Lâm Dật cúi đầu xuống, Kỷ Khuynh Nhan đang cố ý trêu chọc mình, vị trí bắp đùi này vừa táo bạo lại mê người.
“Hay là thôi đi, việc này tìm Hà Viện Viện đến làm có vẻ phù hợp hơn nhiều.”
“Anh nói vậy là có ý gì, chẳng lẽ chân của em không đẹp bằng Viện Viện sao?”
“Chuyện này không liên quan gì đến đẹp hay không đẹp cả, có người đàn ông nào lại để cho vợ mình đi ra ngoài làm mấy chuyện như vậy đâu?”
Kỷ Khuynh Nhan đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó là mở cờ trong bụng, cười hắc hắc.
“Anh nếm thử gan heo này xem, em đặc biệt học làm cho anh đó, bổ huyết bổ khí, anh ăn nhiều một chút.”
Vào lúc ban đêm, tâm trạng của Kỷ Khuynh Nhan vô cùng tốt.
Còn chủ động rửa chén, chủ động thu dọn phòng, Lâm Dật không cần làm gì cả.
Reng reng reng...
Lâm Dật trở lại thư phòng, chuẩn bị làm chút chuyện, nhưng ở thời điểm này điện thoại di động lại vang lên.
Là Vương Nhiễm gọi điện tới.
“Thầy Lâm không xong rồi, thiết bị bên chúng ta xảy ra vấn đề, không có cách nào sản xuất được.”
“Thiết bị xảy ra vấn đề sao?”
Tâm trạng của Lâm Dật cũng không kích động như trong tưởng tượng.
Có một loại cảm giác ngoài ý muốn, nhưng lại nằm trong dự đoán.
Thậm chí không cần đoán, anh cũng biết chuyện gì đã xảy ra.
Chắc chắn là do cái tên Trương Hải Dũng gian xảo không chết kia giở trò quỷ.
“Trước đừng có gấp, cô đang ở chỗ nào?” Lâm Dật hỏi.
“Em đang ở bên công xưởng, chuẩn bị điều tra vấn đề phía dưới, rồi tiếp tục tổ chức sản xuất.”
“Cô đứng ở công xưởng chờ tôi, tôi qua ngay bây giờ.”
“Vâng, thầy Lâm.”
Cúp điện thoại của Vương Nhiễm, Lâm Dật thay quần áo khác.
“Đã hơn tám giờ tối rồi, anh còn muốn ra ngoài sao?”
“Bên phía công xưởng xảy ra chút chuyện, anh đi xử lý một chút.”
Nói xong, Lâm Dật nhìn đồng hồ đeo tay một cái, “Khoảng tầm mười giờ thì anh sẽ về, nếu như em buồn ngủ thì cứ ngủ trước đi, không cần chờ anh đâu.”
Kỷ Khuynh Nhan đứng trước mặt Lâm Dật, giúp anh sửa sang lại cổ áo.
“Anh lái xe trên đường cẩn thận một chút, chú ý an toàn.”
“Ừm.”
Thời gian gần đây Lâm Dật đều bận rất nhiều việc, trong lòng Kỷ Khuynh Nhan cũng hiểu rõ, nên sau khi dặn dò vài câu xong liền đứng trong sân, đưa mắt nhìn Lâm Dật rời đi.
Hơn tám giờ tối, dòng xe cộ trên đường vẫn còn không ít.
Trong tòa đô thị quốc tế hóa như này thì cho dù là tại khoảng thời gian này, mọi người vẫn còn đang phấn đấu.
Có người cố gắng vì cuộc sống, có người lại giở trò xấu với người khác, tóm lại không ai là nhàn rỗi cả.
Hơn bốn mươi phút sau, Lâm Dật lái xe đến Điện tử Thông Hoa.
Thấy xe của Lâm Dật, người gác cổng chủ động mở cửa ra, đón xe Lâm Dật vào, sau đó anh để xe dừng ở cửa phân xưởng.
Lúc này, ngoại trừ Vương Nhiễm và mấy người kỹ thuật nòng cốt của Long Tâm, còn có hai mươi mấy công nhân bình thường cũng ở đây, đều là người mới tuyển dụng tới.
Nhìn thấy Lâm Dật đến, bọn người Vương Nhiễm đi lên nghênh đón.
“Xảy ra vấn đề gì rồi?” Lâm Dật mở miệng dò hỏi.
“Lúc ban ngày, mọi thứ đều còn rất tốt, nhưng ngay vừa rồi, lúc chuẩn bị thử sản xuất, chợt phát hiện máy hàn xảy ra vấn đề, sau một hồi kiểm tra, máy dán, máy định vị cũng đều xuất hiện vấn đề tương tự. Với lại em còn nghe sư phụ nói, vấn đề như vậy, hình như rất khó xử lý, rất có thể cần phải mua sắm thiết bị mới một lần nữa.”
“Cô vừa mới nói, ban ngày lúc kiểm tra thì thiết bị vẫn còn tốt, là vừa rồi mới đột nhiên bị hư, mà máy hàn, máy dán, máy định vị đều lần lượt xuất hiện vấn đề, đúng không.”
“Đúng thế.” Vương Nhiễm nói ra: “Chúng tôi đang tích cực điều tra nguyên nhân, nhưng vẫn chưa tìm được.”
Vẻ mặt Lâm Dật không cảm xúc, nhàn nhạt hỏi: “Những vấn đề này là ai phát hiện?”
“Là Hoắc sư phụ.”
Vương Nhiễm nhường lại vị trí cho một người đàn ông trung niên phía sau.
“Chào Lâm tổng, tôi là xưởng trưởng mới đảm nhiệm của điện tử Thông Hoa, tôi tên là Hoắc Chí Lâm, từng làm giám đốc phân xưởng của Khoa học kỹ thuật Hồng Hải.”
Lâm Dật gật gật đầu, là nhà máy có quy mô lớn nhất toàn thế giới, thực lực của giám đốc đi ra từ nơi đó đương nhiên là không cần phải nói, quả thực có tư cách đến Điện tử Thông Hoa làm xưởng trưởng.
“Hiện tại có phương án xử lý chưa?” Lâm Dật hỏi.
“Thật ra trước mắt những thiết bị này đều có thể sửa, nhưng phí bảo hành lại tương đối cao, với lại sau khi sửa xong, thời gian sử dụng sẽ giảm bớt, đây chính là điểm hại chủ yếu nhất.” Hoắc Chí Lâm nói:
“Tiếp theo chính là mua sắm thiết bị mới, như này có thể bảo đảm hiệu suất, nhưng sẽ mất nhiều thời gian.”
“Hoắc sư phụ, vậy ông cảm thấy, nguyên nhân mà thiết bị bỗng nhiên hư là gì?”
“Chuyện này nói ra thì không hay lắm.” Hoắc Chí Lâm nói:
“Rất có thể là do nguồn cung cấp điện áp bất ổn, khiến cho các linh kiện bên trong bị chập cháy, cũng có thể là do thiết bị bị biến chất, cộng với việc bảo trì không đúng cách, nên mới lộ ra các lỗi như vậy. Tóm lại nguyên nhân nằm trên mọi phương diện, rất khó nói chuẩn.”
“Nhiều thiết bị hỏng cùng một lúc như vậy, nếu như bây giờ mua sắm, tính thời gian lắp đặt điều chỉnh thử thì ít nhất cũng mất một tháng, còn phải mất thêm một khoảng thời gian nữa thì mới có thể đi vào sản xuất.” Vương Nhiễm thầm nói.
“Các người ở lại đây, tiếp tục điều tra những thiết bị còn lại, nhìn xem còn có vấn đề gì khác hay không.” Lâm Dật nói:
“Vương Nhiễm, cô cùng tôi đến văn phòng một chuyến.”
“Đã biết, thầy Lâm .”
Hai người một trước một sau đi ra khỏi phân xưởng, đến văn phòng.
“Thầy Lâm, thầy mắng em một trận đi, mắng cái gì em đều nhận.” Vương Nhiễm nước mắt rưng rưng nói.
“Ừm? Tôi mắng cô làm gì, việc này cũng không liên quan gì đến cô cả.”
“Nhưng việc này là do em phụ trách, xảy ra vấn đề, em khẳng định là phải chịu trách nhiệm hoàn toàn.”
Nhìn Vương Nhiễm khóc đến lê hoa đái vũ, Lâm Dật cười rộ lên.
“Phẩm chất dũng cảm nhận trách nhiệm này của cô đúng là rất đáng thưởng thức, nhưng việc này không trách cô được, là có người đang cố ý giở trò quỷ, nếu không thì sẽ không xuất hiện nhiều chuyện như vậy.”
“Có người cố ý giở trò quỷ sao?” Vương Nhiễm cảm thấy ngoài ý muốn nói: “Nhưng điện tử Tân Á và điện tử Huệ Khoa không phải đều đã bị chúng ta giải quyết rồi sao.”
“Bọn họ cũng chỉ là hai con cờ mà thôi, không quan trọng.” Lâm Dật nói: “Hắc thủ chân chính phía sau là người do Đài Điện phái tới, tên là Trương Hải Dũng.”
Vì để cho Vương Nhiễm nhanh chóng trưởng thành, Lâm Dật cảm thấy nên để cho cô cùng tham dự vào, nếu không thì cô sẽ theo không kịp tiết tấu phát triển của tập đoàn Lăng Vân.
“Đài Điện sao?” Vương Nhiễm kinh ngạc nói:
“Em biết công ty này, vô cùng nổi danh khắp thế giới, nhưng công ty nhà chúng ta với công ty bọn họ có quy mô chênh lệch lớn như vậy, bọn họ không cần thiết phải làm thế.”
“Vì khiến người buồn nôn.” Lâm Dật dựa vào ghế, đổi đề tài:
“Văn phong của cô thế nào?”
“À thì... Cũng được, lúc lên đại học, em từng viết báo cho trường học.”
Người khiêm tốn giống như Vương Nhiễm đây, cô nói cũng được, vậy thì hẳn thật sự là không tệ.
Nhưng nếu đổi thành Hà Viện Viện, thì lại không phải ý này.
“Đợi lát nữa cô trở về, nhìn xem thiết bị còn có vấn đề gì không, sau đó sửa sang lại, rồi lấy giọng điệu của bên thứ ba đăng một bài văn, nói rằng một loạt chuyện này đều là Đài Điện giở trò quỷ. Nhưng nhớ kỹ, trong bài văn không được nhắc đến cái tên Trương Hải Dũng này, đem toàn bộ mũi giáo hướng về Đài Điện là được.”
------
Dịch: MBMH Translate