“Các anh nhìn anh ta kìa, biểu cảm vẫn rất bình tĩnh.” Triệu Mặc ngậm điếu thuốc, cười lạnh lùng nói.
“Tôi đoán rằng anh ta đang rất hoang mang, nghĩ làm thế nào để thua nhưng vẫn giữ được thể diện.”
“Chậc chậc chậc, thứ tôi muốn chính là cái kết như thế này. Ở trên thuyền của mình, rồi sau đó bị đuổi xuống, chuyện này chỉ cần nghĩ thôi đã thấy rất thú vị rồi.”
“Ha ha kích thích ghê.”
Hai người đứng vững trên sàn đấu, Tê Ngưu nhìn hai bên.
“Hẳn là mọi người đã chuẩn bị xong rồi chứ.”
Cố Trường Xuyên gật đầu: “Có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.”
“Bây giờ tôi tuyên bố, cuộc thi đấu tranh cúp Hải Tinh, trận đấu thứ nhất, bây giờ bắt đầu!”
Cố Trường Xuyên khởi động cơ thể, sau đó ngoắc ngón tay về phía Lâm Dật.
“Trận đấu này của chúng ta chỉ là tùy tiện chơi thôi, cũng không có nhiều quy định, nếu anh đã chuẩn bị xong rồi, trực tiếp ra tay là được.”
“Thế thì tôi không khách khí với anh nữa.”
Cố Trường Xuyên gật đầu: “Không cần khách khí, có năng lực gì thì cứ lôi ra, tốt nhất sử dụng toàn bộ sức của anh đi.”
“Đây là anh nói đó nhé.”
Nói xong, Lâm Dật hời hợt ra quyền.
Cú đấm đấm thẳng vào sống mũi của Cố Trường Xuyên.
A!
Kêu lên một tiếng đau đớn, Cố Trường Xuyên lùi lại vài bước thân thể mới đứng vững được.
Anh ta còn phát hiện, trên tay của mình toàn là máu!
Tại hiện trường không một tiếng động, mọi người đều ngẩn người ra nhìn, ngay cả tiếng thở mạnh cũng không dám.
“Sao lại như thế được! Cố Trường Xuyên không phải là cao thủ sao, sao lại nhường đối thủ một quyền, làm cho mũi của mình cũng bị chảy máu?”
Tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, đây là cảnh mà bọn họ chưa từng ngờ đến.
Tê Ngưu đứng bên cạnh kinh hoàng khiếp sợ, anh ta là trọng tài trên sàn, nên cảnh vừa rồi, anh ta nhìn rất rõ ràng.
Tốc độ ra quyền của cái người tên là Lâm Dật này rất nhanh.
Nhanh đến mức bản thân mình cũng nhìn không rõ!
Thay một cách nói khác, nếu người đứng trước mặt anh ta là mình, thì kết cục còn thảm hại hơn Cố Trường Xuyên!
Rốt cuộc là tình huống gì đây?
Người này từ đâu xuất hiện vậy hả?
Thực lực sao có thể mạnh như vậy!
“Mới như vậy anh đã không chịu được rồi à, anh lợi hại lắm mà, chẳng lẽ lại không chịu được đòn thứ hai sao?”
Cố Trường Xuyên không nén được cơn giận, vì anh ta cảm thấy những lời này phải là bản thân anh ta nói ra mới đúng!
“Chẳng trách anh lại kiêu ngạo như vậy, hóa ra là có chút sức mạnh, vậy hôm nay tôi muốn xem thử năng lực của anh như thế nào!”
Vẩy bỏ máu ở tay đi, Cố Trường Xuyên lộ vẻ nghiêm túc, triển khai tư thế, hét lên một tiếng, xông thẳng về phía Lâm Dật!
Bản thân phải nghiêm túc lên, không được cho anh ta một cơ hội nào nữa!
Nếu không hôm nay sẽ bị mất hết mặt mũi!
Nghĩ đến đây, động tác và khí thế của Cố Trường Xuyên càng thêm ác liệt.
Tuy rằng dáng người của anh ta không tính là đẹp, nhưng lúc này, lại có một loại khí phách hiên ngang lẫm liệt.
“Đã mấy năm rồi tôi chưa từng thấy Cố lão đại nghiêm túc như thế này rồi.” Lục Huyền nói.
“Quan trọng là chúng ta đánh giá thấp Lâm Dật rồi, anh ta thật sự có vốn liếng để kiêu ngạo.” Triệu Mặc nói.
“Nếu khi vừa bắt đầu, Cố lão đại nghiêm túc chút thì sự việc đã không như thế này.” Tôn Sách nói.
Triệu Mặc để hai tay ra sau gáy: “Bây giờ Cố lão đại nghiêm túc rồi, ngay sau đây sẽ có kịch hay để xem.”
“Hy vọng anh ta không bị đánh chết.”
“Cái đó thì không chắc, anh ta đã làm Cố lão đại mất mặt trước bao nhiêu người như vậy, nếu không lấy lại được thể diện thì Cố lão đại chắc chắn không để yên.”
Cùng lúc đó, Cố Trường Xuyên đã vọt đến trước mặt Lâm Dật.
Một cú đấm thẳng tắp, nhắm thẳng về mặt của Lâm Dật.
Nhưng vẫn chưa đợi đến lúc đấm vào mặt Lâm Dật, Cố Trường Xuyên đột nhiên cảm thấy một cơn đau ở bụng dưới.
Đột nhiên cúi đầu nhìn xuống, anh ta bàng hoàng phát hiện Lâm Dật đã đá lên người mình.
“Sao lại thế được!”
Cố Trường Xuyên tròn mắt nhìn, không dám tin vào cảnh này.
Anh ta xuất chiêu làm sao lại nhanh đến vậy, nhanh đến mức mình không cách nào phát giác ra!
Mà chiêu thức của anh ta không chỉ đơn thuần là nhanh thôi.
Trong đó còn mang theo một sức mạnh, cũng đến mức khiến cho người ta không chịu đựng được.
Hét lên một tiếng, cơ thể Cố Trường Xuyên không chịu được sự khống chế bay đi, ngã ầm ầm bên viền sàn đấu!
Thêm những vết máu trên mặt, bộ dạng thật thê thảm.
“Sao có thể như vậy được!”
Ba người Triệu Mặc cùng đứng lên, bọn họ đều cho rằng, đợi Cố Trường Xuyên nghiêm túc thì không có ai là đối thủ của anh ta.
Chưa từng nghĩ rằng lại bị Lâm Dật một chân đá bay đi.
Mà lúc đó độ nóng trong phòng livestream của Lâm Dật đã đạt tới đỉnh điểm.
“Ôi trời, rốt cuộc là thật hay đùa đó, Anh trai khẩu trang lại lợi hại như vậy à?”
“Mẹ nó đây tuyệt đối là diễn viên rồi, tôi không tin một người lợi hại như vậy mà lại bị Anh trai khẩu trang đá một cú ngã gục.”
“Tôi đồng ý với cách nói của lầu trên, người này chắc chắn là diễn viên lão làng rồi.”
“Không hiểu thì các anh đừng có nói lung tung, tôi từng luyện qua đánh trực diện, có thể nhìn rõ được môn đạo bên trong này. Thực lực của Anh trai khẩu trang tuyệt đối không yếu, cái người tên Cố Trường Xuyên cũng không phải diễn viên.”
“Dựa theo anh nói, Anh trai khẩu trang cũng rất lợi hại rồi.”
“Đâu chỉ là lợi hại, mà phải nói lợi hại plus.”
Trong phòng livestream, người xem đều điên cuồng thảo luận tặng quà, Trương Hiểu Du cảm thấy rất hài lòng.
“Mọi người cố gắng lên, nhân khí đã vượt mức 9,8 triệu rồi, chả mấy chốc là vượt 10 triệu, mọi người nhất định phải ra sức đấy.”
“Tiến lên tiến lên, để lượt theo dõi của Anh trai khẩu trang được nâng lên cao.”
Trên sàn đấu, Cố Trường Xuyên chật vật bò dậy.
Nhưng ngược lại trong lòng Lâm Dật có chút ngạc nhiên.
Tuy anh không dùng phương pháp phát lực đan điền, nhưng cú đá vừa rồi cũng dùng đến bảy phần thực lực.
Mà Cố Trường Xuyên vẫn có thể đứng dậy được, điều này chứng tỏ, bản lĩnh công phu của anh ta cũng không kém.
So với Mạc Hồng Sơn đương nhiên là có sự chênh lệch, nhưng thực lực này cũng tương đương với Cao Sùng.
Một cậu công tử ngày ngày chỉ biết lượn lờ bên ngoài, mà có thực lực như vậy, tuyệt đối không tính là kém cỏi.
Chẳng lẽ thật sự có liên quan đến chuyện cấm dục sao?
Nếu như bản thân mình cũng như vậy, thì thực lực có tăng lên được một cấp không?
Nghĩ đến đây, Lâm Dật lắc lắc đầu.
Thôi bỏ đi, em gái 36D không thơm sao.
Sau khi đứng dậy, Cố Trường Xuyên không lập tức phát động công kích.
Mà đứng ở sát viền sàn đấu, nhìn Lâm Dật thật cẩn thận.
Cú đá vừa rồi khiến anh ta nhận thức được rằng, giữa anh ta và Lâm Dật có một sự chênh lệch.
Cho nên lần tấn công tiếp theo, bản thân phải rất cẩn thận, không thể lại cho Lâm Dật có cơ hội.
“Cố lão đại, xác định không vấn đề gì chứ.” Triệu Mặc tiến tới hỏi.
Anh ta có thể nhìn ra, Cố Trường Xuyên đã dùng toàn sức lực rồi.
Nhưng cho dù như vậy, anh ta vẫn bị đánh tơi tả như thế này, điều này đủ cho thấy Lâm Dật không phải là chỉ có bề ngoài.
Thực lực của anh ta rất có thể trên cả Cố lão đại!
“Tôi không sao, các anh ở bên dưới chuẩn bị xem kịch hay đi, tôi tìm cơ hội đối phó anh ta, tôi nhất định phải thắng hiệp này!”
Nói xong, Cố Trường Xuyên nắm chặt nắm đấm, từng bước thăm dò trước mặt Lâm Dật.
“Đấu với người như anh thật phiền phức, vẫn là đánh nhanh thắng nhanh, đoán chắc anh cũng không có bao nhiêu năng lực.”
Nói xong, Lâm Dật lại ra một quyền nữa.
Một cú đấm móc phải, đấm thẳng vào mặt bên trái của Cố Trường Xuyên.
Người sau hét một tiếng thảm thiết, lập tức ngã xuống sàn, mất ý thức.
Như thế nào cũng không đứng dậy nổi!
------
Dịch: MBMH Translate