Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 687 - Chương 685. Mùi Thuốc Súng Trước Cuộc Gặp Mặt Gia Đình

Chương 685. Mùi Thuốc Súng Trước Cuộc Gặp Mặt Gia Đình
Chương 685. Mùi Thuốc Súng Trước Cuộc Gặp Mặt Gia Đình

Lúc này, tại cửa Lãng Đào Sa, có ba người đang đứng.

Ngoại trừ Quách Ngưng Nguyệt, còn có một nam một nữ.

Người đàn ông bên cạnh Quách Ngưng Nguyệt, cao hơn nửa cái đầu so với cô.

Anh ta mặc một bộ quần áo đơn giản bình thường, trên tay đeo đồng hồ Green Water Ghost, tóc cũng được uốn một chút, ăn mặc vô cùng nghiêm túc.

Mà người đàn ông này, chính là bạn trai của cô, Khúc Huyên Hách.

Người bên cạnh Khúc Huyên Hách có gương mặt tinh xảo, dáng người cao gầy.

Cô mặc một chiếc váy liền thân màu đen, phối hợp với tất chân màu da và giày cao gót màu đen, trên tay đeo túi LV bản giới hạn. Cô đứng yên không nói một lời.

Người phụ nữ tên là Khúc Băng, là chị họ của Khúc Huyên Hách, hai người cùng nhau lớn lên từ nhỏ, quan hệ rất tốt.

Lần này cô biết Quách Ngưng Nguyệt đưa em trai của mình đi gặp anh trai và chị dâu của cô, mà người nhà họ Khúc cũng rất xem trọng chuyện này.

Nhưng bọn họ cũng biết, thân là trưởng bối, không tiện có mặt trong những trường hợp như này.

Cho nên đã phái Khúc Băng tới, xem như là cho Khúc Huyên Hách có thêm can đảm một chút. Nếu không thì người của nhà gái có thể sẽ có cơ hội bắt nạt cậu.

“Anh không cảm thấy, em chọn nơi này quá xa xỉ sao?” Quách Ngưng Nguyệt nhỏ giọng hỏi.

Khúc Huyên Hách quay đầu lại, “Rất tốt, cũng không phải là rất đắt, với lại còn là gặp mặt anh trai và chị dâu của em, vẫn nên chính thức một chút.”

“Đúng, em chính là nghĩ như vậy.” Quách Ngưng Nguyệt nói:

“Lần thứ nhất gặp mặt, dù sao cũng phải chính thức một chút, sau này lúc lại gặp mặt thì cũng không cần như này nữa.”

Khúc Băng đứng ở một bên, cũng không nói gì, hai người nói cũng có lý.

“Còn có, anh đừng cà lơ phất phơ nữa, đợi lát nữa anh trai và chị dâu của em sẽ đến đó.” Quách Ngưng Nguyệt nói.

“Anh như này không phải là rất tốt sao.” Khúc Huyên Hách nói: “Anh còn uốn cả tóc, còn không đủ nghiêm túc sao?”

“Là thế đứng có vấn đề, đừng hút thuốc nữa, anh trai và chị dâu của em đều không hút thuốc lá.”

“Ngạch, không đến mức đó đi, cũng không phải là gặp cha mẹ em, người trẻ tuổi không được tùy ý một chút sao?”

“Em không phải là vì để anh có ấn tượng tốt với anh trai em sao.” Quách Ngưng Nguyệt nói:

“Còn có, đợi lát nữa lúc ăn cơm, anh đừng đem bộ dạng thiếu gia nhà giàu kia ra, khiêm tốn một chút, anh trai và chị dâu của em đều là người có tiền, tóm lại là đừng có giả bộ.”

“Ngạch...”

Khúc Huyên Hách bĩu môi, đứa trẻ lớn lên từ cô nhi viện, không có cha mẹ giúp đỡ, thì có thể có tiền đến mức nào chứ?

Không phải trong mắt của cô thì người khá giả đều xem như là có tiền đó chứ?

Đây là cái logic gì chứ.

“Em đi gọi điện thoại một chút, hỏi xem hai người họ lúc nào thì tới.”

Bởi vì còn có Khúc Băng, Quách Ngưng Nguyệt cũng không tiện để cho người ta đợi lâu.

Vẻ mặt Khúc Băng có chút mất tự nhiên, nhẹ nhàng đụng Khúc Huyên Hách một cái, nhân lúc Quách Ngưng Nguyệt đi gọi điện thoại, nhỏ giọng nói:

“Cô bạn gái này của em là sao vậy, là đang ra oai phủ đầu với em sao?”

“Hả? Cái gì mà ra oai phủ đầu?”

“Nhắc nhở là nhà bọn họ có tiền chứ sao.”

“Trước đó không phải chị đã từng ăn cơm với Ngưng Nguyệt rồi sao, cách làm người của cô ấy chị còn không hiểu rõ sao.”

“Ngưng Nguyệt quả thật không tệ, nhưng hôm nay nói lời này, cũng quá không dễ nghe.” Khúc Băng nói:

“Nhà họ Khúc chúng ta, làm ăn nhiều năm như vậy, cũng không dám ở trước mặt người ngoài nói mình có tiền. Cô ấy nói lời này, rõ ràng chính là đang mỉa mai nhà họ Khúc chúng ta.”

“Chuyện này...”

Khúc Huyên Hách không biết nói gì cho phải, cậu cũng có chút cảm giác Ngưng Nguyệt nói lời này quả thật là có chút quá mức.

Cũng không phải là anh xem thường bọn họ, nhưng đứa trẻ đi ra từ cô nhi viện, còn không được học trường ưu tú, có thể duy trì ấm no đã không tệ rồi.

Muốn lăn lộn trong xã hội này đến trình độ ‘có tiền’, chỉ sợ so với lên trời còn khó hơn.

Dù sao trong một thành phố lớn, có mấy triệu cũng không tính là gì, nhiều lắm cũng chỉ ở mức độ khá giả.

Giống như chị họ nói, Khúc gia còn chưa nói mình là kẻ có tiền đâu, Ngưng Nguyệt nói như vậy, thì lại càng không thích hợp.

“Được rồi, trước đừng thảo luận chuyện này nữa, đều đã đến đây rồi thì nhất định phải gặp mặt, hai chúng em chính là quen nhau trên nền tảng hôn nhân đó.”

“Có ai không để cho hai người kết hôn đâu.” Khúc Băng nói:

“Nhưng bữa cơm hôm nay, còn có chút ý nghĩa như gặp mặt cha mẹ, chị nhất định sẽ giúp em đánh tốt trận chiến này, không thể để cho anh của cô ấy khoa tay múa chân hay bắt nạt em được.”

Khúc Huyên Hách nhìn chị họ một chút, “Hôm nay chị ăn mặc như vậy, hẳn là cố ý đúng không?”

“Thế nào? Bộ quần áo này của chị không tệ đúng không.” Khúc Băng nói:

“Vốn dĩ chị muốn mặc một thân đen, nhưng dì của em nói, mặc như thế thì lại quá kiêu căng, cho nên đã đổi sang màu da.”

“Chị à, chị có thể khiêm tốn một chút không, thu miệng lưỡi ba tấc không nát kia của mình lại chút đi. Hôm nay cũng không phải nói chuyện làm ăn, lấy hòa khí làm chủ.”

“Em nói như vậy là đang xem chị như nữ ma đầu sao.” Khúc Băng nói:

“Chúng ta là tiếp chuyện không tiếp người, nếu như bọn họ quá kiêu căng thì chị cũng phải nói đôi câu.”

“Nhìn thấy khí chất mạnh mẽ của bà chủ Khúc đây, ai mà dám kiêu căng chứ.” Khúc Huyên Hách trêu ghẹo nói.

“Hừ, em biết là được.”

“Được rồi, đừng nói nữa, Ngưng Nguyệt tới.”

Cúp điện thoại, Quách Ngưng Nguyệt đi tới, “Anh của em nói lập tức sẽ tới ngay, trên đường có chút kẹt xe. Anh của em trước đó vẫn luôn sống tại Trung Hải, đã lâu rồi không có về Quảng Châu, cho nên đối với đường xá bên này cũng không phải là quá quen thuộc, nên đã tính sai thời gian đi.”

“Không có việc gì, không phải chỉ là chờ thêm vài phút sao, cũng không phải chuyện gì lớn.”

Khúc Băng đứng ở bên cạnh không nói chuyện, hẳn là sống tại Trung Hải cho nên có cảm giác ưu việt hơn người bản địa sao.

Nhưng Quảng Châu cũng không kém a.

Hi vọng lát nữa bọn họ không nên quá kiêu ngạo.

Nếu không thì bản thân mình sẽ phải ra mặt.

Không đến vài phút, một chiếc xe taxi, dừng lại trước cửa nhà hàng, Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan đi xuống từ trên đó.

Vẻ mặt của hai chị em Khúc gia đều dừng lại trong nháy mắt.

Khúc Huyên Hách: Chị dâu của Ngưng Nguyệt lớn lên xinh đẹp như vậy sao?

Khí chất ung dung cao quý này, hình như chưa từng thấy qua ở trên người chị họ.

Khúc Băng: Anh của Ngưng Nguyệt lớn lên đẹp trai như vậy sao?

Cái thần thái cao lãnh khi giơ tay nhấc chân này, phải là lừng lẫy mấy con phố a!

“Anh, chị dâu.”

Nhìn thấy hai người tới, Quách Ngưng Nguyệt liền đi lên đón tiếp, theo bản năng khoác cánh tay của Kỷ Khuynh Nhan.

“Em giới thiệu cho hai người, đây là anh của em, Lâm Dật, đây là chị dâu của em, Kỷ Khuynh Nhan.”

Nói xong, lại giới thiệu cho hai người: “Anh, chị dâu, anh ấy là bạn trai em, Khúc Huyên Hách, vị này là chị họ Khúc Băng.”

“Xin chào.”

“Xin chào.”

Hai bên lần lượt đưa tay ra, xem như đã chào hỏi.

Khúc Huyên Hách lặng lẽ liếc mắt nhìn chị họ, cảm giác như bị đánh vào mặt.

Khí chất của chị dâu Ngưng Nguyệt cũng không phải là lớn bình thường a!

Có vẻ như không giả chút nào.

Khúc Băng căn bản không thèm để ý tới Khúc Huyên Hách, len lén nhìn Lâm Dật.

Cô nhi viện cũng có thể nuôi dưỡng được một người đàn ông cấm dục cao lãnh như thế sao?

Cùng là con trai, tại sao em trai mình lại kém nhiều như vậy chứ?

Chẳng lẽ là do cha mẹ hai bên sao?

Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan đều không phải là người thích giảng phô trương, nhưng lúc tới ăn bữa cơm thì người của Khúc gia đều đã đứng ở cửa ra vào để nghênh đón.

Như này đúng là rất không tệ, cho thấy bọn họ rất để ý tới Ngưng Nguyệt.

Nói tóm lại, ấn tượng ban đầu vẫn rất tốt.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 685.
Bình Luận (0)
Comment