Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 780 - Chương 778. Tôi Thật Sự Rất Khó Từ Chối

Chương 778. Tôi Thật Sự Rất Khó Từ Chối
Chương 778. Tôi Thật Sự Rất Khó Từ Chối

Đi ra khỏi nhà hàng, nhóm người đến phòng của Lâm Dật.

"Anh Lâm, anh có vẻ như có chút xúc động rồi."

Cao Tông Nguyên mặt lộ vẻ khó xử, "Cố Trường Xuyên là người thật sự có tài, cũng rất là tàn nhẫn."

"Có bao nhiêu tàn nhẫn?"

"Mười tôi cộng thêm mười anh Tần, đều đánh không lại người ta một cái tay."

"Mẹ kiếp, so sánh với chính mình là được rồi, đừng kéo tôi vào, tôi khi còn bé có luyện qua Taekwondo."

"Taekwondo tính là cái gì? Tôi giờ sau còn luyện qua tán đả đấy, hiện tại cũng không hết con bê sao."

"Anh ta cắn thuốc à? Sao lại mạnh như vậy?"

"Quân lữ thế gia, từ nhỏ đã luyện cái này, tố chất thân thể siêu cấp trâu bò." Cao Tông Nguyên nói:

"Nghe nói ngay cả phụ nữ cũng chưa hề ngủ qua, cậu nói thử xem có mãnh liệt hay không."

"Nếu như cậu đơn thuần nói chưa ngủ với phụ nữ bao giờ, việc này vậy thật là rất ngưu bức."

"Chính xác trăm phần trăm, tôi thật sự đã nghe nhiều người nói qua, việc này hẳn là không sai được."

"Vậy vật kia của anh ta có ích lợi gì, không phải thành đồ trưng bày luôn sao?"

Ba người nhìn Trương Hiểu Du, nhìn đến nổi cô ấy thấy lạnh sống lưng.

"Ba người các anh nhìn tôi như vậy làm gì? Tôi nói cũng không sai."

"Xác thực không sai, nhưng lời này từ trong miệng cô nói ra, làm sao lại có điểm không đúng đây này." Cao Tông Nguyên nói.

"Ách ..." Trương Hiểu Du ngượng ngùng cười rộ lên, "Tha thứ cho tôi là hoạt náo viên, thích mồm mép, chúng ta nói chuyện cởi mở, các anh không nên coi tôi là một người phụ nữ."

"Được rồi được rồi, không nói đến cái này nữa." Tần Hán nói:

"Lão Lâm, tôi biết thân thủ của cậu tốt, nhưng cậu lần này xác thực phải cẩn thận một chút, Cố Trường Xuyên thực chiến tốt, đừng để lật xe."

"Vấn đề không lớn, các cậu cũng đừng có lo lắng chuyện này, trong lòng tự tôi nắm chắc."

Lâm Dật cũng không biết trình độ của Cố Trường Xuyên.

Nhưng Tần Hán với Cao Tông Nguyên đều đã nói như vậy, trình độ khẳng định không sai.

Nhưng suy đi nghĩ lại, Lâm Dật từ đầu đến cuối đều cảm thấy, cho dù thực lực của anh ta mạnh hơn, cũng sẽ không bằng Mạc Hồng Sơn.

Nếu như anh ta giống như mình, đều nắm giữ hai loại phương thức phát lực.

Đoán chừng cũng sẽ không gặp ở chỗ này, nhất định sẽ cường điệu bồi dưỡng, không thể khiến anh ta ở bên ngoài lông nhông khắp nơi.

Tổng hợp những điều kiện này, đối phó với người có trình độ như Cố Trường Xuyên, hẳn là cũng không thành vấn đề.

"Được, cậu đã nói không thành vấn đề, vậy thì liền hết chuyện." Tần Hán đứng dậy chào:

"Đi thôi, tôi đã đặt chỗ tại quán bar rồi, qua đi chơi một lát."

Đoàn người ra ngoài, hướng về thang máy đi đến, phía sau, Cao Tông Nguyên gọi Lâm Dật lại.

"Anh Lâm ..."

"Sao thế."

"Anh tới đây, tôi có chút chuyện muốn nói với anh." Cao Tông Nguyên nói như một tên trộm.

Lâm Dật thả chậm bước chân, cùng với Cao Tông Nguyên song song đi cùng nhau.

"Chuyện gì?"

"Tôi đã gửi tin nhắn cho Viện Viện, nhưng mà cô ấy sao đối với tôi phớt lờ đi."

"Các cậu bình thường nói chuyện gì?"

"Xin chào, cô bao nhiêu tuổi, nhà cô ở đâu, đi làm có mệt hay không, uống nhiều nước nóng ..."

"Chờ đã, cậu nói những thứ này thôi à?"

"Đúng vậy." Cao Tông Nguyên trả lời như điều hiển nhiên: "Tôi lần này rất là nghiêm túc, cho nên muốn chân thành một chút."

"Cô ấy không kéo cậu vào danh sách đen?"

"Không có."

"Vậy chắc là là yêu mến rồi."

"Hả? Cái này cùng với yêu mến có quan hệ gì?"

"Nhìn vào chủ đề của cậu nói chuyện như người bị thiểu năng, ai mẹ nó có hứng thú nói chuyện với cậu chứ."

"Nhưng anh không cảm thấy là tôi rất chân thành sao?"

"Chân thành cái mấy cái lông, chân thành có làm cơm ăn được không?"

"Hai chúng tôi cũng không quen thuộc, trừ cái đó ra, cũng không có cái gì tốt để nói chuyện."

"Nếu cô ấy nói đau bụng, cậu sẽ đưa cho cô ấy chút nước nóng, cô ấy nói mệt mỏi, cậu liền dẫn cô ấy đi Đại Bảo Kiếm chơi, mỗi ngày nói mấy cái rắm đó, làm sao cũng có chút hành động thực tế mới được chứ."

"Anh Lâm, ý của anh không phải là cô ấy muốn làm cái gì, tôi liền cùng cô ấy làm cái đó sao?"

"Đúng, chính là cái ý tứ này, mỗi ngày cứ nhắn tin qua lại, có thể hết tịch mịch sao."

"Cảm ơn anh Lâm, tôi hiểu rồi."

"Các cậu nói chuyện phiếm, nhưng đừng bán đứng tôi, tôi nói với Kỷ Khuynh Nhan chúng ta đang nước Mỹ đấy."

"Anh Lâm yên tâm, tôi hiểu rõ mà."

Cao Tông Nguyên lấy điện thoại ra, hứng thú vội vàng gửi tin nhắn cho Hà Viện Viện.

"Lão Cao, cậu cười bựa như vậy làm gì." Tần Hán hỏi.

"Không phải cậu đã nghe hết rồi sao, cợt nhả gì đấy." Lâm Dật nói.

Đối mặt hai người nói móc, Cao Tông Nguyên vậy mà bất giác không để ý tới, như một người ngớ ngẩn.

Cùng lúc này Lâm Dật vô duyên vô cớ hắt xì mấy cái.

Cũng ở trong lòng lẩm bẩm một câu, "Là có người nhớ mình rồi sao?"

Từ thang máy bước xuống, một nhóm bốn người, trực tiếp đi tới cửa lớn.

"Anh Lâm." Cao Tông Nguyên lại từ phía sau gọi Lâm Dật lại.

"Sao? Được rồi." Lâm Dật đi tới nói.

"Tôi muốn hỏi anh chuyện này." Cao Tông Nguyên nói nhỏ: "Anh sống đủ rồi sao?"

"Mẹ kiếp, con mẹ nó cậu muốn làm cái gì?"

"Anh vừa nãy không phải nói sao, cô ấy muốn làm cái gì, tôi liền cùng cô ấy đi làm, biểu lộ ra thành ý của mình."

"Đúng."

"Nhưng Viện Viện nói với tôi, cô ấy hiện tại chuyện muốn làm nhất chính là giết chết anh."

"Trời ạ Hà Viện Viện."

"Anh Lâm anh biết không, vừa nãy khi anh nhắc nhở tôi, tôi phát hiện, đề tài nói chuyện trước đó của tôi cùng với cô ấy, quả thật có chút vấn đề." Cao Tông Nguyên nói:

"Nhưng cho đến khi nói đến đề tài làm thế nào để giết chết anh, chậm rãi lại như mở ra máy hát như thế, tin nhắn của tôi về cơ bản được trả lời trong vòng mấy giây. Cái cảm giác này đặc biệt sảng khoái, tôi cảm thấy hình như mình đang yêu rồi."

"Cậu đang yêu? Nhưng sao đề tài nói chuyện lại đặt biệt xoay quanh vấn đề hỏa táng vậy."

"Anh Lâm, nếu không anh kính dâng một cái, để cho tôi đánh một trận." Cao Tông Nguyên nói:

"Đoán chừng làm như thế, quan hệ của hai chúng tôi sẽ có bước tiến triển nhảy vọt."

"Trời ạ."

Leng keng leng keng ——

Lâm Dật mới vừa muốn nổi đóa thì điện thoại trong túi vang lên.

Phát hiện là dãy số lạ.

"Lâm tiên sinh, đang bận ư?"

"Cô là ai?"

"Trước tiên tôi xin tự giới thiệu mình một chút, tôi tên là Mitsui Paint, trưởng nữ của gia tộc Mitsui, ngài hiện tại có rảnh không thuận tiện cùng tôi trò chuyện vài câu được không?"

"Người Đảo quốc? Tiếng Trung nói tốt như vậy?"

"Tôi từng đọc sách ở Yến đại, cho nên tiếng Trung cũng rất tốt." Mitsui Paint nói:

"Trùng hợp ngài cũng đang Đảo Á Loan, có thể cho tôi một cơ hội gặp mặt không?"

"Điều này e rằng là không được, tôi có hẹn tiểu tỷ tỷ nhảy disco, hôm nào khác đi."

"Những son phấn tục tằng kia, cũng xứng vào mắt Lâm tiên sinh sao?"

"Hết cách rồi, tôi là một người thô tục, liền yêu thích trước sau lồi lõm."

"Tôi 72 E."

"Cô ở đâu?"

"Chính là khách sạn anh đang ở, số phòng 1616."

"Sau năm phút nữa tôi đến."

Cúp điện thoại, Tần Hán quay đầu lại hỏi:

"Có chuyện gì sao?"

"Có một em gái mời tôi đến phòng cô ấy, không thể đi cùng các cậu được rồi."

"Mẹ kiếp không phải chứ, cậu không phải nói mình là một người kén chọn sao."

"Hơn nữa tôi vừa nãy nghe nói, người gọi điện thoại cho anh, còn là người đảo quốc?" Cao Tông Nguyên nói.

"Ừm, đúng vậy."

"Trước đây anh không phải nói, sẽ không chiếm tiện nghi của người nước ngoài sao?"

"Đối phương 72E, tôi thật sự rất khó có thể từ chối."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 778.
Bình Luận (0)
Comment