Đám người ra khỏi nhà máy.
Thấy ngoài cửa lớn có khoảng hơn hai trăm người vây kín.
"Có nhiều người từ điện tử Thông Hoa đi ra vậy à?" Lâm Dật vừa cười vừa nói:
"Nhiều người như vậy vây quanh chỗ này, trông thật đáng sợ."
"Thầy Lâm đừng sợ, chúng ta chiếm lý, đừng để ý tới bọn họ."
Lâm Dật cười ha ha: “Sợ là không đến mức đó đâu, đi thôi."
Thấy Lâm Dật và Vương Nhiễm đi ra, đám người Trương Duyên Xuân xông tới vây chật cứng, không có chút khe hở nào.
"Ông chủ Lâm, không phải ngài mới nói sẽ mời chúng tôi về làm với mức lương cao sao? Vừa rồi tôi quay về suy nghĩ, vẫn cảm thấy chỗ của ngài tương đối thích hợp với tôi, hơn nữa tôi còn dẫn cả những nhân viên đã rời đi trước đó về, sẽ bắt đầu làm việc ngay bây giờ."
"Đúng đúng đúng, chúng tôi đều bằng lòng trở lại làm việc trong nhà máy, không muốn làm ở hai nhà máy khác nữa."
"Chờ đã, chờ đã." Lâm Dật nói:
"Tôi đâu nói sẽ thuê lại các anh? Ai nấy đều cao hứng như vậy làm gì?"
"Ông chủ Lâm, chính miệng ngài đã nói ra, sao lại không thừa nhận chứ?" Trương Duyên Xuân nói.
"Đúng là vừa rồi tôi có nói thật nhưng bây giờ chưa nói." Lâm Dật nói:
"Hơn nữa anh không phải luôn miệng nói chỗ tôi không có không gian phát triển, còn bị trừ tiền lương à? Sao bây giờ lại trở về?"
Trương Duyên Xuân đỏ mặt, lúng túng nói: "Vừa rồi là hiểu nhầm, bây giờ hiểu nhầm đã được loại bỏ, chúng tôi dĩ nhiên phải trở về rồi. Tôi tin tưởng điện tử Thông Hoa dưới sự lãnh đạo của ngài chắc chắn sẽ càng tốt hơn."
Lâm Dật vỗ nhẹ vào vai Trương Duyên Xuân nói với ẩn ý sâu xa.
"Tôi thậm chí còn mở được nhà máy lớn như vậy, ông tưởng tôi sẽ ngu ngốc tin lời ông nói sao? Ông đi chỗ khác mà tìm việc làm, đừng ở chỗ này cho thêm mất mặt xấu hổ."
"Ông chủ Lâm, ngài không thể như vậy được. Đám người chúng tôi đều đang chờ ăn cơm đấy." Trương Duyên Xuân chất vấn.
"Nhưng tôi cho ông bát cơm ăn, ông còn không cầm, điều này có thể trách tôi được sao?" Lâm Dật nói: "Ông tránh đường để chúng tôi còn đi, chúng tôi không có thời gian ở đây với ông."
"Không được!"
Trương Duyên Xuân chắn trước mặt Lâm Dật, nói: "Nếu hôm nay cậu không thu xếp cho chúng tôi, chúng tôi sẽ không để cho cậu đi!"
Bịch!
Lâm Dật đá một phát vào người Trương Duyên Xuân, ông ta lập tức ngã lăn xuống đất: “Sao hả, ông thấy tôi trẻ tuổi, tưởng tôi không dám ra tay với ông à?"
Thấy Trương Duyên Xuân bị đá, những người khác hoảng sợ, vội vàng tránh đường, không dám nói thêm nửa câu.
Ra khỏi nhà máy, Lâm Dật quay về nhà.
Hắn vừa mở cửa ra, điện thoại di động trong túi lại đổ chuông, là Lý Lâm gọi điện thoại tới.
"Ngài Lâm đang bận sao?"
"Tôi không bận, cô có việc gì cứ nói đi."
"Chính là chương trình phát sóng trực tiếp về công ích trợ giúp nông dân, thời gian được quyết định vào thứ sáu tuần sau. Tôi muốn nói cho ngài về những chuyện liên quan."
Lâm Dật cảm thấy cuộc điện thoại này tới vẫn rất đúng lúc.
Sáng sớm Trương Hiểu Du còn gọi điện thoại hỏi về chuyện này, bây giờ Lý Lâm đã gọi điện thoại tới.
"Được, cô nói đi."
"Hoạt động lần này là do ba nền tảng lớn Đấu Ngư, Đẩu m, Khoái Thủ đồng thời tiến hành, cho dù là công ích nhưng bên trong không tránh được một trận so đấu, cho nên bán đồ chỉ là một khâu trong đó, tuyệt đối không thể thua trên phương diện độ hút fan và lượng tiêu thụ được."
"Cái này thì tôi biết."
Bây giờ các nền tảng livestream lớn đều đang trong tối ngoài sáng tranh đấu gay gắt về lưu lượng truy cập, chẳng ai hi vọng mình sẽ thua nên tất nhiên phải tranh một chuyến.
"Ngoài ra, chúng tôi còn thu xếp cho ngài một khách quý là minh tinh, đến lúc đó các người cùng livestream, hiệu quả bán hàng sẽ càng tốt hơn."
"enenen. . ."
Lâm Dật cũng có thể hiểu được hành vi của phía nền tảng.
Nếu có minh tinh đang hot tham dự, hiệu quả sẽ được nâng cao thêm một bước, Lâm Dật cũng không nói gì.
"Ngoại trừ những điều này, còn có yêu cầu gì nữa."
"Chỉ còn lại nội dung livestream, chúng tôi chuẩn bị cho ngài sáu loại sản phẩm, Về quy trình cụ thể thì lát nữa tôi sẽ gửi cho ngài mấy tập tài liệu, trên đó đã viết hết. Trong đó còn có video bán hàng của streamer khác. Đến lúc đó ngài học thêm một ít, hiểu rõ quy trình livestream bán hàng." Lý Lâm nói:
"Tôi thấy với năng lực của ngài, muốn ứng phó với chuyện này cũng không khó lắm."
"Các cô đã chuẩn bị xong đồ tôi sẽ bán chưa?"
Lâm Dật không để ý tới những lời lấy lòng của Lý Lâm, hỏi thăm vấn đề mình muốn biết nhất.
"Có mấy huyện đã làm thật sự không tệ về phương diện tái chế phế phẩm nông nghiệp, sản phẩm cũng tốt. Chúng tôi đã chọn mấy sản phẩm có giá cả tương đối tốt, chuẩn bị sẽ đưa những sản phẩm này lên trong lúc livestream."
"Chờ đã, tôi có một thắc mắc." Lâm Dật ngắt lời Lý Lâm: “Những địa phương đó đều làm tái chế phế phẩm nông nghiệp, vậy cũng không tính là nghèo."
"À. . ."
Vấn đề này ngược lại làm Lý Lâm nghẹn lời.
Lại giống như Lâm Dật đã nói, những địa phương này chỉ có thể nói là không giàu nhưng dường như chẳng dính dáng gì với chữ nghèo.
"Lẽ nào ngài có suy nghĩ khác?"
"Nếu đã là livestream trợ giúp nông dân thì cần phải tìm vài địa phương nghèo, giúp bọn họ bán đồ, khai thác thị trường. Những địa phương không nghèo, cho dù giúp bọn họ cuối cùng tiền kiếm được cũng sẽ không rơi vào trong tay dân chúng, vậy có tác dụng gì?"
Bên kia điện thoại, Lý Lâm im lặng.
Cô rất muốn nói cho Lâm Dật biết, thật ra bản thân việc livestream công ích trợ giúp nông dân là một chương trình.
Nền tảng để ý không phải là ai có thể kiếm được số tiền này mà muốn lấy được lưu lượng truy cập lớn, cũng là để lãnh đạo biểu hiện rõ thái độ với doanh nghiệp của mình.
Về phần dân chúng có thể kiếm được tiền, có thể lấy được lợi ích từ trong đó không, bọn họ cũng không quan tâm.
Chỉ là suy nghĩ của Lâm Dật ngược lại với suy nghĩ của nền tảng.
"Ngài có thể nói thử suy nghĩ của ngài không?" Lý Lâm chăm chú hỏi.
"Ở phương diện sản phẩm, có thể để tôi tự chọn được không?"
Sau khi suy nghĩ thật lâu, Lý Lâm nói: "Tôi không thể cam đoan với ngài về chuyện này, tôi cần phải xin ý kiến của nền tảng."
"Chút chuyện nhỏ như vậy cũng phải xin ý kiến à?"
"Ngài Lâm, có lẽ ngài không biết." Lý Lâm nói:
"Trong đây liên quan đến rất nhiều quan hệ lợi ích, không thể nói đổi là đổi được. Cho nên tôi chỉ có thể cố gắng hết sức xin, lại không thể bảo đảm lãnh đạo có đáp ứng hay không."
"Được, cô đi xin đi, nếu không thể được chấp nhận, các cô cứ đổi streamer khác đi." Lâm Dật nói:
"Cho dù livestream như vậy có thành phần làm cho ra vẻ nhưng diễn quá lại chẳng có ý nghĩa gì nữa."
"Tôi biết rồi, tôi sẽ đi xin thử." Lý Lâm nói: "Nhưng ngài cũng đừng cứng rắn như vậy, lẽ nào không thể bàn bạc lại sao?"
"Không." Lâm Dật nói: "Tôi không cần kiếm chút tiền của nền tảng các cô, dù sao cũng phải làm vài chuyện mình thích chứ?"
Lời Lâm Dật nói làm Lý Lâm nhớ tới cảnh tượng trước cửa nhà hàng cơm tây trước đây.
Anh ấy lái chiếc xe Bugatti rời đi, quả thật không thiếu chút tiền này.
Ngoài ra, anh ấy còn có khả năng ảnh hưởng tới việc tập đoàn Lăng Vân đầu tư vào Đấu Ngư.
Các loại tin tức bày ra trước mắt, đủ để chứng minh người đàn ông này cũng không tầm thường.
Vẫn nên xử lý thận trọng về những lời anh ấy nói.
"Tôi hiểu ý của ngài. Ngài cứ chờ tin tức của tôi là được rồi." Lý Lâm nói:
"Đúng rồi, tôi còn có một việc nữa muốn nói với ngài, Quách Thế Bác đã bị Đấu Ngư đuổi rồi."
------
Dịch: MBMH Translate