Kỷ Khuynh Nhan đứng bên che miệng cười, “Đi thôi, chúng ta đừng đứng ở bên ngoài nữa, vào rồi vừa ăn vừa nói.”
“Được được được, nghe theo chị dâu.” Cao Tông Nguyên gật đầu nói.
Đoàn người đi vào Nhất Phong Đường, sau đó thuê một gian phòng.
Bàn ăn có kiểu dáng dài, Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan ngồi ở một bên, Tần Hán và Lương Kim Minh ngồi ở hai bên, Hà Viện Viện và Cao Tông Nguyên được xếp vào một bên khác, khiến cho hai người đều có chút xấu hổ, không biết nói gì cho phải.
“Anh Lâm, anh và chị dâu muốn ăn gì cứ việc gọi, bữa cơm này coi như em mời.” Cao Tông Nguyên đẩy thực đơn qua.
Kỷ Khuynh Nhan ngẩng đầu, nhìn sang Cao Tông Nguyên, muốn cậu đưa cho Hà Viện Viện.
Cao Tông Nguyên tuy hơi vụng về ngốc nghếch một chút, nhưng cũng không ngu xuẩn, rất nhanh liền hiểu ý của Kỷ Khuynh Nhan.
“Viện Viện, nhà hàng này thật sự không tệ, em nhìn xem có gì muốn ăn không.”
“Em ăn cái gì cũng được, mọi người cứ gọi đi.”
“Cậu gọi cho cô ấy một bàn thịt kho tàu, thêm hai cái móng heo là được.”
“Nhà hàng đồ Nhật này hình như không có thứ đó, anh sẽ đi sang nhà hàng bên cạnh mua cho em hai phần.”
“Anh đừng nói xấu thanh danh của tôi, tôi mới không thèm ăn những thứ kia.”
Nếu như có thể, Hà Viện Viện thật sự muốn bóp chết Lâm Dật.
Lão nương không cần mặt mũi sao!
“Muốn ăn gì cứ thoải mái nói, có cái gì mà phải ngượng ngùng chứ.”
“Tôi ít ăn đồ Nhật, cũng không biết nên gọi gì, các người chọn là được rồi.”
“Lão Cao, cậu cứ gọi mỗi thứ một phần đi, nhìn xem món nào ngon, sau đó gọi thêm là được.” Tần Hán nói.
“Cũng được.”
Cao Tông Nguyên gọi nhân viên phục vụ vào, sau đó gọi mấy món trên thực đơn mỗi món một phần.
Nhân viên phục vụ có chút mộng bức, đây là gặp được phú hào sao.
Reng reng reng _ _
Ngay lúc Lâm Dật đang chờ đồ lên thì điện thoại di động vang lên, là Điền Nghiên gọi tới.
“Có chuyện gì sao?”
“Lâm tổng, cổ phiếu Long Tâm đến bây giờ đã giảm xuống 5%, chờ đến báo cáo cuối ngày có khả năng sẽ giảm hết.”
“Hôm qua đã vậy rồi mà hôm nay vẫn còn giảm sao?”
“Dựa theo xu thế đi xuống này thì rất có thể, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là không ai trong chúng ta đứng ra tỏ thái độ cả, dân chúng hiểu lầm là chúng ta thầm chấp nhận, cho nên mới xuất hiện tình huống như vậy.” Điền Nghiên nói:
“Hiện tại Long Tâm có thể xem như đã nổi danh, nhưng mà hầu như đều là tin tức tiêu cực.”
“Đừng có gấp, không cần quan tâm nhiều làm gì, các người cứ tiếp tục làm việc của mình đi, không cần quá chú ý đến chuyện này.”
“Đã biết, Lâm tổng.”
Sau khi nói rõ mọi chuyện, Điền Nghiên cúp điện thoại.
Nhưng Lâm Dật lại có chút sốt ruột, cũng không phải là bởi vì cổ phiếu giảm, mà là tiết tấu bôi đen mình của đối phương thực sự là quá chậm.
Internet không có trí nhớ, nếu như tin tức tức theo không kịp, vậy thì cổ phiếu của Long Tâm sẽ từ từ tăng lại.
Như vậy sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.
“Xảy ra chuyện gì sao?” Tần Hán hỏi.
“Long Tâm không phải là đã được ra mắt thị trường sao, có người ngáng chân ở phía sau, hôm qua cổ phiếu đã bắt đầu giảm, hôm nay có thể sẽ giảm đến cực hạn.”
“Mới khai trương mà cổ phiếu đã giảm rồi sao? Cậu có thể coi như là người duy nhất tại Trung Quốc này đấy.” Tần Hán nói:
“Chẳng lẽ cậu không muốn đáp trả sao? Chút chuyện nhỏ này đối với cậu mà nói, cũng không tính là gì đi.”
“Tôi cảm thấy đối phương chắc chắn là có mục đích, nói không chừng lúc nào đó sẽ liên hệ với tôi, cho nên tôi đang chờ.”
“Cậu thật sự là hào khí, hai ngày qua, ít nhất cũng phải lỗ hơn 20 tỷ đi.”
“Chuyện nhỏ thôi, chỉ cần tôi muốn thì cổ phiếu nhất định có thể tăng lại, chờ người ngáng chân kia xuất hiện mới là chuyện mà tôi cần làm.”
“Cảm thấy ngoài Đài Điện ra thì không ai có thể làm việc này.” Hà Viện Viện nói.
“Đúng vậy.” Lâm Dật gật đầu nói:
“Nhưng đây đều là suy đoán, còn phải chứng thực một chút.”
“Đài Điện quả thực rất mạnh, tôi cảm thấy nếu như mấy người chúng ta liên hợp lại để đấu với bọn họ thì vấn đề cũng không lớn.”
“Các người đừng kích động.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Tính chất của Đài Điện không giống với những công ty khác, nguồn đầu tư của bọn họ hầu như đều là tư bản nước ngoài, nếu như các người ra tay, vậy sẽ tương đương với việc đắc tội rất nhiều công ty.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Với lại trên lĩnh vực Chip, Đài Điện thuộc về công ty đứng đầu, cũng không phải là bọn họ không thể không có thị trường, mà chính là thị trường không thể không có bọn họ. Trừ khi xuất hiện đối thủ có thể cạnh tranh cùng với bọn họ, nếu không thì bất kỳ thủ đoạn nào cũng đều rất khó lay động được bọn họ.”
“Chị dâu nói có lý.” Cao Tông Nguyên nói:
“Mấy ngày trước, anh Lâm tạo một làn sóng với Đài Điện, cũng không lấy danh nghĩa của tập đoàn Lăng Vân, lại có thêm tập đoàn Mutsui ở phía sau làm đệm lưng cho nên mới không có nhiều động tĩnh lớn, nếu không thì mọi chuyện cũng không dễ xử lí.”
“Chẳng lẽ phải nhịn sao?” Lương Kim Minh cảm thấy không phục.
“Cho nên đừng có gấp, mọi chuyện từ từ sẽ đến thôi, chúng ta hiện tại chính là phòng thủ phản kích, phải biết con đường phía sau của đối phương, sau đó mới có thể đáp trả.”
“Vậy được rồi.” Lương Kim Minh kẹp một miếng Sashimi, “Cần hỗ trợ gì thì anh cứ nói.”
“Được.”
Sau khi trò chuyện xong chuyện chính, mấy người liền bắt đầu ăn.
Vì để thúc đẩy chuyện tốt giữa hai người, Tần Hán và Lương Kim Minh đã hy sinh rất lớn.
Không ngừng tìm đề tài.
Làm anh em mà có thể làm đến mức như hai người, cũng coi như đã quan tâm giúp đỡ hết lòng.
Dưới sự điều giải của bọn họ, trạng thái của hai người đã khá hơn nhiều, ít nhất là cũng có tương tác với nhau.
Xem như đã thành công bước đầu tiên.
Mà đây cũng là chỗ khiến cho Lâm Dật buồn bực.
Hà Viện Viện trước đó từng nói qua chuyện yêu đương, nói thế nào cũng giống như người có chút kinh nghiệm.
Nhưng biểu hiện tại phương diện này còn không bằng Kỷ Khuynh Nhan.
Chẳng lẽ chuyện này có liên quan đến IQ sao?
Bữa cơm ăn đến hơn hai giờ mới kết thúc.
“Lát nữa tôi có việc phải ra ngoài, không cùng đường với bất kỳ người nào đâu, cho nên không cần có suy nghĩ đi nhờ xe của tôi.” Lương Kim Minh nói.
“Tôi cũng giống vậy.” Tần Hán nói.
Hà Viện Viện nhìn Lâm Dật.
“Cô đừng nhìn tôi, tôi không có việc gì, nhưng không muốn chở cô.”
“Dựa vào.”
“Không chở thì không chở thôi, chúng tôi cũng không phải là không có xe.” Cao Tông Nguyên lẩm bẩm một câu, sau đó xấu hổ nhìn Hà Viện Viện, “Lát nữa hẳn là em muốn về công ty đúng không, ngồi xe của anh, anh đưa em đi.”
“Vậy cảm ơn anh.” Hà Viện Viện cúi đầu nói.
“Cám ơn cái gì, việc nên làm mà.” Cao Tông Nguyên nói:
“Nếu không em đừng làm ở chỗ anh Lâm nữa, một năm cậu ấy hẳn là trả cho em 5 triệu đúng không, anh cho em 10 triệu, em qua công ty nhà anh đi.”
“Tôi dựa vào, hai người nói chuyện yêu đương thì cứ nói chuyện yêu đương, đừng có đào góc tường nhà tôi, nếu không đừng trách lão tử lật bàn.”
Kỷ Khuynh Nhan cười rộ lên, tuy mỗi ngày ngoài miệng luôn tổn thương Viện Viện, nhưng đối với Lâm Dật và tập đoàn Lăng Vân mà nói, Viện Viện đã trở thành một phần không thể chia cắt trong tập thể này.
Nếu như thật sự có người dám đào cô ấy đi, Lâm Dật thật sự sẽ lật bàn.
Điều đáng ngạc nhiên là Hà Viện Viện không có phản bác lại Lâm Dật, mà lên xe của Cao Tông Nguyên, rời đi dưới cái nhìn của mọi người.
“Em cảm thấy hai người bọn họ hẳn là có thể.” Kỷ Khuynh Nhan nói.
“Hẳn là có hi vọng.” Lương Kim Minh phụ họa theo.
“Đúng rồi, vừa rồi lúc chúng ta đến bệnh viện, không phải gặp được em trai của lão Cao sao, cậu ấy làm nghề gì vậy?” Lâm Dật hỏi.
------
Dịch: MBMH Translate