Kỷ Khuynh Nhan kinh ngạc nhìn Lâm Dật, cô không nghĩ tới anh ấy lại có thể nhìn thấu triệt vấn để này như vậy.
Xác thực, chuyện này thực sự quá trùng hợp.
Bọn họ sớm không tới muộn không tới, hết lần này tới lần khác chạy tới đây vào thời điểm này, quả thật có chút khả nghi.
"Tiểu tử, trí tưởng tượng của mày thật đúng là phong phú."
Người đàn ông cầm đầu nói:
"Tao nói cho mày biết, tao chỉ là đến đòi nợ. Tóm lại, hôm nay nếu mà không trả tiền cho tao, thì tao sẽ ở lại đây và không đi đâu hết."
"Tao không biết Đinh Quan Kiệt cho bọn mày bao nhiêu tiền, để bọn mày tới đây quấy rối. Nhưng tao có thể nói cho mày biết, Đinh Quan Kiệt tham ô gây thâm hụt 30 triệu tiền công quỹ."
Lâm Dật nói ra:
"Mà lúc đến đây, bọn mày chắc hẳn cũng nhìn thấy chiếc xe thể thao dưới chân tòa nhà, đó là chiếc xe của tao có giá 43 triệu tệ. Nói trắng ra là số tiền mà hắn tham ô, còn chưa đủ cho tao mua một chiếc xe."
"Vì vậy, tao căn bản không quan tâm đến chút tiền này, mà chính là vấn đề mặt mũi."
"Bọn mày có thể ở lại đây quấy rối, coi như không kiếm lại được số tiền kia, cùng lắm thì tao mất chút mặt mũi, nhưng cả đám bọn mày thì không ai chạy thoát được."
"Nếu như tao bỏ ra 10 triệu tệ, tìm người tâm sự lý tưởng nhân sinh với hội bọn mày, vậy thì mày cảm thấy kết quả sẽ như thế nào?"
"Đoán chừng không chỉ có là bọn mày, bao quát cả người nhà của mày vợ con già trẻ lớn bé gì cũng đừng nghĩ sống yên ổn. Tao không phải nói đe dọa, cụ thể làm thế nào, chính bọn mày nhìn lấy mà làm."
"Chuyện này. . ."
Mười mấy người xông tới đều choáng váng!
Chính mình dẫn người đến đây quấy rối, chỉ lấy từ Đinh Quan Kiệt có 10 ngàn nhân dân tệ.
Nhưng nếu như vì chút tiền ấy, lại khiến cho cửa nát nhà tan, vậy thì được không bù mất.
Những vị đại thiếu gia lái xe thể thao này, cả đám đều to gan lớn mật, tuyệt đối không phải người mà nhóm mình có thể trêu chọc vào!
"Người anh em, chúng tôi biết sai rồi. Chúng tôi sẽ rời khỏi đây ngay bây giờ, coi như là chưa có chuyện gì xảy ra, van cầu anh cho một cái cơ hội."
"Vậy còn không nhanh cút đi!"
"Vâng vâng vâng, chúng tôi lập tức lăn!"
Mười tên lưu manh nối đuôi nhau chạy trốn ra ngoài, trong văn phòng một lần nữa bình tĩnh trở lại.
Vừa đúng lúc này, điện thoại di động của Lâm Dật đổ chuông, là Điền Nghiên gọi điện thoại tới.
"Lâm thiếu gia, có một tài xế họ Lưu nhìn thấy chiếc BMW đời 7 mà ngài nhắc tới, nó đang chạy theo hướng rời khỏi thành phố."
"Tốt, nói cho tất cả tài xế Didi, nhìn chằm chằm vào chiếc xe kia, người tham dự được thưởng 5000 tiền mặt, người gặp đều có phần!"
"Vâng, chúng tôi sẽ sắp xếp!"
Nhận được tin tức của Đinh Quan Kiệt, Lâm Dật không có nhàn rỗi, lôi kéo cánh tay của Kỷ Khuynh Nhan nhanh chóng đi ra khỏi văn phòng.
"Chúng ta đi đâu bây giờ?!"
Kỷ Khuynh Nhan hốt hoảng hỏi.
"Vì kéo dài thời gian cho mình, nói không chừng Đinh Quan Kiệt sẽ làm ra chuyện gì khác. Hiện tại, anh sẽ dẫn em đến một nơi an toàn, tránh cho em gặp phải nguy hiểm!"
"Những người khác của công đi thì sao?"
"Anh không quản được nhiều như vậy, chỉ cần em không có việc gì là được rồi."
Nàng cứ như vậy bị Lâm Dật lôi kéo, hai người chạy thẳng ra ngoài cửa công ty.
Giờ phút này nhịp tim của Kỷ Khuynh Nhan đập rất nhanh, nhưng dường như chỉ cần có Lâm Dật ở bên người là co đã có chỗ dựa vững chắc, cái gì cũng không phải sợ.
Hai người bước lên Bugatti, Lâm Dật một chân đạp chân ga xuống, trực tiếp phi ra ngoài.
Mấy phút đồng hồ sau, Lâm Dật lái xe đi đến trước cửa trụ sở cảnh sát.
"Em đi báo cảnh sát, bảo bọn họ phong tỏa trạm thu phí ra khỏi thành phố."
Lâm Dật nói ra:
"Tiếp theo, sự kiện này nhất định không thể để lộ ra ngoài. Nếu như bị đăng lên báo tài chính và kinh tế, vậy thì ngay ngày hôm sau, giá trị cổ phiếu của tập đoàn Triều Dương sẽ lao xuống không phanh."
"Cái kia còn anh đi làm cái gì!"
"Anh đuổi theo bọn họ!"
"Không được, quá nguy hiểm, em không thể để cho anh đi!"
"Đừng nói nhảm, bảo em làm gì thì làm cái đó, nhanh đi."
"Biết rồi, anh hung dữ với em làm gì."
Vội vàng dặn dò một câu, cánh cửa hải âu tự động đóng lại, Lâm Dật đạp chân ga, trực tiếp rời đi.
Cùng lúc đó, Lâm Dật âm thầm đem sự việc lúc này, đều tỉ mỉ cân nhắc lại một lần.
Hành động hiện giờ của mình cũng là lớp bảo hiểm cuối cùng.
Nếu như hiện tại, Đinh Quan Kiệt còn chưa đi ra khỏi thành phố, chỉ cần phong tỏa điểm giao lộ của đường cao tốc, thì có khả năng bắt được hắn trong thời gian ngắn.
Trái lại, nếu như hắn đã ra khỏi thành phố, vậy thì muốn bắt được hắn sẽ rất khó khăn.
Tiếp theo, trong số những vụ án lừa đảo kinh tế thì số tiền 30 triệu thực sự quá nhỏ, hơn nữa còn dính dấp đến một số ban ngành liên quan khác. Tập đoàn Triều Dương có quy mô không lớn, mạng lưới quan hệ ở Quảng Châu không mạnh, nên cảnh sát có thể dốc bao nhiêu lực lượng, cũng không tiện nói.
Điều quan trọng nhất là nếu như Đinh Quan Kiệt không đi đường lớn, né tránh các trạm thu phí, vậy thì muốn bắt được hắn sẽ vô cùng khó khăn.
Về phần Vương Chính Nhất thì không cần lo lắng gì cả.
Hắn vừa chạy không bao lâu, nói không chừng hiện giờ đang bị chặn lại ở ngã tư đèn xanh đèn đỏ nào đó, cộng thêm sự phối hợp của đám người Điền Nghiên, muốn bắt được hắn cũng không phải việc gì quá khó.
Nghĩ đến đây, Lâm Dật liền tăng ga, phóng hết tốc lực truy đuổi Đinh Quan Kiệt dựa theo những thông tin mà Điền Nghiên cung cấp cho mình.
"Mẹ nó, đây không phải là chiếc Bugatti Chiron 1 ở trên buổi triển lãm xe hơi sao? Mang ra sử dụng hay chạy thử vậy, đoán chừng là bị mua lại."
"Xe đua 43 triệu thật khác biệt, tiếng động cơ gầm quá êm tai."
"Xe thể thao 43 triệu thì thế nào, không phải thấy đèn đỏ cũng phải dừng lại sao?"
Rầm rầm rầm _ _
Bugatti Chiron 1 gầm lên loạt tiếng oanh minh, giống như tiếng gào thét của dã thú, không có bất kỳ ý tứ giảm tốc, xông qua đèn đỏ!
"Con mẹ nó chứ, người lái xe là ai vậy, cũng quá ngưu bức đi, ngay cả đèn đỏ cũng dám xông qua, hắn không sợ cảnh sát tóm sao?"
"Bị cảnh sát bắt lại thì hắn chắc chắn bị phế."
"Điều kiện tiên quyết là cảnh sát có thể đuổi kịp hắn hay không?"
Ba mươi phút sau, Lâm Dật đã lái xe chạy đến vùng ngoại ô của thành phố Quảng Châu.
Mà lúc này đây, Điền Nghiên lại gọi điện thoại tới.
"Lâm thiếu gia, chiếc xe mà ngài muốn tìm kia đã vòng qua trạm thu phí, men theo đường ngách nhỏ lượn ra khỏi thành phố. Hiện giờ, nó đang chạy trên đường 362 vùng huyện ngoại ô, có một tài xế Didi bám ngay sau chiếc xe đó."
"Báo người tài xế Didi kia theo sát phía sau nó, liên tục cung cấp thông tin vị trí thực tế cho tôi, đừng để nó bỏ rơi lại."
"Vâng, Lâm tổng!"
Nhìn con đường phía trước, Lâm Dật híp mắt lại.
Hiện tại, mình đã nắm giữ được hành tung của Đinh Quan Kiệt, tiếp theo cần phải làm là đuổi theo!
Lúc trước hệ thống ban thưởng cho mình kỹ xảo lái xe cấp bậc đại sư, cuối cùng có thể phát huy được tác dụng rồi!
Một chân đạp chân ga là đủ, chuyển tốc bề ngoài bị nổ đến 5000 vòng/ phút, tốc độ xe tăng thẳng lên 180 km/h!
Chiếc Bugatti Chiron 1 gần như một con dã thú hung mãnh, phi thẳng đi!
. . .
Trên đường 362 vùng huyện ngoại thành, Đinh Quan Kiệt lái chiếc BMW đời 7 của ông ta, thảnh thơi đốt một điếu thuốc.
"Sao anh còn hút thuốc được, tập trung lái xe đi?"
Đặng Sảng thúc giục nói.
"Sợ cái gì, chúng ta đã ra khỏi thành phố, mà nơi này là tuyến đường huyện, ngay cả cameras cũng không có, không có ai biết được chúng ta ở đây đâu."
Đinh Quan Kiệt cười ha hả nói.
"Ý của anh là, hiện giờ chúng ta đã tuyệt đối an toàn rồi?"
"Đương nhiên."
Đinh Quan Kiệt nói ra:
"Trước tiên chúng ta tìm một nơi để tránh mấy ngày, sau đó anh sẽ dẫn em trốn ra nước ngoài và đổi quốc tịch khác, chờ vụ việc lắng xuống một thời gian, chúng ta trở về lại là một trang hảo hán. Với năng lực của Kỷ Khuynh Nhan, cô ta căn bản không thể làm gì được anh."
"Hô, anh nói như vậy cũng khiến em an tâm."
Đặng Sảng vỗ vỗ bộ ngực,
"Cuối cùng cũng không cần lo lắng hãi hùng nữa."
"Vậy cũng không hẳn."
Búng đầu tàn thuốc lá, Đinh Quan Kiệt cởi dây thắt lưng quần,
"Nào, BJ giúp anh ra, lúc nãy tức sôi ruột, cần phải buông lỏng một chút."
"Đang ở trên xe đấy."
Đặng Sảng tâm ý viên mãn nói.
"Trên xe thì sao, lúc trước không phải thường hay quan hệ trên xe à?"
Đinh Quan Kiệt nói ra:
"Hơn nữa còn đều là em chủ động, nói như thế mới kích thích."
"Đồ xấu nết."
Xì một câu, Đặng Sảng vén mái tóc, sau đó cúi đầu xuống.
"Đúng rồi, em vừa mới nhìn thấy một chiếc xe màu trắng, vẫn luôn bám theo đằng sau xe của chúng ta đấy."
Đặng Sảng mơ hồ nói không rõ lời.
"Anh nhìn thấy nó từ lâu rồi."
Đinh Quan Kiệt không quan trọng nói:
"Không thấy trên chiếc xe kia có chữ Didi chuyên dụng sao? Một chiếc xe Didi mà thôi, không cần phải sợ, tập trung làm chuyện của em là được rồi."
Rầm rầm rầm _ _
Ngay tại thời điểm hai người đang cao hứng, chợt nghe thấy từng đợt tiếng gầm chói tai truyền tới từ phía sau.
Đặng Sảng bị giật mình ngẩng dậy, nhìn vào kính chiếu hậu và phát hiện ra có một chiếc xe thể thao đuổi theo ở đằng sau.
"Đinh tổng, anh mau nhìn xem, phía sau là một chiếc xe thể thao!"
"Đám đàn bà các cô nhìn thấy xe đua, là không khép chân lại được."
Đinh Quan Kiệt tức giận mắng một câu:
"Chờ sau này lão tử phát tài, cũng phải mua một chiếc xe thể thao lái một chút."
Đặng Sảng tóc tai bù xù, vẻ mặt có chút bối rối.
"Em không có ý này, hình như chiếc xe thể thao kia là xe Bugatti, là chiếc xe của bạn trai Kỷ tổng lái!"
------
Dịch: MBMH Translate