

“Đầu của cô ta là sắt thật à, còn dám gọi điện thoại cho mình, cô ta đừng gọi là Triệu Văn nữa, gọi Thụy Văn/X-men cho rồi.”

Lẩm bẩm một câu, Lâm Dật bấm nhận cuộc gọi.

“Ngài Lâm.”

“Có việc thì nói, không chuyện gì thì bãi triều.”

Triệu Văn rõ ràng thích ứng với suy nghĩ không theo lẽ thường của Lâm Dật, nói: “Nhận chỉ định của công ty, tôi có chút chuyện muốn nói với anh.”

“Cô nói đi.”

“Gần đây có tin tức nói anh nghiên cứu ra 25 loại thuốc độc quyền, đã thông qua cuộc thử nghiệm của phòng thí nghiệm, có đúng như thế không?”

“Chúng ta không phải vòng vo nữa, cô muốn nói cái gì thì nói thẳng ra là được.”

Là công ty dược phẩm hàng đầu của thế giới, nếu như không có tình báo chính xác sẽ không khẳng định như vậy.

Nhưng 25 loại thuốc độc quyền vừa mới được phòng thí nghiệm chứng thực, bọn họ đã biết tin tức rồi, tin tức của bộ phận thị trường Pfizer thật sự không phải để trưng cho đẹp.

“Vậy thì tôi nói thẳng.” Triệu Văn sững sờ một chút, nói tiếp:

“Huy Thụy và sáu công ty dược lớn vô cùng xem trọng năng lực nghiên cứu phát minh của anh, chúng tôi hy vọng có thể triển khai hợp tác với anh.”

“Hợp tác?” Lâm Dật cười lên: “Mấy người này đúng thật là bất chấp những hiềm khích trước đó à?”

“Anh biết rõ, trong mắt của chúng tôi chỉ có lợi ích.”

“Được rồi, mấy người muốn hợp tác thế nào?” Lâm Dật nói.

“Chẳng lẽ anh Lâm đồng ý rồi?”

Thái độ của Lâm Dật khiến Triệu Văn cảm thấy ngạc nhiên, cô ta vốn nghĩ rằng, Lâm Dật sẽ cự tuyệt mình chứ.

Xem ra rốt cuộc Tư bản hợp tác với nhau đều là vì tiền.

“Không thế thì sao nữa, cô nghĩ rằng thời gian của tôi rất không đáng tiền à?”

“Vậy thì được, chúng tôi sẽ phái đại diện trong thời gian ngắn nhất đến Trung Hải đàm phán với anh về chuyện này.”

“Sau khi đến thì liên lạc điện thoại, tắt máy đây.”

Bởi vì còn việc chính phải làm, Lâm Dật không muốn nói nhiều với Triệu Văn.

“Anh Lâm đợi chút, tôi có thể hỏi anh một câu cuối cùng không?”

“Từng yêu qua.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 540.
Bình Luận (0)
Comment