"Ngạch..."
Trương Hiểu Du có chút xấu hổ,
"Tôi còn tưởng rằng các cô ấy bị vẻ bề ngoài xinh đẹp của tôi chinh phục nữa chứ."
"Buổi tối hôm qua không ngủ ngon giấc sao? Ăn cơm còn nằm mơ."
"Anh Lâm, anh không nên đả kích em vậy chứ, tốt xấu gì cũng phải cho em chút lòng tin nha."
Mấy người cười lên ha hả, cảm giác mang Trương Hiểu Du đi theo cũng thật thú vị.
"Đúng rồi, không phải nói có buổi dạ tiệc ở trên du thuyền à, khi nào thì bắt đầu tổ chức?"
Lâm Dật hỏi.
"Sáu giờ tối nay lái thuyền, mười hai giờ trưa mở ra lên thuyền."
Tần Hán nói ra:
"Hơn nữa dùng chính là chiếc du thuyền Hải Tinh của bến cảng Vọng Giang."
"Tại sao còn dùng Hải Tinh, dù sao cũng phải dùng cái du thuyền càng ngưu bức hơn một chút chứ?"
"Anh đúng là đứng đấy nói chuyện không đau eo."
Tần Hán đậu đen rau muống nói:
"Chiếc Hải Tinh đã không tính kém rồi, nhiều loại du thuyền ở trong nước đều không có lớn như vậy."
"Nhưng sao tôi không có nghe thấy Tất Tùng Giang nói câu nào."
"Không phải anh vung tay giao quyền à, đoán chừng hắn toàn quyền phụ trách việc này, không có nói cho anh."
Lương Kim Minh nói ra:
"Hơn nữa tôi còn nghe nói, ngay từ đầu định hình như không phải Hải Tinh, nhưng không biết tại sao, sau cùng lại biến thành chiếc du thuyền của nhà anh."
"Dạng này không phải quá lợi rồi sao, có thể mang đến cho bến cảng Vọng Giang của anh một đợt tuyên truyền, đoán chừng sau này việc làm ăn sẽ tốt hơn."
Lâm Dật gật gật đầu, cũng không nói gì, dù sao đây cũng là chuyện tốt.
"Anh Lâm, buổi chiều chúng ta còn live streams trực tiếp sao?"
Trương Hiểu Du hỏi.
"Đương nhiên phải tiếp tục live streams, nhàn rỗi chính là nhàn rỗi."
Muốn đạt tới thành tích 10 triệu người xem trực tiếp, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Cho nên cần từ từ tích lũy số lượng người xem, chỉ sợ muốn một hơi hoàn thành nhiệm vụ là chuyện không thể nào.
Một đoàn người ăn cơm nước xong xuôi, đi tới bãi biển bên cạnh bến cảng Phượng Hoàng.
Ở bãi cát cách đó không xa, có thể nhìn thấy chiếc du thuyền Hải Tinh rộng rãi, an tĩnh neo đậu ở chỗ đó.
Thật nhiều người đều đang chỉ trỏ, bên trong ánh mắt lộ ra sắc thái hướng tới, muốn đi lên tìm tòi hư thực.
Nhưng loại hoạt động đó bình thường đều là danh ngạch có hạn, cũng không phải là ai cũng có thể đi lên.
"Ông trời của ta, anh Lâm, anh nhìn dáng người của những cô gái trẻ kia xem, ngực nở mông cong thật là chuẩn."
Trương Hiểu Du liếm môi nói ra.
"80% đều là phẫu thuật ra, không có gì mà phải hâm mộ, nếu em muốn, anh có thể giúp em liên hệ bệnh viện chuyên môn."
"Vẫn là thôi đi, em cảm thấy làm như vậy sẽ có di chứng về sau, mặc dù em còn ít tuổi, nhưng vẫn rất khỏe mạnh."
"Cái này chẳng phải quá rõ ràng sao, em cũng không câu dẫn đại thiếu gia, phẫu thuật to lớn như vậy làm gì đâu."
Lâm Dật nói ra:
"Cho nên em cũng không cần phải mơ ước, bắt đầu phát live streams đi."
"Hai người các ngươi thật sự là đầy đủ nhàm chán."
Tần Hán phủi mông một cái đứng dậy, mang theo Lương Kim Minh và Cao Tông Nguyên, cùng nhau rời đi.
"Chúng tôi tới chỗ khác đi dạo loanh quanh, hai người các ngươi xong việc thì gọi điện thoại cho chúng tôi."
"Được, đi thôi."
Ba người Tần Hán rời đi, Lâm Dật đeo khẩu trang và kính râm sẵn sàng, chuẩn bị bắt đầu phát live stream trực tiếp.
Vừa mới bắt đầu phát live stream, thì có số lượng lớn người xem tràn vào.
"Quả nhiên, mỗi lần các người phát sóng đều là giữa trưa, tôi cảm thấy trong việc này nhất định có mờ ám."
"Các người đều là một đám có tư tưởng thật sự không khỏe mạnh, hôm qua chúng ta chơi cũng không quá muộn, ngủ đến giữa trưa mới dậy, không hề XXX. Nhóm các người chỉ nghĩ đến những chuyện xấu xa."
"Không cần giải thích, giải thích chính là che giấu, chúng ta đều hiểu."
"Các ngươi thật coi anh Lâm không có thấy qua việc đời sao? Dáng người của tôi như vậy, căn bản không lọt vào được trong mắt của anh ấy."
"Nói lời này thì tôi không thích nghe, cô chỉ là nhỏ một chút, nhưng hình dạng cũng không kém lắm, trắng trắng đưa tới tận cửa, tôi không tin hắn không muốn."
"Tới tới tới, tôi sẽ cho các người nhìn xem, những cô nàng ở đảo Á Loan, đều là chất lượng loại gì."
Nói xong, Trương Hiểu Du thay đổi hướng quay của Cameras, nhắm ngay về phía những thiếu nữ ở trên bờ cát. Tại thời khắc này, ngay lập tức khiến cho những người đang xem trực tiếp trở nên bùng nổ.
"Ta dựa vào, đây đều là dáng người thần tiên gì vậy?! Không thể không nói đúng là cao cấp hơn nhiều so với Tiểu Ngư."
"Mẹ nó, các ngươi không nên như vậy, nhà chúng ta vừa uống xong nước tăng lực, hiện tại đã không chịu đựng nổi."
"Quả nhiên, món đồ chơi của giới nhà giàu, cũng là thứ tốt hơn so với so với trên tay ta."
Trương Hiểu Du cười hắc hắc,
"Đi thôi, tôi và Anh trai khẩu trang sẽ mang các ngươi đi dạo một vòng trên bãi biển, đợi lát nữa chúng tôi còn muốn lên du thuyền. Mọi người cần phải tập trung chú ý hơn một chút, nhất định phải tiếp tục ủng hộ Anh trai khẩu trang."
"Mẹ nó, tuyệt đối giơ cả hai tay. Ở trong nước đã lâu không có dạng hoạt náo viên lương tâm thế này, nhưng Anh trai khẩu trang, anh không sợ bị đuổi khỏi thuyền sao?"
"Số tôi không ai dám cấm đoán, yên tâm to gan theo dõi là được."
"Vẫn là Anh trai khẩu trang ngưu bức, lão tử trở tay chính là một cái hỏa tiễn."
Reng reng reng...
Đúng lúc này, điện thoại di động của Lâm Dật đổ chuông vang lên, gọi điện thoại tới chính là số xa lạ.
"Alo?"
"Chào anh Lâm, trước tự giới thiệu mình một chút, tôi là Lý Vĩ Cường, tổng giám đốc bộ phận vận hành của Khoái Thủ, bây giờ anh có thời gian rảnh không? Tôi có một số việc muốn trò chuyện với anh một chút?"
"Chắc là anh muốn nói chuyện với tôi về sự tình ký kết hợp đồng đi, nhưng tôi đã ký kết với Đấu Ngư rồi, việc này chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi."
"Anh Lâm, tôi biết anh đã ký kết với Đấu Ngư, nhưng nếu như anh nguyện ý đi live kênh khác, chúng tôi sẽ thanh toán tiền bồi thường hợp đồng, hơn nữa chúng tôi đưa ra mức lương, cũng nhất định sẽ làm cho anh thấy hài lòng. Còn nữa, hiện tại tôi đang ở gần khu vực bãi biển, chỉ cần anh nguyện ý cho tôi cơ hội, tôi sẽ lập tức tới tìm anh."
"Thực sự xin lỗi, anh thanh toán bao nhiêu tiền bồi thường hợp đồng cũng vô dụng, việc này không có chỗ trống để thương lượng, cho nên không cần suy nghĩ thêm nữa."
Lâm Dật tắt điện thoại, không cho đối phương lại có cơ hội nói chuyện.
"Anh Lâm, là có công ty nào khác muốn đào anh sao?"
"Người của Khoái Thủ, muốn để cho anh đi live kênh khác."
"Anh Lâm, anh có ý định gì không? Dù sao anh rời đi thì em cũng đi cùng."
"Anh live stream trực tiếp, cũng không phải là vì kiếm tiền, chỉ là tùy tiện chơi đùa, không có khả năng đi live kênh khác."
"Em cũng cảm thấy Đấu Ngư rất tốt."
Trương Hiểu Du cười hì hì nói.
Đối với loại sự tình hèn hạ đi đào người ký kết hợp đồng này, Lâm Dật cũng không để trong lòng.
Nhưng mà sự tình liên quan tới gia tộc Mitsui, tâm lý vẫn không để buông lỏng.
Luôn cảm thấy bọn họ sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy.
Cho nên còn cần phải đề phòng một chút, không thể quá bất cẩn.
...
Cùng lúc đó, trên đường cái cạnh bãi biển có một chiếc xe màu trắng đỗ lại.
Ngoại trừ tài xế ra, trên xe còn có bà người đang ngồi.
Trong đó có hai người mà Lâm Dật nhận biết, chính là Vương Tử Khiêm và Mã Duy An, từng bị anh giáo huấn một trận trước kia.
Nhưng ở giữa hai người, còn một người đàn ông trung niên tầm bốn mươi tuổi ngồi đấy.
Người đàn ông mặc áo sơ mi và quần bò, mái tóc đầu đinh, mang theo một cặp kính đen, càng lộ vẻ từng trải.
Mà người này, đúng là Lý Vĩ Cường vừa gọi điện thoại cho Lâm Dật.
"Lý tổng, tôi đã nói rồi, anh không có giải quyết được việc ký kết hợp đồng này mà."
"Tên nhóc này có lai lịch gì? Cách nói chuyện hình như có vẻ rất không quan tâm đến tiền tạc, tôi cũng có chút không hiểu rõ, tại sao hắn lại muốn live stream trực tiếp."
"Tôi đoán chừng là Đấu Ngư cho hắn lợi ích cực kỳ lớn, cho nên hắn mới có thể từ chối anh gọn gàng như vậy."
Mã Duy An vừa cười vừa nói.
"Hai người các cậu cũng đừng ngồi ở đây nói châm chọc, nếu như hắn không nghe theo chúng ta ký kết hợp đồng, vậy thì hai người cũng không dễ chịu ở Đấu Ngư đâu."
------
Dịch: MBMH Translate