Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 833 - Chương 831. Tôi Sẽ Ngu Như Vậy Sao?

Chương 831. Tôi Sẽ Ngu Như Vậy Sao?
Chương 831. Tôi Sẽ Ngu Như Vậy Sao?

Lúc Lâm Dật về đến nhà, đã hơn một giờ sáng.

Kỷ Khuynh Nhan đã ngủ, tư thế vẫn trước sau như một, không ưu nhã chút nào.

Hai chân gác lên chăn, lại phá lệ ngọt ngào.

Rạng sáng Trung Hải đặc biệt yên tĩnh, nhưng Lâm Dật lại tỉnh cả ngủ, có chút chờ mong ánh rạng đông ngày mai.

Reng reng reng _ _

Sáng sớm hôm sau, còn chưa đợi Lâm Dật tỉnh ngủ, đã bị điện thoại bên gối đánh thức.

Người gọi điện tới, khiến cho Lâm Dật có chút không ngờ tới, vậy mà lại là Trầm Thục Nghi.

“Dì Trầm.” Lâm Dật đứng dậy từ trên giường.

“Đây là dự định hoàn toàn khai chiến với Đài Điện sao?”

“Vốn dĩ con cũng không muốn như vậy, nhưng bọn họ lại nhiều lần tới gây phiền toái, thực sự là quá phiền, cho nên con mới chuẩn bị động thủ.”

“Nhưng bên phía Đài Điện hẳn là cũng không có tạo áp lực toàn diện đối với các con đúng không.”

“Đúng vậy, nhưng bọn họ cứ điên cuồng thăm dò tìm đường chết như vậy, con thấy có chút phiền, không muốn chơi với bọn họ nữa, dù sao sớm muộn gì cũng có một ngày này thôi.”

“Nhưng sau khi con làm chuyện này thì quan hệ hai bên coi như là sẽ tan vỡ, sau đó, bọn họ rất có khả năng sẽ ra tay với tập đoàn Lăng Vân.”

“Chuyện này dì Trầm không cần phải lo lắng, con mới không ngốc đến mức cầm tập đoàn Lăng Vân ra đối cứng với bọn họ, sẽ có người tới đảm đương chuyện này.”

“Dì còn nói sao con lại ra tay với Đài Điện, thì ra là tìm kẻ tới chết thay.” Trầm Thục Nghi vừa cười vừa nói:

“Nhưng kẻ chết thay mà con tìm đến xác định có thể ngăn cản được thế công của Đài Điện sao?”

“Con cảm thấy không chỉ có thể ngăn cản bọn họ, hơn nữa còn có thể hù chết bọn họ.”

Nghe nói như thế, Trầm Thục Nghi lại sửng sốt lần nữa.

Bà có chút nghĩ không ra, rốt cuộc là công ty nào mà lại có năng lực lớn như vậy?

Nhưng Trầm Thục Nghi rất thông minh, không có tiếp tục hỏi nữa.

“Bài báo quan hệ xã hội trên mạng ngày đó, hẳn là chiêu thứ nhất của con đúng không, vậy tiếp theo con định ra tay từ đâu đây?”

“Chờ Đài Điện ra giải thích, sau đó thay đổi đúng sai, lúc mà tất cả mọi người tưởng rằng chúng con nghi oan cho bọn họ, thì sẽ đẩy chiêu thứ hai ra, dưa đến liên tục như vậy, đảm bảo sẽ ăn no.”

“Vậy con cứ gây sức ép đi, có chuyện gì không giải quyết được thì nhớ gọi điện thoại cho dì.”

“Không thành vấn đề, cảm ơn dì Trầm.”

Hai người nói chuyện phiếm, không có một câu dư thừa hay vô nghĩa nào, toàn bộ cuộc trò chuyện còn không đến năm phút đồng hồ, đã cúp điện thoại.

Nhưng tiếp sau đó, điện thoại Lâm Dật tựa như muốn nổ tung vậy, không ngừng reo lên.

Lương Nhược Hư, Tần Hán, Cao Tông Nguyên, Lương Kim Minh, từng người lần lượt gọi tới, hỏi thăm tình huống bên phía Lâm Dật.

Sở dĩ tất cả mọi người đều lo lắng, là bởi vì lần này khác với những lần trước, kẻ Lâm Dật đối đầu là Đài Điện.

Cho dù xét về mặt quy mô thì nó tương đương với tập đoàn Hoa Ngân trước đó.

Nhưng lần này lại không giống vậy.

Lão già Trương Trọng Mưu kia mạnh hơn nhiều so với Triệu Mặc.

Dưới tình huống giao thủ so chiêu như vậy, bọn họ cũng không biết Lâm Dật có thể toàn thân trở ra hay không.

Nhưng ngoại trừ điện thoại của Lương Nhược Hư thì Lâm Dật cũng không nhận điện thoại của mấy người kia.

Chỉ trả lời đơn giản vài câu trong nhóm nhỏ bốn người, nói với bọn họ không cần lo lắng.

Nhưng đối với chuyện này, Kỷ Khuynh Nhan lại biết muộn nhất.

Bởi vì buổi sáng, cô vẫn luôn bận rộn làm bữa sáng, không có nhiều thời gian chú ý mấy chuyện này.

Cho đến khi trông thấy Lâm Dật, vẫn luôn cầm điện thoại di động trò chuyện Wechat, không ngừng gọi điện thoại, mới nhận thấy có chút gì đó là lạ, khi đó cô mới hỏi thăm chân tướng mọi chuyện.

Nhưng Kỷ Khuynh Nhan cũng không nói thêm gì cả.

Lâm Dật làm việc từ trước đến nay đều có trình tự quy tắc của riêng mình, không bao giờ làm những chuyện mà bản thân anh không nắm chắc.

Cho nên không cần thiết phải hỏi quá nhiều, để anh ấy tự giải quyết là được.

Dù sao mình cũng đã tiết kiệm đủ tiền, cho dù có một ngày nào đó anh ấy thất bại thảm hại, thì mình cũng có thể nuôi anh ấy nửa đời sau, hoặc là giúp đỡ anh ấy đông sơn tái khởi.

Tóm lại đem trái tim để ở trong lòng là được rồi, không cần lo lắng gì cả.

“Em ăn xong rồi, thu dọn đồ đạc rồi đi làm đây.”

“Anh đưa em đi, lát nữa anh cũng đến tập đoàn.”

“Ừm vâng.”

Sau khi ăn xong, Kỷ Khuynh Nhan trở về phòng thay quần áo rồi cùng Lâm Dật đi ra ngoài.

Sau khi đưa Kỷ Khuynh Nhan đến tập đoàn Triều Dương, Lâm Dật đến tập đoàn Lăng Vân, về tới phòng làm việc của mình.

Cùng lúc đó, Kỳ Hiển Chiêu và Hà Viện Viện cũng đã đến đây.

Ngoài ra, bên cạnh Hà Viện Viện, còn có một người phụ nữ tóc dài xõa vai đang đứng.

Người phụ nữ tên là Hàn Dao, ước chừng 34-35 tuổi, là tổng giám đốc bộ phận PR của tập đoàn Lăng Vân.

“Mọi chuyện thế nào rồi, bên phía Đài Điện đáp lại chưa?”

“Tôi đã phát liên tục ba bài văn quan hệ xã hội kèm với bằng chứng để giải thích về chuyện này. Hiện tại hướng gió dư luận đã thay đổi, rất nhiều người đều đang nói chúng ta đang giả vờ làm nạn nhân, mà bài báo quan hệ xã hội mà ngài để Vương Nhiễm viết ngày đó căn bản cũng không có nhiều người tin tưởng.” Hàn Dao nói:

“Bởi vì quy mô của Điện tử Thông Hoa quá nhỏ, chỉ là một xưởng nhỏ không có danh tiếng gì, cho nên có rất nhiều người đã phản chiến, liên tục xuất hiện không ít bài post phê phán. Đặc biệt là mấy diễn đàn Khoa học kỹ thuật nổi tiếng đã đem chuyện này coi thành chuyện đùa.”

“Không cần quan tâm đến bình luận của đám người ô hợp kia làm gì.” Lâm Dật chẳng hề để ý nói: “Người bên trong vòng công nghiệp nhìn nhận chuyện này như thế nào?”

“Phản ứng của người trong ngành đều rất bình thản, cũng xem chuyện này trở thành chuyện cười.”

“Ông chủ, tôi cảm thấy anh làm như vậy hình như đã trúng bẫy của người ta rồi.” Hà Viện Viện nói:

“Công xưởng xảy ra chút vấn đề, anh liền trực tiếp đổ lên người Đài Điện, tuy rằng sự thật chính là như thế, nhưng căn bản sẽ không ai tin, chuyện này không khác gì nói xấu vu khống người ta cả.”

“Chuyện này tôi biết, đây chính là hiệu quả mà tôi muốn.”

Ba người liếc nhau một cái, cảm thấy tiếp đó, hẳn là sẽ có một thao tác cợt nhả kinh thiên động địa khác.

Reng reng reng _ _

Điện thoại di động của Lâm Dật bỗng nhiên vang lên.

Người gọi điện thoại tới là Trương Hải Dũng, chuyện này cũng nằm trong dự liệu của Lâm Dật.

“Chính chủ gọi điện thoại tới, xem xem anh ta muốn nói cái gì.”

Lâm Dật nhận điện thoại, sau đó mở loa ngoài.

“Lâm tổng, anh đây là chó cùng rứt giậu sao? Thế mà lại oan uổng đến trên đầu của chúng tôi?”

“Tôi cũng không cảm thấy có gì oan uổng ở đây cả, các người làm chuyện gì chẳng lẽ bản thân mình không biết sao?” Lâm Dật cười ha hả nói.

“Xin lỗi, tôi thật sự không biết.” Trương Hải Dũng cười lớn nói:

“Trước đó, rất nhiều người đều nói tổng giám đốc tập đoàn Lăng Vân rất không bình thường, hiện tại xem ra hình như cũng không có gì đặc biệt cả, loại thủ đoạn này thực sự quá thấp, anh cảm thấy sẽ có người tin tưởng sao?”

“Chính nghĩa có thể sẽ đến trễ, nhưng vĩnh viễn sẽ không vắng mặt, cho nên không cần phải vội, tôi tin rằng chân tướng cuối cùng sẽ được phơi bày thôi.”

“Tôi khuyên anh không nên đặt tâm tư vào vũng nước này làm gì, trước hết nên nghĩ cho mình đi, nếu không danh tiếng của anh trong vòng tròn này sẽ xấu đi, cách việc đóng cửa cũng không còn xa nữa đâu.”

“Mấy người các người đúng thật là ngu xuẩn, không thông minh được hơn chút nào.” Lâm Dật nói:

“Trong vòng một đêm tôi có thể phá đổ Cisco, sau đó lại đánh bại tập đoàn Hoa Ngân, anh cảm thấy tôi sẽ ngu như vậy, mà dùng con đường này với anh sao?”

“Bản thân mình đần độn thì không nên nghĩ người khác cũng đần độn như mình chứ.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 831.
Bình Luận (0)
Comment