Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 585 - Chương 583. Cuộc Hành Trình “Đua Xe” Nhục Nhã

Chương 583. Cuộc Hành Trình “Đua Xe” Nhục Nhã
Chương 583. Cuộc Hành Trình “Đua Xe” Nhục Nhã

Rất nhanh, cửa phòng tắm bị đẩy ra, Lương Nhược Hư trùm khăn tắm, từ bên trong đi ra.

Cả người ướt sũng cả, mang theo một mùi hương thảo dễ ngửi.

“Đi tắm rửa đi, nước tắm đều đã đổ vào cho anh rồi.”

Lương Nhược Hư vừa lau tóc, vừa nói.

“Hôm nay có bệnh trong người nên không muốn tắm.”

“Đừng có tìm cớ, nhanh đi tắm đi, cả người đều hôi chết đi được.”

Lâm Dật bị Lương Nhược Hư nài ép lôi kéo đến phòng vệ sinh, bất đắc dĩ mới phải tắm rửa, sau đó mới trở lại phòng ngủ.

Đêm khuya tĩnh lặng, Lâm Dật lại mở hệ thống ra lần nữa, nói:

“Mở khóa chức nghiệp mới.”

【Độ hoàn thành chức nghiệp cũ: 100%, có thể mở khóa chức nghiệp mới.】

【Mở khóa chức nghiệp mới (có/ không)】

“Mở khóa.”

【 Thể nghiệm chức nghiệp: Chủ cửa hàng bán lẻ.】

【 Độ hoàn thành chức nghiệm: 0%.】

【 Mời chủ ký chủ nhận lấy gói quà lớn của chức nghiệp, 10 triệu nhân dân tệ, một chiếc xe ba bánh thời thượng.】

“Nhận lấy.”

Rất nhanh, trên điện thoại nhận được tin nhắn của ngân hàng, chắc chắn là 10 triệu nhân dân tệ ban thưởng.

Chiếc ba bánh thời thượng còn lại, rất có thể đậu ở dưới lầu nhà Lương Nhược Hư, ngày mai xuống lầu có thể thấy được.

Nhưng nghĩ đến cái chiếc xe ba bánh thời thượng được ban thưởng này, trong lòng Lâm Dật liền thấy đau buồn một chút.

Đã là xe ba bánh đặc biệt vậy rồi, còn thời thượng cái con khỉ.

Chẳng qua càng làm cho Lâm Dật để ý là mình đã có bốn cái huy chương chức nghiệp rồi, cũng không biết phải gom đủ bao nhiêu cái, mới có thể phát hiện tác dụng của thứ này.

Nhưng còn có một nghi vấn, hiện ra trước mặt Lâm Dật.

Mình đi đâu để mở cửa tiệm chứ? Phải mở cửa tiệm gì?

“Hệ thống, nghề nghiệp mới là Chủ cửa hàng bán lẻ, có yêu cầu cụ thể không? Tùy ý thế nào cũng có thể sao?”

【 Thủ tục mở cửa tiệm, đồng thời còn chiếc xe ba bánh đã cấp cho ký chủ, mời ký chủ kiểm tra và nhận.】

“Xe ba bánh chắc đang dưới lầu phải không?”

【 Đúng thế.】

“Đệch, sao mày lại không nói sớm.”

Lâm Dật đứng dậy, nhảy xuống giường, cũng không đoái hoài tới chuyện thay quần áo, mặc đồ ngủ đi ra ngoài.

Xuống dưới lầu, toàn bộ người Lâm Dật đều không bình tĩnh được.

“Hệ thống, cái này là chiếc xe ba bánh thời thượng mà mày nói đây sao?”

【 Đúng thế.】

“Nhưng mà cái màu hồng phấn lẳng lơ này, tao hy vọng mày có thể cho tao một lời giải thích, lẽ nào cái này là lý giải của mày về thời thượng sao? Quá phóng đại rồi đó.”

【 Phối màu lẳng lơ, đang ăn khớp với khí chất của ký chủ.】

“Con mẹ nó! Mày có xem PPD phát sóng trực tiếp chưa hả, sao lại cũng bắt đầu ăn nói rối loạn hết cái này đến cái kia rồi.”

Hệ thống không hề đáp lại, Lâm Dật cũng không có đang quản lý nó.

Đồ vật đã đưa tới, mình cũng chỉ có thể nhẫn nhục chịu đựng thôi.

Nhưng cái màu sắc lẳng lơ này, thật là khiến người ta muốn ngừng mà không được mà!

Nhảy lên chiếc xe ba bánh, Lâm Dật ngồi xếp bằng ở bên trong.

Bên trong có một túi da trâu thật dày, bản thân mình hơn nửa đêm xuống đây, chính là vì thứ này.

Mở cái túi da trâu ra, bên trong có tờ hợp động mua bán nhà.

Là một cái quầy hàng bán lẻ nằm ở số 89 phố Chính Dương, cái này cũng hợp tình hợp lý.

Nghề nghiệp mới là một chủ tiệm bán lẻ, đương nhiên phải có cái cửa tiệm, hệ thống chuẩn bị cái này, cũng hợp tình hợp lý.

Nhưng ngoại trừ hợp đồng mua bán nhà ra thì bên trong còn có một trang được niêm phong lại.

Mới đầu Lâm Dật vẫn chưa coi là có chuyện gì cả, nhưng sau khi nhìn thoáng qua, toàn bộ người cũng không khỏe rồi.

“Hệ thống, con mẹ nó mày đang đùa tao à, một chén cơm trứng chiên, mày để cho tao bán 189 tệ sao? Chiên cơm bằng tiền sao.”

【 Con người nếu như không có ước mơ thì khác gì con cá ướp muối không? 】

“Được được được, mày là hệ thống, mày trâu bò lắm.”

Nhìn thấy đồ ở trên thực đơn, Lâm Dật cảm giác đời người đều trở nên u tối rồi.

Cơm trứng chiên 189 tệ.

Trà sữa trân châu 68 tệ.

Mì sợi rau quả 179 tệ.

Vô liêm sỉ nhất chính là, củ cải muối đều phải bán 39 tệ một phần.

Thấy được một phần giá trên trời của cái thực đơn, Lâm Dật cảm giác, thử thách lớn nhất cuộc đời mình đến rồi.

Số 89 phố Chính Dương rất quen thuộc với Lâm Dật, nơi đó có rất nhiều trường đại học nổi tiếng của Trung Hải.

Xung quanh đại học mọc như rừng, trước đây Lâm Dật có đi qua Học Viện hí kịch Trung Hải, là ở gần đây.

Mà trường học cũ của mình, đại học Khoa Học Tự Nhiên Trung Hải cũng ở đó.

Lần này Lâm Dật càng không thể bình tĩnh được nữa rồi, khu buôn bán của phố Chính Dương đều dựa vào sinh viên lân cận chống đỡ lên.

Đều là học sinh nghèo, con mẹ nó ai mà có thể mua đồ mắc như vậy?

Thu lại hợp đồng mua bán nhà với cái menu một cách bất đắc dĩ, việc đã đến nước này, chỉ có thể đi được tới đâu thì hay tới đó thôi.

“Lâm Dật.”

Nghe có người nói chuyện sau lưng, phát hiện là Lương Nhược Hư.

Nhưng cô ấy đã thay bộ đồ ngủ rồi, thay một bộ đồ thể dục rất tùy ý đi xuống tới.

“Cô nửa đêm nửa hôm không ngủ, đứng cứng đơ sau lưng tôi làm gì.”

“Tôi còn đang muốn hỏi anh đây.” Lương Nhược Hư nói.

“Đã sau nửa đêm rồi, anh chạy đến xe ba bánh của người ta làm gì chứ.”

“Cái gì mà gọi là xe ba bánh của người ta?” Lâm Dật nói.

“Đây là chiếc xe tôi mới mua, có phải cảm thấy rất thời thượng không?”

“Cái xe ba bánh này là anh mua sao?” Lương Nhược Hư bất ngờ nói.

“Anh mua xe ba bánh làm gì chứ? Chạy xe thể thao đủ rồi nên mua cái xe này tìm kiếm sự kích thích sao?”

“Không phải là tôi đã nói với cô là muốn mua một cửa hàng nhỏ trải nghiệm cuộc sống sao, vì vậy nên mua liền, ở trên có thể mua hàng đồ ăn gì đó, đều có thể dùng đến.”

“Nhưng cái này phối màu hồng phấn, có phải là có chút như đàn bà không?” Lương Nhược Hư nhịn cười không được.

“Không ngờ rằng trong lòng anh, còn tồn tại một tiểu công chúa nữa đấy.”

“Màu sắc không có quan trong, chủ yếu là thực dụng, có đi lên thử xem không, tôi chở cô đi hóng mát.”

“Tôi tình nguyện để người khác mắng tôi là yếu ớt chứ cũng không muốn ngồi lên thứ này, xấu hổ chết đi được.”

“Cô chính là quan phụ mẫu trong lòng nhân dân, phải cùng hoà mình với giai cấp mua bán chứ, hư vinh quá không được đâu.”

Lâm Dật nhảy xuống xe, chặn ngang ôm lấy Lương Nhược Hư, ném thẳng lên xe ba bánh.

“Anh làm gì vậy, mau buông tôi xuống.”

“Hơn nửa đêm rồi đấy, trong khu cư xá cũng không có ai, cô sợ cái gì chứ.” Lâm Dật chạy xe ba bánh: “Anh trai dẫn em đi hóng mát nhé.”

“Nào có ai bức người mạnh mẽ như anh chứ.”

“Tôi đây là đang cho cô trải nghiệm cuộc sống của dân chúng, đừng có mà cả ngày cao cao tại thượng, phải tiếp xúc với dân chứ.”

Ngồi ở trong xe ba bánh của Lâm Dật, Lương Nhược Hư có một loại cảm giác xấu hổ đến sâu sắc.

Tuy rằng FAW hơi hỏng một chút, nhưng tốt xấu cũng là chiếc xe, nhưng mà cái thứ xe ba bánh này, nhìn thế nào cũng không ổn!

Nhưng đã bị anh ta cưỡng ép kéo lên xe, muốn nhảy xuống xe là không thể nào.

Rất nhanh, Lương Nhược Hư liền khắc phục cái loại cảm giác xấu hổ này, còn tìm đến một chút cảm giác tuổi thơ.

Nhớ kỹ khi còn bé, ông nội thì thường xuyên đạp xe ba bánh, dẫn theo mình đi ra ngoài mua kem ăn.

A...

“Lâm Dật anh chậm lại một chút.” Lương Nhược Hư ngồi ở trong thùng xe, cầm lấy quần áo của Lâm Dật, bị dọa sợ đến nhất kinh nhất sạ(*)

(*) 一惊一乍 - nhất kinh nhất sạ: chỉ tinh thần của một người đang quá lo lắng hay phấn khích, hành vi thường hay phóng đại, làm mọi người sợ hãi.

“Tốc độ 10 bước cũng đều không tới, cô sợ cái rắm gì chứ.”

“Nhưng đây là xe ba bánh, cũng không phải là xe hơi đâu.”

“Ngồi vững vàng là được rồi, té cũng không đến lượt cô.”

Lương Nhược Hư cũng là bất đắc dĩ, dứt bỏ chức vị cùng với thân phận, mình cũng là con gái lớn của nhà họ Lương, rõ ràng ngồi ở trên xe ba bánh, rồi đi hóng mát với người đàn ông khác.

Thật là không có chuyện gì xấu hổ hơn cái này rồi.

“Cô nói xem, sau này trên xe của tôi, chuẩn bị mấy cái đèn màu, lại chuẩn bị thêm vài cái loa, như vậy lúc chạy đi ra ngoài, có sẽ trở thành chàng trai đẹp nhất Trung Hải không?”

“Đẹp hay không đẹp thì tôi không biết, nhưng anh mà dám làm ra cái tạo hình không giống người này thì trước tiên tôi sẽ gọi cảnh sát trật tự đến bắt anh, tôi là gánh không nổi mấy người kia đâu.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 583.
Bình Luận (0)
Comment