Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 806 - Chương 804. Nghiên Cứu Binh Pháp

Chương 804. Nghiên Cứu Binh Pháp
Chương 804. Nghiên Cứu Binh Pháp

"Ông chủ, tốt hơn là anh nên tìm hiểu tình trạng hiện tại của mình." Hà Viện Viện nói.

"Tình trạng của tôi như thế nào? Tôi rất thoải mái khi ngồi ở đây." Lâm Dật nói: "Chiếc Cayenne của cô xác thực thật không tệ, khi nào có thời gian tôi cũng mua một chiếc."

"Tôi không phải ý này." Hà Viện Viện nói:

"Bây giờ là tôi lái xe, chỉ cần tôi nhẹ nhàng động một cái tay lái, hai chúng ta liền có thể ngã xuống, một chút khả năng sống đều không có."

"Tôi thao, con mẹ nó cô bình tĩnh đi."

"Cái kia xem biểu hiện của anh rồi nói, có anh chôn cùng, tôi cũng thấy đủ rồi."

"Được được được, cô trâu bò, chúng ta có chuyện gì từ từ nói."

"Đây chẳng khác nào thái độ cầu xin, buộc tôi phải dùng thủ đoạn, đây cũng là cần gì chứ."

Lâm Dật không nói, chỉ lo con mụ Hà Viện Viện này, thật sự đem xe chạy xuống cầu.

Sau khi lái xe hơn năm mươi phút, một đường lái đến khu khu công nghiệp Tinh Công.

"Đây chính là khoa học kỹ thuật Tân Á, đi về phía trước, chính là điện tử Thông Hoa chúng ta thu mua, đi về phía trước nữa chính là điện tử Huệ Khoa."

"Suy nghĩ cả nửa ngày được kẹp ở giữa rồi."

"Không sai." Hà Viện Viện nói:

"Vốn dĩ quy mô của ba công ty này không nhỏ, nhưng những năm gần đây điện tử Thông Hoa đã mất rất nhiều sai lầm trong quá trình ra quyết định. Đó chính là một bước đi sai, từng bước sai, mới rơi cục diện ngày hôm nay."

Lâm Dật gật đầu, những chuyện này anh cũng không quan tâm lắm, dù sao hiện tại, đã là sản nghiệp của mình rồi.

"Có một số người đang đứng ở cổng của khoa học kỹ thuật Tân Á, làm sao họ cứ nhìn về phía chúng ta bên này?"

Hà Viện Viện nghiêng đầu liếc mắt nhìn, "Hai người kia tôi đã từng gặp, lúc trước họ đều là trụ cột của điện tử Thông Hoa, một người tên là Trương Diên Xuân, một người khác tên là Lưu Cường Ba, sau khi công ty bị thu mua họ đi tới bên này làm việc."

"Là tự bọn họ đi, hay là bị người đào đi qua."

"Cái này khó nói được." Hà Viện Viện nói: "Tôi cùng bọn họ tiếp xúc không nhiều, cũng không có trao đổi gì nhiều."

"Trước tiên xuống xe, nói chuyện với bọn họ một chút. Nếu như có thể đem đám người này kéo trở về, cũng có thể mau chóng tập trung vào sản xuất sớm."

"Ý của anh là, trước tiên đi dò thám ý tứ của họ?"

Lâm Dật gật đầu, "Trước tiên qua xem một chút."

Hai người cùng nhau xuống xe, hướng về cửa ra vào khoa học kỹ thuật Tân Á đi tới.

Nhìn thấy Lâm Dật cùng Hà Viện Viện đi tới,Trương Diên Xuân với Lưu Cường Ba đang đứng ở cửa hút thuốc lá ném điếu thuốc dưới chân, có phần cẩn thận quan sát hai người.

"Trương sư phụ, Lưu sư phụ, các anh sẽ không có quên tôi chứ, trước đây chúng ta có gặp nhau qua một lần lúc đi nói chuyện thu mua."

"Còn có chút ấn tượng." Trương Diên Xuân nói.

Hà Viện Viện cười rộ lên, "Đây là một chuyện khá ngoắt ngoéo, vốn muốn đem các anh tiếp tục lưu lại trong xưởng, không nghĩ tới các anh lại đi theo người khác trước một bước."

"Nhà máy đã đổi ông chủ, chúng tôi cũng phải nuôi sống gia đình, tự nhiên phải biết được một chút tin tức." Trương Diên Xuân nói.

"Lời nói này không sai, mọi người đều là đang vì cuộc sống mà bôn ba cả." Hà Viện Viện nói:

"Nhưng gần đây chúng tôi dự định sẽ mở lại mảng kinh doanh điện thoại di động, muốn mời hai vị trở về, tiền lương đãi ngộ so với lúc trước cao hơn, không biết ý hai vị như thế nào?"

"Hai người trở về đi, chúng tôi sẽ không trở về đâu. Tiền lương ở đây so với trước đây tốt hơn nhiều, hai người các cô đừng đến lừa người khác."

"Việc này tôi thật sự không lừa anh, hôm nay tôi đưa ông chủ của tôi tới đây, không thể gạt người."

Hai người ngẩng đầu, nhìn sang Lâm Dật.

"Ai tới chúng tôi cũng không quan tâm, nói chung các cô cũng đừng ở đây lừa người nữa, chúng tôi là không thể nào trở về, nhanh lên một chút té ra chỗ khác đi, đừng chậm trễ chúng tôi làm việc."

Nói xong, hai người xoay người về tới trong xưởng, cũng không cho Lâm Dật cùng Hà Viện Viện cơ hội nói chuyện.

"Mọi chuyện có vẻ không ổn lắm, có chút khó khăn." Lâm Dật nói sau vài giây im lặng:

"Nòng cốt của kỹ thuật điện tử Thông Hoa, cô biết mấy người?"

"Hình như là bốn người, hai người này đã đến khoa học kỹ thuật Tân Á, mặt khác hai người còn lại đến điện tử Huệ Khoa."

"Đi thôi, chúng ta đến điện tử Huệ Khoa trước, xem có thể hay không giữ được hai người kia."

"Đi nằm vùng ư?"

"Nếu không làm sao?"

"Anh thật sự để tôi một cô gái trời sinh quyến rũ xinh đẹp như vậy đi cùng anh nằm vùng? Anh cảm thấy đây việc tôi nên làm ư?"

"Tăng lương cho cô."

"Tôi Hà Viện Viện chính là vì nằm vùng mà sinh ra."

Cả hai lái xe đi về phía trước một đoạn đường, đã đến cửa lớn của điện tử Huệ Khoa.

Nhưng trước cửa không có bất kỳ ai, chỉ có thể ngồi ở đó chờ.

Ước chừng qua hơn một giờ sau, vài nhóm người từ trong nhà xưởng đi ra hút thuốc.

"Ông chủ ông chủ, người đến."

Hà Viện Viện chỉ vào một người đàn ông trung niên đầu hói đi ra từ nhà máy mà nói:

"Anh ta là Vương Phú, lúc trước cũng là nòng cốt kỹ thuật điện tử Thông Hoa."

"Qua xem một chút."

Hai người xuống xe, hướng về Vương Phú đi tới.

Cùng lúc đó, Vương Phú và một vài công nhân bình thường xung quanh cũng nhìn thấy Lâm Dật cùng với Hà Viện Viện.

"Vương công." Hà Viện Viện cười chào hỏi.

"Các cô tới làm gì?"

"Nhàn rỗi không có chuyện gì, lại đây đi dạo." Hà Viện Viện cười nói:

"Như thế nào? Công việc ở đây anh có hài lòng không?"

"Đều rất tốt." Vương Phú nhàn nhạt trả lời, xem bộ dáng là không muốn cùng với Hà Viện Viện nói quá nhiều, vẻ mặt có chút lạnh lùng.

"Vương công, là như vậy, chúng tôi lần này tới đây, là muốn nói với anh một chút việc riêng."

"Việc riêng gì?"

"Chúng tôi dự định lại một lần nữa khởi động lại điện tử Thông Hoa, muốn mời anh trở lại làm việc." Hà Viện Viện nói:

"Về tiền lương đãi ngộ các anh yên tâm, khẳng định so với ban đầu cao hơn, tuyệt đối sẽ không bạc đãi các anh. Ông chủ của tôi đứng bên cạnh, tôi có thể lấy nhân cách với tính mạng của anh ấy ra bảo đảm."

Lâm Dật: Giời ạ.

Nhân cách của lão tử không đáng tiền à, nhưng con mẹ nó cô đừng cầm mạng nhỏ của tôi ra đùa giỡn.

Nghe nói như thế, vài tên công nhân bình thường có phần động tâm.

Bọn họ coi trọng nhất chính là lợi ích, ai trả tiền lương cao hơn thì bọn họ làm cho người đó.

Nhưng vẻ mặt Vương Phú lại không hề bị lay động.

"Đi đi đi, đừng ở chỗ này lừa gạt người, các cô là những nhà tư bản ăn tươi nuốt sống, đừng cho là tôi sẽ tin chuyện ma quỷ của cô."

"Anh Vương, anh đừng vội từ chối, chúng ta trước tiên nói chuyện với anh ta, ai cho nhiều tiền hơn chúng ta làm cho người đó."

"Các cậu đám này thanh niên này, chính là chưa từng ăn thiệt thòi, tôi đem lời đặt ở này, các anh đi rồi khẳng định chịu thiệt. Nghe lời của tôi, an tâm ở đây làm, mấy năm sau bảo đảm các anh có thể mua được nhà ở."

"Vậy được, chúng tôi liền nghe anh Vương."

"Đi thôi đi về làm sớm một chút tranh thủ xong sớm thì hôm nay không cần làm thêm giờ nữa."

Mấy người dập tàn thuốc, lần lượt quay trở lại trong xưởng.

Hà Viện Viện vẫy vẫy tay, "Tình hình không lạc quan lắm, muốn đem bọn họ kéo trở lại, rất khó."

"Xác thực rất khó, những người này đã bị thu mua, cho nên không dễ đối phó."

"Tôi chỉ thắc mắc, chúng ta đề xuất trả tiền lương cao, làm sao đều không mua mặt mũi có tiền không kiếm, đầu óc có bệnh ư?"

"Bởi vì những người này có thể nhận được phúc lợi cao hơn ở hai xí nghiệp. Cho nên khi chúng ta tuyển dụng, phản ứng mới mãnh liệt như thế." Lâm Dật cười nói:

"Đám người này ngược lại là rất lợi hại, không nghiên cứu chuyện làm ăn làm như thế nào, ngược lại mẹ nó nghiên cứu binh pháp."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 804.
Bình Luận (0)
Comment