Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 666 - Chương 664. Tập Đoàn Lăng Vân Cũng Là Của Tôi

Chương 664. Tập Đoàn Lăng Vân Cũng Là Của Tôi
Chương 664. Tập Đoàn Lăng Vân Cũng Là Của Tôi

“Được đó Chu Trạch, thế mà lại nghĩ đến chuyện như vậy từ sớm, không tệ không tệ.” Hàn Phỉ nói.

Chu Trạch lấy chìa khóa xe, mở cốp sau ra.

Bên trong có một con mèo may mắn cỡ lớn, ngoài ra còn có hai bó hoa tươi, nhìn vô cùng cao cấp.

“Con mèo cầu tài này thật là đáng yêu, bọn họ hẳn là sẽ không ghét bỏ đâu.” Hàn Phỉ nói.

“Hẳn là sẽ không đâu.” Hứa Uyển nói:

“So với các ngành truyền thống thì ngành Internet vẫn đang còn rất buông lỏng, không nên đưa những thứ đồ quê mùa, chỉ cần có thể có ngụ ý tốt là được.”

“Chuyện gì thế này? Tên đầu bếp kia sao lại tới đây?”

Ngay tại lúc mấy người chuẩn bị đi vào, ngoài ý muốn nhìn thấy Lâm Dật, đi tới từ nơi cách đó không xa.

“Sao anh ta lại tới đây? Vậy mà lại không đi cùng người phụ nữ kia.” Hàn Phỉ mắng một câu.

“Phú bà làm sao có thời gian mỗi ngày đều quan tâm đến anh ta được.” Chu Trạch không mặn không nhạt mà nói.

“Các người bớt tranh cãi đi.” Hứa Uyển nói, sau đó đi về phía Lâm Dật, vén tóc, khách khí nói:

“Lâm tiên sinh, xin chào.”

Bởi vì cửa tiệm nhỏ của Lâm Dật rất nổi tiếng tại đường Chính Dương.

Muốn nghe ngóng một số tin tức cơ bản về anh ta là chuyện vô cùng dễ dàng.

Cho nên Hứa Uyển đã biết tên của anh.

“Cô cũng ở đây sao?”

“Thiết bị văn phòng của chúng tôi đều đã chuyển tới đây, sau này sẽ làm việc ở chỗ này.”

“Vậy thì là chuyện tốt.” Lâm Dật thản nhiên nói.

“Anh không phải là cũng muốn thuê phòng ở đây để buôn bán à, thủ tục thế nào rồi?” Hứa Uyển hỏi.

“Đều đã làm xong, vừa vặn hôm nay tới xem một chút.”

“Vậy thì tốt quá tôi sẽ không quấy rầy anh nữa.”

Lâm Dật gật gật đầu, không nói gì, hai tay đút trong túi, đi thẳng vào trong tòa nhà.

“Người này bị gì vậy, Tiểu Uyển chủ động nói chuyện với anh ta, vậy mà còn hờ hững, lạnh nhạt cái gì chứ.” Hàn Phỉ nói.

“Người ta đang có quan hệ với phú bà, tuy dung mạo Tiểu Uyển xinh đẹp, nhưng không có tiền như người ta, đương nhiên anh ta sẽ không thèm phản ứng với cô ấy rồi.”

“Được rồi được rồi, các người đừng nói nữa.” Hứa Uyển nhìn thoáng qua về phía tòa nhà, nói:

“Chúng ta lên đó xem một chút, rồi đem đồ vật đưa cho người ta, sau đó trở về công ty.”

“Được.” Nói chuyện đơn giản vài câu, một hàng bốn người đi vào tòa nhà, cũng thuận thế đi đến tầng cao nhất.

Vừa bước ra khỏi thang máy, bốn người tình cờ nhìn thấy Điền Nghiên đi qua trước mặt.

Nhất thời bị loại khí tràng lãnh diễm mà cường đại kia làm cho kinh sợ.

“Chị gái này xem ra cũng không phải là người đơn giản.” Hàn Phỉ hâm mộ nói.

“Tôi nghe nói người phụ nữ này thật không đơn giản, có vẻ như là Phó tổng giám đốc của công ty Didi và nghiệp vụ hiện tại của Long Tâm tạm thời sẽ do cô ấy phụ trách.”

“Trời ạ, người phụ nữ này vậy mà lại là Phó tổng giám đốc Didi?”

Bốn người đối với thân phận của Điền Nghiên, đều cảm thấy bị chấn kinh và ngoài ý muốn.

Vừa mới ra khỏi thang máy, mà đã gặp được nhân vật lớn như thế, Long Tâm quả thật không tầm thường a.

Bốn người mang tâm tình thấp thỏm, cầm lấy đồ, đi về phía Long Tâm, trùng hợp lại gặp Điền Nghiên đang đứng ở cửa ra vào.

Nhìn thấy bốn người tới, Điền Nghiên đầu tiên là sững sờ.

“Các người là?”

“Ngài, ngài khỏe chứ, chúng tôi đến từ Khoa học kỹ thuật Xuân Điền, nghe nói các người chuẩn bị khai trương, cho nên chúng tôi đem chút quà nhỏ đến.”

“Được, cám ơn.”

Ấn tượng của Điền Nghiên đối với mấy thanh niên trẻ tuổi vừa mới lập nghiệp này cũng không tệ lắm.

Bởi vì lúc Didi vừa thành lập, cũng đã từng làm chuyện như vậy.

Điền Nghiên nhận lấy hoa và mèo may mắn trên tay Hứa Uyển, cũng biểu đạt sự cảm tạ.

“Tôi còn có những chuyện khác nên không tiếp đãi các người được, các người ở đây đợi một hồi, tôi sẽ gọi đồng nghiệp tới mang các người đi tham quan một vòng.”

Điền Nghiên có thể lăn lộn cho tới vị trí ngày hôm nay, đương nhiên là có liên quan mật thiết đối với cách hành xử của cô.

Lấy thân phận của cô thì hoàn toàn cũng không cần phải quan tâm mấy người này, bởi vì bọn họ căn bản không cùng một cấp bậc.

Nhưng cô vẫn rất khách khí, thể hiện ra khí chất và đẳng cấp mà một người thành công nên có.

Bởi vì Điền Nghiên hiểu rõ một đạo lý.

Ngành nghề công nghệ cao không giống với các ngành nghề truyền thống còn lại.

Có lẽ người ngày hôm nay mà mình xem thường lại trở thành con cưng mới của giới đầu tư vào ngày sau đó.

Cũng giống như ông chủ Mã năm đó, những người từng nghe qua ông ta khoác lác cũng không hề nghĩ tới ông ta lại có thành tựu như ngày hôm nay.

Bốn người liếc nhau một cái, trong mắt lộ ra một tia kinh hỉ.

Ai cũng không nghĩ tới, người phụ nữ cao cao tại thượng này, vậy mà lại dễ nói chuyện như vậy.

“Vậy thì cám ơn ngài.” Hứa Uyển cúi đầu nói.

“Cố lên, chăm chỉ một chút, nói không chừng sau này sẽ có khả năng hợp tác.” Cười nói xong, Điền Nghiên kéo một tên đồng nghiệp qua, phân phó đơn giản vài câu rồi đi vào văn phòng tổng giám đốc.

Nhưng tại lúc này, cửa phòng tổng giám đốc bị đẩy ra, Lâm Dật đi ra từ bên trong.

Vương Nhiễm đứng bên cạnh anh, chăm chú lắng nghe chuyện mà anh bàn giao.

Cũng đúng vào lúc này, bọn người Hứa Uyển nhìn thấy Lâm Dật, đều mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Anh, sao anh lại ở đây?” Chu Trạch kinh ngạc nói.

“Tôi là ông chủ của công ty này, tôi không ở đây thì người nào sẽ ở đây?”

Biết được thân phận của Lâm Dật, bốn người Hứa Uyển kinh ngạc thiếu chút nữa rớt cằm.

“Anh là ông chủ của Long Tâm sao? Anh không phải là đầu bếp sao?”

“Làm đầu bếp là nghề phụ, đây mới là nghề chính của tôi.”

“Nhưng tôi nghe nói, Long Tâm là công ty con của tập đoàn Lăng Vân, anh làm sao có thể là ông chủ của công ty này được.”

Nghi vấn của Chu Trạch cũng là nghi vấn của những người khác.

Thân phận của Lâm Dật đột nhiên thay đổi 180 độ, trong lúc nhất thời bọn họ còn khó có thể tiếp nhận.

“Bởi vì tập đoàn Lăng Vân cũng là của tôi, hiện tại các người còn có nghi ngờ gì nữa không?”

Nghe nói như thế, mọi người như bị ngũ lôi oanh đỉnh, đứng sững sờ tại chỗ.

Tên đầu bếp mà mình không thèm nhìn đến, lại là chủ tịch của tập đoàn Lăng Vân nổi tiếng kia? Tin tức này cũng quá huyền ảo đi.

“Vậy người phụ nữ đi cùng anh mấy ngày trước là?”

“Các người còn muốn biết thân phận của cô ấy sao?”

Lâm Dật vừa cười vừa nói: “Bình thường hẳn là không hay xem tin tức đi.”

“Chuyện này có quan hệ gì với tin tức sao?” Hứa Uyển hỏi dò.

“Người phụ nữ kia là Phó Thị trưởng của Trung Hải, có phải là rất bất ngờ hay không?”

“Thế, thế mà lại là Phó thị trưởng?” Bốn người Hứa Uyển đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Vậy mà lại có quan hệ thân thiết như vậy với Phó thị trưởng, anh ta cũng quá lợi hại đi.

“Lâm tổng, các người có quen biết sao?” Điền Nghiên cảm thấy ngoài ý muốn nói.

Lâm Dật chỉ vào Hứa Uyển, “Cô ấy thường xuyên đến tiệm của tôi ăn cơm, cho nên có quen biết.”

Hứa Uyển vội vàng hạ thấp người cúi đầu, “Lâm tổng, ngài khỏe chứ, tôi là quản lý của Khoa học kỹ thuật Xuân Điền ở tầng dưới, Hứa Uyển.”

Lâm Dật gật gật đầu, “Công ty của các người chủ yếu là làm về cái gì?”

“Chúng tôi đang khai phá một cái app giáo dục online, chẳng mấy chốc sẽ ra mắt trên thị trường IOS và Android .”

“Được, cố gắng làm cho thật tốt.”

Lâm Dật thuận miệng dặn dò một câu, sau đó liền rời đi dưới cái nhìn chăm chú của bốn người.

Nhưng lần này, trong ánh mắt của bốn người, đều nhiều hơn vẻ chấn động.

Tuổi còn trẻ mà đã có thể trở thành chủ của tập đoàn Lăng Vân, người đàn ông này không khỏi quá lợi hại đi.

Nhưng tại sao anh ta lại đi mở quán ăn, thật là không thể tưởng tượng nổi.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 664.
Bình Luận (0)
Comment