Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 723 - Chương 721. Cô Ấy Khi Dễ Cô À?

Chương 721. Cô Ấy Khi Dễ Cô À?
Chương 721. Cô Ấy Khi Dễ Cô À?

Sáng hôm sau, sau khi Kỷ Khuynh Nhan đi làm, Lâm Dật cầm điện thoại di động gọi điện cho Lương Nhược Hư.

"Chuyện gì?"

Sau khi nhận cuộc gọi, Lương Nhược Hư trả lời mơ hồ không rõ chữ.

"Cô đang làm gì đấy, bị ai dùng băng keo niêm phong miệng lại à."

"Phong cái miệng anh ấy, tôi đang ăn cơm." Lương Nhược Hư nói: "Tìm tôi có việc gì?"

"Hoa Thanh Trì gần đây mới được trùng tu, tôi suy nghĩ tìm cô tới thị sát lúc tan tầm, thuận tiện lại trải nghiệm dịch vụ của bọn họ. Nếu còn có chỗ nào không tốt, để cho bọn họ tiếp tục cải tiến."

"Tôi thấy là anh muốn cho tôi bị song quy (nhà nước điều tra)." Lương Nhược Hư gắt giọng: "Được rồi, đừng ở đó nói bậy với tôi nữa, vừa sáng sớm đã gọi điện thoại, nhất định là có chuyện."

"Không phải đại sự gì." Lâm Dật nói: "Tôi muốn hỏi, Dương lão tiên sinh hẳn là canh gác khu lãnh đạo tối cao."

"Hóa ra là vậy, hiện tại đã lui xuống, nhưng nói chuyện vẫn có phân lượng." Lương Nhược Hư nói:

"Mà anh hỏi cái này để làm gì?"

"Trước đó tôi không phải đã nói với cô rồi sao? Tôi đang làm phát sóng trực tiếp sao? Cư dân trên mạng nói, muốn nhìn máy bay chiến đấu, có thể hay không giúp tôi liên hệ một chút."

"Tại sao người hâm mộ của anh còn tùy hứng hơn cả anh vậy? Lại còn muốn xem máy bay chiến đấu." Lương Nhược Hư phỉ nhổ nói:

"Anh hỏi bọn họ một chút, có muốn xem mẫu hạm hàng không luôn."

"Cái này bọn họ vẫn chưa đề cập tới."

"Một ít mẫu đào thải thì có thể, còn những mẫu khác thì đừng có nghĩ tới." Lương Nhược Hư nói.

"Cái kia cũng có thể."

"Anh muốn lúc nào phát sóng trực tiếp?"

"Lúc nào cũng được, xem cô chừng nào thì có thể làm được."

"Phía tôi bên này không thành vấn đề." Lương Nhược Hư nói:

"Mấy ngày trước tôi có đi khu canh gác, còn gặp Dương lão tiên sinh rồi, ông ấy hỏi thăm tình hình của anh đấy, nói muốn tìm anh tới uống trà."

"Vậy thì quá tốt rồi."

"Nếu như anh đối với thời gian không yêu cầu, vậy thì ngày mai đi." Lương Nhược Hư nói: "Vừa vặn có truyền thông muốn đến khu canh gác bên kia làm chuyên đề, cùng nhau đi được."

"Còn có những người khác à?"

"Ừm." Lương Nhược Hư gật đầu, "Đài truyền hình Trung Hải bên kia, vừa vặn các anh ngày mai cùng nhau đi."

"OK, quyết định như vậy đi." Lâm Dật nói: "Phía tôi bên này có điện thoại tới, không nói chuyện với cô được nữa."

Cúp điện thoại của Lương Nhược Hư, Lâm Dật nhận điện thoại của Tần Hán.

"Cậu đang làm gì đấy."

"Mới vừa ăn xong điểm tâm, có chuyện gì sao?"

"Tuần tới, sẽ có một cuộc triển lãm du thuyền tư nhân và máy bay tư nhân trên Đảo Á Loan. Tôi gọi đến thông báo với cậu một tiếng, hỏi xem cậu đã đăng ký tham gia chưa."

"Tôi vẫn còn chưa đăng ký, anh đăng ký cho tôi đi."

"Đừng giả thanh thuần với tôi, cậu là người như thế nào tôi còn không hiểu à." Tần Hán nói: "Huynh đệ tôi trực tiếp giúp cậu làm chuyện này, vậy mà cậu không một lời cảm ơn à."

"Tôi cảm ơn tám đời tổ tông nhà anh."

"Đúng rồi, tôi đoán chừng bến tàu Vọng Giang của cậu cũng sẽ được mời, cậu không đi cũng không được." Tần Hán cười ha hả nói:

"Tuy rằng Kỷ tổng là cực phẩm, nhưng thỉnh thoảng cũng phải thay đổi khẩu vị."

"Nhìn những lời anh nói này, ngoại trừ Kỷ Khuynh Nhan, tôi còn có Lương Nhược Hư đây này."

"Ngoại trừ Lương Nhược Hư, tôi còn có Vương Oánh."

"Ngoại trừ Vương Oánh, tôi còn có Vương Lộ, ngự tỷ, thiếu phụ, loli, nữ học sinh, khẩu vị gì tôi cũng có, tại sao phải đi đảo Á Loan thay đổi?"

"Tôi con mẹ nó liền chưa từng thấy người vô sỉ như cậu đấy."

Nói xong, Tần Hán trực tiếp cúp điện thoại.

Điện thoại mới vừa cắt đứt, Hà Viện Viện đã gửi tới lời mời call video WeChat.

Sau khi Video được kết nối, Lâm Dật phát hiện Hà Viện Viện đang ở trong phòng làm việc của Kỳ Hiển Chiêu. Ngoài ra, còn có Điền Nghiên cũng ở đấy.

"Ông chủ, thực sự là làm người tức giận quá mà!"

Video call mới vừa kết nối, Hà Viện Viện liền nói với giọng tức đến nổ phổi.

"Làm sao vậy? Điền Nghiên khi dễ cô gì à?"

"Mẹ kiếp, chúng ta có thể đừng nói chuyện này không." Hà Viện Viện nói: "Đánh người không vẽ mặt, mắng người không vạch khuyết điểm, điểm đạo lý này anh cũng không hiểu sao."

"Vậy là ai khi dễ Hà tổng của chúng ta vậy, nói cho tôi nghe một chút nào."

"Chúng tôi đã liên hệ với một vài nhà sản xuất điện thoại, nhưng bọn họ cũng không muốn nhận đơn đặt hàng của chúng ta, lấy nhiều loại lý do cự tuyệt, không thành được cái nào."

"Chính là vì nói chuyện này?"

"Đúng." Hà Viện Viện nói:

"Nhất định là Đài Điện ở sau lưng động tay chân, này rõ ràng là đang khiêu khích chúng ta. Ông chủ, chúng ta phải nghĩ một chút biện pháp, chơi lại bọn họ một vố."

Điền Nghiên nghe xong chỉ cười không nói.

Hà tổng cùng ông chủ tính khí và khí chất thực sự quá giống nhau, chẳng trách có thể làm việc với nhau.

Chính mình thật giống không có cơ hội như vậy.

Nhưng mà ngẫm lại, nếu có một ngày, nếu như ông chủ trêu chọc mình, thì lúc đó sẽ như thế nào nhỉ?

Ừ?

Nghĩ đến đây khuôn mặt của Điền Nghiên chợt đỏ bừng, không tự chủ kẹp chặt chân, mình làm sao lại nghĩ đến vấn đề như thế này chứ?

"Nguôi giận đi, không đến nỗi như vậy đâu." Lâm Dật nói:

"Nếu biện pháp này cũng không được, liền tìm một nhà có thể được, trực tiếp thu mua là tốt rồi."

"Thu mua?"

Lâm Dật gật đầu, "Trung Quốc nhiều xưởng sản xuất như vậy, bọn họ cũng không thể khống chế tất cả mọi người được, muốn tìm, nhất định là có thể tìm được."

"Ông chủ, anh thay đổi rồi." Hà Viện Viện nhìn Lâm Dật, "Lúc trước, anh không phải là người sợ sệt như vậy, hư não rồi sao."

"Hư cái cọng lông." Lâm Dật mắng: "Cô và học tỷ của cô cộng lại, đều rung chuyển không được lão tử."

"Tôi phải nói cho học tỷ biết, anh muốn chơi đùa tỷ muội chúng tôi cùng lúc."

"Khụ khụ khục..."

Kỳ Hiển Chiêu ho nhẹ một tiếng, "Viện Viện, chạy lệch rồi, chúng ta đang nói chuyện công việc đấy."

"Ách ..."

Hà Viện Viện điều chỉnh lại sắc mặt, "Chúng ta tại sao phải nhẫn nhịn? Với năng lực của tập đoàn Lăng Vân, trừ phi là một công ty như tập đoàn Trung Tín, nếu không, không ai có thể đụng tới chúng ta."

"Tôi hiểu ý của cô." Lâm Dật nói:

"Đầu tiên, mảng kinh doanh hệ điều hành điện thoại di động chỉ là một trong nhiều mảng, không cần thiết tốn nhiều sức lực với bọn họ. Có tinh lực cũng không thể thả ở trên mặt này, tập đoàn Lăng Vân chúng ta không hề thấp như vậy."

"Ông chủ, lẽ nào anh là đang học đầu thi pháp, chuẩn bị đối đầu với Đài Điện?"

"Đài Điện chỉ là một cây thương, nhất định phải đối phó."

"Một cây thương?"

"Sau lưng Đài Điện, còn có sự hỗ trợ của các nhà sản xuất lớn như Intel, đây mới là mục tiêu của tôi." Lâm Dật nói:

"Nếu như cô bây giờ, đem tinh lực đều dồn vào những xưởng sản xuất đó, thì tương đương với việc báo cho người khác biết được mục tiêu của cô là gì rồi."

Hà Viện Viện bĩu môi, "Ông chủ, anh không phải là muốn dùng phương pháp trước đó đối phó Cisco à, đem bọn họ trực tiếp đè chết?"

"Tất nhiên, không phải vậy tôi sẽ giữ lại bọn họ tới lễ mừng năm mới sao?" Lâm Dật nói:

"Hơn nữa, Đài Điện là một doanh nghiệp tầm cỡ thế giới, quy mô của bọn họ cũng không nhỏ, so sánh với đó, tập đoàn Lăng Vân chúng ta đều kém một chút. Nếu như giằng co thì chính là lấy mềm chọi cứng, chúng ta có thể dễ dàng bị dây dưa đến chết, cho nên cần chuẩn bị một chút. Không thể cho bọn họ cơ hội phản ứng, trực tiếp đem bọn họ đè chết."

"Ông chủ da trâu, tôi cũng không nhịn được muốn cho thưởng cho anh."

"Khốn khiếp, đều mẹ nó là lấy công khoản để thưởng, cô tưởng lão tử không biết sao."

"Nhìn anh nói này, quyền lực tài chính của công ty đều nằm trên tay tôi. Với nhiều năm kinh nghiệm làm việc của tôi, coi như là tham ô anh cũng không biết, hiện tại lấy ra khen thưởng cho anh, anh nên cảm ơn tôi mới đúng."

"Mẹ kiếp, đến cùng ai mẹ nó mới là ông chủ hả?"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 721.
Bình Luận (0)
Comment