“Giời ạ, vậy không phải giống như quả bóng chuyền rồi sao?"
"Cũng gần giống như vậy."
Trương Hiểu Du nhìn mình, ngay cả phụ nữ ở đảo quốc cô cũng không bằng sao?
"Được rồi, trước tiên không nói với các cậu nữa." Lâm Dật phất tay một cái, "Tôi đi trước, lúc tới quán bar, hai người các cậu nhớ che chở cho Hiểu Du."
"Yên tâm."
Lâm Dật gật đầu, xoay người hướng về thang máy đi đến.
...
Thiết kế của phòng 1616 rất khác so với những phòng khác.
Bàn trà màu gỗ cà phê, thảm vàng nhạt, bình phong màu trắng gần như trong suốt, cùng với nhiều loại trang trí kiểu Nhật khác nhau, làm cho bên trong và bên ngoài phòng như hai thế giới.
Sở dĩ có thiết kế như vậy, cũng không phải khách sạn nguyên bản là có.
Mà là do người trong gia tộc Mitsui vào ở sau đó cố ý đổi.
Chủ yếu là vì thuận tiện tiếp khách, giới thiệu nền văn hóa độc đáo của đảo quốc.
Đảo quốc đã thực sự kiểm soát các chi tiết nhỏ này đến mức thái quá.
Tại hai bên bàn vuông nhỏ có một nam một nữ đang ngồi.
Người phụ nữ mặc váy quây màu đen, da thịt trắng nõn, tóc chải lên kiểu điển hình Trung Quốc, nếu như không phải đoan trang quỳ ngồi ở chỗ đó, thì cùng với phụ nữ Trung Quốc giống nhau như đúc.
Đối diện với người phụ nữ đang ngồi quỳ gối là một người đàn ông mặc tây trang màu đen, vóc dáng không cao lắm, để tóc dài, biểu hiện nôn nóng.
Người phụ nữ tên là Mitsui Paint, là trưởng nữ nhà Mitsui.
Người đàn ông đối diện cô ấy tên là Mitsui One, là cháu trai của Mitsui Yushi.
"Chị, em cảm thấy người đàn ông Trung Quốc tên là Lâm Dật kia, sẽ không dễ dàng đáp ứng chúng ta. Em cảm thấy có thể chọn áp dụng thủ đoạn đặt biệt." Mitsui One nói.
"Thủ đoạn đặc biệt?"
"Anh ta là một doanh nhân có tiếng ở Trung Quốc, em cho rằng làm như vậy là thích hợp sao?"
"Nhưng so cùng với gia tộc Mitsui, công ty của anh ta cũng không đáng nhắc tới." Mitsui One nói.
"Nếu như cho em cơ hội, trong thời gian hai năm, em có thể làm cho giá trị bản thân của anh chém ngang hông. Cho nên em cũng không để ý đến thân phận doanh nhân của anh ta."
"Sau đó thì sao, em còn muốn nói điều gì."
"Ông nội em trước đó cũng đã mời qua anh ta, nhưng anh ta vẫn thờ ơ không động lòng. Đối với những người như vậy, không cần thiết phải cùng nói chuyện." Mitsui One nói:
"Có thể nói thẳng với anh ta, nếu như không đồng ý, thì chúng ta liền động thủ với công ty của anh ta, em không tin anh ta có thể chịu đựng được."
"One, Lâm tiên sinh sắp tới, em lui xuống trước đi." Mitsui Paint nói.
"Em biết rồi."
Mitsui One không nói nhảm nữa, đứng dậy cúi người với Mitsui Paint một cái sau đó lui ra khỏi gian phòng.
Mitsui Paint mặt không thay đổi lắc đầu một cái, tự lẩm bẩm:
"Nếu như anh ta thực sự là dễ dàng bị đánh bại như vậy, thì làm gì với cái tuổi như thế này đã có thể có khối tài sản mà người khác có tích lũy cả thế kỷ cũng chưa chắc có được."
Cũng không lâu sau, cửa phòng lần nữa vang lên, Mitsui Paint đứng dậy, tự mình mở cửa phòng ra.
Sau khi cửa mở, Lâm Dật cúi đầu liếc nhìn.
"Mitsui Paints phải không?"
Mitsui Paints khom mình hành lễ, "Tôi chính là Mitsui Paints, ngưỡng mộ đại danh của Lâm tiên sinh đã lâu, hân hạnh được gặp."
"Cô không phải nói mình là 72E sao? Cô như này nhiều lắm 39B, chênh lệch rất là lớn đó."
"Ách ..."
Mitsui Paints trực tiếp sửng sốt, bởi vì bị Lâm Dật đoán đúng.
"Thực sự có lỗi với Lâm tiên sinh, vì nhìn thấy ngài, tôi hơi mất bình tĩnh." Mitsui Paints cúi chào nói.
Ngay lập tức, Mitsui Paints mở cửa, còn làm ra dấu tay xin mời, làm Lâm Dật muốn đi đều không đi được rồi.
Lâm Dật đi tới, trong phòng có mùi vị trà nhàn nhạt, cho người khác một loại cảm giác an tâm.
Nhập gia tùy tục, Lâm Dật ngồi xếp bằng trên mặt đất, mà Mitsui Paints, thì quỳ ngồi xuống một bên, rót một chén trà cho Lâm Dật.
"Đây là Ngọc Lộ tôi cố ý mang tới từ quê hương, Lâm tiên sinh nếm thử, xem có hợp khẩu vị hay không."
"Nhà bán thanh tú với người mua thanh tú không giống nhau, trà này cho dù uống tốt, cũng cảm thấy vô vị."
Mitsui Paints lần nữa đứng dậy cúi đầu lần nữa, "Tôi xin lỗi Lâm tiên sinh, hi vọng ngài có thể tha thứ cho khuyết điểm này của tôi."
"Đừng cúi đầu như vậy." Lâm Dật nói:
"Cô tìm tôi có chuyện gì? Đợi lát nữa tôi còn phải cùng với tiểu tỷ tỷ nhảy disco nữa đấy."
"Nghe nói sở nghiên cứu Long Tâm dưới cờ Lâm tiên sinh đang nghiên cứu phát minh về chip. Gia tộc Mitsui của chúng tôi vừa vặn cũng có kinh doanh trong lĩnh vực này, cho nên muốn cùng Lâm tiên sinh triển khai hợp tác. Vì vậy tôi đặc biệt mời Lâm tiên sinh tới nơi này trò chuyện một chút."
"Tôi cảm thấy chúng ta vẫn là cẩn thận một chút tốt hơn." Lâm Dật nói:
"Tuy rằng tập đoàn Lăng Vân quy mô cũng tạm được, nhưng cùng với tập đoàn Mitsui so ra còn không coi vào đâu. Cô chạy tới nói với tôi muốn hợp tác, việc này đều có điểm lừa mình dối người rồi."
"Lẽ nào Lâm tiên sinh không tin thành ý của tôi sao?"
"Tin tưởng, nhưng tôi không chịu trách nhiệm về việc kinh doanh của Long Tâm, cô tìm tôi nói chuyện cũng vô dụng. Tôi có thể tìm người liên hệ lại với cô, cho nên hai chúng ta lúc này cũng không có gì để nói cả."
Đôi mi thanh tú của Mitsui Paints cau lại, lại giúp Lâm Dật rót đầy chén trà.
"Vậy tôi sẽ trực tiếp nói cho anh biết."
Mitsui Paints đoan trang ngồi quỳ gối ở trước mặt Lâm Dật.
"Ông nội thứ hai của tôi Mitsui Yushi, đã cùng với anh nói về chuyện này rồi, gia tộc của tôi muốn thành lập một phòng thí nghiệm sinh học. Chúng tôi muốn mời Lâm tiên sinh hợp tác, mỗi người chiếm 50% cổ phần, không biết ý của Lâm tiên sinh như thế nào."
"Tập đoàn Mitsui của các cô chắc cũng không thiếu chút tiền này?"
"Chúng tôi cũng không coi trọng tiền, mà là vì tương lai mà tính toán."
"Tương lai mà cô đang đề cập đến là gì?"
"Thực sự xin lỗi Lâm tiên sinh, những điều này có thể liên quan đến thông tin cơ mật, tôi không có cách nào tiết lộ cho anh biết được."
Mitsui Paints mặt mỉm cười, "Nhưng nếu như Lâm tiên sinh nguyện ý hợp tác với chúng tôi, tôi biết gì sẽ nói nấy, cùng Lâm tiên sinh trình bày hợp tác phương diện tương quan công việc, không biết ý Lâm tiên sinh như thế nào?"
Lâm Dật cầm cái chén nhỏ, thổi một luồng khí trắng lên đó.
"Cô là đang nói điều kiện với tôi ư? Vẫn là cô cảm thấy mình đối với tôi có sức hấp dẫn rất mạnh để cho tôi nguyện ý ngồi xuống cùng cô ở đây uống trà à?"
Động tác của Mitsui Paints dừng lại, không nghĩ đến người đàn ông này nói trở mặt liền trở mặt, một chút tình cảm cũng không lưu lại.
"Đây là một phòng thí nghiệm sinh học, chủ yếu tham gia nghiên cứu và phát triển gen tế bào, mà Lâm tiên sinh là chuyên gia trong lĩnh vực này, có được những bài thuốc thần kỳ của Trung Quốc. Đây là những thứ mà chúng tôi còn thiếu, cho nên mới muốn cùng Lâm tiên sinh cùng nhau hợp tác."
"Chỉ có thế?"
"Tôi chỉ có thể tiết lộ nhiều như vậy, hi vọng Lâm tiên sinh có thể hiểu, cũng hi vọng Lâm tiên sinh có thể thận trọng cân nhắc, chúng tôi là mang theo thành ý tuyệt đối mà tới." Mitsui Paints khom người nói:
"Chỉ cần không phải yêu cầu gì quá phận, chúng tôi bên này cũng có thể thỏa mãn Lâm tiên sinh, hi vọng ngài không cự tuyệt."
Lâm Dật vuốt cái chén nhỏ trong tay, cười khanh khách nhìn Mitsui Paints.
"Hợp tác hay gì đó, tôi cũng không ngại, nhưng hiện tại tôi cái gì cũng không thiếu, các cô có thể cho tôi đồ vật gì? Tôi cũng không cần, cho nên tôi không nghĩ ra lý do tại sao phải hợp tác với các cô."
"Tôi biết, Lâm tiên sinh ở Trung Quốc như mặt trời giữa trưa, danh vọng, của cải, thậm chí là phụ nữ, anh cũng không thiếu, nhưng có một điều Lâm tiên sinh phải hiểu, mỗi người phụ nữ đều là không giống nhau."
"Hả? Cô có ý gì?"
Mitsui Paints chậm rãi đứng dậy, ung dung thong thả cởi chiếc váy đen của mình ra.
"Nếu như Lâm tiên sinh nguyện ý, tôi tin tưởng tôi có thể cho anh cảm giác không giống nhau. Dùng cách nói của đàn ông Trung Quốc, cái này gọi là vì nước làm vẻ vang."
------
Dịch: MBMH Translate