Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 623 - Chương 621. Có Lẽ Đây Chính Là Cuộc Sống Đi

Chương 621. Có Lẽ Đây Chính Là Cuộc Sống Đi
Chương 621. Có Lẽ Đây Chính Là Cuộc Sống Đi

“Váy của em, cũng không có dài hơn chị là bao đi.” Điền Nghiên mắng:

“Những nam sinh kia, cũng đều nhìn chằm chằm vào chân của em kìa.”

Hà Viện Viện cười híp mắt nói: “Chân của em quá ít thịt, nữ sinh có thịt như chị mới được nhiều người yêu thích hơn.”

“Hai người cũng không cần ở đây khen lẫn nhau làm gì.” Lâm Dật nói:

“Nhiều người tới như vậy, tôi mẹ nó làm sao nghỉ ngơi a.”

“Vậy sao không làm giống như trước đó, chỉ làm cơm chiên trứng thôi.” Hà Viện Viện nói: “Hoặc là anh cứ làm một phần một, còn lại thì mặc kệ.”

“Không được, mị lực của cô không lớn như tôi, tôi sợ để bọn họ đợi quá lâu, bọn họ sẽ đi mất.”

“Ông chủ, thật ra trong lòng tôi cảm thấy, mệt chết anh cũng là đáng đời a!”

Điền Nghiên cười rộ lên, nói: “Làm sao bây giờ, nhiều người đến như vậy, dù sao thì cũng phải nghĩ biện pháp xử lý một chút chứ.”

“Cứ làm từng phần một đi.” Lâm Dật nói: “Nhìn xem mị lực của các cô lớn bao nhiêu.”

Chỉ có kiếm được 100 ngàn tệ thì mới có thể hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn này của hệ thống.

Lâm Dật không muốn bỏ qua bất kỳ một khách hàng nào cả.

Nhưng đến quá nhiều người, thì nhất định sẽ ảnh hưởng tới tốc độ ra món ăn, có người đợi không nổi, chắc chắn sẽ rời đi trước, rời đi cũng là chuyện bình thường, dù sao cũng không còn cách nào khác.

“Khách hàng có về sớm hay không vậy thì phải nhìn vào độ ngắn váy của chị Nghiên rồi.” Hà Viện Viện trêu ghẹo nói.

“Nếu như ngắn hơn nữa, thì quần bảo hộ sẽ lộ ra mất, đến lúc đó Tảo Hoàng (càn quét tệ nạn), sẽ bắt chúng ta đi mất.” Điền Nghiên cũng hài hước đùa lại.

Ba người đều cười rộ lên, sau đó tiếp tục làm việc.

Lâm Dật bận bịu trong phòng bếp, Hà Viện Viện và Điền Nghiên phụ trách tiếp đãi khách hàng và bưng thức ăn, công tác tương đối nhẹ nhàng.

Tốc độ làm đồ ăn của Lâm Dật ra không tính là nhanh, nhưng có Hà Viện Viện và Điền Nghiên trấn tràng, cho nên nếu như không phải là có việc quá gấp thì mọi người đều ngồi lại chỗ này chờ một lát.

Giống như Hà Viện Viện nói, có người nào mà không thích xem tất đen váy ngắn?

Bận rộn đến hơn 5h chiều, Kỷ Khuynh Nhan lái xe tới.

Nhìn thấy hàng dài bên ngoài tiệm có khoảng mười mấy người, Kỷ Khuynh Nhan có chút không dám tin vào hai mắt của mình.

Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Việc làm ăn của tiệm thế mà lại tốt đến mức độ này.

Ban ngày lúc ở công ty đã liên tục nhận được gần 10 ngàn tệ.

Không nghĩ tới hiện trường còn nóng hơn vậy, hôm nay muốn đột phá 20 ngàn, cũng là chuyện không thành vấn đề đi.

Kỷ Khuynh Nhan đến, đối với việc làm ăn của cửa hàng nhỏ càng thêm tự tin

Người đến xếp hàng hình như lại càng nhiều.

Nữ sinh ngắm soái ca, nam sinh ngắm mỹ nữ, cho dù là mấy cặp tình nhân cũng nhìn xem, cực kỳ hài hòa.

Cái gì gọi là xã hội hài hòa?

Chính là đây!

“Học tỷ, chị đến rồi.”

Nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan, Hà Viện Viện đi tới chào hỏi.

“Mệt muốn chết rồi đúng không.”

“Chúng em cũng không mệt mỏi, trong tiệm của chúng ta cũng chỉ có mấy bàn, sao có thể mệt mỏi được.”

Kỷ Khuynh Nhan nhìn đồng hồ đeo tay một cái, phát hiện đã sắp sáu giờ rồi.

“Viện Viện, em ra ngoài lập bảng thông báo, nói sáu giờ rưỡi đóng cửa, chỉ tiếp đãi những người xếp hàng ở bên ngoài, người mới đến sẽ không tiếp nữa.”

“Sáu giờ rưỡi liền đóng cửa? Có tiền mà không kiếm lời sao?”

Hà Viện Viện cảm thấy không thể lý giải nổi suy nghĩ của học tỷ, mấy ngày trước còn sầu muộn vì làm ăn không tốt, tiền kiếm không đủ để trả tiền thuê tiệm.

Hiện tại buôn bán tốt, lại muốn đóng cửa sớm?

“Bắt đầu từ buổi sáng, điện thoại di động của chị đã không ngừng vang lên, tất cả đều là thông báo nhận tiền. Nếu như cứ tiếp tục bận rộn như vậy, còn không phải sẽ làm Lâm Dật mệt chết sao, khoảng tầm này là được rồi.”

“Đã biết, em sẽ đi thông báo một chút.”

Điền Nghiên cười một tiếng, bà chủ đây là đau lòng a.

Sau khi đến cửa tiệm, Kỷ Khuynh Nhan liền đi vào nhà bếp, bận rộng cùng một chỗ với Lâm Dật.

Tuy rằng nơi có thể giúp một tay không nhiều, nhưng cũng giúp anh giảm bớt một số áp lực.

Đối với chuyện đóng cửa sớm, Lâm Dật cũng không nói gì.

Cho dù sẽ ảnh hưởng đến tiến độ nhiệm vụ, nhưng chỉ cần cô cao hứng là được.

Khoảng lúc sáu giờ rưỡi, Hà Viện Viện đi vào trong bếp.

“Còn có một bàn khách nữa, làm xong thì chúng ta có thể kết thúc công việc.”

“Được, các người ra ngoài quét dọn một chút đi, sau khi chị và Lâm Dật thu dọn bếp xong chúng ta sẽ liền đi, về nghỉ ngơi sớm một chút.”

“Không thành vấn đề.”

Khoảng hai mươi phút sau, Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan, thu dọn bếp sơ qua một chút, chờ sau khi bàn khách hàng cuối cùng rời đi về, thì định đóng cửa hàng.

“Lớp trưởng, sao cậu lại làm cái này?!”

Sau khi Lâm Dật đi ra khỏi phòng bếp, chợt nghe tiếng kinh ngạc thán phục, do đó anh liền nhìn về bàn kia.

Mấy người Kỷ Khuynh Nhan cũng không nghĩ tới, lại gặp được bạn học của Lâm Dật ở chỗ này.

Trên chiếc bàn nhỏ có năm người đang ngồi.

Ba nam hai nữ, đều là bạn học của Lâm Dật.

Mà người mới vừa nói, tên là Thiệu Bân, là bạn học thời đại học của Lâm Dật.

Nhưng sau khi tốt nghiệp, Lâm Dật thì bắt đầu công việc, mà anh ta thì lựa chọn học lên cao học.

Bởi vì lúc đi học, gặp nhau cũng không tính là nhiều, lại thêm đối tượng thầm mến của Thiệu Bân vẫn luôn thích Lâm Dật, cho nên bắt đầu từ năm đại học thứ hai, hai người vốn đã không có gì để trao đổi.

Hôm nay gặp lại ở chỗ này, đúng là ngoài ý muốn.

Bốn người còn lại lần lượt tên là Chu Hạo, Phương Truyền Vũ, Tống Khả Tâm và Hoàng Lệ Lệ.

Trong đó có người tên là Tống Khả Tâm, cũng là đối tượng mà Thiệu Bân thầm mến lúc trước, nhưng cô vẫn luôn có ý với Lâm Dật.

Nhìn thấy Lâm Dật mặc quần áo đầu bếp đi ra từ nhà bếp phía sau, năm người đều cảm thấy ngoài ý muốn và chấn kinh.

“Lớp trưởng, cậu làm đầu bếp ở chỗ này sao?” Thiệu Bân có chút ngoài ý muốn.

“Ngạch... Có thể nói như vậy, đồ mà các người ăn, đều là tôi làm.”

“Tôi nghe bạn học chúng ta nói, không phải cậu đang làm việc cho một công ty bất động sản sao, sao giờ lại chạy tới làm đầu bếp rồi. Như này cũng không hợp với thân phận của cậu lắm nha.”

“Tôi đã sớm không còn làm công việc kia nữa rồi.”

“Vậy thì cũng phải tìm một công việc vẻ vang một chút chứ, làm một người đầu bếp, việc này nếu như truyền ra ngoài thì không có thể diện lắm đâu.”

Lâm Dật bị chọc cười, “Làm đầu bếp thì không có thể diện sao?”

“Chuyện này còn phải nói sao.” Thiệu Bân nói:

“Tôi cảm thấy lúc trước, cậu không tham gia cuộc thi khảo nghiệm chính là quyết định sai lầm nhất. Loại địa phương như Trung Hải, khắp nơi đều là nhân tài, một sinh viên đại học bình thường chưa tốt nghiệp, nếu như không thi khảo nghiệm, thì sẽ không thể tồn tại trong thành phố này được.”

“Cậu nói như vậy, cũng có đạo lí riêng của mình.”

“Lớp trưởng, theo lời của cậu, có phải là đã cúi đầu trước vận mệnh rồi hay không? Lúc trước cậu không phải như thế.” Thiệu Bân cười ha hả nói:

“Hiện tại hẳn là đã biết tầm quan trọng của học tập rồi đi? Cậu nhìn tôi hiện tại, sau khi thi đậu nghiên cứu sinh, sau đó bắt đầu làm một hạng mục đầu tư mạo hiểm với giáo viên hướng dẫn, lúc đi công tác, đều ở khách sạn năm sao, cà phê Starbucks gì đó cũng có thể tùy tiện uống. Khi còn đi học, giáo viên mỗi ngày đều quan sát việc học tập của chúng ta, khi đó thật đúng là phiền, hiện tại nhìn lại, mới hiểu được bằng cấp quan trọng bao nhiêu.”

Hà Viện Viện nhìn Thiệu Bân, cảm mấy người bạn này của ông chủ đúng là không biết giả trang chút nào.

Với lại còn vô cùng cứng nhắc, không mượt một chút nào hết.

Kỷ Khuynh Nhan và Điền Nghiên cũng không thèm quan tâm việc này, ba người ghé vào một chỗ, bắt đầu trò chuyện về việc đồ trang điểm mới ra mắt gần đây.

Hai nhóm người, không ai làm phiền ai cả.

“Thiệu Bân, bớt tranh cãi đi.” Chu Hạo nói.

“Tôi cũng không có ý gì khác, chỉ nói đúng về tình huống hiện tại của chúng ta thôi.” Thiệu Bân nói:

“Giống như tâm nguyện vậy, khi còn đi học, một mực nói không khảo nghiệm, lúc thực tập tứ đại lại phát hiện không tìm được công việc tốt, sau đó lại trở về khảo nghiệm, còn không phải là bởi vì nhân tài của Trung Hải quá nhiều, cạnh tranh quá kịch liệt đi.”

“Được rồi, cậu nhắc đến tôi làm gì.” Tống Khả Tâm nói.

Nhưng ánh mắt lại có chút lóe lên, dường như không dám nhìn Lâm Dật, trong lòng buồn bã.

Khi còn đi học, Lâm Dật chính là nhân vật phong vân trong trường học.

Lớn lên đẹp trai, chơi bóng rổ cũng tốt, ai cũng cho là sau khi cậu ấy tốt nghiệp, nhất định là người có tiền đồ nhất.

Không nghĩ tới bây giờ lại lưu lạc tới đây làm đầu bếp.

Xem ra bằng cấp thật sự có thể quyết định tất cả a!

Người trong nhà nói đúng là không sai, nữ sinh lên đại học, thật sự không thể nói chuyện yêu đương.

Bởi vì mình căn bản không biết, tương lai của nam sinh sẽ như thế nào.

Lâm Dật chính là một ví dụ.

Nếu như không phải hôm nay tận mắt nhìn thấy, ai có thể nghĩ đến, nhân vật phong vân của trường trước đây lại sẽ lăn lộn tới tình trạng ngày hôm nay?

Ai có thể nghĩ đến, Thiệu Bân lúc trước không lộ liễu, hiện tại lại bay khắp cả nước, làm việc cùng những người thành công nhất?

Có lẽ, đây chính là cuộc sống đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 621.
Bình Luận (0)
Comment