Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 874 - Chương 872. Thư Mời Tang Lễ

Chương 872. Thư Mời Tang Lễ
Chương 872. Thư Mời Tang Lễ

Lâm Dật sở hữu mọi thứ mà đàn ông đều mơ tưởng, thật sự chẳng thiếu cái gì.

Hắn tham gia tiết mục này chẳng qua là vì sở thích cá nhân, cho nên không chừng lúc nào đó sẽ đổi ý.

Cho nên, để cẩn thận một chút, Nhan Từ nhìn hắn xem có gì cần hỏi.

"Cũng được, không vấn đề gì."

Đáp lại xong, Lâm Dật ký tên mình vào.

"Không còn chuyện gì khác chứ?"

"Bên phía tuyển thủ tạm thời không chuyện gì." Nhan Từ nói.

"Còn lại đều là chuyện mà chúng em phải làm. Nếu còn việc gì khác, em sẽ thông báo cho anh."

"Vậy cứ thế đi."

"Em còn việc khác, không đi cùng anh." Nhan Từ nói: "Chờ anh lấy được hạng nhất, em lại uống rượu mừng khánh công với anh."

Lâm Dật cười nhìn Nhan Từ, cảm giác cái từ uống rượu này đã thành tiếng lóng giữa hai người.

Hai người đều hiểu là ý gì.

"Vậy nếu anh không lấy được hạng nhất?"

Nhan Từ vuốt tóc mai, quyến rũ vạn ngàn nhìn Lâm Dật:

"Cũng làm."

"Không thể không nói, ngự tỷ như em thật có mị lực, nói một câu là hiểu, không cần nhiều lời."

"Đừng nói nhảm." Nhan Từ trợn mắt với Lâm Dật: "Em đi làm đây, kệ anh. Có gì liên hệ qua điện thoại."

"Được."

Khi Lâm Dật và Nhan Từ đàm luận xong việc, những người khác trong phòng cũng lục tục rời đi.

Lúc Lâm Dật ra khỏi sảnh lớn của đài truyền hình, anh vẫn có thể thấy nhiều người đang xếp hàng.

Nhưng lần này, mọi người thấy Lâm Dật đều tỏ ra rất e ngại.

Đừng nhìn người kia gầy gò, nhưng thực lực không tầm thường.

Sau chuyện vừa nãy, người báo danh ở đây đều ngầm đạt thành nhận thức chung.

Trong tiết mục này, người được mời nội bộ dường như đều có thực lực rất mạnh.

Nhưng Lâm Dật lại không phản ứng với họ. Anh đi tìm xe, chuẩn bị đi đến tập đoàn Triều Dương.

"Anh chàng đẹp trai anh chàng đẹp trai, chờ một chút."

Ngay lúc Lâm Dật kéo cửa xe định đi vào, chợt có tiếng gọi lớn. Anh quay đầu lại nhìn.

Phía sau có thiếu nữ trẻ tuổi mặc áo hoodie trắng, tóc thắt bím đuôi ngựa.

"Gọi tôi?"

"Đúng rồi, bởi vì trong những người ở đây, chỉ có anh mới xứng với ba chữ anh chàng đẹp trai nha."

"Vừa thấy đã biết em là người thành thật." Lâm Dật nói.

"Nhưng em tìm anh có chuyện gì?"

"Anh cũng nhận được tư cách nội bộ trong tiết mục chứ?"

Lâm Dật liếc nhìn cô bé tóc đuôi ngựa:

"Đừng bảo với anh là em cũng vậy."

Tuy to con không nhất định sẽ được thành tích tốt.

Nhưng vóc dáng mảnh mai như cô bé này, dù có kỹ thuật tốt đi nữa, cũng rất khó đi tới cuối cùng.

Không phải là đi cửa sau chứ?

"Không phải em muốn tham gia tiết mục này, là chị của em."

Thiếu nữ tóc đuôi ngựa nhường lối, để Lâm Dật nhìn thấy cô gái tóc ngắn phía sau.

Èm hèm hèm…

Vóc dáng cũng tạm, khuôn mặt cũng được.

Nhưng kiểu tóc này không ra sao, ít mùi vị phụ nữ.

Lý Gia Ny không biết suy nghĩ của Lâm Dật. Cô bước tới, đưa tay về phía Lâm Dật.

"Tôi là tuyển thủ tham gia tiết mục lần này, muốn hợp tác với anh cùng tham gia thi đầu. Anh có suy nghĩ về phương diện này không?"

"Không có."

Lâm Dật kéo mở cửa xe, không quan tâm đến mấy người này nữa.

"Ặc…"

Lý Gia Ny lúng túng, không ngờ mình bị từ chối!

"Thật ngầu quá!"

Mắt Lý Gia Nhạc sáng lấp lánh.

"Chị của em bị người ta từ chối, sao em còn nói giúp người ta hả?" Người con trai tóc ngắn nói.

"Chỉ vì anh ta từ chối chị em, em mới thấy là ngầu đó. Thủ đô bao nhiêu tên con trai theo đuổi chị em, người này là độc nhất. Quả nhiên, đẹp trai là có thể muốn làm gì thì làm."

"Được rồi, đổi đề tài." Lý Gia Ny mặt lạnh nói.

"Chị cũng không quá cần tìm người hợp tác. Có thể gặp được người thì tốt, không gặp được cũng không sao."

"Được rồi, Gia Ny, em bớt giận. Chờ tiết mục bắt đầu, ta còn có thể gặp lại cậu ta. Đến lúc đó, anh giúp em xả giận."

"Không đáng."

Nói xong, ba người lên một chiếc Mercedes Big G rời đi.

Cùng lúc đó, Lâm Dật lái xe đi tập đoàn Triều Dương, ngồi trong văn phòng Kỷ Khuynh Nhan một hồi, sau đó cùng về nhà.

"Lâm tiên sinh, ngài có một phần chuyển phát nhanh."

Khi Lâm Dật lái xe về Cửu Châu Các, đội trưởng đội bảo an đưa tới một cái túi giấy, giao tận tay Lâm Dật.

"Hàng chuyển phát nhanh của tôi?"

"Đúng là của ngài, bằng không đã không thể gửi tới Cửu Châu Các."

"Được, cảm ơn."

"Lâm tiên sinh khách khí, đều là việc của chúng tôi."

Lâm Dật lái xe về nhà, sau đó mở gói chuyển phát nhanh.

Kỷ Khuynh Nhan hiếu kỳ tới nhìn, bất ngờ phát hiện là một thư mời tang lễ.

Mà lá thư mời này cũng khiến Lâm Dật bất ngờ, vì nhân vật chính là Mitsui One.

Mà nguyên nhân cái chết được viết cũng rất thú vị.

Thế mà lại chết vì chết chìm.

Lâm Dật thấy buồn cười. Cái con mụ Mitsui Paint này thực sự là còn tàn nhẫn hơn mình tưởng tượng.

Không ngờ lại xử lý xong Mitsui One.

Thật quá trâu bò.

"Cái người gọi là Mitsui One này là người Nhật Bản hả? Quan hệ giữa các anh rất tốt sao?"

"Quan hệ cũng được, nhưng không quá thân cận." Lâm Dật nói.

"Trước kia tập đoàn Lăng Vân có khoản đầu tư bốn mươi triệu đô la Mỹ, đó là số tiền do gia tộc Mitsui đầu tư. Người này cũng có họ Mitsui, chắc là người của tập đoàn tài chính Mitsui."

"Ừ."

"Vậy cần chuẩn bị bao nhiêu tiền phúng viếng? Một triệu hay năm triệu."

"Người ta chết còn cần quan tâm chuyện này làm gì. Có tiền mua cái móng giò về ăn chẳng phải ngon hơn sao?"

"Anh đúng là, đây là vấn đề lễ phép." Kỷ Khuynh Nhan cười oán giận nói.

"Hết cách rồi, ai bảo anh là người rất thực tế."

"Vậy thì em mặc kệ. Việc này anh tự quyết định đi, nhưng tốt nhất là đừng để mất lễ nghi."

Kỷ Khuynh Nhan đứng dậy, buộc túm mái tóc thành đuôi ngựa.

"Em đi làm cơm, tối nay muốn ăn gì?"

"Em làm cái gì, anh cũng thích ăn."

"Ha ha, miệng của anh càng ngày càng ngọt, như bôi mật ấy." Kỷ Khuynh Nhan cười hì hì nói.

"Nếu anh không chọn món, vậy em sẽ tùy tiện làm. Đến lúc đó đừng bảo không ngon."

"Ừ, đi thôi."

Kỷ Khuynh Nhan đi tới nhà bếp, Lâm Dật mở thư ra.

Vốn anh cho rằng chuyện này đã kết thúc.

Nhưng sự thực không như mong đợi, có phần sai lệch so với anh tưởng tượng.

Mitsui Paint làm màu như vậy, nói trắng ra chính là để lấy lòng mình.

Tuy rằng có thành phần diệt trừ ý kiến đối nghịch, nhưng nhiều hơn là muốn tỏ thái độ cho mình thấy, cùng với thành ý từ gia tộc của cô ta.

Nói cách khác, bọn họ vẫn chưa từ bỏ việc theo đuổi mình.

Mà hiện giờ mình rõ ràng đã từ chối cô ta, như vậy hành động kế tiếp của cô ta tất nhiên còn cao minh hơn Mitsui One, ảnh hưởng tới mình cũng càng lớn hơn.

Lâm Dật xoa xoa huyệt thái dương.

Mẹ nó, thật đau đầu.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 872.
Bình Luận (0)
Comment