Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 681 - Chương 679. Chỉ Cần Con Đủ Ngu Ngốc Thì Sẽ Không Ai Lợi Dụng Con

Chương 679. Chỉ Cần Con Đủ Ngu Ngốc Thì Sẽ Không Ai Lợi Dụng Con
Chương 679. Chỉ Cần Con Đủ Ngu Ngốc Thì Sẽ Không Ai Lợi Dụng Con

“Anh, chị dâu.”

Đúng lúc này, tiếng của Quách Ngưng Nguyệt từ phía sau truyền đến, sau đó chạy một mạch, cười “hihi” ôm lấy cánh tay Kỷ Khuynh Nhan.

“Chị dâu, chị ngày càng xinh đẹp, làm em ngưỡng mộ chết đi được.”

“Giống anh trai em, chỉ biết nịnh mọi người.”

“Đâu có, hehe, em thực sự ngưỡng mộ chị mà, không chỉ xinh đẹp, thân hình lại chuẩn, em nhìn cũng rớt nước miếng.”

“Bộ dạng em bây giờ càng giống anh em.”

Lâm Dật: “…”

Nằm yên mà vẫn bị trúng đạn à?

“Đi thôi, mọi người đến đủ rồi, chúng ta vào phòng ăn thôi.” Triệu Toàn Phúc nói: “Mẹ con nấu rất nhiều món ngon cho mọi người, nhanh không nguội hết bây giờ.”

“Đi thôi.”

Ba người đồng hành cùng đi lên tầng ba. Trên bàn bày mười mấy món ăn, tôm to, cua, sườn, thịt bò,… đều là những món đắt đỏ trong mắt người thường.

“Nguyệt Nguyệt, đợt này em đang bận gì à?” trong phòng ăn, Kỷ Khuynh Nhan hỏi.

“He he, em làm dẫn chương trình.”

Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan có chút ngạc nhiên.

“Em thấy cũng thú vị, buổi tối tan làm, rồi đi dẫn chương trình. Mới có hơn nửa tháng mà em đã kiếm được hơn 2000 tệ, nếu cố gắng nỗ lực, có khi còn kiếm được nhiều hơn công việc chính của em đấy.”

“Nhưng đây cũng không phải biện pháp lâu dài.” Kỷ Khuynh Nhan nói.

“Hay là em sang chỗ chị, hoặc qua chỗ anh em cũng được, chắc chắn không để em thiệt.”

Quách Ngưng Nguyệt cười nói: “Em biết chị và anh em chắc chắn không để em phải chịu thiệt, nhưng nếu để mọi người ở công ty biết, đường đường là em gái của chủ tịch Lâm mà phải đến công ty đi làm kiếm tiền nuôi bản thân thì đây mới là tự vả vào mặt anh em.”

“Con đã là đứa con gái lớn tướng như vậy rồi mà sao không biết xấu hổ hả!” Vương Thúy Bình cười mắng:

“Tiền của anh và chị dâu con không phải gió thổi mà tới.”

“Cô nhi viện bây giờ không phải là đang do anh con lo cho sao, mà con cũng là một thành viên của cô nhi viện, anh nuôi con không phải là điều đương nhiên sao.”

“Thôi đừng nói những lời mất mặt như vậy, có cô em gái như con, kiếp trước anh con đúng là gặp xui xẻo.”

“Mẹ, con thấy mẹ nói rất đúng.”

“Con gái, bố đây cũng có vài lời muốn nói với con, tuy là anh của con có tiền, nhưng bản thân con cũng phải nỗ lực, nếu không sẽ trở thành đồ bỏ đi.”

“Chẳng lẽ làm một đồ bỏ đi xinh đẹp không tốt sao?” Quách Ngưng Nguyệt nói khoác mà không biết ngượng:

“Hồi con còn nhỏ, mọi người đều dặn dò con phải học cách thông minh một chút, tránh sau này khi lớn lên bị người khác bắt nạt. Bây giờ con cũng nghĩ kỹ rồi, chỉ cần con đủ ngu ngốc thì không ai có thể lợi dụng được con.”

Nói xong, Quách Ngưng Nguyệt nhìn Lâm Dật: “Anh, hy vọng anh cho em cơ hội làm kẻ bỏ đi.”

“Có tin anh lấy dép đánh phát vào mặt không.”

“Mẹ, mẹ xem anh kìa! Anh muốn đánh con.”

“Chuyện này không thể oán trách anh con được.” Vương Thúy Bình nói:

“Hai con chỉ chênh nhau một tuổi, con xem anh con, con dâu cũng đưa về đây cho mẹ rồi, còn con thì bao giờ mới đưa con rể về đây cho mẹ hả.”

“Con có người yêu rồi, đợi khi nào có thời gian rảnh con đưa về cho mọi người gặp.”

“Con có người yêu khi nào, sao mẹ không biết chuyện này?”

Vương Thúy Bình và Triệu Toàn Phúc ngạc nhiên.

So với Lâm Dật, hai người quan tâm đến chuyện của Quách Ngưng Nguyệt hơn.

Dù sao cũng là con gái, nếu gặp phải người không đàng hoàng thì dễ dàng bị thiệt thòi.

“Khi con đi làm thì quen, điều kiện gia đình cũng rất khá.”

“Tiểu Nguyệt, vậy con đã nói cho người ta biết tình cảnh của chúng ta chưa?” Vương Thúy Bình nói:

“Có một điều con phải rõ, cô nhi viện tuy sung túc, nhưng đấy đều là tiền của anh con, con phải nói rõ tình cảnh của chúng ta cho người ta biết.”

“Mẹ con nói đúng.” Triệu Toàn Phúc nói thêm.

“Đừng tìm những người giàu có và đẹp trai, những người này không đáng tin cậy. Con phải tìm những người giữ phép tắc và đối xử tốt với con để kết hôn.”

“Chú nói rất đúng.” Kỷ Khuynh Nhan gật đầu.

“Nói cái gì vậy.” Vương Thúy Bình phàn nàn một câu.

“Con trai tôi đẹp trai, giàu có, đối xử với con dâu tôi cũng rất tốt đấy thôi.”

“Tiểu Dật là một ngoại lệ, chúng ta cũng phải nhìn điều này từ tình hình tổng thể.”

“Ông nói như vậy cũng đúng.”

“Mọi người cứ yên tâm, con đã nói hết tình cảnh của mình cho đối phương nghe rồi. Con sẽ bảo vệ tốt mình, tóm lại không phải lo, đến khi con đưa về cho mọi người gặp, rồi mọi người kiểm tra cho con.”

“Việc này thì cứ để anh con và chị dâu kiểm tra, hai người họ hiểu biết nhiều, ánh mắt cũng tốt hơn mẹ.”

“Vâng.”

Bữa cơm của cả gia đình thật vui vẻ mãi đến tối mới kết thúc.

Nhưng khi rời đi, Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan để Đông Đông ở lại.

Từ nay về sau thằng bé sẽ sống ở đây, tuy rằng không nỡ, mà thằng bé vẫn còn chút chưa thích nghi, nhưng phải chấp nhận sự thật này.

Bởi vì có một số việc không thể làm được bằng sức người.

“Anh, anh và chị dâu không dễ gì về đây được một chuyến, ở đây chơi vài ngày đã.” Đi ra khỏi cô nhi viện, Quách Ngưng Nguyệt nói.

“Anh thì không sao, nhưng chị dâu em còn rất nhiều việc phải làm, ở đây được hay không thì em phải hỏi chị ấy.”

Quách Ngưng Nguyệt ôm lấy tay Kỷ Khuynh Nhan.

“Chị dâu, em biết là chị nhiều việc, nhưng ở đây thêm một ngày đi, ngày mai chúng ta đi chơi vui vẻ, buổi tối ăn cơm với bạn trai em. Chị giúp em xem thử, nếu chị và anh trai cảm thấy được, thì em sẽ tiếp tục với anh ta, nếu không được thì em cắt đứt luôn.”

Biểu cảm của Kỷ Khuynh Nhan có chút khó xử: “Ở lại thêm một ngày nữa cũng không sao, nhưng chuyện về mặt tình cảm, chị và anh em cũng không thể làm chủ cho em được, vẫn phải do em tự quyết định, anh chị chỉ có thể đưa ra một số ý kiến tham khảo thôi.”

“Không sao, em nghe lời anh chị.” Quách Ngưng Nguyệt nói: “Lần trước em đưa bạn trai về, nếu không phải có anh em thì em không biết phẩm chất của hắn ta lại kém như vậy.”

“Được, mai anh giúp em xem.” Lâm Dật đồng ý.

“Vâng, vậy thì quyết định như thế, mai em đến tìm anh chị.”

“Mai là thứ hai, em không phải đi làm à?” Lâm Dật nói.

“Anh nhiều tiền như vậy, em mà phải đi làm thì khác gì tự tát vào mặt anh.”

Nói xong, Quách Ngưng Nguyệt cười hì hì rồi lái xe đi. Lâm Dật cạn lời:

“Ài, tại sao anh lại có một cô em gái vô liêm sỉ như vậy.”

“Anh là anh trai của em ấy, chẳng lẽ anh không nên ngẫm lại chính mình sao?”

"Em nghĩ chúng ta nên kiếm nơi nào ấm áp để dễ bề trò chuyện."

"Ha ha, được thôi người đẹp."

Hai người lái xe trở về khách sạn, sau khi Kỷ Khuynh Nhan tắm rửa sạch sẽ thì về phòng nghỉ ngơi.

"Anh không ngủ được à?"

Nhìn thấy Lâm Dật vẫn ngồi trên sô pha không có đáp lại, Kỷ Khuynh Nhan hỏi.

"Em ngủ trước đi, anh còn có việc cần xử lý."

"Vậy em không quản anh nữa."

Bởi vì tập đoàn Lăng Vân còn rất nhiều việc, Long Tâm sắp lên thị trường, cần mua thêm các loại máy móc và hệ điều hành điện thoại di động mới, vậy nên việc Lâm Dật bận rộn là chuyện bình thường. Kỷ Khuynh Nhan cũng không nghĩ nhiều, ngáp dài rồi trở về phòng nghỉ ngơi.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 679.
Bình Luận (0)
Comment