Cố Trường Xuyên lại một lần nữa bị đánh ngã, hiện trường không một tiếng động.
Tất cả mọi người đều nghẹn họng nhìn trăn trối, ai cũng đều nhìn thấy Cố Trường Xuyên đã bị đánh bại.
Lại muốn đứng dậy nhưng đã không có khả năng nữa.
Lâm Dật bước từng bước tiến về phía Cố Trường Xuyên, trên cao nhìn xuống, nói:
“Anh chỉ có chút năng lực vậy mà còn muốn thách đấu với tôi?”
Cố Trường Xuyên trừng mắt nghiến răng, nhìn không ra là đau đớn hay phẫn nộ.
Nhưng khi Lâm Dật định ra tay lần nữa thì Tê Ngưu chạy qua.
“Thi đấu đã phân thắng bại, bây giờ tôi tuyên bố…”
“Cút!”
Lâm Dật gầm một tiếng, làm cho Tê Ngưu không dám nói lung tung, đứng yên tại chỗ đến một câu cũng không dám nói.
Lâm Dật không phí lời, một chân đá lên người Cố Trường Xuyên, coi anh ta giống như bao rác đá ra khỏi sàn đấu.
Không cần bất cứ ai tuyên bố, cuộc thi đấu đã có kết quả.
“Cố lão đại!”
Ba người Triệu Mặc đỡ Cố Trường Xuyên dậy: “Có sao không, còn có thể chống cự được chứ.”
“Tôi không sao.” Cố Trường Xuyên khó khăn nói, nhưng trên nét mặt đầy sự không cam lòng.
“Đã kết thúc rồi, chút tôi sẽ gọi người chuẩn bị cho các anh một chiếc thuyền, bây giờ đi đi, tôi không tiễn các người.”
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, tâm trạng của mấy người Triệu Mặc có chút xấu hổ, cúi thấp đầu xuống, từ hội trường đi ra ngoài.
Nhưng những người khác ở hiện trường đều chẳng ai có tâm tư cười nhạo bọn Triệu Mặc.
Vì số tiền bọn họ đặt cược đều bị bay hết rồi.
Lâm Dật từ trên sàn đấu nhảy xuống, phát hiện tám tuyển thủ dưới sàn đấu đều dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía mình, nhân tiện nói:
“Các anh không phục? Có thể cùng lên.”
“Không không không, chúng tôi phục, chúng tôi phục.”
Tám tuyển thủ bị dọa suýt tè ra quần, đến Cố Trường Xuyên tiếng tăm lừng lẫy còn bị đánh thành bộ dạng thế kia, đây nếu thay chính mình lên thì không phải bị đánh chết à?
【Nhiệm vụ hoàn thành, thưởng 200 nghìn điểm thông thạo】
【Mức độ hoàn thành nghề nghiệp 70%, thưởng thể lực cao nhất.】
Nghe thấy âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu, Lâm Dật ngây ra một chút, sau đó mới nhận ra chính mình đã hoàn thành nhiệm vụ.
Có vẻ như mọi người đang chú ý đến cuộc thi đấu này nhiều hơn sự tưởng tượng của anh.
“Hệ thống, thể lực cao nhất này rốt cuộc có giới hạn bao nhiêu?”
“Cải thiện toàn diện sức bền tim mạch của ký chủ, tốc độ, sự linh hoạt, nhanh nhẹn, sức mạnh, thăng bằng và các chỉ số khác, mà các chỉ tiêu này đều đạt đến mức cao nhất của người bình thường.”
Lâm Dật hơi nhíu mày, sau khi sở hữu được sức chiến đấu cấp độ E, Lâm Dật đã hiểu, đây là phương thức phân khu giữa người bình thường và một loại người khác.
Mà với thể lực cao nhất này, coi như đã chính mình đã đẩy mình lên đỉnh cao của người bình thường, thuộc loại hình cường hóa của giải thưởng, coi như rất tuyệt rồi.
Nhưng Lâm Dật thất vọng là hệ thống không đưa ra nhiệm vụ tiếp theo.
Rất có khả năng là đang khởi động, cho nên anh còn phải tiếp tục livestream.
“Anh Lâm, anh thật tuyệt vời!”
Nhìn thấy Lâm Dật quay về, Trương Hiểu Du tiến lên đón tiếp, vì Lâm Dật mà thấy kiêu hãnh và tự hào.
“Anh Lâm, anh đúng là lợi hại, chúng tôi đều không nghĩ rằng anh sẽ giải quyết trận đấu nhanh như vậy. Đoán rằng Cố Trường Xuyên bị anh đánh cho tự kỷ mất rồi, thời gian tới đây, chắc anh ta không dám thò mặt ra luôn đấy.” Cao Tông Nguyên nói.
“Được rồi, không nói những chuyện này nữa, tìm nơi nào đó ăn cái gì đã, tôi có chút đói rồi.”
“Đi thôi.”
Mấy người Lâm Dật cũng không có tâm trạng để xem tiếp những cuộc tranh tài đằng sau, tìm một chỗ để ăn chút gì đó, rồi sau đấy trở về phòng của mình nghỉ ngơi.
Bên trong căn phòng sang trọng trên tầng cao nhất của du thuyền, Mitsui Paint vừa tắm xong, quấn khăn tắm, từ phòng tắm bước ra.
Từ trong lọ bóp ra một ít kem dưỡng thể, sau đó bôi đều lên người mình.
Còn đặc biệt chú trọng chăm sóc phần bắp chân của mình, bây giờ vẫn còn chút không thoải mái.
Reng reng reng!
Trong lúc Mitsui Paint đang mát-xa dưỡng thể, thì có tiếng chuông cửa.
“Vào đi.”
Kẽo kẹt một tiếng, cánh cửa được mở ra, Mitsui One từ bên ngoài đi vào.
“Muộn thế này rồi vẫn chưa nghỉ ngơi à?” Mitsui Paint cười nói.
“Cuộc thi đấu trên du thuyền kết thúc rồi, em mới quay về.”
“Nghe nói rất nhiều tuyển thủ có danh tiếng đến tham gia cuộc thi, chắc rất đặc sắc.” Mitsui Paint cười nói.
“Đúng thật là rất đặc sắc, nhưng không liên quan gì đến các tuyển thủ đó.”
“Ý em là sao? Còn phát sinh chuyện khác hay hơn sao?”
“Trước khi cuộc thi chính thức diễn ra, Lâm Dật và Cố Trường Xuyên đánh nhau một trận.”
“Cái này rất bình thường mà, khi chị ở đại học Yến Kinh cũng đã từng nghe, bọn con nhà giàu của Yến Kinh và Trung Hải không ưa nhau, giữa bọn họ phát sinh xung đột cũng là chuyện đương nhiên.” Mitsui Paint nói:
“Lâm Dật sao rồi? Anh ta có bị thương không.”
“Chị, chị cho rằng Lâm Dật sẽ bị thua sao?”
“Thông tin của Cố Trường Xuyên chị đã điều tra rất kỹ, đúng thật là rất mạnh, nếu vào quân đội có thể trở thành vương trong lính đặc chủng, muốn đánh bại anh ta rất khó.”
Mitsui One nhún nhún vai, nhưng Lâm Dật đã thắng.
Mitsui Paint dừng động tác trên tay lại: “Em nói anh ta thắng rồi?”
“Đúng vậy, mà còn thắng rất nhẹ nhàng. Cố Trường Xuyên giống như con khỉ bị anh ta trêu đùa, đến góc áo của anh ta cũng không sờ tới được.”
“Thì ra là như vậy.”
Kết quả như vậy, với Mitsui Paint mà nói trong một khoảng thời gian ngắn không cách nào tiếp nhận được.
Mặc dù sức chiến đấu của Cố Trường Xuyên không phải là mạnh nhất, nhưng anh ta cũng được coi là một trong những cao thủ hàng đầu.
Có thể nhẹ nhàng đánh gục anh ta, vậy thì thực lực của Lâm Dật không biết là mạnh đến mức độ nào?
“Trước kia chị có bảo em điều tra thông tin về Lâm Dật, xác định thông tin không có bị sai chứ?”
Mitsui One gật đầu: “Xác định không sai. Từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, khi học đại học thì đến Trung Hải, sau đó làm việc tại một công ty bất động sản, sau đó gần nửa năm trước anh ta ở Trung Hải đột nhiên phất lên.”
Trầm mặc một lúc lâu, Mitsui Paint nói:
“Chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi mà có thành tích như vậy, rốt cuộc làm sao mà anh ta làm được như vậy?”
“Chị, em nghĩ bây giờ không phải lúc quan tâm đến những chuyện này, trên người của Lâm Dật có quá nhiều điểm nghi vấn, đây mới là điều mà chúng ta cần tìm hiểu sâu hơn.”
“Sau đó thì sao, em có suy nghĩ gì?”
“Từ trước đến giờ em cảm thấy, anh ta có được thành tích như ngày nay chắc phải có sự hỗ trợ từ bên ngoài.”
“Em muốn ám chỉ đến loại thuốc đặc biệt phải không?”
“Ngoài cái này ra, em không nghĩ được có khả năng nào khác.” Mitsui One nhún nhún vai nói:
“Vì vậy em cảm thấy, anh ta dựa vào tác dụng của loại thuốc đặc biệt nào đó, từ đấy đạt được mục đích của tiến hóa sinh vật, đây là cách giải thích có sự thuyết phục duy nhất.”
Mitsui Paint không nói gì, cô ấy đang suy nghĩ đến khả năng khác nhưng cuối cùng lại quay về điểm xuất phát ban đầu.
Vì bất kể khả năng nào cũng không bằng sự phân tích hợp tình hợp lý hơn của Mitsui One.
“Được rồi, em ra ngoài đi, chuyện này chị biết rồi.”
Mitsui One nhướng mày: “Chị, chẳng lẽ chị không có một chút suy nghĩ gì khác à. Em nghĩ bây giờ chúng ta nên có một chiến lược nào đó.”
“Những điều em nói chỉ là phỏng đoán, còn là thật hay không thì phải có chứng cứ.” Mitsui Paint nói:
“Mà trước kia chị đã dặn dò em rồi, không cần em tham gia vào những chuyện như thế này, chị không hy vọng sẽ nói lại lần thứ ba.”
------
Dịch: MBMH Translate