"Lâm tiên sinh, chúng tôi cũng đã nhượng bộ đến bước này rồi, lẽ nào anh không suy nghĩ thêm một chút?"
Vẻ mặt của Mitsui One vẫn không thay đổi, nhàn nhạt nói:
"Chỉ cần anh có thể đáp ứng điều kiện của tôi, tập đoàn Mitsui chúng tôi có thể bảo đảm tập đoàn Lăng Vân của anh sẽ trở thành công ty thống trị Trung Quốc, thậm chí còn có thể biến anh thành người giàu nhất Trung Quốc. Lẽ nào Lâm tiên sinh không có chút động tâm nào sao."
Lâm Dật lắc đầu, khóe miệng còn mang theo ý cười.
Mà hành động này, cũng làm cho Mitsui One cùng Trương Chấn Hào không khỏi cau mày.
Nói nhiều như vậy, hình như cũng chẳng hề có bất kỳ tác dụng gì.
"Nói thật, thủ đoạn của cậu không bằng ông nội cậu, cũng không bằng chị của cậu. Trung Quốc có câu châm ngôn, gọi cá tìm cá, tôm tìm tôm, rùa đen tìm vương bát, hai người các cậu lại tụ cùng nhau, cũng coi như là tuyệt phối rồi."
Nói xong, Lâm Dật liếc nhìn Trương Chấn Hào, sau đó ánh mắt trở lại trên người Mitsui One.
"Tôi hôm nay đến đây, cũng không phải nói nhất định phải đòi một lời giải thích gì gì đó. Chính là muốn đến nói cho các cậu một tiếng, tôi là thật sự không có tâm tư mà để ý đến các cậu. Về sau đừng đến làm phiền tôi nữa, lần sau có thể sẽ không nhẹ nhàng như vậy đâu."
Sau khi nói xong, Lâm Dật xoay người rời đi, nhưng khi anh đi tới cửa, Mitsui One trầm giọng nói:
"Lẽ nào Lâm tiên sinh là muốn từ bỏ Long Tâm sao? Theo tôi được biết, sản nghiệp Long Tâm là một phần rất quan trọng trong bản đồ kinh doanh của anh, lẽ nào anh liền mặc kệ sao."
Lâm Dật bất đắc dĩ ngoái lỗ tai.
"Các cậu một người đến từ Bảo Đảo, một người đến từ đảo quốc, sau đó đối với tôi một nhà doanh nhân trên đất liền chỉ chỉ chỏ chỏ, đầu óc sinh trưởng ở trên mông đít sao? Các cậu có tư cách à? Cũng xứng sao?"
Nói xong, Lâm Dật cười rộ lên.
"Hai ngày nay tôi không có động thủ, các cậu liền thật sự cho rằng tôi là bất lực sao?"
"Long Tâm được niêm yết trên thị trường cổ phiếu A, đối mặt là tư bản quốc nội. Tôi tùy tiện làm một phần tài liệu đỏ, cổ phiếu trong nháy mắt liền có thể lên xuống. Các cậu còn muốn theo tôi chơi những thủ đoạn thấp bé này à, không cảm thấy xấu hổ sao?"
Nói xong, Lâm Dật rời đi cũng không quay đầu lại.
Nhưng Mitsui One cùng Trương Chấn Hào hai tay nắm chặt thành quyền. Từ nhỏ đến lớn, vẫn chưa có người nào dám sỉ nhục bọn họ như vậy.
Bị loại người bỉ ổi này đè ép trên đầu, còn không có cách nào phản kháng được.
Điều này khiến lòng tự trọng của bọn họ nhận lấy đả kích thật lớn, không thể nào chấp nhận được.
"Mitsui tiên sinh, tôi cảm thấy đối với anh ta, không cần thiết phải đối mặt vui vẻ nữa, hẳn là nên áp dụng thủ đoạn cực đoan rồi."
Mitsui One nhấp một ngụm trà, nhìn Trương Chấn Hào, "Cậu nghĩ như thế nào, nói ra tôi nghe thử, chúng ta cùng nhau động thủ."
"Không không không."
Trương Chấn Hào lắc đầu một cái, "Chúng ta đối với anh ta trả thù, cũng giới hạn tại chỗ này rồi, về sau sẽ không lại áp dụng động tác khác."
"Đây là ý gì? Lẽ nào Đài Điện các anh liền bỏ qua như vậy sao? Này cũng không giống tác phong của một công ty lớn."
"Kỳ thực, chúng tôi cũng không có thâm cừu đại hận gì cả. Ý nghĩ của tôi là, nếu như có thể giáo huấn anh một trận, tự nhiên là tốt nhất, nếu như không thể, cũng chỉ đành từ bỏ thôi." Trương Chấn Hào nói:
"Nhưng trong nội địa, nếu như Mitsui tiên sinh có chỗ cần giúp đỡ, tôi cũng có thể thích hợp giúp một chút chuyện nhỏ. Dù sao chúng ta ở nơi này, còn có quan hệ nhất định."
Trên thực tế, ngay từ đầu quan hệ giữa tập đoàn Lăng Vân và Đài Điện cũng không có căn thẳng gì lắm.
Bởi vì hạng mục máy quang khắc là bí mật, đến bây giờ vẫn chưa có bị lộ ra bên ngoài, cho nên ở trong mắt Đài Điện, việc kinh doanh của hai công ty cũng không có trùng hợp nhiều, cho nên còn chưa tới mức náo tới không nể mặt mũi.
Mà bọn họ sở dĩ làm như vậy, là do Intel xúi giục.
Bởi vì công nghệ chíp 2.0 của Long Tâm đối với bọn họ tạo thành uy hiếp, cho nên mới phải ở trong bóng tối ngáng chân.
Nhưng Đài Điện cũng chỉ là lướt qua chơi một chút rồi thôi, giúp chút ít chuyện, củng cố quan hệ đồng minh.
Nhưng nếu để cho Đài Điện cùng tập đoàn Lăng Vân khai chiến, bọn họ tự nhiên là sẽ không làm.
Trương Chấn Hào chỉ là không quá thành thục, nhưng không phải người ngu, anh ta biết vấn đề của chuyện này là ở chỗ nào.
Tuy rằng không phục lắm, nhưng anh ta cũng biết, ở trong chuyện này, làm đến nước này là được rồi,
Nên buông tay.
Nếu như Intel bên kia, còn có ý nghĩ khác, liền để chính bọn họ đến là được rồi.
"Thật không nghĩ tới, Trương tiên sinh lấy tư cách thiếu gia Đài Điện, dĩ nhiên chỉ có chút can đảm như vậy. Điều này cùng với người Trung Quốc trong ấn tượng của tôi thật đúng là hoàn toàn không hợp." Mitsui One nói:
"Sớm biết là như thế này, lúc trước tôi liền không lựa chọn hợp tác với anh rồi."
"Không không không, Mitsui tiên sinh không nên nói như vậy, kỳ thực tôi đối với lần hợp tác này, vẫn là thái độ khẳng định đáp lại. Cho nên cũng đồng ý giúp đỡ, nhưng cũng không có tư cách quyết định quá nhiều, dù sao Đài Điện cũng không phải của tôi, mong rằng Mitsui tiên sinh thông cảm."
"Vậy chuyện này cứ kết thúc tại đây đi." Mitsui One ra: "Trương tiên sinh đi thong thả, tôi sẽ không tiễn."
"Chúng ta về sau có thời gian sẽ nói chuyện sau."
Sau khi Trương Chấn Hào rời đi, vẻ mặt của Mitsui One trở nên nham hiểm hơn.
Anh ta cũng biết, trong mối quan hệ của mình với Trương Chấn Hào, mình là nằm ở thế bị động.
Cho nên rất nhiều chuyện, không thể chính mình làm chủ được.
Mà Trương Chấn Hào cũng là bắt được điểm ấy.
Anh ta biết rõ, Mitsui One nhất định muốn đối đầu với đối thủ như Lâm Dật, mình có tham dự vào việc đó hay không, cũng không quan trọng lắm.
Dùng cây đao tập đoàn Mitsui này đi giết Lâm Dật, như vậy thì mình không cần phải tự động thủ rồi.
Ngoài ra, Long Tâm đã ra thị trường, xu hướng trong tương lai nhất định sẽ đạt được mức độ rất ấn tượng.
Mà ở trong quá trình này, kẻ thua cuộc lớn nhất chính là Intel.
Công nghệ 2.0 của Long Tâm đã thành thục, điều này cũng cho thấy, bọn họ có khả năng phát triển công nghệ 3.0.
Chuyện này với bọn họ mà nói, là một mối đe dọa cực lớn.
Căn cứ vào những nguyên nhân này, Trương Chấn Hào tin rằng không bao lâu nữa, Intel có khả năng sẽ động thủ xử lý chuyện này.
Trước có tập đoàn Mitsui, sau có Intel, nghĩ tới những thứ này, Trương Chấn Hào không khỏi lộ ra nụ cười.
Lần này nhìn bọn họ ứng đối như thế nào!
Trương Chấn Hào đi rồi, một người đàn ông mặc tây trang, từ bên ngoài đi vào.
Người đàn ông khoảng hơn 30 tuổi, lớn hơn Mitsui One một chút, khí chất cũng nội liễm không ít, tạo cho người nhìn cảm giác an tâm vững vàng.
Người đàn ông này tên là Son Kentaro, là vệ sĩ kiêm trợ lý của Mitsui One.
"Mitsui tiên sinh, tôi nghĩ bất luận nói cái gì đi nữa, anh ta cũng sẽ không cùng với chúng ta hợp tác đâu."
"Hợp tác là không thể nào. Mục đích bây giờ là tìm thấy tất cả các kết quả nghiên cứu của anh ta. Chuyện này đối với tương lai nghiên cứu của chúng ta, sẽ có tác dụng thúc đẩy mạnh." Mitsui One nói:
"Anh điều động một nhóm người từ Trung Quốc đến nhà và công ty của anh ta để đi tìm những thứ đồ này. Ngoài ra, những thứ đồ này không thể nào là chính anh ta nghiên cứu ra được, khẳng định còn có nhóm hợp tác liên quan đến, những người này cũng không thể bỏ qua, đều phải sắp xếp điều tra rõ ràng, bất kỳ chi tiết nhỏ gì cũng đều phải điều tra rõ ràng, không được bỏ sót bất cứ thứ gì!"
"Biết rồi Mitsui tiên sinh, tôi sẽ làm ngay bây giờ." Son Kentaro cúi đầu nói, sau đó đi ra khỏi phòng khách.
------
Dịch: MBMH Translate