Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 845 - Chương 843. Đến Trung Quốc Rồi, Còn Nói Tiếng Chim?

Chương 843. Đến Trung Quốc Rồi, Còn Nói Tiếng Chim?
Chương 843. Đến Trung Quốc Rồi, Còn Nói Tiếng Chim?

“Chú hai của cậu ấy là cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn Long Đằng, nắm giữ 14% cổ phần, cũng coi như là phú hào nổi danh Trung Quốc.” Lương Kim Minh nói.

“Hẳn là không liên quan đến chuyện phân chia gia sản đâu.”

“Tôi dựa vào, không phải chứ anh Lâm, ngay cả loại chuyện này mà anh cũng cân nhắc đến rồi sao. Anh thật sự xem Hà Viện Viện như người của mình mà đối đãi à.”

“Đừng đột nhiên hét lên như vậy, tôi chỉ là tùy tiện hỏi một chút thôi.” Lâm Dật nói.

“Đúng thật là không liên quan đến chuyện chia gia sản, cha của cậu ấy nắm giữ 38% cổ phần, trên tay mẹ của cậu ấy có 13% cổ phần, tổng cộng là 51%, không ai có thể lay động địa vị nhà bọn họ cả.”

Lâm Dật gật gật đầu, “Nhìn như vậy thì vấn đề chưa đủ lớn.”

Lâm Dật không quan tâm kỹ chuyện này nữa, chỉ coi nó là ảo giác của mình.

Reng reng reng _ _

Lúc Lâm Dật đang chuẩn bị lên xe, điện thoại lại vang lên.

Tuy dãy số rất lạ lẫm, nhưng nhìn lại rất quen mắt.

“Lâm tiên sinh, ngài đang bận hả.”

“Trương Chấn Hào?”

“Thật sự là vinh hạnh, Lâm tiên sinh còn nhớ rõ tên của tôi.”

“Chủ yếu là giọng điệu của cậu có chút kỳ lạ, khiến người ta rất khó quên.” Lâm Dật cười ha hả nói:

“Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?”

“Cũng không phải là chuyện không quan trọng, gần đây công ty của anh lên sàn hình như có gặp chút phiền phức thì phải, có muốn ngồi xuống tâm sự một chút hay không, nói không chừng tôi sẽ có biện pháp giúp anh giải quyết vấn đề này.”

“Cầu còn không được.”

“Một tiếng sau, chúng ta gặp tại Vân Trà Trang. Chờ sau khi anh tới, sẽ có người tiếp đãi.”

“Được thôi.”

Trả lời xong, Lâm Dật cúp điện thoại.

“Ai gọi cho anh vậy?”

“Con trai của Trương Trung Mưu - Trương Chấn Hào, hẹn gặp tôi tại Vân Trà Trang.”

“Vậy thì không sai rồi, chắc chắn là do bọn họ giở trò quỷ, nếu không thì không có khả năng lại gọi điện cho anh ngay lúc này.” Tần Hán nói:

“Vừa lúc tôi không có việc gì, chúng ta cùng nhau đi.”

“Một mình tôi đi là được, các cậu bận chuyện của mình đi.”

“Lới này là có ý gì vậy, xảy ra chuyện lớn như vậy, dù sao cũng phải cùng tiến cùng lùi chứ.”

“Lời nói đến trong miệng của cậu sao lại bị thay đổi nghĩa rồi.” Lâm Dật dở khóc dở cười nói:

“Cũng không phải là chuyện lớn liên quan đến sống chết, một mình tôi đi là được rồi, nếu tôi không giải quyết được thì sẽ gọi cho mấy người.”

“Vậy được rồi, có việc thì nhớ gọi, đừng học lão Cao, chuyện gì cũng kìm nén trong lòng.”

“Tôi sao có thể giống như cậu ấy được, yên tâm đi.”

Dặn dò vài câu, Tần Hán và Lương Kim Minh lái xe rời đi.

Lý do Lâm Dật không để cho bọn họ đi cùng là bởi vì Đài Điện này có chút đặc thù, nếu như liên luỵ bọn họ vào sẽ không tốt, vẫn là tự mình xử lý mới tốt.

Sau đó, Lâm Dật đưa Kỷ Khuynh Nhan đến tập đoàn Triều Dương.

Trên đường đi Kỷ Khuynh Nhan dặn đi dặn lại anh không biết bao nhiêu lần, sợ tính khí nóng nảy của Lâm Dật sẽ dẫn đến việc đánh nhau với đối phương.

Sau khi Lâm Dật liên tục cam đoan, Kỷ Khuynh Nhan mới quyết định không theo.

Nhưng sau khi xuống xe, Kỷ Khuynh Nhan lại thở dài.

Cô hiểu rất rõ tính khí của Lâm Dật, nếu như đối phương có thái độ phách lối, anh ấy chắc chắn sẽ không kiềm chế nổi tính nóng nảy của mình.

Lái xe đến Vân Trà Trang, Lâm Dật ngẩng đầu nhìn một chút, phát hiện là một quán trà phong cách kiểu Nhật.

Ngay cả nhân viên phục vụ đứng trước quán đều mặc kimono, cực kỳ sang trọng.

Bữa trưa ăn đồ Nhật, hiện tại lại tới uống trà chiều kiểu Nhật, cũng coi là chính thống.

Sau khi đỗ xe, Lâm Dật đi về phía quán trà.

Vừa đi đến cửa, hai nhân viên phục vụ mặc kimono liền khom người nói:

“Konichiwa.”

“Cái gì vậy?” Lâm Dật sững sờ, “Đều mẹ nó tới Trung Quốc rồi, còn nói tiếng chim sao?”

“Lâm tiên sinh, mời vào bên trong.”

“Ngạch... Các người còn biết nói tiếng Trung sao?”

“Chúng tôi đã làm việc tại Trung Quốc rất nhiều năm, cho nên rất thành thạo tiếng Trung.”

“Chờ một chút, sao các người lại biết tôi họ Lâm?”

“Là Trương tiên sinh nhắn lại, để cho chúng tôi ở chỗ này đón ngài lên.”

“Cậu ta chuẩn bị cũng khá đầy đủ đó chứ.” Lâm Dật vỗ vỗ bụi trên người, “Đi thôi, tôi có chút chờ không nổi, muốn gặp cậu ta quá.”

Dưới sự dẫn dắt của hai nhân viên phục vụ, Lâm Dật đi vào trong quán trà.

Lâm Dật chưa từng đến Đảo quốc, cũng không biết quán trà chính tông Đảo quốc trông như thế nào, nhưng nhìn thiết kế trong phòng liền biết tốn không ít tiền.

Với lại xét về mặt phong cách thiết kế hình như còn chuyên nghiệp hơn so với Nhất Phong Đường.

Hẳn là đã cố gắng thiết kế phong cách lại một cách nguyên bản nhất của trà đạo Đảo quốc.

Một đường lên tầng bốn, Lâm Dật phát hiện cấu tạo phong cách của mỗi một tầng đều không giống nhau.

Trang trí càng ngày càng xa hoa, đương nhiên, giá cả cũng càng đắt.

Đến tầng bốn, Lâm Dật phát hiện, nơi này tạo thành từng gian phòng có hình dáng đặc biệt.

Mà gian phòng đối diện với mình kia, khác hẳn với những gian phòng khác, cửa được mở rộng, giống như là đang đợi mình đi vào.

“Lâm tiên sinh, Trương tiên sinh đang đợi ngài ở bên trong.”

“Được, tôi đã biết.”

Sau khi lên tiếng, Lâm Dật trực tiếp đi tới.

Nhưng mà, khi vào tới trong phòng thì phát hiện bên trong có hai người.

Đây là điểm mà Lâm Dật không nghĩ tới.

Tuổi của hai người cũng không khác nhau là mấy, nhưng phong cách ăn mặc lại khác nhau rất lớn.

Một người trong đó mặc áo Polo, đeo đồng hồ Jaeger-LeCoultre, rất có trào lưu.

Người còn lại ăn mặc nghiêm túc, sau khi nhìn thấy Lâm Dật đi vào thì chủ động gật đầu chào hỏi, cực kỳ hữu hảo.

Người mặc áo Polo, Lâm Dật có thể đoán được, hẳn là Trương Chấn Hào.

Nhưng thân phận của người kia lại không thể nào đoán được.

“Lâm tiên sinh, ngài thật là đúng giờ, không sai chút nào.” Trương Chấn Hào đứng dậy, “Trước tự giới thiệu mình một chút, tôi chính là Trương Chấn Hào, vị ngồi bên cạnh tôi đây là Mitsui One tiên sinh.”

Biết được thân phận của Mitsui One, Lâm Dật cảm thấy hơi ngoài ý muốn.

Anh đã sớm đoán được gia tộc Mitsui sẽ không chịu để yên, nhưng không nghĩ tới bọn họ vậy mà lại liên hợp với người của Đài Điện.

Hai người xuất hiện, cũng khiến cho những mối nghi ngờ trong lòng Lâm Dật được sáng tỏ.

Trước đó anh vẫn luôn thấy khó hiểu, Trương Chấn Hào làm sao có thể trong thời gian ngắn ngủi, thu thập được nhiều tin tức của Long Tâm như vậy.

Hiện tại chân tướng đã rõ ràng, tin tức liên quan tới mình đều là do Mitsui One nói cho cậu ta biết.

“Gia tộc Mitsui các người thật đúng là kiên nhẫn, tôi đã nói đến thế rồi, vậy mà còn không hết hi vọng.” Lâm Dật cười ha hả nói.

“Không còn cách nào khác, trên người Lâm tiên sinh có thứ mà chúng tôi cần.” Mitsui One rất khách khí mà châm trà cho Lâm Dật, nói:

“Tôi biết, muốn Lâm tiên sinh hợp tác với chúng tôi là chuyện rất khó khăn, cho nên tôi có một yêu cầu khác, hi vọng ngài có thể cân nhắc một chút.”

“Có yêu cầu gì anh cứ nói.”

“Tôi hi vọng Lâm tiên sinh có thể đem thành quả nghiên cứu của ngài giao cho chúng tôi, đương nhiên, đây là cuộc trao đổi, ngài có thể nói ra bất kỳ điều kiện gì, chỉ cần chúng tôi có thể làm được thì sẽ không thành vấn đề.”

“Thành quả nghiên cứu sao?”

“Anh là chuyên gia y dược hàng đầu, nhất là tại phương diện tinh chế sinh vật lại càng có những kiến giải độc đáo, cho nên tôi hy vọng ngài có thể đem thành quả nghiên cứu giao lại cho chúng tôi.”

Lâm Dật nở nụ cười, nói:

“Anh đúng thật là thông minh, biết đổi sang con đường khác, nhưng tôi căn bản không có thành quả nghiên cứu gì cả, các người suy nghĩ nhiều rồi.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 843.
Bình Luận (0)
Comment