Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 668 - Chương 666. Sớm Mẹ Nó Nhìn Thấy Cô Đã Khó Chịu

Chương 666. Sớm Mẹ Nó Nhìn Thấy Cô Đã Khó Chịu
Chương 666. Sớm Mẹ Nó Nhìn Thấy Cô Đã Khó Chịu

Trong xe, sau khi Lâm Dật nghe xong điện thoại, cảm thấy vô cùng kỳ diệu.

Bản thân mình đang muốn đi tìm bọn họ đây, không nghĩ tới họ lại chủ động gọi tới.

Lương Nhược Hư nói đúng thật không sai, những người này quả nhiên sẽ đến Đại Sứ quán tìm viện binh.

Thế nhưng người tên là Brown kia, nói sẽ giúp mình giải quyết chuyện này một cách thỏa đáng, dạng hành động này có chút thú vị.

Lẽ ra ông ta cần phải giúp những du học sinh kia mới đúng chứ.

Khóe miệng Lâm Dật mang theo ý cười, cũng không có nghĩ nhiều như vậy, thay đổi hướng xe, lái về phía Đại Sứ quán.

Thông thường mà nói, nếu xảy ra chuyện như vậy thì đều sẽ do cơ quan có chức năng xử lý, với lại ở giữa còn có rất nhiều quy trình rườm rà.

Nhưng bởi vì quan hệ đặc thù của Lâm Dật, nên Lương Nhược Hư ngầm cho phép Brown hành động.

Bởi vì cô biết rõ, Brown không có khả năng làm gì Lâm Dật.

Khoảng hai mươi mấy phút sau, Lâm Dật lái xe đến cửa đại sứ quán.

Vừa đem xe ngừng lại, thì thấy một người phụ nữ da đen đang đứng ở trước mặt.

Vẻ mặt người phụ nữ lạnh lùng, thần sắc cao ngạo, trên mặt mang theo một tia tức giận.

Mà người này, cũng chính là Roland.

“Chúng tôi đã chờ cậu rất lâu, hi vọng cậu có thể giải thích rõ ràng đối với chuyện xảy ra mấy ngày trước.”

Tin tức Lâm Dật đến đây là do Brown nói, nhưng nguyên do trong đó thì lại không có nói rõ cho Roland.

Loại chuyện lén lút này, nếu để cho người ngoài biết thì sẽ không tốt.

Lâm Dật cười cười, lão đại các người ở trước mặt tôi còn phải khách khí nói chuyện, con mẹ nó cô còn muốn giả trang với tôi cái gì?

“Đi thôi.”

Dưới sự dẫn dắt của Roland, Lâm Dật đi vào trong Đại Sứ quán.

Đúng lúc này, bốn tên nhân viên bảo an cao lớn vạm vỡ, vọt tới bên người Lâm Dật.

Tuy vẫn còn giữ khoảng cách nhất định, nhưng lần này bầu không khí lại vô cùng ngưng trọng.

Dường như chỉ cần Lâm Dật có bất kỳ động tác nào khác thì sẽ bị đánh.

“Đây là làm cái lông gì vậy, coi tôi là phạm nhân sao?”

“Lâm tiên sinh, hi vọng anh nói chuyện khách khí một chút, nơi này là Đại Sứ quán Mỹ.”

Roland đã làm việc tại đại sứ quán nhiều năm, rất hiểu rõ về văn hóa Trung Quốc.

Ý nghĩa câu nói của Lâm Dật, cô đều nghe được rõ ràng, cũng nói lại với giọng cảnh cáo:

“Tôi hi vọng anh có thể tuân thủ quy củ của chúng tôi, đừng có bất kỳ hành động gì quá khích, nếu không bọn họ sẽ ra tay.”

Lâm Dật phủi phủi bụi quần áo trên người, cười nói:

“Cô tốt nhất nên làm rõ tình huống đi, nơi này là Trung Hải, người phải tuân thủ quy củ hẳn là các người mới phải?”

“Nhưng nơi này là Đại Sứ quán, không giống với những nơi khác.” Roland rất phách lối nhún vai, nói:

“Tôi đã nhắc nhở cậu, nếu như cậu có bất kỳ hành động nào quá khích, bọn họ sẽ ra tay.”

“A...”

Lâm Dật nhìn Roland, “Nếu như cô có can đảm thì cứ để bốn người bọn họ thử ra tay một chút, tôi muốn xem xem người nằm xuống trước sẽ người nào.”

Nói xong, Lâm Dật sải bước đi về phía trước, thân thể bốn tên nhân viên an ninh lắc một cái, không dám nói thêm cái gì, chỉ bước nhanh đi theo.

Dưới sự dẫn dắt của Roland, Lâm Dật đi đến phòng họp tầng hai.

Roland đang muốn gõ cửa, thì Lâm Dật đã đẩy cửa ra.

Ngoại trừ bọn người Brandon thì Brown cũng đang ở đây, ông ấy khách khí chào hỏi:

“Ngài chính là Lâm Dật Lâm tiên sinh đúng không.”

“Là tôi.” Lâm Dật kéo một cái ghế qua, ngồi xuống.

“Brown tiên sinh, chính là anh ta tìm người đánh chúng tôi, hy vọng ngài có thể tích cực xử lý chuyện này.”

Lewis đứng dậy, “Ngài nhìn răng của tôi xem, chính là bị anh ta đánh rụng.”

“Anh ta không chỉ có đánh du học sinh chúng tôi, còn muốn chúng tôi giải tán Hiệp hội du học sinh. Chúng tôi mãnh liệt đề nghị, nên bắt anh ta lại.”

Bởi vì có Brown bên cạnh, cho nên ba người Brandon vô cùng tự tin, lúc đối mặt với Lâm Dật, không có chút lo sợ nào cả.

Lâm Dật nửa nằm nửa ngồi thoải mái trên ghế sô pha, một tay ôm đầu, ánh mắt liếc xéo về phía Brown.

“Ông không phải nói là muốn xử lý chuyện này một cách thích đáng sao, hiện tại thì xử lý đi, tôi sẽ nhìn xem kết quả xử lý như thế nào.”

Brown xoa mồ hôi lạnh trên trán, “Ba người các người đều bình tĩnh một chút, tôi đã biết được chân tướng vụ việc qua con đường khác. Tôi hi vọng ba người lập tức xin lỗi Lâm tiên sinh, rồi bồi thường tương ứng!”

“Ừm hả?”

Nghe thấy lời nói của Brown, người trong phòng họp đều cảm thấy ong ong đầu.

Thậm chí cảm giác như mình đã nghe nhầm.

Brandon kích động đứng lên, lớn tiếng nói:

“Brown tiên sinh, ngài làm sao có thể nói như vậy được, chúng tôi mới là người bị hại!”

“Nhưng tôi đã biết rõ mọi chuyện, hình như là các người làm trái pháp luật tương ứng trước, hơn nữa còn đập cửa tiệm của Lâm tiên sinh. Đây đều là chuyện mà các người làm đúng không.”

“A không!”

Hai tay Brandon ôm đầu, vẻ mặt khoa trương, “Brown tiên sinh, bây giờ không phải là lúc nói những chuyện này, là chúng tôi bị bắt nạt, ngài phải nói giúp cho chúng tôi chứ.”

Suy nghĩ của đám người Brandon này rất đơn thuần, chúng ta đều là người Mỹ, ông cần phải giúp chúng tôi mới đúng.

Dựa theo tình huống bình thường thì Brown sẽ làm như vậy.

Nhưng tình huống hiện tại lại không bình thường.

Người Trung trước mắt, có địa vị vô cùng quan trọng tại Trung Hải, với lại cậu ta còn có hạng mục hợp tác với Pfizer và nó cũng sắp được triển khai rồi.

Nếu như bây giờ xử lý cậu ta, như vậy thì ích lợi của mình sẽ bị nguy hại nghiêm trọng.

Tại đất nước đặt lợi ích lên hàng đầu như Mỹ, Brown sẽ không để cho ích lợi của mình bị hư hại.

Trong lúc mấu chốt, đương nhiên là muốn bảo vệ lợi ích của Lâm Dật.

“Cậu không nên kích động, chuyện này phải được xử lý công bằng, không thể bởi vì chúng ta đều là người Mỹ, mà tôi sẽ đứng về phía các người được.” Brown nói.

“Chẳng lẽ ngài không quan tâm đến lợi ích của chúng tôi sao!” Brandon chất vấn.

“Vậy tổn thất của Lâm tiên sinh sẽ do ai đến gánh chịu đây?”

“Chuyện này...”

Bọn người Brandon không nói nên lời, Lâm Dật cười nói:

“Xem ra các người đã có quyết định.”

Nhìn sang Lâm Dật, Brown liền thay đổi vẻ mặt, nói:

“Ngài cảm thấy phương thức xử lý của tôi như vậy có được không?”

“Tôi cảm thấy mấy người bọn họ không xứng để học tại Trung Quốc nữa, đợi lát nữa tôi sẽ liên hệ với lãnh đạo có liên quan, mở học tịch của bọn họ rồi trả trở về. Đất Trung Hoa không chào đón những người như này.”

Mày Brown nhăn lại, nhưng cũng không dám nói gì, chỉ có thể đáp ứng.

“Chúng tôi đã biết, sau đó tôi sẽ phái người đến trao đổi chuyện này với trường học của bọn họ, tranh thủ nhanh chóng giải quyết chuyện này.”

Lâm Dật gật đầu đứng dậy, cười nhìn bọn người Brandon.

“Mấy người các người đúng là, ngoan ngoãn nghe lời chẳng phải tốt sao, sao lại nháo tới đây chứ. Tuy rằng sẽ được đưa trở về, nhưng cũng nên cẩn thận một chút, trị an của Trung Quốc cũng không tốt lắm đâu.”

Ba người bị dọa cho run rẩy, đây đã có thể coi như là uy hiếp trắng trợn.

“Lâm tiên sinh, xin chú ý thái độ nói chuyện của cậu, xin đừng nên uy hiếp học sinh của chúng tôi.” Roland nói.

Cho tới bây giờ, Roland vẫn không thể lý giải cách làm của Brown.

Tất cả mọi người đều là người Mỹ, tại sao ông ta lại không nói giúp cho người của mình?

Roland có ý nghĩ như vậy, hoàn toàn là do sự khác biệt của giai cấp địa vị đưa đến.

Bởi vì cô không hề nhận được bất kỳ lợi ích nào từ lần hợp tác này cả, đương nhiên sẽ nói đỡ cho người của mình.

“Sớm mẹ nó nhìn cô đã thấy khó chịu rồi, tôi con mẹ nó đang uy hiếp đó, cô có thể làm gì tôi?!”

Roland bị Lâm Dật mắng mà mộng bức, không ngờ tới người này lại có thể thô lỗ như vậy.

“Tiên sinh, nữ sĩ Roland là quan viên nước Mỹ chúng tôi, cậu làm như vậy là phạm pháp.” Một binh sĩ mặc đồng phục nước Mỹ nói.

“Phạm pháp? Lão đại các người còn phải khách khí nói chuyện với tôi, cậu con mẹ nó tính làm cái quái gì vậy?”

Nói xong câu tiếp theo, Lâm Dật tiêu sái rời đi, không ai dám nói thêm cái gì.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 666.
Bình Luận (0)
Comment