"Này là cái gì?"
Lương Nhược Hư có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới việc này với mình có quan hệ gì.
"Pfizer và sáu công ty dược phẩm lớn muốn hợp tác cùng với tôi để xây dựng một trung tâm nghiên cứu thuốc đẳng cấp thế giới. Tôi tranh thủ một chút, đem địa chỉ ổn định ở Trung Hải."
Lâm Dật uống một hơi cạn lon Red Bull, nằm ở trên giường, lúc nói chuyện vẫn còn có chút uể oải.
"Về sau, chỉ cần là thuốc đi ra khỏi viện nghiên cứu này, trên thị trường Trung Quốc, giá bán đều không cao hơn thành phẩm 50%."
"Thứ hai, một số loại thuốc giá cao như Nosina Natri và Zongensma tôi giúp các cô giảm xuống một phần ba, cô ở phía trên ký tên, hợp đồng sẽ bắt đầu có hiệu lực."
Lương Nhược Hư như bị Ngũ Lôi Oanh Đỉnh sốc tại chỗ.
Cô ngây ngốc, đầu đều không nghe sai khiến.
Trong số ba chuyện Lâm Dật nói, một chuyện trong số đó là một sự kiện lớn gây chấn động khắp đất nước.
Thành lập một trung tâm nghiên cứu y tế tầm cỡ thế giới ở Trung Hải là một thành tựu to lớn.
Thứ hai, giá thuốc sản xuất ra không được cao hơn thành phẩm 50%, đây đối với ngành điều chế dược, đã là mức giá rất thấp rồi.
Quan trọng nhất là, cô giám sát cục quản lý Dược trung ương, cố gắng vô số năm đều không thể thành công chuyện này!
Lâm Dật anh ấy là làm sao làm được?
Không ai sẽ làm ăn thua lỗ, Lâm Dật đã làm cái gì để Pfizer với sáu công ty dược phẩm lớn có thể đáp ứng những yêu cầu hà khắc này?
"Tại sao phải cho tôi." Lương Nhược Hư thắc mắc: "Tôi không muốn chiếm đoạt công lao của anh."
"Tôi nói rồi, sẽ để cho cô trong vòng hai năm đứng vững ở Trung Hải, thì nhất định làm được, hiện tại còn không cần dùng hết lá bài tẩy, có nhiều như vậy đồ vật, cô muốn đứng vững cũng không phải là việc khó."
"Đối với tôi mà nói, có thể đứng vững hay không thật sự không quan trọng, tôi không muốn hi sinh lợi ích của anh, để anh trở thành đá kê chân cho tôi thăng tiến."
"Nhưng tôi giữ lại cũng vô dụng, lẽ nào cô còn muốn để cho tôi tham gia chính trị sao? Không quá hiện thực." Lâm Dật cười nói:
"Sau khi ổn định, cô chính là lão đại ở Trung Hải, không phải sao? Toàn bộ Trung Hải, không phải là thuộc về nhà chúng ta rồi sao."
"Anh trước đem chuyện đùa bỡn tôi gác lại một bên đi." Lương Nhược Hư nói:
"Công ty Hồn Thuỷ đã hành động, những tin tức tiêu cực về anh đang tràn ngập trên mạng xã hội, nguy hiểm thực sự đã đến."
Nói xong, Lương Nhược Hư đi tới, nói: "Nằm xong rồi, tôi xoa bóp cho anh."
"Cô còn biết mấy cái này à?"
"Lúc ở nhà, thường hay xoa bóp cho cha tôi, học không ít."
Lâm Dật thay đổi tư thế, nằm trên giường hưởng thụ được Lương Nhược Hư phục vụ, nói:
"Tôi đã sớm đoán được công ty Hồn Thuỷ hôm nay sẽ vào cuộc, vận khí có chút xui vãi nồn, vừa vặn đuổi tới lúc tôi có ca phẫu thuật lớn, bỏ qua cơ hội."
"Nhưng những tin tức tiêu cực bọn họ tung ra có thể khác với tưởng tượng của anh đó."
Lương Nhược Hư đem điện thoại di động, đưa tới trước mặt Lâm Dật, "Tôi đã sắp xếp một số tin tức tiêu cực quan trọng, anh xem một chút liền biết rõ."
Tiếp nhận điện thoại của Lương Nhược Hư, Lâm Dật thân thể run lên.
#CEO tập đoàn Lăng Vân, cùng nhiều người phụ nữ duy trì mối quan hệ không đứng đắn.#
Từ khóa hot bên trong nội dụng, làm cho vẻ mặt Lâm Dật trở nên lạnh lùng, vẻ mặt này làm cho Lương Nhược Hư cực kỳ không quen.
So với bình thường anh ấy, quả thực như hai người khác nhau.
"Hiện tại, giá cổ phiếu của Didi đã xuống đến mức thấp nhất, toàn bộ hơn 100 tỷ cổ phiếu mà anh mua được trước đó đều đã bị xóa sổ." Lương Nhược Hư nói:
"Tôi đoán chừng chính Triệu Mặc cũng sẽ không nghĩ tới sẽ có hiệu quả tốt như vậy. Mặc dù bộ phận quan hệ công chúng đã tận lực cứu vãn rồi, nhưng vẫn không có xu hướng ngừng lại."
"Ngoài ra, tôi cảm thấy Kỷ tổng hẳn đã biết chuyện này, mối quan hệ giữa hai người nên điều chỉnh một chút."
Lâm Dật không lên tiếng, sờ sờ túi áo, lúc này mới phát hiện, mình mặc chính là áo phẫu thuật, điện thoại vẫn còn đang khóa ở trong tủ.
Gọi một tiếng, Lâm Dật để Kiều n đem điện thoại di động của mình cầm tới, ngay cả quần áo của anh cũng được cầm tới.
Có mấy chục cuộc gọi nhỡ hiển thị trên màn hình.
Có Hà Viện Viện, có Kỳ Hiển Chiêu, có Tần Hán, Lương Kim Minh cùng với Cao Tông Nguyên, thậm chí còn có mẹ Vương.
Nói chung, người nên gọi điện thoại cho anh đều có.
Duy nhất không có Kỷ Khuynh Nhan.
Cầm điện thoại di động, Lâm Dật bấm gọi cho Hà Viện Viện.
"Ông chủ, anh rốt cuộc cũng gọi điện thoại lại cho tôi."
Hà Viện Viện yếu ớt nói: "Bên bộ phận quan hệ công chúng đã cố gắng hết sức rồi, nhưng không có hiệu quả gì, anh nhanh nghĩ biện pháp một chút."
"Thông báo truyền thông, sáng sớm ngày mai mười giờ, tổ chức họp báo."
"Dạ vâng, anh còn có cái gì muốn dặn dò không?"
Sau vài giây trầm mặc, Lâm Dật nói:
"Học tỷ của cô đâu?"
"Học tỷ buổi sáng liền đi, nói muốn về công ty xử lý những việc này."
"Sau đó thì sao, cô liên hệ với cô ấy rồi sao."
"Không có." Hà Viện Viện nói:
"Tôi cũng không dám gọi điện thoại cho chị ấy, nhưng tôi cảm thấy anh nên gọi điện thoại cho học tỷ, hảo hảo nói với chị ấy về chuyện này."
"Cô đổi tính à, sao không mắng tôi là cặn bã tra nam nữa?"
"Chủ yếu là tôi cảm thấy việc này không có khả năng lắm." Hà Viện Viện nói:
"Cái người phụ nữ tên Lý Sở Hàm, không xinh đẹp như học tỷ, lẽ ra anh sẽ không lui lại mà cầu việc khác."
"Tuy rằng chúng tôi thật không có phát sinh cái gì, nhưng tôi thật con mẹ nó thích thủ hạ có suy nghĩ như cô hiện tại đó."
"Được rồi, đừng nói những cái này, tăng chút tiền lương so với cái gì đều ... Tút tút tút ..."
Hà Viện Viện: ...
"Như thế nào? Tình huống bên Kỷ tổng không lạc quan sao." Lương Nhược Hư biểu lộ có chút không tự nhiên, dò hỏi:
"Nghỉ một lát rồi đi tìm người, giải thích một chút, vấn đề cũng không lớn."
"Không đi."
"Không đi?"
"Tôi đi, không phải chứng minh hai chúng ta có quan hệ không chính đáng à." Lâm Dật nói ra: "Huống hồ, giữa hai chúng ta thật sự không có chuyện gì, tôi đi giải thích sẽ càng thêm hỏng bét."
"Thật không có việc gì?"
"Có thể có cọng lông." Lâm Dật nói:
"Nếu tôi thật sự muốn, trong bệnh viện tiểu y tá đều có thể tùy tiện để cho tôi ngủ, ngay cả thời gian làm chuyện chính cũng không có."
Lương Nhược Hư im lặng nhìn Lâm Dật ngây người, mặc dù anh ấy hung hăng, nhưng anh ấy quả thật có vốn liếng này.
"Vậy thì không giải thích như thế, sẽ ổn sao?"
"Không giải thích, sẽ ổn."
"Vậy anh muốn làm gì?"
"Muốn làm ... ăn cơm cô nấu ..."
"Anh có phải hay không muốn bỏ rơi bạn gái thật của mình mà đến chỗ tôi ăn cơm?"
Lương Nhược Hư từ nhỏ đã quen nghe những câu đùa tục, tự nhiên nghe hiểu được cái miệng Lâm Dật đang muốn nói cái gì.
Nhưng anh đúng lúc thu trở về, nên cô cũng là làm bộ nghe không hiểu.
"Không phải vậy đâu? Hay là để cho tôi đi đến đứng trước nòng súng, sau đó làm liệt sĩ?" Lâm Dật đứng dậy nói: "Phiền cô tránh một chút, tôi muốn thay quần áo."
"Anh thay thì cứ thay, lúc anh không đứng đắn với tôi, cũng không thấy anh nói không tiện."
"Tôi ngược lại thật ra không sao cả, nhưng tôi sợ cô không tiện."
Lương Nhược Hư trợn mắt nhìn Lâm Dật, "Đừng coi tôi là tiểu cô nương mới biết yêu lần đầu, tôi là lớn lên trong đại viện đấy."
"Vậy được."
Lâm Dật cởi áo phẫu thuật xuống, bắt đầu thay quần áo.
A——
Lương Nhược Hư hét lên một tiếng.
"Anh bên trong làm sao đều không mặc quần áo!"
------
Dịch: MBMH Translate