Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 56 - Chương 54. Để Tôi Xem Thể Diện Của Anh Ta Bao Lớn

Chương 54. Để Tôi Xem Thể Diện Của Anh Ta Bao Lớn
Chương 54. Để Tôi Xem Thể Diện Của Anh Ta Bao Lớn

Xe chạy tới trường đua xe quốc tế Trung Hải.

Sau khi xe dừng lại, hai người cùng xuống xe.

"Trời ạ! Nơi này nhiều siêu xe quá đi."

Thấy một loại siêu xe trong bãi đậu xe, Hạ Tâm Vũ có cảm giác đôi mắt mình không đủ dùng.

Liếc mấy chiếc siêu xe bên cạnh, ban đầu Lâm Dật cũng không chú ý lắm.

Nhưng khi nhìn kỹ lại, anh mới phát hiện có vài chiếc xe khá quen mắt.

Chiếc Lamborghini kia rất giống xe của Tần Hán.

Chẳng lẽ tên kia lại tới đây chơi?

"Đi thôi, mấy chiếc siêu xe mà thôi, đừng ngạc nhiên."

"Ừ."

Hạ Tâm Vũ híp mắt nở nụ cười.

"Anh Dật, những chiếc xe này dường như đều không đáng giá bằng xe của anh, nhưng trừ triển lãm xe, em chưa từng nhìn thấy nhiều xe như vậy."

Lâm Dật lắc đầu, không nói gì.

"Dựa vào cái gì đuổi tôi đi? Trừ khi các người gọi lãnh đạo của nơi này ra đây!"

"Cho dù gọi lãnh đạo ra cũng thế. Tôi chỉ thông báo trước cho các người, đỡ cho các người lãng phí thời gian mà thôi."

Hai người Lâm Dật chưa đi đến cửa chính đã nghe thấy tiếng cãi vã.

"Nghe giọng nói này sao có vẻ quen tai thế." Hạ Tâm Vũ thầm nói.

"Vào xem là biết."

Hai người tìm đến nơi đang tranh cãi.

Họ phát hiện có mười mấy người ở đằng đó.

Người đang cãi nhau là một nam một nữ, còn những người khác trông giống như trợ lý.

"Hai người họ làm sao còn làm ầm ĩ như vậy." Hạ Tâm Vũ bất ngờ nói.

Lâm Dật ngẩng đầu nhìn theo.

Cô gái đi đầu ăn mặc rất hiện đại.

Một chiếc quần soóc ngắn màu đen, lộ ra bắp đùi trắng bóc.

Gương mặt cũng khá đẹp, có thể gần đạt 85 điểm.

Chàng trai đang cãi nhau cũng thế.

Cậu ta mặc áo khoác quân đội màu xanh, giày Air Jordan 1 màu xanh dương, tóc nhuộm vàng, khuyên tai kim cương, trang phục rất thời thượng.

Thấy hai người đang cãi nhau, Lâm Dật cảm thấy khá quen.

Nhưng vẫn không nhớ được họ là ai.

"Cô biết hai người kia không?"

Hạ Tâm Vũ gật gù.

"Cô gái kia tên Nhâm Tử Huyên, là một trong những nhà sáng tạo nội dung livestream Đấu Ngư đỉnh cấp của bọn em."

"Anh trai kia tên là Tôn Thụy, cũng là người sáng tạo nội dung của Đấu Ngư, bình thường rất tốt với em. Hôm nay có thể tới đây quay Livestream đều do anh Thụy xin giúp em."

Lâm Dật gật gù, chẳng trách nhìn quen mắt như vậy, thì ra đều là người của Đấu Ngư.

Có khả năng bình thường anh cũng có xem video trực tuyến của họ, chỉ là ấn tượng không sâu.

"Anh Thụy, chuyện gì vậy?"

Nghe thấy có người nói, Tôn Thụy quay đầu lại.

"Tâm Vũ đến rồi à." Tôn Thụy cất tiếng chào.

"Xảy ra chuyện gì? Làm sao còn ầm ĩ như vậy?"

"Còn có thể là chuyện gì! Nhâm đại tiểu thư lên tiếng, nói là suất quay trực tuyến hôm nay từ ba thành một, muốn đuổi cả hai chúng ta đi."

"Anh đừng ngậm máu phun người. Lời này không phải do tôi nói, mà là ông chủ trường đua xe nói. Nếu các anh không chê lãng phí thời gian thì cứ chờ ở đây, dù sao tôi cũng không có vấn đề gì. Nếu lát nữa các người không được cho vào, đừng nói tôi không nhắc nhở các người." Nhâm Tử Huyên nói.

"Đang yên đang lành sao lại có quy định này?"

Hạ Tâm Vũ hỏi.

"Hoạt động này do lãnh đạo của trường đua xe tổ chức, cho dù lâm thời thay đổi cũng có thông báo từ sớm, sao lại không có chút tin tức nào?"

"Còn không phải vì Nhâm đại tiểu thư leo lên cành cao của Tần thiếu sao. Ở cả Trung Hải, ai dám không nể mặt Tần thiếu? Cho nên mới chơi trò đó." Tôn Thụy nói.

"Dù sao tôi cũng không định đi. Dù có đi, tôi cũng phải đợi ông chủ trường đua giải thích cho tôi."

"Chị Huyên, bãi đua xe lớn như vậy, ba người chúng ta quay trực tuyến không phải rất tốt sao?" Hạ Tâm Vũ cẩn thận nói.

"Ha ha, cái gì gọi là ba người cùng quay cũng rất tốt?" Nhâm Tử Huyên khoanh tay trước ngực nói: "Bằng độ nổi tiếng của tôi trên nền tảng Đấu Ngư, dựa vào cái gì mà phải quay chung với các người? Các người cũng xứng quay cùng nơi với tôi sao? Không xem xem mình là cái loại gì!"

Đúng lúc này, một cô gái mặc quần jean cầm vài tấm bảng tên tới chỗ Nhâm Tử Huyên.

"Chị Huyên, quyết định xong rồi."

"Chúng ta cầm theo bảng tên là có thể đi vào. Tần thiếu đang chờ ở bên trong."

"Tiểu Giai, em tới đúng lúc lắm. Hai người này còn đang chờ đi vào, nói rõ tình huống nơi này với họ đi."

Cô gái tên Tiểu Giai khinh thường nhìn Tôn Thụy và Hạ Tâm Vũ.

"Hai người đừng nghĩ chuyện đi vào nữa."

Cô gái tên Tiểu Giai lấy một tờ giấy, phía trên có đóng dấu.

"Các người nhìn đây, đây là giấy phép ủy thác quay trực tuyến, đã không liên quan gì đến hai người nữa, té đi chỗ khác đi."

"Dựa vào gì chứ? Lúc trước đã nói rõ ràng là ba người, bây giờ lại giở trò này, thật quá bất lịch sự." Hạ Tâm Vũ oán giận.

"Muốn trách thì trách các người không đủ năng lực thôi." Nhâm Tử Huyên đắc ý cười.

"Nếu hai người nổi tiếng như tôi, người được giữ lại đã là hai người rồi. Chỉ tiếc, cuộc đời không có chữ nếu."

"Nhâm Tử Huyên, cô đừng tưởng ôm được bắp đùi Tần thiếu thì ngon!" Tôn Thụy hừ lạnh.

Anh ta cũng biết, lần quay trực tuyến này e là phải bỏ, chỉ là giận không nhịn được.

Trước đây, trên nền tảng trực tuyến, độ nổi tiếng của mình còn có thể liều với Nhâm Tử Huyên một phen.

Nếu cô ta tận dụng được cơ hội này, có khả năng cô ta sẽ trở thành một đại tỷ chân chính trong giới sáng tạo nội dung, mình muốn tranh với cô ta đã không còn cơ hội.

"Có năng lực, anh cũng đi ôm đi!"

Nhâm Tử Huyên nói:

"Tôi cũng không sợ nói với các người. Tôi có thể đến đây quay trực tuyến là vì có Tần thiếu, một câu nói đã quyết định để tôi một mình quay trực tuyến ở đây. Các người thì không được!"

"Cô!"

"Anh Thụy, bớt giận." Hạ Tâm Vũ khuyên nhủ.

"Cũng đã đến mức này, chúng ta đi thôi. Người ta có Tần thiếu làm chỗ dựa lưng, chúng ta không tranh được với người ta."

"Mẹ nhà nó!"

Tôn Thụy mắng.

"Đi thôi, chuyện này có trách nhiệm của anh. Lát nữa tìm một chỗ, mời em và bạn em ăn cơm."

"Không cần không cần. Anh Thụy lúc nào cũng giúp đỡ em, để em mời đi."

"Sao có thể để em mời, vẫn để anh."

"Hai người xong chưa, có việc gì phiền đi ra ngoài nói. Hôm nay tôi không chỉ muốn quay trực tiếp ở đây mà còn muốn độc quyền phỏng vấn Tần thiếu, đừng đứng đây chướng mắt tôi." Nhâm Tử Huyên nói.

Hạ Tâm Vũ giận mà không dám nói gì. Dù sao cô cũng chỉ là một người quay trực tuyến nhỏ, không có quyền nói chuyện.

"Anh Thụy, chúng ta đi thôi."

"Đi thôi, không cần để ý đến cô ta nữa."

"Không cần đi." Lâm Dật bình tĩnh nói: "Cũng đã đến đây rồi, hôm nay quay livestream luôn ở đây đi."

"Hả?"

Nhâm Tử Huyên nhìn Lâm Dật:

"Anh là ai? Nói mạnh miệng như vậy? Lẽ nào anh không biết Tần thiếu là ai? Ở Trung Hải này người dám không nể mặt Tần thiếu, cỏ trên mộ đều đã mọc cao hai mét rồi đó."

"Vậy cô gọi anh ta tới đây, để tôi xem xem thể diện của anh ta lớn bao nhiêu."

Tôn Thụy hít một hơi lạnh.

"Tâm, Tâm Vũ, bạn của em có phải hơi to gan quá không? Đó là Tần thiếu đại danh đỉnh đỉnh đấy!"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 54.
Bình Luận (0)
Comment