Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 614 - Chương 612. Có Nhị Tướng Ở Đây, Lo Gì Thiên Hạ Bất An?

Chương 612. Có Nhị Tướng Ở Đây, Lo Gì Thiên Hạ Bất An?
Chương 612. Có Nhị Tướng Ở Đây, Lo Gì Thiên Hạ Bất An?

"Tiến sĩ Thanh Hoa ..."

Leng keng ——

Bằng cấp của Lục Dĩnh, làm Lý Sướng bị dọa sợ rơi muỗng trên tay xuống đất.

Tới đây ứng tuyển làm nhân viên, đều cần bằng cấp tiến sĩ top 2 sao?

"Tiểu tỷ tỷ, chị có bằng cấp gì vậy ạ?" Lý Sướng nhìn Hà Viện Viện, thử thăm dò hỏi.

"Yến Đại, chuyên ngành kinh tế và thương mại, tiến sĩ."

Bầu không khí trong phòng, tựa hồ càng trở nên ngưng trọng hơn.

"Tiểu tỷ tỷ, còn chị thì sao?" Lý Sướng nhìn Điền Nghiên hỏi.

"Phục Đán, chuyên ngành Marketing, tiến sĩ."

"Ách ..."

Lý Sướng cảm giác cả người cũng không ổn.

Các cô ấy thực sự là đến ứng tuyển làm người phục vụ đấy sao?

Làm sao đều là từ tiến sĩ trở lên vậy!

Đây đều là quái vật gì vậy trời!

Tôn Giai vẫn luôn đề phòng, trong đầu cũng bắt đầu ong ong.

Chỉ cần một trong những người này đến trường đại học của mình, ít nhất cũng đạt trình độ giáo sư, tới đây làm người phục vụ làm gì chứ!

"Tiểu ca ca, tiểu tỷ tỷ, hai người chắc cũng không phải là tiến sĩ đấy chứ?" Lý Sướng thử thăm dò hỏi.

"Yến Đại, chuyên ngành kinh tế và thương mại quốc tế, tiến sĩ." Kỷ Khuynh Nhan nói.

"Khụ khụ khục..."

Tôn Phú Dư hắng giọng một cái, "Bỉ nhân bất tài, đại học Pennsylvania, phương hướng thị giác máy tính, nghiên cứu sinh sau tiến sĩ."

Lâm Dật thoả mãn gật đầu, bộ dạng giả vờ này của Tôn Phú Dư, thực sự là chi tiết nhỏ làm tràn đầy ly.

Mặc dù anh ấy là người xấu nhất trong cửa tiệm, nhưng là người làm náo động nhất.

Trước có Vương Thiên Long, sau có Tôn Phú Dư, quả thực thủ hạ của mình chính là Ngọa Long Phượng Sồ.

Có nhị tướng ở đây, lo gì thiên hạ bất an?

Nhìn thấy các đại lão khắp quán, đám người Tôn Giai đều cảm thấy vừa mới hiểu rõ một chút.

Đây là làm gì chứ, khi dễ người cũng không có như vậy.

Rõ ràng lấy một phòng tiến sĩ, cộng thêm một cái trên tiến sĩ, còn có thể hay không thể cùng nhau khoái trá chơi đùa!

"Kỳ thực tôi cũng muốn để các cô tới đây làm công, nhưng điều kiện phần cứng thực sự không cho phép, xin lỗi, xin lỗi." Lâm Dật nói, đoán chừng lần này có thể làm cho các cô ấy tuyệt vọng rồi.

"Tôi thấy chúng ta vẫn là không nên suy nghĩ lung tung, cơm nước xong nhanh lên một chút trở lại học tập, sau này thi đậu tiến sĩ thì trở lại chỗ này ứng tuyển vậy." Lý Sướng nói.

"Ừ."

Lâm Dật:...

Đám người:...

Hoảng hốt ăn cơm xong, bốn người thanh toán tiền rồi rời đi.

Lâm Dật liếc nhìn tiến độ nhiệm vụ, đã đến (15/20), có lẽ hôm nay thật sự có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Sau khi bốn người bọn họ rời đi, Lâm Dật làm ít đồ ăn cho Kỷ Khuynh Nhan và những người khác.

Bọn họ ăn không còn biết trời đâu đất đâu, ai cũng không nghĩ tới, Lâm Dật làm cơm sẽ ăn ngon như thế.

Sau khi ăn xong, mấy người đều không ở nơi này lâu thêm, bởi vì trong tay bọn họ còn có những chuyện khác phải làm, liền lần lượt rời khỏi.

Nhưng Kỷ Khuynh Nhan cùng với Hà Viện Viện lại là người rời đi sau cùng, hai người ở lại giúp đỡ Lâm Dật bận rộn một trận mới rời khỏi.

"Học tỷ, không phải lúc trước chị nói sẽ không chủ động tham dự chuyện bên này của tập đoàn sao? Sao hôm nay lại đột nhiên lên tiếng vậy." Sau khi ra cửa, Hà Viện Viện hỏi:

"Em cảm thấy cho dù các dự án du lịch thông minh của Long Tâm và Didi có thể thành công, cũng phải tập trung vào rất nhiều nhân lực và vật lực. Sở dĩ Điền tổng đồng ý, hoàn toàn cùng là vì thân phận bà chủ của chị, không dám phản bác chị."

Những câu nói này ở trong bụng của Hà Viện Viện đã nín một thời gian thật dài rồi, hiện tại rốt cuộc cũng có cơ hội hỏi.

"Em nha, chính là để Lâm Dật làm hư em rồi." Kỷ Khuynh Nhan nói.

"Anh ấy dạy hư em lúc nào chứ, mỗi ngày đều nói em ngực lép mông nhỏ, em đều bị anh ấy đả kích cho gần chết ấy chứ."

"Vậy thì em nên hài lòng rồi, chuyện này nếu như ở một công ty khác, em dám nói ra những lời như vậy không, nhất định sẽ bị đánh chết đó."

"Đây đều là những lời từ tận đáy lòng em, em cũng xuất phát từ lợi ích của công ty mà. Tại sao phải đem em đánh chết chứ, em cũng không làm gì sai."

"Bởi vì em sẽ không phỏng đoán ý đồ của lãnh đạo và làm trái lại với lãnh đạo."

"Em biết anh ấy muốn làm hệ điều hành điện thoại di động, em cũng không phải là không đáp ứng, chẳng qua là cảm thấy thời điểm này không quá thích hợp."

"Em đem sự tình nghĩ quá đơn giản rồi, Lâm Dật căn bản không thiếu tiền, hơn nữa mục đích từ đầu đến cuối của anh ấy cũng không nghĩ tới liều mạng kiếm tiền để trở thành người Trung Quốc giàu nhất. Em và Điền Nghiên đều không thấy rõ điểm ấy, cho nên sẽ không đoán được ý đồ của anh ấy muốn làm."

Hà Viện Viện bị Kỷ Khuynh Nhan nói cho sững sờ, không quá hiểu ý của cô.

"Lâm Dật muốn làm hệ điều hành điện thoại di động, cũng không có ý định xâm lấn thị trường điện thoại. Đây là hiện tại anh ấy mai phục một nước cờ, tương lai sẽ dùng đến. Mặc dù chị cũng chưa nhìn ra được anh ấy sẽ dùng tại phương diện nào, nhưng cũng chắc chắn, tuyệt đối không phải là vì lợi ích cá nhân."

"Vậy ý của chị là nói, ngay cả khi lúc đó chị không lên tiếng nói, anh ấy cũng sẽ ủng hộ ý tưởng của sở trưởng Tôn sao?"

"Không sai, Long Tâm là chiếc đĩa cơ bản của anh ấy, cho nên hệ điều hành điện thoại là nhất định phải làm. Nhưng chị cũng không ngờ tới anh ấy sẽ từ chối thẳng thừng với em." Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Em suy nghĩ kỹ một chút, anh ấy mỗi lần tổn hại em, đều là lúc bên người không có người ngoài, vừa nãy lúc họp, có rất nhiều người ngoài ở chỗ đó, anh ấy khẳng định sẽ nghĩ biện pháp giữ lại chút mặt mũi lại cho em, sẽ không nói trực tiếp như vậy. Nhưng bất kể nói thế nào, chuyện hệ điều hành điện thoại anh ấy nhất định sẽ làm. Cho nên từ lúc vừa mới bắt đầu, em và Điền Nghiên là đi sai phương hướng rồi, không có phỏng đoán được ý đồ của anh ấy."

"Trong đầu của anh ấy mỗi ngày đều đang suy nghĩ cái gì, tại sao mạch não so với người bình thường lại không giống nhau chứ."

"Chênh lệch là ở nơi này, anh ấy là sinh viên đại học khoa học và công nghệ tự nhiên Trung Hải chưa tốt nghiệp, là ông chủ của tập đoàn Lăng Vân, mà các cô các tiến sĩ từ những trường đại học danh giá đều trở thành cấp dưới của anh ấy."

"Nói như vậy, trong lòng em thoải mái hơn."

"Em đem tâm trí đặt ở trên công việc, đừng nghĩ những thứ ngổn ngang kia nữa." Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Tập đoàn Lăng Vân vừa mới tích hợp Didi, anh ấy liền đem Điền Nghiên tách ra, nhưng em với Kỳ ca vẫn ở tại tập đoàn Lăng Vân. Điều này cũng có thể nói rõ vấn đề, nếu không lần này em đã bị phái tới sở nghiên cứu Long Tâm làm người đứng đầu rồi, làm sao có thể ở lại tập đoàn."

"Học tỷ, vẫn là chị nhìn sâu trông rộng." Hà Viện Viện nói:

"Đoán chừng đời em, cũng chính là mệnh đi làm công rồi."

"Được rồi, quay về làm việc đi." Kỷ Khuynh Nhan nói: "Có chuyện gì thì gọi điện cho chị."

"Ừ."

Đơn giản nói chuyện vài câu, hai người lên xe riêng, hướng về công ty từng người mà lái đi.

Đám người rời khỏi, quán nhỏ yên tĩnh lại.

Lâm Dật ngồi ở quầy bar, đem chân gác lên trên ghế.

Cảm giác công việc trên tay lại thêm nhiều.

Ngoại trừ nghiên cứu phát minh chương trình chip 3.0, ứng dụng điện thoại của hệ điều hành mới cũng là một vấn đề.

Đặt ở trước mặt có hai phương án giải quyết.

Cái thứ nhất chính là mượn cấu trúc của Android, loại bỏ lớp vỏ bên ngoài, thay thế bằng Long Tâm.

Bằng cách này, các vấn đề có thể được giải quyết được một cách dễ dàng.

Nếu như hệ điều hành điện thoại di động của mình không ra thể thống gì, thì một chút vấn đề cũng không có.

Nếu như tương lai phát triển lớn mạnh, chiếm thị phần của Apple và Android, bọn họ sẽ không nhúng tay vào sao.

Mà đây là thói quen thông thường của bọn họ để tấn công các doanh nghiệp của Trung Quốc

Lấy ví dụ đơn giản nhất nói.

Như hệ điều hành windows, đạo văn phần mềm khắp nơi đều có, thậm chí còn có thể đúng lúc cung cấp tài nguyên đổi mới.

Mà Microsoft đả kích cường độ, từ trước đến giờ đều là sấm to mưa nhỏ, đánh tới cuối cùng, liền rắm đều không có một cái.

Cũng không phải là bọn họ không coi trọng lợi nhuận thị trường, mà là thông qua phương thức như thế, có thể đánh vào ngành sản xuất phần mềm trong nước.

Thử hỏi, nếu có một hệ điều hành rẻ và dễ sử dụng, ai sẽ dùng hệ điều hành đơn giản mới được phát triển ở Trung Quốc?

Căn cứ vào nguyên nhân như vậy, các nhà cung cấp phần mềm trong nước không có thị trường. Và không có thị trường có ý nghĩa là không có vốn, kết cục cuối cùng cũng sẽ chỉ là diệt vong.

Đây cũng là nguyên nhân cơ bản khiến phần mềm công nghiệp trong nước không phát triển được.

Không có tiền, thì không có gì để nói.

Một khi một ngày nào đó, Trung Quốc nghiên cứu ra được hệ điều hành máy tính mới, như vậy đả kích, liền sẽ lũ lượt kéo đến, hơn nữa còn là không thể chịu đựng.

Mà những gì mình đang đối mặt, chính là cái vấn đề này.

Muốn dùng phương thức bình mới rượu cũ tới làm chuyện này, đương nhiên là sẽ có nhược điểm, đến lúc đó sẽ chết rất khó coi.

Như vậy cũng chỉ còn sót lại một con đường có thể đi rồi, nghiên cứu phát minh một hệ sinh thái điện thoại di động hoàn toàn mới.

Sau đó phát triển phần mềm ứng dụng một cách độc lập.

Nhưng chuyện này, cũng không phải có tiền liền có thể làm được, sau đó còn phải tìm Lương Nhược Hư giúp đỡ.

Lá bài này của Trầm lão đại, đoán chừng cũng nhanh dùng đến rồi.

Ai, con đường này có chút khó đi!

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 612.
Bình Luận (0)
Comment