“Điều kiện này có vấn đề gì sao? Đây đâu tính là quá khắt khe đúng không?” Lý Lâm đổi tư thế nhìn Lâm Dật, nói:
“Thời gian yêu cầu livestream này đã coi như là quá ngắn rồi, những người mới vào nghề này đều làm ít nhất từ 150 đến 200 tiếng đó.”
“Tôi làm livestream này chỉ vì giải trí, cô bắt tôi ngày ngày ngồi trước máy quay là điều không thể.” Lâm Dật nói tiếp:
“Còn đối với các điều kiện khác thì cũng không có gì là khắt khe, đều có thể miễn cưỡng đáp ứng các người.”
“Ơ…”
Điều này đã đẩy Lý Lâm vào thế khó.
Làm nghề livestream này quan trọng là phải phát sóng thời gian dài.
Chỉ sợ dù bạn có nổi tiếng đến như thế nào, nếu một tháng mà không phát sóng mấy lần thì cũng bị khán giả lãng quên.
Mạng internet không có bộ nhớ.
“Về việc livestream thời gian dài chẳng lẽ không có đất thương lượng sao?” Lý Lâm hỏi thăm dò.
Cô ấy thực sự không muốn tuột mất Lâm Dật.
“Đúng là không có. Nếu không ngoài dự kiến, thì trong nửa tháng nữa tôi sẽ livestream liên tục, nếu tính ra thời gian mỗi ngày thì cũng hơn 3 tiếng, nhưng về sau tôi không dám đảm bảo.”
“Nhưng tiền ký hợp đồng của chúng ta tận 5 triệu, chẳng lẽ anh không suy nghĩ lại sao?”
Lâm Dật rung vai: “Cô nhìn tôi giống như người thiếu tiền không?”
“Ha…”
Quách Thế Bác khinh thường hừ lạnh nói:
“Nếu như không thiếu tiền thì anh làm streamer làm gì?”
“Đây là lý do vô lý gì vậy? Chẳng lẽ có tiền thì không được làm streamer à?” Lâm Dật nói tiếp:
“Anh thấp thế, sao cũng không đi bán bánh hấp đi.”
“Anh!”
“Anh cái gì mà anh?” Lâm Dật nhìn Lý Lâm, nói: “Để tên ngốc này tránh xa tôi một chút, nhìn đã thấy phiền.”
“Anh nói ai ngốc.”
“Anh nói xem, điều này còn phải xác nhận lại sao? Đúng là đủ ngốc.”
“Với những người không có tố chất, đúng là không có cách nào nói chuyện.” Quách Thế Bác đứng dậy nhìn Lý Lâm, nói:
“Chúng ta đi, chuyện chính đã nói xong rồi, không cần phí thời gian với anh ta nữa.”
“Chuyện vẫn chưa xong, đợi chút đã.” Lý Lâm nói.
So với Lâm Dật, quan hệ của Lý Lâm và Quách Thế Bác thì tốt hơn.
Nhưng cô ấy không muốn buông Lâm Dật một cách dễ dàng như thế.
Lý Lâm trước sau kiên định, chỉ cần Lâm Dật phát sóng tử tế thì tương lai nhất định sẽ trở thành streamer hàng đầu, nên vẫn muốn tranh đấu.
“Còn chuyện gì để nói với anh ta nữa.” Quách Thế Bác lạnh lùng nói:
“Chuyện đầu tư đã nói xong rồi. Tìm anh ta cũng chỉ là thuận đường mà thôi, anh ta đã không cân nhắc thì chúng ta cũng không cần phải níu kéo.”
“Đây…”
Lý Lâm có chút khó xử, không biết phải làm sao mới ổn.
“Thôi không phải nghĩ đến chuyện đầu tư nữa, chắc chắn là không thành.” Lâm Dật một bên xem điện thoại một bên nói.
“Không thành?” Quách Thế Bác lạnh lùng nhìn Lâm Dật.
“Anh hiểu cái khỉ gì, chuyện đầu tư của chúng tôi đã đàm phán xong hết rồi, mà đối phương còn đồng ý đầu tư cho chúng tôi 678 triệu tệ, anh cho rằng anh là ai? Bắt ép ai, hù dọa tôi chắc?”
“Đồng ý thì đồng ý, nhưng không phải tiền vẫn chưa chuyển vào tài khoản của các người sao, tất cả đều có biến số, anh nói có phải không?”
“Anh cho rằng đây chỉ là trò chơi sao?” Quách Thế Bác cười nói:
“Một công ty lớn giống như tập đoàn Lăng Vân, khi việc họ đàm phán xong, anh nghĩ có thể dễ dàng thay đổi không?”
Quách Thế Bác khinh thường lắc đầu: “Giống như những người thuộc tầng lớp thấp hơn như anh, đừng cố tìm ra các quy tắc và hành vi của những người thuộc tầng lớp trên, đây không phải là điều anh có thể biết được.”
Lâm Dật bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Nói anh là đồ ngốc đúng thật là không sai. Đm anh xem xã hội này là chung sống hài hòa rồi sao? Chuyện đồng ý với anh thì nhất định phải làm sao?”
Reng reng reng!
Đúng lúc Quách Thế Bác chuẩn bị phản kích thì điện thoại Lý Lâm kêu lên.
“Các anh đừng ầm ĩ nữa, tổng giám đốc Điền gọi đến.”
“Thế thì cô mau nghe máy đi.” Quách Thế Bác thu lại thái độ của mình, không nói gì nữa.
Đối phương là phó tổng giám đốc phụ trách nghiệp vụ đầu tư với tập đoàn Lăng Vân, giờ này gọi điện thoại đến chắc là có chuyện quan trọng muốn nói.
“Tại sao lại như vậy? Chúng ta không phải đã đàm phán xong rồi sao?”
“Phát sinh vấn đề ở đâu chứ? Bây giờ tôi đang ở gần đây, có thể giải đáp tất cả các nghi vấn.”
“Thế thì chúng ta hẹn một thời gian để gặp lại được không? Tôi nghĩ rằng ở đây chắc chắn có điều gì đó hiểu lầm rồi.”
“À, được.”
Lý Lâm giống như quả bóng bay bị xì hơi, buồn bã ngồi xuống ghế.
Cô ấy thực sự không hiểu, tất cả đều tiến triển thuận lợi, sao đến lúc này rồi còn phát sinh vấn đề?
“Xảy ra chuyện gì à?” Nhìn thấy biểu cảm khác thường của Lý Lâm, Quách Thế Bác hỏi.
“Tổng giám đốc Điền vừa gọi điện cho tôi, nói chuẩn bị rút vốn, không muốn đầu tư.”
“Lý do gì thì không nói, chỉ nói không muốn đầu tư.”
Biểu cảm của Quách Thế Bác như sụp đổ.
Chuyện này công ty đều biết cả, nếu bây giờ nói với bọn họ tập đoàn Lăng Vân rút vốn, chắc chắn bọn họ sẽ cho rằng vấn đề là do chúng ta, đến lúc này rồi làm thế nào để nói với Trần lão đại?
“Anh xem tôi vừa nói cái gì nhỉ, tiền chưa vào tài khoản thì vẫn có khả năng thất bại, đúng như tôi nói rồi.” Lâm Dật bình tĩnh nói.
“Mẹ nó! Anh câm mồm, đều do anh nguyền rủa.”
“Sao anh không nói là do anh ngốc quá đi, nếu không phải do anh thì không chắc dự án này lại thành đó.”
“Mẹ nó liên quan gì đến tôi.”
“Nếu bây giờ anh đưa đơn từ chức hoặc cút khỏi tầm nhìn của tôi, thì nói không chừng hạng mục này có khả năng thành.”
Lý Lâm nghi ngờ nhìn Lâm Dật.
Cảm nhận việc này trùng hợp làm cho người ta không thể tin.
Chẳng lẽ việc này có liên quan gì với người đàn ông trước mặt sao?
Không có khả năng đó đâu.
Anh ta là một streamer, sao lại có năng lực ngăn cản được chuyện đầu tư giá trị 678 triệu tệ như vậy.
“Mẹ nó, anh cho rằng anh là ai chứ, là ông chủ của tập đoàn Lăng Vân chắc?”
“Chuyện này không cần anh bận tâm.” Lâm Dật cười nói:
“Nếu anh làm theo lời nói của tôi, hạng mục này vẫn có thể thành, nếu không đừng trông ngóng vào việc đầu tư nữa.”
Quách Thế Bác tức giận hất tay áo comple.
“Được, nếu anh thật sự có năng lực để hạng mục này thành công, ông đây sẽ từ chức, nếu không có năng lực này thì ngoan ngoãn từ đây lăn ra ngoài! Nhớ lấy, tôi nói là chính là lăn.”
“Lão Quách, anh nói gì đó? Chú ý chút hình tượng, đây là nơi công cộng.”
Lý Lâm nhìn xung quanh, phát hiện mọi người trong quán đều đang nhìn về hướng này, chốc lát cảm thấy ái ngại.
Bữa cơm này không cần ăn nữa.
“Anh Lâm, chúng ta đi, không ở đây ăn nữa, thay một địa điểm khác nói chuyện.”
“Đến thì cũng đã đến rồi, thay địa điểm làm gì.” Lâm Dật nói.
“Nhưng nhiều người nhìn vậy, ở đây không thích hợp để dùng bữa nữa.”
“Không sao, đợi chút anh ta đi luôn bây giờ.”
“Đi?”
Reng reng reng!
Trong lúc Lý Lâm không rõ chuyện gì đang xảy ra thì điện thoại lại vang lên.
Làm cho cô ấy càng thêm ngạc nhiên là người gọi đến lại là Điền Nghiên.
“Xin chào tổng giám đốc Điền.”
“Lại, lại dự tính tiếp tục đầu tư sao?”
------
Dịch: MBMH Translate