Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 584 - Chương 582. Không Biết Bí Mật

Chương 582. Không Biết Bí Mật
Chương 582. Không Biết Bí Mật

Từ bệnh viện đi ra, Lâm Dật với Lương Nhược Hư trở về nhà.

“Lẽ nào anh không định đi an ủi bạn gái chính thức của anh sao?” Lương Nhược Hư hỏi.

“Bây giờ không phải là lúc để an ủi, đợi ngày mai hãy nói.”

Lương Nhược Hư không nói chuyện, cảm giác nơi này chắc chắn vẫn còn một kịch bản khác.

Gặp được người đàn ông như vậy, có phụ nữ nào nào mà chịu được chứ.

“Đây là tự anh không đi đấy, cũng không phải là do tôi lôi kéo anh đâu, có xảy ra chuyện cũng đừng oán trách tôi.” Lương Nhược Hư nói:

“Không thể để người khác nói tôi câu dẫn đàn ông đã có vợ được, tôi cõng không nổi cái nồi này đâu.”

“Có xảy ra chuyện tôi cũng có biện pháp giải quyết, cô sợ cái gì chứ.”

Lương Nhược Hư hừ một tiếng rất thiếu nữ.

“Những thứ khác tôi mặc kệ, nhưng mà anh mới vừa nói, tối nay anh xuống bếp.”

“Xét mặt mũi cái cờ thưởng kia cô tặng cho tôi, buổi tối hôm nay, tôi sẽ chiêu đãi cô thật tốt, bảo đảm làm cô thoải mái dễ chịu.”

“Tôi không mong ăn thật ngon, chỉ cần đừng để tôi ăn đến mức vào bệnh viện là được rồi.”

“Tôi chỉ sợ cô ăn đến mức liếm cả đĩa.”

“Quốc yến(*) tôi cũng đã ăn qua rồi, sao có thể làm cái chuyện không có triển vọng này được chứ.”

(*)Quốc yến là tiệc chiêu đãi cấp nhà nước, là hình thức tiệc chiêu đãi trọng thể nhất.

“Quốc yến là quốc yến, khẩu vị không giống nhau, hôm nay cho cô nếm thử chút đồ kích thích.”

“Cái gì kích thích chứ?”

“Bí đao hầm tôm bóc vỏ, cho cô bồi bổ.”

“Bí đao hầm tôm bóc vỏ?”

Lương Nhược Hư trợn mắt liếc một cái: “Làm món khác đi, tôi không cần bồi bổ đâu.”

Hai người hàn huyên dọc đường, vừa nói vừa cười trở về nhà.

Lương Nhược Hư thật sự buồn bực, cứ coi như là nghĩ ra biện pháp giải quyết rồi, lẽ nào không có lo lắng chút nào sao? Tới nhà Lương Nhược Hư, hai người thay dép lê vào nhà.

Lương Nhược Hư rất hiểu Lâm Dật, trước khi đi thay áo ngủ còn tìm cho Lâm Dật một bộ.

“Cô còn mua cái này sao?”

“Để cho anh khỏi khỏa thân khi ngủ, làm ô uế ga giường của tôi.”

“Hờ hờ hờ…cô nói cái gì thì nó là cái đó đi.”

“Đừng có được lợi rồi khoe mẽ, tối nay anh xuống bếp.”

"Chuyện nhỏ.”

Lâm Dật không có nói nhảm, Lương Nhược Hư đã giúp mình xong nhiệm vụ, bất kể nói thế nào, làm một bữa cơm khao cô ấy đều là điều nên phải làm.

Không quá một giờ sau, bốn món ăn một chén canh đã được bưng lên.

Cá quế chiên xù, thịt bò cay, rau trộn gà xé, đậu hủ hương chiên còn có một tô canh đậu hủ cá trích.

Nhìn bữa ăn năm món màu sắc hương vị đều đầy đủ, Lương Nhược Hư nhìn đến trợn mắt há hốc mồm.

“Anh, anh thật sự biết nấu ăn sao?”

“Bằng không thì sao đây, tôi biến ra hay sao chứ?”

“Để tôi nếm thử mùi vị trước.”

Lương Nhược Hư gắp một miếng thịt bò cay, tuy làm có cay chút, nhưng bên trong còn có một xíu vị ngọt, che đi cái vị cay kia rất tốt, cũng khiến cho hương vị càng thêm phong phú.

Đã có phân lượng của đầu bếp tiêu chuẩn.

Lương Nhược Hư ngậm chiếc đũa, trừng đôi mắt trái hạnh lên: “Cái này ăn ngon.”

“Những thứ khác cũng không tệ, cũng đều đã nếm thử một chút.”

Lương Nhược Hư nếm bốn món ăn với chén canh mấy lần, sau đó dùng một cái ánh mắt không phải nhìn con người, nhìn Lâm Dật.

“Sao anh nấu cơm ngon như thế này chứ.”

“Mẹ của tôi nói, muốn nắm được trái tim của một người phụ nữ thì phải bắt được dạ dày của cô ấy.”

“Trước đây anh đã tới nhà tôi rất nhiều lần rồi, vậy sao anh đều để tôi nấu.”

“Bởi vì tôi lười đó.”

Lương Nhược Hư: ...

Reng reng reng…

Điện thoại của Lâm Dật lại vang lên vào lúc này.

Là Hà Viện Viện gọi đến.

“Ông chủ à, Cisco gọi điện đến cho tôi nói muốn bàn bạc phương án bồi thường cụ thể, tôi với anh Kỳ đã nghiên cứu một chút rồi, Triệu Mặc bọn họ rất có khả năng từ bỏ kháng cự rồi.”

“Coi như là bọn họ thông minh, biết rõ mà kịp thời cầm máu, nếu qua một thời gian nữa, khoản bồi thường của bọn họ sẽ nhiều hơn.”

“Vậy chuyện này xử lý như thế nào? Anh có chỉ thị mới nào không?”

“Cô với lão Kỳ, xử lý từng bước một là được, mau chóng thu hồi lại tiền vốn, còn thiếu nợ ngân hàng một số tiền lớn đấy.”

“Hiểu rồi.”

Trao đổi đơn giản được một chút thì Lâm Dật cúp máy.

“Bên Triệu Mặc kia nhận thua rồi sao?” Lương Nhược Hư vừa ăn đồ ăn vừa hỏi.

“Gần như là như vậy, một đợt này mà làm việc tiếp, hơn nữa tiền vi phạm hợp đồng mà Cisco đưa, gần như có thể lời được 150 tỷ, không bị lỗ.”

Nghe được cái con số 150 tỷ này, Lương Nhược Hư có chút xúc động.

150 tỷ, đối với 99.9% người của Hoa Hạ đều là một con số mong muốn mà không thể đạt được.

Nhưng Lâm Dật lại dùng thời gian là mấy tháng để kiếm được những số tiền này.

Đầu óc buôn bán như vậy, coi như là người đã tốt nghiệp những nơi danh giá kia, có lẽ cũng đều chưa từng có được.

Sau khi cơm nước no nê, Lương Nhược Hư đi vào phòng vệ sinh tắm rửa.

Lâm Dật nằm trên ghế sa lon, mở ra trang chủ hệ thống.

Reng reng reng...

Nhưng mà ở lúc này là điện thoại của Lương Nhược Hư vang lên, Lâm Dật cầm lên nhìn thoáng qua, phát hiện là Triệu Mặc gọi điện thoại tới, liền thuận tay nhận.

“Hạt Gạo à, anh muốn nói chuyện chút với em về chuyện tập đoàn Lăng Vân, bây giờ em có thời gian không?” Triệu Mặc nói.

“Cô ấy đang ở trong nhà tắm, cô ấy đang tắm rồi, có thể không có thời gian, ngày mai anh lại gọi điện cho cô ấy đi.”

“Tắm rửa sao?”

Nghe thấy trong điện thoại truyền tới giọng nói của đàn ông, giọng Triệu Mặc lạnh lùng.

“Anh là ai, sao lại cầm điện thoại của Hạt Gạo chứ!”

“Không phải chứ, nhanh như vậy mà anh đã quên giọng nói của tôi rồi sao? Trí nhớ của anh cũng quá kém đó.”

“Anh là Lâm Dật!”

“Cuối cùng cũng nghe ra giọng nói của tôi rồi.”

Lâm Dật cười ha hả nói: “Anh muốn cùng với cô ấy nói chuyện chút về chuyện của tập đoàn Lăng Vân chúng tôi, hôm nay sợ rằng không được rồi. Đợi cô ấy tắm rửa xong, chúng tôi còn muốn làm chút thứ khác nữa, hay ngày mai gọi lại nhé...Tút tút tút…”

Nói được nửa câu, Triệu Mặc trực tiếp cúp điện thoại, để tránh bản thân mình bị tức chết.

“Có người gọi điện thoại đến cho tôi sao?” Trong phòng tắm truyền đến giọng nói của Lương Nhược Hư.

“Là Triệu Mặc gọi đến, tôi bắt máy giúp cô.”

“Anh là muốn chọc tức chết Triệu Mặc sao.”

Chuyện Triệu Mặc theo đuổi mình, Lương Nhược Hư đều biết rất rõ.

Bây giờ Lâm Dật nhận cuộc gọi, kẻ đần cũng có thể nghĩ ra được chuyện gì xảy ra.

Nhưng Lương Nhược Hư cũng không nói gì, đoán chừng sau này Triệu Mặc sẽ không lại đến tìm mình nữa, như vậy cũng rất tốt.

Lương Nhược Hư không nói gì, Lâm Dật làm tiếp việc của mình.

Mở trang chủ hệ thống ra, ở trong thùng vật phẩm, bày biện một lọ nước thuốc chiến lực cấp E.

Lâm Dật đã sớm rục rịch muốn đụng tới thứ này rồi, không chút do dự mà ấn mở.

Ô biểu tượng của nước thuốc dần dần hóa thành trống rỗng, cùng lúc đó, Lâm Dật cũng cảm nhận được sự biến hóa trên cơ thể.

Loại biến hóa này, không giống với lúc trước đã trải qua, thật giống như phản ứng giữa vật lý với hóa học.

Chai nước thuốc chiến lực cấp E này, giống như dựa theo căn bản, cải biến chức năng cơ thể của mình, không phải là làm mạnh thân thể một cách bình thường. Quá trình hấp thu, kéo dài vài phút.

Lâm Dật rõ ràng cảm giác được, bên trong bụng của mình, có một dòng khí lưu như có như không, giống như là quả tim thứ hai vậy, chạy ở toàn thân. Mang đến cho người ta sự biến hóa và cảm giác khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung.

Chỉ đơn thuần nhìn từ thực lực, lời hệ thống nói cũng không phải lời nói dối, không có nói ngoa.

Đến cái cấp bậc này, cũng đã thoát khỏi phạm vi người bình thường có thể hiểu được.

Ở trong thế giới người bình thường, hẳn là không có người nào là đối thủ của mình rồi.

Hô… Lâm Dật nặng nề thở ra một hơi, lúc này đây, hệ thống ban thưởng cho mình, có thể nói là đặc biệt nhất từ trước tới nay.

Tới một mức độ nào đó, phần được ban thưởng này, đã vượt qua nhận thức của bản thân.

Thì ra ở trên địa cầu, đối với cái thứ năng lực chiến đấu này, còn có một kế hoạch rõ ràng, cứ coi như là cho mình, mở ra một cánh cửa lớn mới cho thế giới mới.

Nhưng cùng lúc đó, Lâm Dật cũng có một loại dự cảm.

Trên cái thế giới này, có thể vẫn tồn tại thêm bí mật chưa biết nữa.

Mà nó giống như hệ thống của mình vậy. Thứ này, rốt cuộc là từ đâu đến?

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 582.
Bình Luận (0)
Comment