“Vậy thì anh ta đặt vị trí của mình cũng quá cao rồi.” Frey nói:
“Chúng ta tới nhiều người như vậy, hơn nữa còn chủ động đến Trung Hải, dùng cách của người Hoa mà nói thì là cho đủ mặt mũi rồi, chẳng lẽ ngay cả sự tôn trọng tối thiểu nhất cũng không có sao?”
“Tại Phố Wall, có cái gọi là sự tôn trọng không đáng một đồng. Chẳng lẽ Frey tiên sinh đã quên, trong hai ngày liên tục, anh ấy đã khiến cho giá cổ phiếu của Pfizer và sáu công ty dược phẩm lớn tuột dốc không phanh sao, anh ấy có năng lực này.”
“Triệu tổng, tôi cảm thấy chuyện này, hoàn toàn là do thất bại của cô tại thị trường Trung Quốc đưa đến.” Frey nói:
“Nếu như là tôi thì tôi sẽ không cho anh ta dù chỉ là một cơ hội nhỏ nhoi.”
“Anh?” Triệu Văn lạnh lùng nói:
“Người ta đã có cách điều chế phương thuốc có thể thay thế Ibuprofen và 25 loại thuốc kia. Với lại hiện tại, bọn họ còn đã hoàn thành luận chứng trong phòng thí nghiệm, dưới tình huống như vậy, Frey tiên sinh, anh có biện pháp gì tốt để lật ngược sao?”
“Dạng thuốc giống như Ibuprofen này, bởi vì hiện tại có có rất nhiều loại có thể thay thế, chỉ là thiết bị của Pfizer tiên tiến hơn một chút và cũng không có quá nhiều hàm lượng kỹ thuật. Trung Quốc có thể phát triển được cũng chẳng có gì lạ cả.” Frey nói:
“Mà sáu loại thuốc của Roche đều được chúng tôi nghiên cứu phát triển mười mấy năm trời, đầu tư vào đó rất nhiều nhân lực và vật lực. Nếu anh ta muốn làm được thì cũng không là chuyện phải dễ dàng như vậy.”
“Ý của anh là nói, Trung Quốc đang tạo tin tức giả sao?” Triệu Văn nói.
“Không sai.” Frey tự tin nói:
“Tôi đoán đây đều là tin tức giả mà bọn họ làm ra, 25 loại thuốc nhập khẩu, tùy tiện lấy ra một loại, thì độ khó phát triển nghiên cứu đều cao hơn so với Ibuprofen. Anh ta nói dùng thời gian một tháng đã nghiên cứu ra được, đây không phải nói giỡn sao.”
“Tôi cảm thấy Frey tiên sinh nói có lý, cô trước đó cũng đã nói, anh ta dùng thời gian ba ngày đã có thể nghiên cứu ra loại thuốc thay thế được Ibuprofen, như vậy đổi thành các loại thuốc nhập khẩu khác thì chắc hẳn thời gian sẽ dài hơn.”
Người nói chuyện, là phó tổng giám thị trường toàn cầu Merck của Mỹ, Ngụy Khang.
Nhưng anh ta không giống với Triệu Văn, lúc anh ta tốt nghiệp tốt nghiệp đại học đã nhập quốc tịch Mỹ, đã không được tính là người Hoa.
“Chúng ta có thể nhìn theo cách này, cho dù anh ta đều có thể dùng thời gian ba ngày để hoàn thành 25 loại thuốc nhập khẩu, thì cũng cần phải mất 75 ngày mới có thể làm hết những việc này. Hiện tại vẻn vẹn mới qua một tháng, anh ta lại nói đã nghiên cứu ra được những loại thuốc này, đây căn bản là chuyện không có khả năng.”
Nghe thấy hai người nghị luận, Triệu Văn âm thầm lắc đầu, “Các người không nên xem Trung y không đáng một đồng như vậy, lúc văn hóa Trung y rực rỡ cường thịnh thì y học hiện đại còn chưa xuất hiện đâu.”
“Vậy thì thế nào? Sau đó không phải là cũng hiu quạnh sao?” Ngụy Khang nhún vai nói:
“Chẳng lẽ cô bị viêm ruột thừa cấp tính, còn muốn dựa vào Trung y để trị sao? Hoặc là cô bị bệnh tim, dựa vào Đông dược thì có thể trị tốt sao? Trung y có tư cách gì để so với y học hiện đại ? Mà cô nói những thứ kia, đều là những chuyện từ thuở xa xưa rồi, hiện tại cũng không cần lấy ra nói nữa.”
Nghe thấy mấy lời tranh luận thiếu hiểu biết này, Triệu Văn không nói gì nữa.
Mình cũng đã nói những gì nên nói rồi, bọn họ không tin cũng không còn cách nào cả.
Nhưng mà ở trong mắt Triệu Văn thì người đàn ông tên Lâm Dật kia còn độc đáo hơn so với Trung y của Trung Quốc.
Một người lấy sức một mình có thể làm rung chuyển bảy công ty dược phẩm lớn, ảnh hưởng đến ngành công nghiệp dược phẩm trên toàn thế giới, anh ta không phải dễ đối phó như vậy.
Muốn chiếm được tiện nghi ở trên người anh ta, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Đi ra từ sân bay, một hàng mười mấy người, ngồi Taxi, đi đến đại khách sạn Bán Đảo.
Cùng lúc đó, Lâm Dật cũng đã ăn xong cơm trưa, sau đó liền chạy tới đại khách sạn Bán Đảo, để gặp Triệu Văn.
Reng reng reng _ _
Vừa mới đem xe đỗ xong thì Hà Viện Viện gọi điện thoại tới.
“Ông chủ, thị trường đã ổn định, bên Triệu Mặc hình như đã ngừng bán tháo cổ phiếu của chúng ta rồi.”
“Chúng ta ước chừng đã tiếp nhận bao nhiêu rồi?”
“Con số chính xác là 43,9 tỷ 76,5 triệu.” Hà Viện Viện nói:
“Nhưng tôi và anh Kỳ, còn có cao tầng Didi đã họp để nghiên cứu qua con số này. 40 tỷ trong đó hẳn là do Triệu Mặc đánh ra, còn lại đều là tán hộ theo phong trào, chiếm khoảng 10%, con số này đã không nhỏ.”
“Rất bình thường, Triệu Mặc là Tổng giám đốc tập đoàn Hoa Ngân, công ty lại có lực ảnh hưởng tuyệt đối tại Trung Quốc, có thể gây nên oanh động cũng là chuyện bình thường.”
Lâm Dật cũng không có đem những chuyện này để vào mắt, anh cảm thấy, màn kịch quan trọng thật sự còn ở phía sau.
“Cổ phiếu mà Triệu Mặc mượn tới hẳn là đã không còn, chuẩn bị đón tiếp công ty Hồn Thủy kia gia nhập.” Lâm Dật dặn dò:
“Mấy ngày này, các người đem mục tiêu chủ yếu đều đặt ở trên tập đoàn Lăng Vân và Didi. Về phương diện quan hệ xã hội, kiểm tra lại một chút về báo cáo tài vụ của Didi, nhất là báo cáo quý và năm. Đây là nơi mà bọn họ sẽ dùng để đả kích chúng ta, không được để bọn họ nắm được chút sơ hở nào.”
“Đã biết, ông chủ.”
Sau khi nói chuyện điện thoại với Hà Viện Viện, Lâm Dật ngồi trên xe thêm vài phút đồng hồ.
Lấy tính cách của Triệu Mặc, hình như đã dừng lại việc bán tháo. Việc này đồng nghĩa với vòng cược thứ nhất đã kết thúc, chuẩn bị đến vòng thứ hai.
Nghĩ đến đây, Lâm Dật duỗi lưng một cái, đối với sự gia nhập của công ty Hồn Thủy lại càng cảm thấy chờ mong hơn.
Mấy phút đồng hồ sau, Lâm Dật xuống xe, đi vào trong khách sạn Bán Đảo.
Nhìn thấy Lâm Dật tiến vào, Vương Thiên Long liền ra nghênh đón.
“Tất cả người đã đến đông đủ chưa?” Lâm Dật hỏi.
“Tổng cộng có mười ba người tới, có sáu người nước ngoài, bảy người Trung, đều đã vào phòng tổng thống.”
“Được rồi.” Lâm Dật gật gật đầu, “Mọi người đều ở trong phòng họp đúng không?”
“Đều đã đến, đang ở bên trong đợi ngài.”
“Được, đi làm việc của ông đi, tôi đi qua nhìn một chút.”
Sau khi chào hỏi với Vương Thiên Long, Lâm Dật đi về phía phòng hội nghị trên tầng hai.
Cùng lúc đó, mấy người Triệu Văn đang ngồi thành hai hàng trong phòng họp, chờ Lâm Dật tới.
“Triệu tổng giám, tình huống bên đối phương là thế nào vậy? Không phải lập tức sẽ tới sao, sao giờ lại còn chưa tới?” Frey không nhịn được mà hỏi.
“Mới có năm phút đồng hồ, hẳn là con sớm đi.” Triệu Văn nói: “Dưới loại tình huống này, anh ta hẳn là sẽ không đến trễ.”
“Nhưng chúng ta đều đã tới trước, mà anh ta ngay cả một chút thái độ cũng không có, đây cũng quá không lễ phép rồi.”
Triệu Văn nhún vai, “Nếu như định ngày hẹn thời gian là 12:55 phút, tôi nghĩ hiện tại anh ấy hẳn là đã đến rồi, nhưng không còn cách nào khác, chúng ta ước chừng phải chờ đến một giờ đi.”
“Vậy thì tôi sẽ đợi thêm vài phút, tôi rất muốn nhìn một chút, đối phương rốt cuộc là loại người như thế nào.”
Két két _ _
Cửa phòng họp bị đẩy ra, Lâm Dật đi vào từ bên ngoài, cười ha hả nói:
“Xem ra người cũng đã đến đông đủ, có thể chính thức vào họp rồi.”
Nhìn thấy Lâm Dật tiến đến, người của sáu công ty dược phẩm lớn đều liếc anh mấy cái.
Ngoại hình và cách ăn mặc của Lâm Dật vượt quá dự liệu của bọn họ.
Người như vậy, nhìn giống như là một phú nhị đại hơn, không hề giống là một người có năng lực phát triển nghiên cứu một chút nào.
Cùng lúc đó, Triệu Văn đứng dậy, “Tôi giới thiệu cho mọi người một chút, người đứng ở trước mặt các người đây chính là chủ nhiệm khoa tim mạch của bệnh viện Hoa Sơn, Lâm Dật, cũng là chuyên gia dược phẩm nổi tiếng.”
Dựa theo trình tự cuộc họp bình thường thì hẳn là sẽ có một tràng vỗ tay.
Nhưng lúc này, không khí của phòng họp lại hết sức an tĩnh.
Có người nhàn nhạt gật đầu, có người mặt không cảm xúc, tóm lại thần thái khác nhau, chính là không có ai vỗ tay cả.
Triệu Văn nhíu mày, cảm thấy không hài lòng đối với biểu hiện của những người này.
Nhưng không còn cách nào khác, cuộc họp còn phải tiến hành, Triệu Văn cũng chỉ có thể kiên trì nói tiếp.
“Lâm tiên sinh, tôi giới thiệu cho anh một chút về những người đang ngồi ở đây.”
“Không cần giới thiệu đâu, đám người này, nguyên một đám đều bày ra vẻ mặt như cha chết mẹ mất, người không biết còn tưởng rằng là tới đây để viếng mồ mả chứ không phải để họp đâu.” Lâm Dật nói:
“Nếu trong nhà xảy ra chuyện như vậy, đoán chừng tâm trạng cũng không được tốt cho lắm. Tôi cũng không làm mất thời gian của bọn họ nữa, hai ta trò chuyện riêng là được rồi.”
------
Dịch: MBMH Translate