Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 688 - Chương 686. Vị Nào Là Lâm Dật Lâm Tiên Sinh?

Chương 686. Vị Nào Là Lâm Dật Lâm Tiên Sinh?
Chương 686. Vị Nào Là Lâm Dật Lâm Tiên Sinh?

“Anh, chúng ta đi vào trong rồi nói chuyện đi.”

“Đi thôi.” Lâm Dật gật đầu nói.

Một hàng năm người, lần lượt bước vào quán ăn.

Quách Ngưng Nguyệt mang Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan, đi ở phía trước.

Khúc Huyên Hách lôi kéo Khúc Băng, cố ý đi ở đằng sau.

“Chị, chị cảm thấy anh và chị dâu của cô ấy như thế nào?”

“Thái độ còn rất tốt, hình như cũng không làm ra vẻ tự cao.” Khúc Băng bình luận.

“Nhưng nhìn giọng điệu và khí chất của bọn họ, cảm giác điều kiện hẳn là không tệ.”

“Cho dù xem như không tệ, thì cũng không thể nào so với Khúc gia được.” Khúc Băng nói:

“Nhưng theo như lời nói cử chỉ, cộng với ngoại hình của bọn họ có thể đoán được, công việc của bọn họ hẳn là ngành nghề tương đối cao cấp, cũng thường xuyên tiếp xúc với người có thân phận. Nếu không cũng không thể tự tại như vậy khi ứng phó với chúng ta.”

“Em đoán chừng đây chính là lý do Ngưng Nguyệt nhắc nhở em phải ổn trọng một chút.”

“Có thể là vậy.” Khúc Băng nói:

“Nhưng em cũng đừng khiêm tốn quá, Khúc gia mặc dù không phải là quá giàu có, nhưng vẫn có chút tài sản, đừng để bọn họ bắt nạt.”

Tuy Lâm Dật lớn lên đẹp trai, nhưng Khúc Băng cũng không có đánh mất phương hướng của mình.

Không thể quên việc chính được.

“Việc này em không được, luận về khí tràng, em chắc chắn là không bằng chị.”

“Xong đời, anh người ta cao hơn một mét tám đó nha.”

“Người ta cũng hơn một mét tám mà.” Khúc Huyên Hách nói: “Với lại chị dâu của Ngưng Nguyệt hình như còn cao hơn chị.”

Khúc Băng liếc mắt nhìn đứa em trai không chịu thua kém này một chút, trong lòng mắng thầm:

“Đâu chỉ là cao hơn mình, ngay cả chỗ kia cũng lớn hơn mình, thật sự là tức chết người, làm sao để phát triển đây.”

Hai chị em ở phía sau nói thầm một hồi, cũng đã có suy đoán đại khái về thân phận của Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan.

Hẳn đều là tri thức cấp cao, chẳng hạn như nhà thiết kế, cơ trưởng, nữ tiếp viên hàng không, hẳn là khá giả, cũng không là tính kém.

Nhưng mức độ như vậy, đừng nói là tại Trung Hải, dù là tại Quảng Châu cũng không thể xem như là người có tiền,

Ngưng Nguyệt đúng là biết cách bảo vệ người nhà mà, điều kiện như vậy còn có thể nói thành có tiền.

“Anh, hôm nay đặt bàn chậm, không tìm được phòng riêng, chỉ có thể ăn trong đại sảnh.” Quách Ngưng Nguyệt nói xin lỗi.

“Ăn cơm ở đâu cũng như nhau thôi, cũng không phải là người ngoài.” Kỷ Khuynh Nhan cười nói.

Từ lúc dưới xe nhìn thấy Khúc Băng, Kỷ Khuynh Nhan đã cảm thấy được bữa cơm hôm nay, hẳn là sẽ không quá đơn giản.

Người chị dâu như mình, hình như không có cách nào làm người trong suốt được.

Dù sao cũng phải giúp đỡ cô em chồng này tỏ chút thanh thế.

“Ngài, ngài là Kỷ tổng đúng không?”

Mới vừa vào cửa, năm người còn chưa kịp ngồi xuống, thì nghe thấy có người nói chuyện phía sau.

Kỷ Khuynh Nhan quay đầu, nhìn thấy một người đàn ông trung niên bụng phệ đang đứng phía sau.

“Ngài là Tôn tổng?”

Kỷ Khuynh Nhan còn có chút ấn tượng đối với người đàn ông trung niên này, nhưng lại không sâu.

Trước đó hình như đã từng hợp tác qua, còn lại thì có chút không nhớ rõ, nhưng ai cũng giả trang rất tự nhiên.

Quy tắc giao tiếp của người trưởng thành chính là như vậy, đều không cần biết là ai, chỉ cần biết đại khái, là có thể trò chuyện một hồi.

“Thật sự đúng là Kỷ tổng.” Người đàn ông trung niên đi tới chào hỏi, “Đây là đến chi nhánh tại Quảng Châu để khảo sát nghiệp vụ sao?”

“Lần này cũng không phải là đến vì công việc, đi bồi em chồng ăn bữa cơm thôi.”

“Thì ra là gặp mặt gia đình.” Người đàn ông trung niên vừa cười vừa nói: “Khó khăn lắm Kỷ tổng mới đến Quảng Châu một chuyến, bữa cơm này cứ để tôi mời khách.”

“Chuyện này như vậy không hay lắm đâu, cũng không phải người ngoài, không cần khách khí.”

Thấy Kỷ Khuynh Nhan từ chối, người đàn ông trung niên cũng không nói tiếp về chủ đề này nữa.

“Vậy tôi không quấy rầy Kỷ tổng nữa, sau này nếu như có hạng mục bên Quảng Châu thì mong ngài có thể chiếu cố Tôn mỗ một chút.”

“Đây là điều nhất định.”

“Được, vậy trước tiên cứ quyết định như vậy đi, qua một thời gian nữa, tôi sẽ đến Trung Hải thăm hỏi Kỷ tổng, đến lúc đó ngài nhớ cho tôi cơ hội mời khách đó.”

“Không thành vấn đề.”

Sau khi tạm biệt người đàn ông trung niên, người Khúc gia sửng sốt một hồi lâu.

Tuy còn không biết người đàn ông trung niên kia là ai, nhưng nhìn cách ăn mặc của ông ta thì liền biết điều kiện cũng rất không tệ.

Nhưng cho dù là như vậy, trước mặt chị dâu Ngưng Nguyệt lại nói chuyện rất khách khí.

Chuyện này có chút không tầm thường a!

Đi đến vị trí đã đặt trước, năm người ngồi xuống, Lâm Dật thuận miệng hỏi:

“Em quen người đàn ông kia sao?”

“Không có ấn tượng gì mấy, năm ngoái chi nhánh công ty bên này có cái hạng mục thiết kế xanh hóa, hình như là từng hợp tác với bọn họ.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Nhưng cụ thể đã xảy ra những gì, em cũng không nhớ rõ lắm.”

Nói xong, Kỷ Khuynh Nhan nhìn Quách Ngưng Nguyệt nói: “Sau này nếu như em không muốn đến Trung Hải thì ở lại Quảng Châu cũng được. Chúng ta cũng có công ty con bên này, lúc nào em muốn đến thì cứ gọi điện thoại cho chị là được.”

Kỷ Khuynh Nhan nói lời này, đương nhiên là có tâm tư của mình.

Cũng là đang nói cho đối phương biết, điều kiện của chúng tôi cũng không kém, sau này không được bắt nạt em tôi.

Trong bữa tiệc đấu trí đấu dũng này, Kỷ Khuynh Nhan cũng coi như là xung phong đi đầu.

“Đã biết, chị dâu.” Quách Ngưng Nguyệt cười hắc hắc nói.

Nhưng cô lại không nghe ra ý nghĩa khác trong câu nói đó, chỉ cảm thấy Kỷ Khuynh Nhan đơn giản là đang đối tốt với mình.

Người không hiểu gì còn có Khúc Huyên Hách, hai người này ở cùng một chỗ cũng coi như là xứng đôi.

Ngoại trừ Lâm Dật, thì Khúc Băng cũng nghe rõ là có ý gì, nhưng lại không có nhiều lời.

Thân phận của Kỷ Khuynh Nhan khiến cho cô có chút kiêng kị.

Chuẩn bị kỹ trước rồi hẵng nói.

Công ty con gì đó, Khúc gia cũng có, nhưng cũng không biết quy mô của người nào sẽ lớn hơn.

Hiện tại, Khúc Băng có thể khẳng định lời mà Ngưng Nguyệt nói cũng không phải là nói dối.

Gia cảnh chị dâu của cô quả thực thật sự không tệ.

Nhìn theo cách này thì mọi chuyện liền dễ hiểu.

Anh của cô ấy là cô nhi, có thể có được cuộc sống như hôm nay, hẳn là đều dựa vào chị dâu.

Dù sao thì giá trị nhan sắc vẫn là rất xứng.

“Anh, chị dâu, đồ ăn của nhà hàng này cũng không tệ lắm, các người gọi món đi.” Khúc Huyên Hách đem danh sách đẩy qua, nói.

“Các người gọi đi, chúng tôi nhập gia tùy tục, ăn cái gì cũng được.”

Vẻ mặt Lâm Dật buông lỏng, cũng không để ý nhiều đến việc này.

Có Kỷ Khuynh Nhan ở đây, mình đã không còn đất dụng võ.

“Vậy thì em sẽ gọi vậy.”

“Gọi thêm chút hoa quả, thêm một ít xoài, anh của em thích ăn xoài.” Quách Ngưng Nguyệt nói.

“Được rồi.”

Khúc Huyên Hách lật qua lật lại danh sách, vừa muốn gọi nhân viên phục vụ thì ngoài ý muốn nghe thấy hai người đàn ông trung niên trong nhà hàng nói:

“Xin hỏi vị nào là Lâm Dật Lâm tiên sinh.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 686.
Bình Luận (0)
Comment