Lâm Dật sững ra một lúc: “Tôi nhớ ra cô là ai rồi.”
“Chúng ta hẹn một địa điểm gặp nhau, cũng đúng đến giờ trưa, tiện thể ăn cơm luôn.”
“Cũng được, cô cho địa chỉ, tôi qua tìm cô.”
“Tôi đang ở đường Thế Kỷ, ở đây có một nhà hàng tây tên LK, anh biết không?”
“Biết, thế đợi tôi, lát nữa gặp.”
Tắt điện thoại, Lâm Dật gọi điện cho Trầm Thiên Trác chào một câu, sau đó lái xe qua nhà hàng tây mà Lý Lâm nói, đồng thời đeo khẩu trang che mặt mình lại.
Trong nhà hàng tây LK, Lý Lâm và Quách Thế Bác tìm một góc tương đối yên tĩnh, ngồi đợi Lâm Dật đến.
Liên quan đến việc ký hợp đồng, Lý Lâm hoàn toàn có thể tự mình xử lý được.
Nhưng vẫn còn liên quan đến đầu tư, cho nên Quách Thế Bác phải đến cùng.
“Người của tập đoàn Lăng Vân cũng dễ nói chuyện quá.” Quách Thế Bác nói:
“Dựa vào cấp bậc của hai chúng ta mà có thể gặp được hai phó tổng giám đốc của họ thì thật là không dễ dàng gì.”
“Tôi cũng không ngờ.” Lý Lâm nói:
“Chúng ta đến đây là để thăm dò, xem họ có ý định đầu tư hay không, không ngờ họ lại trực tiếp đầu tư luôn, tuyệt đối là thu hoạch ngoài mong muốn.”
“Dựa vào quy mô hiện giờ của tập đoàn Lăng Vân, 678 triệu chỉ là con số nhỏ, tùy tùy tiện tiện có thể đầu tư.”
“Đúng thật có khả năng như vậy.” Lý Lâm nói tiếp:
“Vừa rồi khi chúng ta đàm phán, mới chỉ nói đơn giản vài câu mà đã đưa tiền rồi, nếu là mấy công ty đầu tư khác thì không mười ngày cũng nửa tháng mà chưa chắc đàm phán xong.”
Quách Thế Bác đưa hai tay ra phía sau đầu gối lên: “Đây là công ty lớn nên khác với công ty chúng ta. 678 triệu, xem như là một khoản đầu tư rất lớn với chúng ta, nhưng đối với họ chỉ là nước mà thôi.”
Lý Lâm gật đầu, sau đó vuốt lại tóc: “Việc đầu tư coi như đã làm xong, việc còn lại là ký hợp đồng, nếu tất cả thuận lợi, nói không chừng tối nay chúng ta có thể trở về rồi.”
“Ha ha!” Trên mặt Quách Thế Bác lộ vẻ khinh thường, nói:
“Trần lão đại đúng là coi trọng anh ta, lại còn để bảo đảm hợp đồng là 5 triệu tệ. Theo tôi thấy, anh ta căn bản không đáng cái giá đó.”
“Đã là lúc nào rồi mà anh vẫn còn nói những lời phiến diện như vậy.” Lý Lâm nói tiếp:
“Theo tôi thấy, bất kể nhìn từ phương diện nào người streamer tên Mạnh Kim Dương kia cũng đều không phải là đối thủ của anh ta, Trần lão đại chọn ký với anh ta là lựa chọn đúng đắn nhất.”
“Mà tôi cảm thấy, không cần một thời gian dài nữa, anh ta sẽ trở thành streamer hàng đầu game, tập trung đào tạo chắc chắn không sai. Giống như hôm qua, anh ta còn đi đến khu cảnh giới để livestream, thường thì các streamer không có khả năng như vậy. Cho nên đối với năng lực của anh ta, tôi vẫn có một thái độ tích cực.”
“Anh ta mới livestream vài lần mà chất lượng thực sự rất cao, nhưng tôi không tin anh ta sẽ luôn giữ vững được phong thái như vậy.” Quách Thế Bác nói tiếp:
“Mà cô có bao giờ nghĩ vì sao anh ta luôn đeo khẩu trang và kính râm không?”
“Vấn đề này có cần thiết phải thảo luận không? Bây giờ streamer không phải đều rập theo một khuôn khổ sao, anh ta làm như vậy là muốn thể hiện sự đặc biệt của mình, tôi nghĩ cũng không tồi.”
“Thực sự cũng có khả năng như vậy, nhưng cũng có khả năng diện mạo của anh ta quá xấu, làm như vậy để che đi?” Quách Thế Bác nói tiếp:
“Đến một ngày, người khác biết được diện mạo thật của anh ta, vậy vẫn còn nhiều người thích anh ta nữa không?”
“Ngoài ra, đứng đầu danh sách hâm mộ đều là giới nữ, nếu biết anh ta là một người cực kỳ xấu không ai sánh bằng, thì chắc chắn sẽ không để ý đến anh ta nữa. Cũng giống như streamer trước tên Kiều Bích La, tạo thành ảnh hưởng tồi tệ cỡ nào cô cũng biết mà.”
“Tôi nghĩ vấn đề này không lớn, anh ta cũng không phải là streamer nhan sắc, mà là dựa vào thực lực thu hút mọi người. Cho nên có đẹp hay xấu, với nhân khí của anh ta sẽ không bị ảnh hưởng nhiều.”
“Nhưng cô cũng biết, trong xã hội này, nhan sắc là chính nghĩa, người không có nhan sắc, chỉ sợ đến đàn ông cũng không để ý.”
“Lý do của anh quá vô lý rồi, mà nó còn mang nặng tính chủ quan. Tôi hy vọng anh có thể đánh giá điều này một cách khách quan.”
“Tôi đã rất khách quan rồi, cho nên tôi hy vọng khi nói về hợp đồng, cô đừng đưa cho anh ta cái giá quá cao.” Quách Thế Bác nói tiếp:
“Nếu không đồng ý thì cho anh ta đi, streamer muốn ký hợp đồng với chúng ta không chỉ có mình anh ta, không thiếu một người như anh ta, tóm lại tôi không coi trọng anh ta lắm.”
“Vậy chúng ta cùng đợi mà xem.” Lý Lâm nhìn đồng hồ:
“Đợi chút nữa anh cũng khách khí một chút, đừng biểu hiện không nhẫn nại như thế, nếu như để những trang mạng khác lôi kéo mất sẽ thiệt hại rất lớn đối với chúng ta.”
“Yên tâm đi, trong lòng tôi có tính toán.”
Dặn dò mấy câu, Lý Lâm nhìn thời gian, cảm thấy Lâm Dật chắc sắp đến rồi.
Mấy phút sau, Lý Lâm nhìn thấy Lâm Dật từ bên ngoài bước vào, đứng dậy chào hỏi:
“Chúng tôi ở đây.”
Nghe thấy tiếng người với gọi, Lâm Dật nhìn qua thấy Lý Lâm mặc bộ váy màu xanh dương, mái tóc được búi sau đầu, chuẩn bị khá là tinh tế.
Lâm Dật đoán, người này chắc chắn là Lý Lâm, người đã liên lạc với mình rồi.
Quách Thế Bác ngồi ở bên cạnh, liếc nhìn Lâm Dật một cái, lẩm bẩm một mình:
“Đều đã gặp mặt rồi còn cải trang như này, chỉ biết giả thần giả quỷ, làm màu.”
Lý Lâm lườm Quách Thế Bác, ánh mắt có chút oán trách.
Đã đến lúc này rồi, làm sao vẫn có thái độ phẫn nộ sâu đậm như vậy, có phải là có chút nhỏ mọn không?
Quay lại nhìn Lâm Dật, Lý Lâm cũng có chút khó hiểu.
Đã mặt đối mặt rồi, còn mang khẩu trang và kính râm.
Điều này tạo ra cảm giác không có thành ý rồi.
Lâm Dật bước tới, hai người lịch sự bắt tay.
“Anh trai khẩu trang, mời ngồi.”
Lâm Dật gật đầu, kéo chiếc ghế ra ngồi xuống.
“Anh trai khẩu trang, anh họ gì?”
“Tôi họ Lâm.”
“Anh Lâm có thể tháo khẩu trang và kính râm ra không, chúng ta mặt đối mặt đàm phán chứ?”
“Vẫn là không nên thì hơn, đây là phong cách cá nhân của tôi, không thể dễ dàng phá vỡ.”
“Bây giờ không phải đang livestream, vả lại nhìn ở góc độ nào đó, chúng tôi cũng xem như là ông chủ của anh, còn cần thiết phải đeo khẩu trang và kính râm sao?”
“Không phải nguyên tắc được thiết lập ra chính là để tuân thủ theo sao, tùy ý phá hoại không phải chẳng còn ý nghĩa nữa à.”
Lý Lâm hơi cau mày, trong lòng oán thầm nói:
“Chẳng lẽ thật sự bị Quách Thế Bác nói trúng rồi, xấu xí không ai sánh bằng.”
Nhưng nhìn khí thế và mái tóc của anh ta, thêm dáng người cân đối, cảm giác cho dù có xấu xí, chắc cũng sẽ không xấu đến mức nào đâu.
Chẳng lẽ là dung nhan bị hủy hoại rồi?
Điều này có chút cường điệu quá.
“Được rồi, nếu như anh Lâm không muốn lộ mặt, vậy thì tôi cũng không miễn cưỡng.” Lý Lâm gọi nhân viên phục vụ đến: “Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”
“Đằng nào cũng là mấy người mời khách, sắp xếp thế nào tùy hai người.” Lâm Dật thản nhiên nói.
Lý Lâm gọi một vài món, trong khi chờ món ăn đã dọn lên, từ trong túi xách lấy ra tệp văn bản đã được chuẩn bị sẵn, đặt lên trước mặt của Lâm Dật.
“Anh Lâm, đây là bản hợp đồng chúng tôi đã chuẩn bị, anh xem qua chút đi.”
Lâm Dật bắt chéo chân, lật bản hợp đồng ra xem, hơi cau mày lại hỏi:
“Hàng tháng thời gian lên livestream phải hơn 100 tiếng sao?”
------
Dịch: MBMH Translate