Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 576 - Chương 574. Mẹ Con Ghét Bỏ Lẫn Nhau

Chương 574. Mẹ Con Ghét Bỏ Lẫn Nhau
Chương 574. Mẹ Con Ghét Bỏ Lẫn Nhau

“Cậu nói cái gì, tăng max rồi sao?”

Triệu Mặc cảm thấy sợ hãi, “Lúc này mới qua bao lâu chứ, mà đã tăng max rồi?”

“Trước khi buổi họp báo bắt đầu, đã có người mua một lượng lớn cổ phiếu của Didi, sau đó, thị trường liền có khuynh hướng tăng trưởng.”

“Mẹ nó!”

Triệu Mặc lại đá chân vào trên bàn trà, “ m mưu, tuyệt đối âm mưu!”

“Chúng ta đã bị gài bẫy.” Tôn Sách nghiêm túc nói.

Anh ta đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Đồng thời cũng hiểu rõ người tên là Lâm Dật kia lợi hại hơn nhiều so với trong tưởng tượng của mình.

“Triệu tổng, còn có một tin tức bất lợi đối với chúng ta.” Phó Chính Nghĩa lau mồ hôi lạnh, nói.

“Có lời mau nói, có rắm mau thả!” Triệu Mặc đã mất đi sự bình tĩnh thường ngày.

“Hiện tại trên thị trường đã không còn nhiều cổ phiếu rải rác nữa được lưu thông nữa, cho dù ngày mai thị trường mới mở thì chúng ta cũng rất khó để thu về tất cả cổ phiếu.”

Oanh...

Tin tức này, đối với bốn người mà nói, tựa như là sấm sét giữa trời quang vậy!

Nếu như cổ phiếu đang lưu thông không còn nhiều thì cho dù muốn mua cũng mua không được, đến lúc đó phải lấy gì để trả lại cho môi giới đây?

Nghĩ đến đây, bốn người đều rùng mình một cái, trong đầu đồng thời xuất hiện bốn chữ.

“Làm sao bây giờ?”

...

Văn phòng của Lương Nhược Hư.

Cô lúc này cũng đang quan sát phát sóng trực tiếp buổi họp báo của tập đoàn Lăng Vân qua máy tính.

Chỉ là bên cạnh cô, còn có một cái điện thoại di động, đang gọi video với Trầm Thục Nghi.

“Vừa sáng sớm con không làm việc, lôi kéo mẹ gọi video làm gì.” Trầm Thục Nghi ghét bỏ nói:

“Lát nữa mẹ còn phải mở buổi họp nữa đây.”

“Mẹ trước khoan lại mở cuộc họp, buổi họp báo lập tức sẽ bắt đầu, người mau nhìn xem một chút.” Lương Nhược Hư thúc giục.

“Buổi họp báo gì?”

“Buổi họp báo của tập đoàn Lăng Vân, trước đó con đã nói qua với người, sao lại quên hết rồi.”

“Công việc bình thường của mẹ bận như vậy, lúc rảnh rỗi còn phải mở một cái bếp nhỏ cho cha con, làm sao còn có thời giờ chú ý tới những chuyện lông gà vỏ tỏi này được.”

“Đây chính là cuộc chiến 100 tỷ, thế mà người lại không quan tâm sao?”

“Năm ngoái mẹ từng ném ra hơn 600 tỷ, con cảm thấy mẹ sẽ để ý chút chuyện này sao? Con đang xem thường mẹ, hay là xem thường tập đoàn Trung Tín đây.”

Lúc nói chuyện, Trầm Thục Nghi vẫn luôn bận bịu văn kiện trên tay, mắt còn không thèm nhìn thẳng vào Lương Nhược Hư.

“Được rồi, con biết người lợi hại rồi.” Lương Nhược Hư nói:

“Dù sao người cũng là lão đại của Trung Tín, trước cứ tạm hoãn mọi việc đi, cùng con xem buổi họp báo một chút.”

“Mười giờ mở ra là biết, mẹ còn có hạng mục Châu Phi 100 tỷ này, con cảm thấy cái nào quan trọng hơn?”

“Chuyện của tập đoàn Lăng Vân quan trọng hơn.”

“Con cho rằng mẹ rất rảnh sao.” Trầm Thục Nghi ghét bỏ nói: “Mẹ đi họp đây, con tự mình xem đi.”

“Đừng đi mà, cùng con xem một chút đi, chờ sau khi xem xong, con sẽ cho người xem thứ đồ tốt, cam đoan có thể khiến người chấn động.”

“Chút thông minh ấy của con chớ có dùng ở trước mặt mẹ, mẹ không có hứng thú biết, mẹ đi họp đây.”

“Nếu như mẹ đi họp thì con sẽ gọi điện thoại cho ông nội, để ông dạy dỗ mẹ.”

“Ông nội con sẽ không mắng mẹ.” Trầm Thục Nghi nói: “Con đánh giá quá thấp vị trí của mẹ trong lòng ông nội rồi.”

“Vậy thì con sẽ gọi điện thoại cho bà nội, để bà nói với ông, sau đó để cho ông nói lại với người.”

Trầm Thục Nghi im lặng ngồi lại trên ghế, “Sao mẹ lại có thể sinh ra một đứa con ăn cây táo rào cây sung như con chứ. Đây còn chưa có gì đâu, nếu như thật sự kết hôn, còn không phải là sẽ đem hết vốn liếng cho người ta sao?”

“Người nói như vậy là sai rồi.” Lương Nhược Hư nói:

“So với những chuyện mà Lâm Dật làm cho con thì chút chuyện nhỏ con làm cho anh ấy này, căn bản không đáng để nhắc tới.”

“Không phải chỉ là máy quang khắc thôi sao, còn chưa nghiên cứu ra được, muốn cùng mẹ khoác lác cái gì đây.”

“Mẹ thì biết cái gì, anh ấy cũng không nói về chuyện máy quang khắc.”

“Vậy thì nói một chút cậu ta đã làm cho con cái gì.”

Trầm Thục Nghi ngồi trên ghế, mở địa chỉ mà Lương Nhược Hư đã gửi cho mình ra, buồn bực ngán ngẩm mà nhìn video trực tiếp.

“Chờ người xem hết, con sẽ nói cho người...”

Trầm Thục Nghi bỗng nhiên có loại cảm giác gả con gái đi như tát nước ra ngoài vậy.

Heo còn chưa có tới ủi, mà mình đã dán trên thân người ta.

Ngoại trừ máy quang khắc, Lâm Dật còn có thể làm được cái gì chứ?

Cũng không biết là đang bán cái nút gì tốt nữa.

Nhưng hiện tại, bà đang cảm thấy hoài nghi về những tin tức trên mạng kia.

Lâm Dật có bạn gái sao?

Vậy thì con gái của mình phải làm sao bây giờ?

Nhưng những chuyện này, Trầm Thục Nghi cũng không nói ra ở trước mặt con gái.

Bà cảm giác, lấy tính cách của con gái mình thì không có khả năng sẽ thân cận cùng một người đàn ông đã có bạn gái.

“Đúng rồi, lần trước lúc mẹ tới nhà con, con mua mặt nạ nhãn hiệu gì đấy, dùng thật không tệ.” Trầm Thục Nghi nói.

“Chờ sau khi xem xong, con sẽ gửi một ít qua cho người.” Lương Nhược Hư nói:

“Nhưng bây giờ, nữ sĩ Trầm Thục Nghi, đại thiếu nãi nãi của Lương gia, Trầm Tổng Trung Tín, xin người hãy chăm chú một chút.”

“Được rồi, được rồi, mẹ sẽ nghĩ kế cho cậu ta, con muốn mẹ xem buổi họp báo, không phải chính là vì chuyện này sao.” Trầm Thục Nghi ghét bỏ nói:

“Mẹ thật sự phục con luôn, năm đó lúc cha con theo đuổi mẹ, phải kiên nhẫn theo đuổi hơn ba năm mẹ mới phản ứng đến ông ấy. Nhưng con thì hay rồi, vừa tới Trung Hải được hơn ba tháng, cùi chỏ đều đã bị lừa đến Thiên An Môn. Con là con gái của Lương Tồn Hiếu đó, dè dặt một chút có được không, cho cha con và ông nội con chút mặt mũi đi.”

“Người yên tâm, lần này nhất định sẽ tăng thể diện cho các người.” Lương Nhược Hư nói:

“Mẹ, chuyện của tập đoàn Lăng Vân người cũng biết rồi, người nói Lâm Dật nên làm thế nào mới có thể ổn định được cục diện trước mắt đây?”

“Chuyển dời mục tiêu chứ sao nữa.” Trầm Thục Nghi nói:

“Ở trong lúc mấu chốt như này thì dù cậu ta có nói cái gì cũng đều sai. Biện pháp tốt nhất, chính là không giải thích, sau đó dùng những chuyện khác hấp dẫn lực chú ý.”

“Chiêu này có tác dụng không vậy?”

“Cái này gọi là đánh tan từng cái.” Trầm Thục Nghi nói:

“Cậu ấy kiếm lời từ tiền của nhà đầu tư, người cần phải trấn an đầu tiên cũng chính là tâm trạng của nhà đầu tư. Như vậy thì thị trường sẽ ổn định, tính mạng sẽ không cần phải lo lắng nữa, sau đó dùng mấy trăm triệu làm phụ cấp thì có thể dễ dàng giải quyết chuyện này.”

“Ổn định tâm trạng nhà đầu tư, con cảm thấy chuyện này không thành vấn đề, nhưng danh tiếng trong lòng dân chúng là thứ mà dùng tiền có thể mua được sao?”

“Con cảm thấy có người sẽ quan tâm đến danh tiếng của người giàu sao?” Trầm Thục Nghi nói:

“Trong mắt bọn họ, nhà tư bản không có một ai là tốt đẹp cả. Cho dù con có làm tốt bao nhiêu thì bọn họ đều cho rằng trong bóng tối con sẽ làm ra chuyện dơ bẩn. Ngay cả mẹ đây, đều có người cảm thấy, mẹ là dựa vào trên thân thể mới có được địa vị như này, cho nên danh tiếng của người giàu không tồn tại trong mắt người bình thường.”

“Với lại con phải nhớ kỹ, Internet không có ký ức, các cuộc điều tra cho thấy, ký ức về Internet chỉ có bảy ngày. Cho dù chuyện có lớn đến đâu thì chờ qua bảy ngày, ký ức cũng sẽ phai nhạt trong lòng của bọn họ, cho nên đây cũng không tính là chuyện gì cả.”

“Thứ hai, bộ dáng và khí chất của Lâm Dật có thể xem như là đứng đầu, chờ sau khi phong ba đi qua, Lâm Dật tự mình ra sân quảng cáo cho Didi thì những con người mê trai giống như con đây nhất định đều sẽ đi đón xe, rất nhanh liền có thể khôi phục lại nguyên khí ban đầu.”

“Nói cũng đúng.” Lương Nhược Hư lẩm bẩm một câu, nhưng bỗng nhiên kịp phản ứng lại.

“Uy uy uy, cái gì gọi là người mê trai giống như con, người làm ơn nói cho rõ ràng một chút.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 574.
Bình Luận (0)
Comment