"Long Soái ..."
Bạch Băng Ngọc đứng ở một bên, nhẹ nhàng đụng vào Long Soái một cái.
"Anh nhìn bên kia một chút."
Dọc theo hướng ngón tay Bạch Băng Ngọc nhìn lại, Long Soái nhìn thấy một người đàn ông đeo khẩu trang và kính râm.
"Đây không phải là cái người gọi là là Anh trai khẩu trang sao, lại còn rất thần bí." Long Soái cười khẩy nói.
"Đúng, chính là anh ta."
"Vừa vặn hôm nay gặp, chúng ta đi qua chào hỏi đi."
"Đúng đúng đúng, đi qua chào hỏi, nghe nói bọn họ cũng đi Đảo Á Loan phát sóng trực tiếp, cho anh ta biết thế nào là lễ độ đi. Cho anh ta biết ai mới là đệ nhất hoạt náo viên bên ngoài Đấu Ngư."
"Mọi người đừng nói như vậy, tôi đối với hư danh như vậy không có hứng thú, nhưng đều là ở cùng một nền tảng, hơn nữa còn lại phát sóng trực tiếp cùng một chỗ, chào hỏi cũng là việc nên làm."
Nói xong, Long Soái ra hiệu cho người đi theo, đem máy thu hình nhắm ngay Lâm Dật, cũng chào hỏi:
"Anh trai khẩu trang, chuyến bay đi Đảo Á Loan ở phía bên hướng của tôi này, anh đi về phương hướng ngược lại làm cái gì, không phải là muốn trốn tôi đấy chứ?"
Nghe được tiếng nói chuyện của Long Soái, hai người quay đầu lại.
"Tôi trốn anh làm gì?"
"Sợ va chạm tôi." Long Soái nói:
"Nhưng anh yên tâm, chúng ta đều là hoạt náo viên cùng một nền tảng, tôi có thịt ăn cũng sẽ cho anh húp canh. Chờ tới lúc tôi không muốn phát sóng trực tiếp nữa, liền đem thời gian phát sóng trực tiếp nhường cho anh, bằng không lưu lượng của anh ở bên kia cũng không có bao nhiêu."
Lâm Dật gãi đầu một cái, có chút bó tay nghĩ không ra.
Đây có phải là bị bệnh tâm thần không?
Hay là lúc đi ra ngoài quên chưa uống thuốc?
"Người anh em, anh bình thường chút đi, nếu như chưa có uống thuốc thì hiện tại lấy thuốc ra uống đi. Tuy rằng hai chúng ta đi cùng một nơi phát sóng trực tiếp, nhưng ai nói chúng tôi phải đi chung một chuyến bay với anh chứ?"
"vào thời điểm hiện tại chỉ có một chuyến bay này bay qua Đảo Á Loan."
"Tôi ngồi máy bay tư nhân không được sao?"
Long soái cười ha ha, "Người anh em, anh thật hài hước, tôi hôm nay cũng không có an bài được máy bay tư nhân, anh cảm thấy anh có thể sao?"
Người trong phòng phát sóng trực tiếp của Long Soái đã bắt đầu cười ha hả.
"Anh trai khẩu trang giống như là bị kích thích rồi, cũng bắt đầu ăn nói linh tinh rồi."
"Không phải sao, ngay cả người như Long Soái đều không nói ngồi máy bay tư nhân đây, anh ta có tư cách gì?"
"Tôi thấy anh ta chính là chột dạ, sợ danh tiếng bị Long Soái cướp đi, cho nên mới nói như vậy."
Lâm Dật không biết trong phòng phát sóng trực tiếp đang thảo luận cái gì, chỉ là nhàn nhạt nói một câu.
"Nói chuyện với bọn ngu ngốc này, thật sự là không có cách nào để giao tiếp được mà."
Sau đó chậm rãi đi về hướng Gulfstream G550 ở cách đó không xa.
Ngạch ...
Không khí bên trong buồng máy bay, bỗng nhiên yên tĩnh lại.
Ánh mắt của mọi người, đều rơi xuống trên người Trương Hiểu Du, Lương Kim Minh nói:
"Em gái, khó trách em có thể cùng anh Lâm nhập bọn với nhau, xem ra tính tình bên trong em cũng rất bạo nha."
Gương mặt Trương Hiểu Du có phần đỏ, "Lẽ nào em hiểu nhầm rồi ư?"
Lương Kim Minh cầm lấy dao gọt hoa quả, đâm vào một quả táo.
"Em xác thực hiểu nhầm rồi, đây mới là đâm."
Trương Hiểu Du bĩu môi, có chút bị giật mình.
"Được rồi, đừng nói nhảm nữa." Lâm Dật nói: "Đây là cô gái nhà đứng đắn, đừng dọa đến người ta."
"Lâm thiếu, chúng em không đứng đắn, anh tới đánh chúng em đi, hì hì ..." Mấy cô gái trong buồng máy bay nói.
Trương Hiểu Du lại bị giật mình một lần nữa, những chị gái này cũng quá cởi mở rồi.
Coi như là hoạt náo viên bán thịt của nền tảng, dường như cũng không dám có điệu bộ này.
"Anh Lâm, vừa nãy mấy người giả vờ áp bức anh, cũng là đi Đảo Á Loan sao." Lương Kim Minh cầm điện thoại di động hỏi.
"Ừm, làm sao vậy."
"Em gọi điện thoại, đuổi bọn họ xuống." Lương Kim Minh cầm điện thoại di động nói:
"Kiêu ngạo đến trên đầu của anh rồi, phải trừng trị bọn họ một chút."
"Được rồi, không cần thiết." Lâm Dật nói:
"Bọn họ làm gì kệ bọn họ, để ý đến bọn họ làm gì. Nếu anh thật sự muốn động đến bọn họ, cũng sẽ không lưu đến bây giờ."
"Được, nếu như tới Đảo Á Loan lại nhìn thấy bọn họ kiêu ngạo nữa, thì lúc đó thu thập vẫn còn kịp."
"Đúng rồi lão Lâm, lúc trước cậu không phải nói để cho chúng tôi chuẩn bị APP khai phá hoạt động sao? Chúng tôi bên này đều làm gần xong rồi." Tần Hán ngậm thuốc lá nói: "Cậu muốn khi nào thì triển khai."
"Hiện tại triển khai được rồi, tôi sẽ lấy sạch tiền của tôi đem qua cho cách anh triển khai."
"Cần bao nhiêu tiền, hay là cho chúng tôi nhập cổ phần đi, đến lúc đó có thể chia hoa hồng cho nhóm tôi là được rồi."
"Vậy cũng được, có thể kiếm được bao nhiêu tôi cũng không dám hứa chắc, nhưng khẳng định sẽ không để cho các cậu mất tiền."
"Anh Lâm, anh là muốn làm ăn à?" Trương Hiểu Du hỏi.
"Xem như vậy đi."
"Vậy anh có thể tính thêm em vào được không? Tiền thưởng lúc trước anh thưởng cho em, em đã tiết kiệm được hai triệu rồi."
"Ôi a, thật không nhìn ra, em vậy là một tiểu phú bà nha." Cao Tông Nguyên trêu ghẹo nói.
"Anh Cao, anh chớ giễu cợt em." Trương Hiểu Du ngượng ngùng nói: "Các anh quăng tiền, cũng phải ngàn vạn trở lên."
"Chúng tôi mỗi người 1 tỷ."
"Ách ... Cảnh sắc ngoài cửa sổ thật là đẹp nha."
"Ha ha ..."
Bình thường mà nói, từ Trung Hải đến sân bay Đảo Á Loan, mất hơn ba giờ.
Nhưng bởi vì Lâm Dật và những người khác ngồi là Gulfstream G550, cho nên họ tới sớm hơn một giờ.
Máy bay hạ cánh, bên ngoài sân bay có năm chiếc Bentley màu đen đã đậu sẵn, đây đều là do Tần Hán đặt trước.
Đoàn người lái xe đi đến khách sạn, phát hiện không có chiếc nào đỗ ở cửa ra vào dưới 1 triệu.
Nhiều loại siêu xe vô số kể, cho dù là cấp bậc ngàn vạn, cũng đều tùy ý có thể thấy được.
So sánh thì Lâm Dật ngồi Bentley cũng không được xem là đẳng cấp.
Ngoài ra, ở đây cũng có nhiều gương mặt ngoại quốc, nhưng đại đa số đều là người Châu Á.
Đây như là bản sao của Hải Thiên Thịnh Yến, hội nghị cao cấp tư nhân của Đảo Á Loan có quy mô tuyệt đối là chưa từng có.
Có khả năng hấp dẫn nhiều người đến như vậy cũng là có nguyên nhân.
"Đây cũng quá hào khí rồi." Trương Hiểu Du trợn mắt ngoác mồm nhìn, "Tôi ở triển lãm xe cũng đều chưa từng thấy nhiều xe tốt như vậy."
"Những thứ đồ này đều chạy trên đường đến mòn bánh xe rồi, người có tiền cũng không chơi cái này."
"Vậy chơi cái gì vậy em gái?"
"Ha ha, em gái cũng rất biết thưởng thức nha." Lương Kim Minh nói:
"Hiện tại người có tiền, cũng bắt đầu chơi du thuyền với máy bay tư nhân rồi."
"Những chiếc du thuyền đó không hề rẻ, đúng không?" Trương Hiểu Du tò mò nói.
"Những chiếc rẻ nhất có hơn hàng chục triệu, nếu không triển lãm này cũng sẽ không được tổ chức rồi."
"Ồ, hóa ra là như vậy." Trương Hiểu Du gật đầu nói: "Lần này thực sự là thêm kiến thức."
Đoàn người đã đến khách sạn, sau khi sắp xếp xong, Tần Hán nói:
"Triển lãm ngày mai mới bắt đầu, buổi tối đi xem phim nhé, khoảng thời gian này Đáo Á Loan có chiếu phim buổi tối đoán chừng khá thú vị."
"Các anh đi trước đi, bến tàu Vọng Giang cũng tới đây tham gia triển lãm, tôi đi qua nhìn một chút, xem họ sắp xếp thế nào rồi, xong việc sẽ đến tìm các anh sau."
"Vậy chúng tôi đi cùng với cậu, dù sao chúng tôi cũng không có chuyện gì làm."
"Không cần, các cậu trước đi tìm chỗ, tôi qua xem một chút sẽ trở lại."
"Vậy được." Lương Kim Du nói: "Hiểu Du, đi theo chúng tôi, anh dẫn em đi xem mãnh nam."
"Tôi muốn đi theo anh Lâm." Trương Hiểu Du lặng lẽ meo meo mà nói: "Anh Lâm cũng rất mãnh liệt."
Ba người Tần Hán cùng nhau nhìn Lâm Dật, "Thật mẹ nó cầm thú mà, người như vậy mà anh cũng không buông tha."
Lâm Dật: ???
"Tôi con mẹ nó cái gì cũng không làm được!"
Trương Hiểu Du cười không ngừng, những người con nhà giàu cao cao tại thượng này, hình như cũng không khó tiếp xúc như trong tưởng tượng.
------
Dịch: MBMH Translate