“Giữa ban ngày còn lái xe, mấy thanh niên như các em thật sự là càng ngày càng không học được cái gì tốt.”
“Nhưng chúng ta hiện tại, đúng là đang lái xe mà.”
“Em nói như vậy cũng không sai.”
Hai người vừa nói vừa cười về tới Quảng Châu, sau đó Lâm Dật mang theo Trương Hiểu Du, đi gặp Ngô Triệu Hữu.
Bởi vì lúc trên đường trở về, Ngô Triệu Hữu đã thông báo với Lâm Dật, đã liên hệ xong với nhà xưởng, muốn anh đi gặp mặt một chút.
Kết thúc một ngày, Lâm Dật và Trương Hiểu Du đã không ngừng bận bịu cả ngày, mọi chuyện xem như đã được sắp xếp tốt rồi.
Buổi tối trở lại khách sạn, hai người đứng tại phòng ăn cơm.
“Anh Lâm, ông chủ Mã của xưởng đóng hộp nói, nếu như ấn định 500g một hộp, đồng thời muốn sản xuất 2 triệu hộp, chi phí gia công một hộp ước chừng là 1 tệ 1. Nếu như chúng ta thống nhất giao hàng bằng chuyển phát nhanh, một phần chuyên chở ước chừng vào khoảng 2 tệ, nhưng chúng ta có thể bán từng 6 hộp một, như vậy có thể chống đỡ một chút. Tính ra thì phí chuyên chở cho mỗi hộp rơi vào khoảng 4 đồng, cứ tính toán như thế, tổng chi phí cho một hộp ước chừng rơi vào khoảng 5 tệ, có thể bán 6 hộp 29 tệ 9.”
“Giá cả như vậy cũng được, cũng đủ rẻ.”
Lâm Dật đối với cái giá này vô cùng hài lòng, cảm giác như có thể bán hết trong vòng một giây.
“Anh Lâm, đừng vui vẻ quá sớm.”
“Lời này có ý gì?”
Trương Hiểu Du nhún vai, “Thật ra giá của chúng ta cũng không tính là rẻ.”
“Như này còn chưa tính là rẻ sao.”
“Người bán trên các nền tảng thương mại điện tử và một số streamer khác đều bán hoa quả đồ hộp đông lạnh lâu năm, ước chừng là mấy trăm tệ một tấn. Với lại nhà máy gia công cũng đều chọn mấy xưởng nhỏ không uy tín. Nói cách khác, tất cả chi phí cho một hộp mà bọn họ làm sẽ không vượt quá 2 tệ.” Trương Hiểu Du nói:
“Mà con đường mà chúng ta thì lại vô cùng chính quy, chi phí đương nhiên là cũng sẽ cao, cho nên giá cả cũng sẽ đi lên. Đồ hộp giống như vậy, những streamer còn lại hầu như đều bán 6 hộp 19 tệ 9, so với chúng ta thì rẻ hơn rất nhiều.”
“Nếu như vậy thì đúng là có chút khó khăn.” Lâm Dật nói.
Con đường bên trong thương mại điện tử, Lâm Dật đương nhiên là không hiểu bằng Trương Hiểu Du.
Cảm thấy nước trong này sâu hơn nhiều so với tưởng tượng của mình.
“Quả thực bởi vì người dùng đều rất nhạy cảm đối với giá cả, cho nên dù là đắt hơn một đồng đều sẽ ảnh hưởng tới ham muốn mua sắm của bọn họ.”
“Chuyện này không có biện pháp nào cả, nếu đã là trợ giúp nông dân thì cũng không thể bạc đãi người ta được, nếu không buổi livestream này cũng không có ý nghĩa.”
“Vậy chúng ta liền phải đi theo con đường chất lượng rồi, ngày mai tôi sẽ mở livestream, quay lại toàn bộ quá trình thu mua và sản xuất, tin rằng sẽ có không ít người nguyện ý tốn tiền vì chất lượng.”
“Ừm.” Lâm Dật gật gật đầu, “Ngày mai anh sẽ cùng em đi qua đó, sau đó sẽ về Trung Hải, bên anh còn có không ít chuyện cần phải xử lý, chuyện bên này em phụ trách đi.”
“Ngoài ra, các thương phẩm khác phục vụ cho buổi livestream đều do đồng nghiệp của anh phụ trách, đến lúc đó anh sẽ bảo bọn họ liên hệ với em, em trù tính chung cho chuyện này là được rồi.”
“Sao em lại có loại cảm giác uỷ thác lại cho người khác trước khi lâm chung nhỉ, đây là muốn giao toàn bộ đại quyền lại cho em sao? Lần đầu làm lãnh đạo, tâm trạng còn có chút kích động.”
“Mấy từ như lâm chung uỷ thác như này mà em cũng đều có thể nghĩ ra được, anh thật sự muốn đem đầu em đập nát, rồi nhìn xem bên trong rốt cuộc có chứa cái gì.”
“Đều là IQ, ha ha...”
Sáng sớm hôm sau, hai người dậy rất sớm.
Bởi vì đã hẹn với người phụ trách xưởng đóng hộp là 9 giờ sẽ tập hợp tại trấn Song Hồng, nếu như đến trễ thì sẽ không tốt.
Ngoài ra, Lâm Dật còn liên hệ ngân hàng, lôi kéo người phụ trách tới kết toán.
Lúc đến trấn Song Hồng, phát hiện tại đầu trấn đang tụ tập không ít người, hơn nữa còn có mười mấy chiếc xe ben, dường như đến để chuẩn bị chuyên chở hàng hoá.
“Lâm tổng, Trương tiểu thư, các người đã tới.”
Người nói chuyện hơn bốn mươi tuổi, mặc áo jacket màu tím, nhìn thấy Lâm Dật và Trương Hiểu Du tới, nên chủ động tiến lên chào hỏi.
Người đàn ông tên là Chu Tuấn Tài, là xưởng trưởng của xưởng đóng hộp Đỉnh Thịnh, đồ hộp sản xuất ra từ chỗ bọn họ đều vô cùng nổi danh khắp cả nước.
“Thật xin lỗi, tới chậm rồi.” Lâm Dật cười nói.
“Lâm tổng quá khách khí, rõ ràng là do chúng tôi tới sớm.”
“Tôi thấy mọi chuyện đều đã chuẩn bị không sai biệt lắm, chúng ta liền bắt đầu đi, tranh thủ xong việc sớm một chút, sau đó sẽ bắt đầu sản xuất.”
“Được, được, được, hiện tại sẽ bắt đầu.”
Buổi thu mua rất nhanh liền bắt đầu, toàn bộ đều làm theo quá trình, tiến hành theo từng bước.
Trương Hiểu Du cầm điện thoại di động, bắt đầu livestream hiện trường, nỗ lực quay toàn bộ quá trình một cách chân thực nhất, để cho cư dân mạng tin tưởng, đồ mà mình mua chất lượng cao hơn so với người khác.
Cùng lúc đó, bốn chiếc xe Vans, cùng một chiếc BMW 7 Series màu đen đang lái về phía trấn Song Hồng, mà tốc độ lại cực nhanh.
“Rốt cuộc mẹ nó mọi chuyện là sao vậy, lại dám đoạt việc làm ăn của chúng ta.”
Người nói chuyện là người ngồi bên ghế phụ xe BMW.
Anh ta ước chừng ba mươi mấy tuổi, tay cầm điếu thuốc, trên cánh tay còn có hình xăm, vẻ mặt giống như muốn ăn thịt người vậy
Tên của người đàn ông là Sử Kiến Cường, công ty của anh ta chuyên về gia công hoa quả.
Vốn dĩ anh ta muốn dây dưa với người của trấn Song Hồng thêm một khoảng thời gian nữa, sau đó sẽ đem tất cả hoa quả thu hồi lại với giá thấp, rồi đến chỗ anh rể để tranh công.
Nhưng chưa từng nghĩ qua, thế mà bị người khác chặn ngang.
“Hình như là người tới từ Trung Hải, nghe nói là hai streamer, thu mua tất cả hoa quả, muốn làm thành đồ hộp, rồi đem tới trong phòng livestream để bán.”
Người nói chuyện, là tài xế của Sử Kiến Cường, cũng là trợ lý của anh ta.
“Tôi thao, một tên streamer mà cũng dám bành trướng như thế sao?”
“Hiện tại streamer đúng thật đều là dạng này, chuyện gì cũng dám làm.”
“Nhanh lên chút, tôi muốn xem một chút rốt cuộc hai tên dám cướp việc buôn bán của tôi là cái dạng gì, mẹ nó, thật sự là không muốn sống nữa mà.”
Ước chừng sau hai mươi phút, Sử Kiến Cường mang người lái xe đến trấn Song Hồng.
Nhìn thấy cảnh mua bán diễn ra sôi nổi, cơn tức trong lòng Sử Kiến Cường không ngừng dâng lên, nhanh chóng đi tới.
“Đều cùng tôi xuống xe.”
Sử Kiến Cường ra lệnh một tiếng, bốn chiếc người trên xe tất cả đều vọt xuống.
Bọn họ cùng nhau gào ầm ĩ trên đường:
“Đều mẹ nó dừng tay, ai cho các người thu mua đồ ở đây!”
Tiếng mắng chửi của Sử Kiến Cường khiến người khác đều ngừng động tác trên tay lại, đều e ngại mà cẩn thận nhìn những người trước mắt này.
Nhìn thấy những người đột nhiên xuất hiện, người bên trong phòng livestram cũng đều di dời mục tiêu.
“Tiểu Ngư, chuyện này là như thế nào vậy? Các người tới thu mua hoa quả, sao còn có người đến phá quán.”
“Đám người này hung thần ác sát, hình như là du côn lưu manh, cô và Anh trai khẩu trang không có nguy hiểm gì đi.”
Nhìn thấy những người này, Trương Hiểu Du cũng cảm thấy mông lung.
Mình lúc thu mua đồ hình như cũng không trêu chọc đến bất kỳ kẻ nào mà.
Bọn người này là từ đâu xuất hiện vậy?
“Mọi người không cần lo lắng, thân thủ của Anh trai khẩu trang các người cũng đều biết, nếu như là đến gây chuyện, cũng sẽ không sợ bọn họ.”
“Chúng tôi biết Anh trai khẩu trang đơn đấu rất lợi hại, nhưng mãnh hổ không ngăn nổi một đám sói, đối phương có nhiều người như vậy, nếu như thật sự đánh thì nhất định sẽ không phải là đối thủ a.”
“Không phải sao, còn có cô kéo chân sau nữa, Anh trai khẩu trang đúng là quá khó khăn mà.”
------
Dịch: MBMH Translate