Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 805 - Chương 803. Ảnh Đế Chuyên Nghiệp

Chương 803. Ảnh Đế Chuyên Nghiệp
Chương 803. Ảnh Đế Chuyên Nghiệp

"Đừng ăn bánh quy nữa, em muốn ăn gì anh làm cho em.”

"Ừ."

Kỷ Khuynh Nhan gật đầu: "Nhưng trong tủ lạnh ngoài trái cây thì chẳng có gì cả, để em nhờ đầu bếp trong nhà ăn mang đến một ít."

"Được."

Sau đó, Lâm Dật làm món thịt bò xào và chả trứng ớt xanh cho Kỷ Khuynh Nhan, cô ăn đến quên trời quên đất.

"Đồ ăn anh làm rất ngon, so với đầu bếp trong nhà ăn còn ngon hơn nhiều."

"Ngon thì em ăn nhiều hơn đi."

Ngắm nhìn bộ dạng ăn đến mãn nguyện của Kỷ Khuynh Nhan, Lâm Dật cũng cảm thấy giờ phút này chính là hạnh phúc.

"Mấy ngày nay anh đi công tác có suôn sẻ không? Anh đã hoàn thành công việc trước thời hạn sao?"

"Còn có hai hội nghị nghiên cứu và phát triển mời anh tham gia, nhưng trời vừa tối là anh nhớ em không chịu nổi nên mới chạy về trước."

"Thật không biết xấu hổ, lớn như vậy còn có thể nói loại chuyện này."

"Không còn cách nào, chỉ là không khống chế được, em nói phải làm sao đây."

"Lúc hai chúng ta ở nhà, anh cũng ngủ một mình đó thôi.”

"Làm sao có thể giống nhau, anh vừa nghĩ tới em ở cách vách liền an tâm, tự nhiên có thể ngủ ngon."

Trên mặt Kỷ Khuynh Nhan đỏ bừng, ngượng ngùng nói:

"Em cũng vậy."

“Cho nên anh mới chạy về trước thời hạn.” Lâm Dật nói: “Về sau có loại chuyện này anh cũng không đi.”

"Đừng nói như vậy, chẳng lẽ anh không muốn kinh doanh nữa sao?"

"Công việc kinh doanh không quan trọng bằng em."

“Chỉ biết miệng lưỡi trơn tru, em không tin anh đâu.” Kỷ Khuynh Nhan cười nói, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy hạnh phúc.

"Đúng rồi, anh đến công ty chưa?"

“Chưa, xuống máy bay là anh đến chỗ em luôn.” Lâm Dật thản nhiên hỏi:

"Làm sao vậy, bên phía công ty gặp chuyện gì sao?"

"Hình như dự án điện thoại di động có chút vấn đề, làm cho anh Kỳ và Viện Viện sứt đầu mẻ trán mà vẫn chưa xử lý dứt điểm, anh có thời gian thì qua xem thử đi.”

"Loại chuyện nhỏ như vậy không cần anh can thiệp đâu, anh sẽ ở đây với em một lát, đã mấy ngày anh không gặp em rồi."

"Đã lớn như vậy rồi, sao anh còn không biết xấu hổ."

Kỷ Khuynh Nhan ngượng ngùng nói:

"Mau giải quyết công việc đi, cũng không phải không thấy được em, không cần mỗi ngày đều phải dính vào nhau đâu."

"Như vậy cũng không được, anh quay về là để gặp em, cũng không muốn giải quyết công việc."

“Được rồi, được rồi, đừng tùy hứng như vậy.” Kỷ Khuynh Nhan đẩy Lâm Dật ra: “Nhanh đi giải quyết việc của anh đi, nếu không anh ở đây thì em cũng không tập trung làm việc được.”

"Vậy anh đi nhé, anh qua xem một chút, buổi tối trở về đón em tan tầm."

"Ừ, nhưng không cần cố gắng đến đón em đâu, công việc quan trọng hơn, anh làm xong việc rồi đến cũng được.”

"Như vậy sao được, anh phải phân rõ thứ tự ưu tiên chứ."

“Ôi, ôi, được rồi, đừng có làm nũng nữa.” Kỷ Khuynh Nhan đỏ mặt nói, sau đó đẩy Lâm Dật ra.

Sau khi nhìn thấy Lâm Dật thật sự rời đi, cô nhịn không được mắng thầm:

"Thật là, đều là người trưởng thành rồi, sao giống như học sinh cấp ba yêu đương, một chút cũng không biết xấu hổ."

Theo thang máy xuống dưới, Lâm Dật lái xe trở lại tập đoàn Lăng Vân và đến văn phòng của Kỳ Hiển Chiêu.

Vừa khéo Hà Viện Viện cũng ở đây.

Nét mặt hai người đều nghiêm túc và có vẻ như đang bàn bạc chuyện gì đó.

“Tổng giám đốc Lâm, anh đã về rồi.” Kỳ Hiển Chiêu giả vờ bất ngờ nói.

Lâm Dật gật đầu, rất hài lòng với biểu hiện của Kỳ Hiển Chiêu.

Quả thực chính là nam diễn viên phụ xuất sắc nhất bên cạnh ảnh đế, sau vài năm lăn lộn, cậu ta cũng rất có triển vọng trở thành một gã tra nam đủ tiêu chuẩn.

"Ông chủ, vừa lúc anh trở về, dự án điện thoại di động đã xảy ra sự cố."

"Tôi đã nghe học tỷ của cô nói rồi, nhưng cụ thể sao lại thế này, cô kể lại rõ ràng cho tôi."

Vẻ mặt của Lâm Dật vô cùng tự nhiên, Hà Viện Viện không nhìn ra manh mối gì, liền kể lại ngắn gọn chuyện đã xảy ra.

Kỳ Hiển Chiêu im lặng lắng nghe, cảm thấy vấn đề này có chút kỳ lạ.

Buổi sáng chính mình gọi điện cho tổng giám đốc Lâm, chỉ mất vài giờ sau, anh ấy đã gấp gáp quay trở lại, cho dù có đi máy bay riêng cũng không thể nhanh như vậy được.

Dựa vào tình hình này, nơi mà tổng giám đốc Lâm đã đến hẳn không phải Mỹ.

"Toàn bộ công nhân ban đầu trong nhà máy đã đến nhà máy nào rồi, chuyện này các cậu đã điều tra xong chưa?"

"Về cơ bản đều tới Khoa học kỹ thuật Tân Á và Điện tử Huệ Khoa."

Lâm Dật bắt chéo chân ngồi trên ghế sô pha: "Các người đều biết về tình hình của hai nhà máy này chứ!"

"Bọn họ đều là những công ty hàng đầu trong khu công nghệ cao Tinh Công. Trong số đó, Khoa học kỹ thuật Tân Á sản xuất màn hình LED, là công ty hàng đầu trong lĩnh vực màn hình trong nước và chiếm thị phần rất cao."

“Còn lại Điện tử Huệ Khoa là nhà sản xuất phụ kiện điện thoại di động trong nước, các bộ sạc điện thoại do họ sản xuất cũng như cục sạc di động có danh tiếng rất tốt trong nước."

"Tốt đến mức nào?"

"Tốt đến mức tôi và học tỷ đều mua sạc của nhà họ."

"Đm."

"Chuyện này anh không thể trách tôi được, là chị ấy giới thiệu nó cho tôi, có ý kiến gì thì anh nói với chị ấy đi.”

"Cô ấy thì thôi." Lâm Dật nói: "Quy mô của hai công ty này thế nào? Giá trị thị trường là bao nhiêu?"

“Cả hai đều khoảng 500 triệu.” Hà Viện Viện nói.

"Nếu đúng như lời cô nói, vậy thì cũng đáng gờm đấy."

"Quả thực, nếu không cũng không dám đối đầu với chúng ta."

"Nếu chiều nay hai người không có việc gì, đi dạo với tôi một lúc."

"Để tôi đi với anh, công ty không thể thiếu anh Kỳ."

“Tôi thấy cô không muốn ở công ty làm việc nữa thì đúng hơn.” Lâm Dật mỉa mai.

"Đấy là tôi phải đi công tác cùng anh thôi, nếu không, một nhân viên tận tụy như tôi, làm sao có thể dễ dàng rời bỏ vị trí yêu thích của mình được."

"Nhìn vẻ mặt hưng phấn của cô, không giống đi công tác, mà giống như đang creampie(*) hơn."

(*)Ra bên trong: là một thuật ngữ về tình dục chỉ hành động xuất tinh vào trong âm đạo hay hậu môn mà không dùng bcs

"Không được đâu, hôm nay là ngày nguy hiểm của tôi, anh có nhu cầu thì tìm học tỷ đi.”

"Kém cỏi."

"Tôi đang trải qua thời kỳ đặc biệt tốt đấy.”

“Cuộc đời không trải qua đèn đỏ là cuộc đời không trọn vẹn.”

"Thôi đi, thật buồn nôn, làm sao tôi lại gặp được một ông chủ biến thái như anh cơ chứ."

Nhìn thấy hai người cười nói rời khỏi văn phòng.

Kỳ Hiển Chiêu vô cùng bực bội.

Ra bên trong có nghĩa là gì?

Vì khu công nghiệp ở vùng ngoại thành nên tình hình giao thông không tốt lắm.

Nên Lâm Dật lái chiếc xe Porsche Cayenne của Hà Viện Viện.

“Cô không muốn gặp lại người đồng hương cũ sao?” Trên đường đi, Lâm Dật hỏi.

"Có gì tốt đẹp đâu, đã xa cách nhiều năm như vậy, anh ta là anh ta, tôi là tôi, đã sớm không còn quan hệ rồi." Hà Viện Viện thoải mái nói:

"Nhưng ngược lại là anh đấy, anh cứ đối đãi bình thường với anh ta. Nếu anh ta làm tốt, anh thăng chức và tăng lương cho anh ta. Nếu anh ta làm không tốt, cứ việc đuổi. Tóm lại, hãy cứ đối xử với anh ta như bình thường là được. Trừ chuyện đó ra, anh có thể yên tâm, những tình tiết cẩu huyết trên TV không thể xảy đến với tôi."

"Vậy nhiều năm qua cô cũng không tính đến chuyện tình cảm, không có nguyên nhân gì sao?"

“Tôi không phân cao thấp hay dựa vào khuôn mặt.” Hà Viện Viện nói tiếp:

"Người đẹp thì chướng mắt tôi, người xấu tôi không thích, cho nên vẫn còn độc thân."

"Cô nói vậy tôi hiểu rồi, nếu không tôi còn tưởng rằng cô bị bệnh."

"Đánh rắm, học tỷ của tôi nhiều năm như vậy chưa từng có bạn trai, tại sao anh không nói chị ấy có bệnh."

“Chủ yếu là tình huống không giống nhau.” Lâm Dịch nói tiếp:

"Ngoài tôi ra không có ai xứng với học tỷ của cô cả. Cô thì không như thế, người nào xứng với cô, căn bản sẽ làm cô chướng mắt.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 803.
Bình Luận (0)
Comment