Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 832 - Chương 830. Phòng Thủ Phản Kích

Chương 830. Phòng Thủ Phản Kích
Chương 830. Phòng Thủ Phản Kích

“Thầy Lâm, nếu như chúng ta làm như vậy thì sẽ tương đương với việc đối đầu với Đài Điện a, vậy có thể sẽ gây bất lợi đối với chúng ta hay không.”

Lâm Dật cười gật đầu, tuy còn chưa hoàn toàn trưởng thành mạnh mẽ.

Nhưng trong đoạn thời gian này, cũng coi như là đã trưởng thành không ít.

Có thể nghĩ đến những vấn đề này, cũng coi như là không tệ.

“Cũng không phải là chúng ta đối đầu trực diện với Đài Điện, không cần phải lo lắng, cứ dựa theo lời tôi nói mà làm là được rồi.” Lâm Dật nói:

“Sau khi viết xong thì trực tiếp phát ra ngoài là được.”

“Đã biết, thầy Lâm.”

“Được rồi, đi làm việc của cô đi.”

Hai người đi ra khỏi văn phòng, Vương Nhiễm đến phân xưởng, Lâm Dật về tới trên xe của mình.

Trên tay loay hoay điện thoại di động, sau đó gọi điện cho Trương Hải Dũng.

“Xin chào, xin hỏi ngài là?”

“Chào buổi tối Trương tổng, tôi là tổng giám đốc tập đoàn Lăng Vân, Lâm Dật.”

“A, Lâm tổng, xin chào, xin chào.” Trương Hải Dũng khách khí nói.

“Trương tổng hiện tại có thời gian không, tôi muốn hẹn anh một bữa cơm, có một số việc muốn nói với anh.”

“Thật sự là không khéo, tôi đang ăn cơm cùng với mấy vị khách hàng đây. Nhưng tôi còn có 5 phút, nếu như Lâm tổng có chuyện tìm tôi thì chúng ta có thể nói qua điện thoại, nhưng tôi chỉ có 5 phút, cho nên muốn nói tiếng xin lỗi.”

“Nói qua điện thoại thì không có ý nghĩa gì cả, tốt nhất vẫn nên gặp mặt nói chuyện thì hơn, nếu không lại có mấy lời không rõ ràng.”

“Ai nha, vậy thì không còn cách nào rồi, tuy tôi đang ở Trung Hải, nhưng thật sự không có thời gian, đành phải lỡ hẹn.”

“Không sao, Trương tổng chơi như thế này, nhất định phải chú ý nghỉ ngơi, thường xuyên thức đêm sẽ rất dễ bị đột tử.”

“Ôi ôi ôi, cảm tạ Lâm Tổng quan tâm, anh cũng thế, cũng không cần ngày ngày thức đêm viết code làm gì, dưới tay còn có sản nghiệp lớn như vậy, nếu như anh xảy ra vấn đề thì bọn họ sẽ phải chết đói hết mất.”

“Đa tạ đã quan tâm, tôi còn trẻ, hẳn là sẽ sống lâu hơn anh một chút.”

Trương Hải Dũng không nói gì, mà trực tiếp cúp điện thoại.

Trong xe, Lâm Dật xoay xoay lưng, sau đó bấm gọi cho Tào Tĩnh Thu.

“Lâm tổng.”

Giọng điệu của Tào Tĩnh Thu vô cùng bình tĩnh, khiến cho Lâm Dật cảm thấy ngoài ý muốn.

“Tôi phá đổ Cisco của các người, cô còn có thể dùng giọng điệu như này nói chuyện với tôi, xem ra cha cô rất vui mừng a.”

“Anh là nhà đầu tư của tôi, là cổ đông của công ty chúng tôi, tôi không cần phải gây khó dễ với đối tác của mình.” Tào Tĩnh Thu nói:

“Với lại chuyện của Long Tâm và Cisco, tôi cũng biết đại khái, rất nhiều chuyện, tôi đều hiểu rõ.”

“Tôi chính là thích người có tính cách như cô.” Lâm Dật cười ha hả nói: “Cô đang ở chỗ nào, có chút chuyện muốn thương lượng với cô.”

“AFTER SEVEN.”

“Đây là chỗ khỉ gió nào vậy?”

“Một quán rượu, anh tra bản đồ là có thể tìm tới.”

“Ở đó chờ tôi đi.”

Dựa theo tin tức mà Tào Tĩnh Thu cung cấp, Lâm Dật tra trên bản đồ, tìm được địa chỉ của quán rượu, sau đó lái xe tới.

Nhưng trong lúc đi tới, anh có gọi điện thoại cho Kỷ Khuynh Nhan, nói lát nữa sẽ trở về, xem như là báo bình an.

Nửa giờ sau, Lâm Dật lái xe đến cửa AFTER SEVEN.

Nơi này so với trong tưởng tượng của mình thì có chút khác biệt, cũng không ồn ào, hẳn là của gia đình đi.

Đem xe đỗ lại, vừa mới mở cửa, đã thấy Tào Tĩnh Thu ngồi trước quầy Bar, ưu nhã nâng ly, cùng một người nước ngoài vừa nói vừa cười trò chuyện với nhau.

“Người anh em nhường một chút, cô gái này tôi nhìn trúng rồi, anh không câu được đâu.” Lâm Dật vỗ bả vai người nước ngoài, nói.

Tào Tĩnh Thu đã có chút say, trên mày còn mang theo vẻ ôn nhu.

“Cậu đang nói gì vậy? Tôi hoàn toàn nghe không hiểu.” Người nước ngoài biểu lộ rất khoa trương, vẻ mặt thay đổi, kỹ thuật diễn max điểm.

“Nghe không hiểu cũng không sao, tôi có thể nói tiếng Anh.” Lâm Dật nói: “Tôi nói chính là pedicabo mather.”

“Short!”

Người nước ngoài lộ vẻ giận dữ, nhảy lên một chút.

Lâm Dật dùng một tay bổ vào trên cổ người nước ngoài.

Tên đó lập tức ngã xuống đất, hôn mê.

“Đúng là đồ ngốc, còn mẹ nó muốn động thủ với tôi sao.”

“Tiên sinh, AFTER SEVEN chúng tôi là một quầy rượu với bầu không khí hòa thuận, mà ngài lại đối xử với khách của chúng tôi như thế, tôi hy vọng ngài có thể ra khỏi đây.” Người hầu rượu trong quầy bar nói.

Lâm Dật sờ túi, lấy chìa khóa xe Bugatti của mình ra, sau đó đập tới trên mặt bàn.

“Tiên sinh ngài chờ một lát, tôi sẽ gọi người tới khiêng anh ta đi.”

“Đi thôi, chuyển sang nơi khác.”

Tào Tĩnh Thu mỉm cười, “Nghe anh.”

Mấy người đàn ông khác trong quán bar, đều mắt lớn trừng mắt nhỏ mà nhìn Lâm Dật.

Hiện tại tán gái đều trực tiếp như vậy sao?

Trực tiếp ném chìa khóa xe ra là được?

Hai người tới một góc của quầy rượu, Tào Tĩnh Thu nhàn nhạt nói:

“Muốn uống chút gì không, tôi mời anh.”

“Lái xe được không uống rượu.”

“Anh còn sợ chuyện này sao?” Tào Tĩnh Thu nhìn Lâm Dật: “Tại toàn bộ Trung Hải, có ai dám ngăn cản anh à?”

“Nhìn xem lời cô nói kìa, tôi chỉ là một lương dân (người dân hiền lành an phận) thôi.”

“Nếu như anh mà là lương dân, thì trên đời này đã không còn người xấu rồi.” Tào Tĩnh Thu mắng thầm:

“Lần trước anh đến chủ động tìm tôi, là vì hố sáu công ty dược phẩm lớn, hiện tại tới là muốn hố người nào đây?”

“Đài Điện.”

“Đài Điện?” Tào Tĩnh Thu cảm thấy ngoài ý muốn nói: “Là Đài Điện của Đài Loan kia sao?”

“Không sai, chính là bọn họ.”

...

Sau khi nói chuyện với Tào Tĩnh Thu xong, đã hơn mười hai giờ khuya.

Sau khi đi ra cửa, Lâm Dật về tới trên xe, rồi bấm gọi cho Hà Viện Viện.

“Đã xảy ra chuyện gì sao?”

Sau khi nhận điện thoại của Lâm Dật, Hà Viện Viện đột nhiên hét lên.

“Cô còn chưa ngủ sao?”

“Chưa, gần đây công ty bận rất nhiều chuyện, tôi còn đang làm bảng báo cáo.”

“Đừng khoác lác nữa, tôi còn nghe được tiếng nói chuyện từ trong TV kìa, cô mẹ nó là đang xem phim đúng không.”

“Mẹ nó, có cần phải xé toạch lớp giấy cửa sổ như vậy không, cho nhau chút mặt mũi không được sao.” Hà Viện Viện mắng:

“Hơn nửa đêm gọi điện thoại cho tôi, có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?”

“40 triệu đô la Mỹ do tập đoàn tài chính Mitsui đầu tư phải được đánh tới sổ sách của Điện tử Thông Hoa trước tám giờ sáng ngày mai, sau đó lấy danh nghĩa của Khoa học kỹ thuật Long Tâm viết một bài quan hệ xã hội, dụng ý chính là Điện tử Thông Hoa nhận được 40 triệu tiền đầu tư từ tập đoàn Mitsui. Về phần nội dung thì cô có thể để cho người bộ phận PR của mình biên soạn, đến lúc đó cô chỉ cần kiểm tra lại một chút là được.” Lâm Dật nói:

“Đúng rồi, sau đó nhớ tách biệt Điện tử Thông Hoa và Khoa học kỹ thuật Long Tâm ra, nhất là việc phân chia tài vụ và thuế vụ, không nên lưu lại bất kỳ dấu vết nào.”

“Việc nhỏ, ngày mai tôi sẽ đến công ty sớm để xử lý.”

Tách bạch tài vụ và thuế vụ là chuyện rất phiền phức.

Nhưng trong triều có người thì mọi chuyện lại dễ dàng, lấy quy mô của tập đoàn Lăng Vân, cộng với sức ảnh hưởng của Lâm Dật tại Trung Hải, thì chỉ cần một cuộc điện thoại là có thể giải quyết.

Nếu như người nào có mắt như mù thì ngày thứ hai sẽ bị khai trừ.

“Được, việc này giao lại cho cô.”

“Yên tâm đi, đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.” Hà Viện Viện nói: “Nếu như không còn chuyện gì khác, tôi cúp trước đây, tôi còn muốn xem kịch.”

“Lúc này đã là mấy giờ rồi, thức đêm đối với thân thể không tốt.”

Hà Viện Viện cười hắc hắc, “Cám ơn ông chủ đã quan tâm, còn có mười phút nữa là hết, sau đó tôi sẽ đi ngủ.”

“Tôi cũng không phải là quan tâm thân thể của cô, chỉ là sợ cô thức đêm nhiều đột tử, chậm trễ chuyện chính của tôi thôi.”

“Mẹ nó!”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 830.
Bình Luận (0)
Comment