Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 730 - Chương 728. Chúng Tôi Muốn Nhìn Máy Bay Chiến Đấu

Chương 728. Chúng Tôi Muốn Nhìn Máy Bay Chiến Đấu
Chương 728. Chúng Tôi Muốn Nhìn Máy Bay Chiến Đấu

"Nhưng tiểu tử này, làm còn thật không tệ." Dương Nghiễm Hạ nói:

"Nếu như không có cậu ta, các bác sĩ ở Trung Hải đều đem tôi phán tử hình."

Lương Nhược Hư nhìn Lâm Dật bận trước bận sau, mặt mỉm cười.

"Không chỉ có như thế, anh ấy còn là phó hiệu trưởng danh dự của trường Đại học Sư Phạm Trung Hải. Anh ấy đã bí mật giúp đỡ vô số trại trẻ mồ côi và làm từ thiện rất nhiều nơi. Chớ nhìn anh ấy cả ngày cà lơ phất phơ, bộ dáng bất cần đời, kỳ thực là một người có nội tâm rất đẹp."

"Ôi a."

Dương Nghiễm Hạ quay người lại, "Ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cháu khen một người khoa trương như vậy."

Sắc mặt của Lương Nhược Hư ngượng ngùng, "Nào có, cháu chỉ là ăn ngay nói thật thôi, những việc Lâm Dật làm quả thực tốt hơn so với những người cùng trang lứa."

Dương Nghiễm Hạ hài lòng gật đầu, "Đây chính là cái gọi là lề lối."

"Cháu cũng cảm thấy như vậy."

Dương Nghiễm Hạ nhìn Lâm Dật, trong lòng oán thầm nói: "Lấy tư cách con trai của anh ta, cậu ấy nhất định phải có một chút khác người mới được."

"Tiểu Cao." Dương Nghiễm Hạ nói một tiếng.

"Thủ trưởng."

"Đợi lát nữa bọn họ kết thúc phát sóng trực tiếp, cậu đưa cậu ta đến sân huấn luyện đi, thao luyện cậu ta."

"Hả?"

Cao Sùng sửng sốt, "Việc này không tốt lắm đâu, chúng ta cảm ơn người ta còn không kịp đây, bây giờ còn muốn thao luyện người ta nữa, cái này thật không tốt."

"Không có chuyện gì, tôi nghe Tiểu Mạc nói, tiểu tử này đánh nhau rất khá, trong xương có sự tàn nhẫn, tôi muốn xem một chút tình huống như thế nào."

Lúc trước, Lâm Dật đâm Triệu Chính Dương với Vương Ma Tử, một màn kia được Mạc Hồng Sơn nhìn thấy.

Sau đó trở về, Mạc Hồng Sơn cùng với Dương Nghiễm Hạ nói tới việc này, cho nên trong lòng ông vẫn luôn nhớ kỹ.

"Được."

Cao Sùng đồng ý, sau đó liếc nhìn Lương Nhược Hư, thật giống như đang nói, việc này không có quan hệ gì với tôi, là thủ trưởng hạ lệnh.

Lương Nhược Hư đứng ở một bên, cô cũng nhìn ra rồi, Dương lão là quyết tâm muốn nhìn một chút bản lĩnh của Lâm Dật.

Nhưng cô có chút không hiểu, thăm dò những việc này với Lâm Dật, cũng không có ý nghĩa.

Dương Nghiễm Hạ làm như vậy, tự nhiên có dụng ý của ông ấy.

Thân là con trai của Lâm Cảnh Chiến, chỉ làm mấy chuyện nhỏ nhặt đời thường cũng quá mất mặt rồi.

Khoảng nửa giờ sau, Lâm Dật cùng với Trương Hiểu Du kết thúc phát sóng trực tiếp.

Toàn bộ hành trình khoảng một tiếng, trong lịch sử phát sóng trực tiếp ngoài trời, thời gian cũng không tính là dài, toàn bộ hành trình điều diễn ra tốt đẹp, không bị lật thuyền.

Vì vậy, Lâm Dật được mệnh danh là hoạt náo viên tận tâm nhất của nền tảng.

Sau khi thu dọn thiết bị phát sóng trực tiếp, Lâm Dật cùng với Trương Hiểu Du đi tới bên cạnh Lương Nhược Hư và Dương Nghiễm Hạ.

Mà trong lúc livestream Lâm Dật cũng đã đeo khẩu trang và kính râm.

"Tại sao lại đem mặt che lại rồi." Dương Nghiễm Hạ nói.

"Đây là đặc sắc của tôi khi phát sóng trực tiếp, không thể để cho người ngoài nhìn thấy."

"Các cậu những người trẻ tuổi này, thích làm mấy việc khác thường." Dương Nghiễm Hạ cười nói.

"Được rồi không đề cập đến vấn đề này nữa, ông không phải nói muốn mời tôi uống rượu sao." Lâm Dật nói: "Ông nếu như không đưa hai bình Mao Đài tới, thì sẽ có lỗi với thân phận của ông đấy."

"Mao Đài tính là gì, đợi lát nữa tôi cho cậu nếm thử đặc sản của khu an ninh."

"Tôi chỉ biết, tới nơi này khẳng định đều là đồ tốt."

Dương Nghiễm Hạ cười ha hả, cảm giác tiểu tự Lâm Dật này tính cách vẫn rất hợp với mình.

"Ngoại trừ máy bay, các cậu còn muốn xem đồ vật gì không, những nơi khác, cũng đều có thể mang các cậu đi dạo."

"Những vật khác coi như xong." Lâm Dật nói:

"Những người trên mạng chỉ nói muốn nhìn máy bay chiến đấu một chút. Cho nên nhìn cái này là được rồi, những thứ đồ khác ít tiết lộ thì mới thỏa đáng."

"Tiểu tử cậu vẫn rất tỉ mỉ."

Dương Nghiễm Hạ ngẩng đầu lên nhìn mặt trời, nói:

"Đi thôi, bây giờ còn chưa đến giờ ăn cơm, tôi mang các cậu đi sân huấn luyện đi dạo."

"Nghe ông sắp xếp."

Lâm Dật không nghĩ nhiều, đến cũng đến rồi thì đi dạo nhiều một chút cũng được, dù sao không phải ai cũng đều có thể tới chỗ này.

Mấy người chậm rãi đi đến sân huấn luyện, những người lính khu an ninh đang tập luyện bên trong.

Vừa nãy lúc phát sóng trực tiếp tiếng kêu gào, chính là từ nơi này truyền tới.

Mà tại đây, Lâm Dật nhìn thấy Nhan Từ cùng với Trương Húc ở nơi này tiến hành phỏng vấn.

Nhìn thấy Dương Nghiễm Hạ cùng Lương Nhược Hư lại đây, Nhan Từ chủ động lại đây chào hỏi.

"Dương lão tiên sinh, thị trưởng Lương."

Hai người cười gật đầu, xem như là đáp lại.

"Như thế nào, phỏng vấn vẫn thuận lợi chứ?" Dương Nghiễm Hạ hỏi.

"Vâng, rất thuận lợi." Nhan Từ nói: "Cảm ơn Dương lão tiên sinh cho chúng tôi cơ hội."

"Tiểu nha đầu quá khách khí rồi, đều là điều chúng tôi nên làm, có một số việc cần phải để cho dân biết rõ. Nếu không quân dân còn thế nào hòa hợp ở chung với nhau được."

Nhan Từ ôn nhu vuốt nhẹ mái tóc, "Dương lão tiên sinh nói đúng lắm."

Dương Nghiễm Hạ hướng phía trước nhìn một chút, "Người chủ trì của các cô có chuyện gì xảy ra vậy? Sao còn cùng với người của chúng tôi khoa tay múa chân?"

"Là như vậy, đây là một phân đoạn của chương trình, thông qua phương thức so sánh, càng hoàn chỉnh biểu lộ ra thành quả huấn luyện của mọi người."

"Cái này cũng khá thú vị." Dương Nghiễm Hạ nói:

"Tiểu Cao, cậu đi nói cho họ một tiếng, động tác nhẹ chút, đừng làm bị thương đồng chí của đài truyền hình."

"Dạ vâng thủ trưởng."

Cao Sùng chạy tới, nói nhỏ vài câu với người giám sát, sau đó lại chạy chậm trở về, cùng nhau xem cuộc phỏng vấn.

"Tiểu nha đầu, vị đồng chí này của các cô, quả thật cũng không tệ, trước đó có phải hay không từng luyện qua?" Dương Nghiễm Hạ hỏi.

Nhan Từ cười gật đầu, "Lúc trước cậu ấy có đi lính bốn năm, cũng có chút nền tảng, hơn nữa sau khi tham gia công tác cũng thường xuyên huấn luyện, thân thủ cũng tốt. Nếu không chúng tôi cũng không dám để cho cậu ấy đi, dù sao chênh lệch vẫn còn rất lớn."

Nhan Từ cũng là nhân vật biết ăn nói, rất biết cách vuốt mông ngựa nịnh nọt.

"Như vậy cũng không tệ." Dương Nghiễm hài lòng gật đầu, sau đó nhìn Lâm Dật, nói:

"Người ta đều đã ra sân, cậu cũng đừng đứng ở đây nữa, đi luyện một chút đi."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 728.
Bình Luận (0)
Comment